Lục Tiểu Hi đi trung tâm mua sắm, mua một ít quần áo mới, vô tình nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, đang kẹp tay một người đàn ông tung tăng đi mua sắm.
Người đó là Sở Nhiên, mà người đàn ông kia không phải là Hà Bách Niên.
Lục Tiểu Hi lần đó gặp Hà Bách Niên ở công ty, xem là một nam nhân tốt, tính khí tốt, vui vẻ hòa nhã, không ngờ trên đầu lại đội thêm thảo nguyên.
Vô tình hay cố ý Lục Tiểu Hi liền đi theo Sở Nhiên và người đàn ông kia… trong một góc khuất, cô nhìn thấy hai người có vẻ mập mờ liền lấy điện thoại ra quay lại, ở nơi công cộng cư nhiên lại hôn nhau, bàn tay của hắn ta lại không đứng đắn.
Thứ bảy lại tới, Lục Tiểu Hi lại không muốn về nhà, hẹn Vân Ngữ Tịch đi ăn cơm tối.
Đang đi đến cửa liền đụng một người.
"Này, bị mù à?".
Giọng nói bất mãn của người phụ nữ vang lên: "Đây là túi LV mới nhất, cô có tiền đền hay không?"
"Chị gái, túi của chị đắt như vậy, mau đứng xa tôi ra, tôi bị mù, chị cũng là bị mù." - Lục Tiểu Hi chưa bao giờ đấu khẩu thua thiệt.
"Chị gái?"
Sở Nhiên gần như bật cười, ai cũng nói cô ta trẻ như một cô bé 18 tuổi, nhưng đối phương lại gọi cô là chị gái: "Ai là chị gái của cô, hừ, là ghen ghét tôi xinh đẹp hơn cô."
Lục Tiểu Hi nghe xong ôm bụng cười lớn: "Haha mẹ ơi, đây là lần đầu tiên gặp người tự luyến như vậy, lớp phấn trên mặt cô phải hơn hai cân haha."
"Cô…"
"Tiểu Hi." - Vân Ngữ Tịch đi ra đón người, thấy Lục Tiểu Hi đang đứng với ai đó liền đi tới: "Sở tiểu thư."
Sở Nhiên nhìn thấy Vân Ngữ Tịch, đè nén tức giận trong lòng hỏi: "Bạn của cô?"
"Vâng."
"Bỏ đi, không có gì lớn, nếu là bạn của cô thì quên đi.
Tôi có việc, đi trước." - Sở Nhiên cầm chiếc túi nhanh chân rời đi.
Đợi cô ta đi, Lục Tiểu Hi nhìn Vân Ngữ Tịch hỏi: "Cô ta là ai?"
"Bạn gái của Hà tổng."
"Bạn gái của học trưởng của cậu à? Ha… đúng là nam nhân đều thích trà xanh." - Lục Tiểu Hi bĩu môi, cô đánh hơi có mùi trà xanh còn sót lại.
Vân Ngữ Tịch bất đắc dĩ lắc đầu, kéo Lục Tiểu Hi vào công ty, đợi trưa sẽ cùng đi ăn cơm.
Lục Tiểu Hi là một cái nháo động, đến Thiên Tân một buổi sáng cũng dễ dàng làm thân với mọi người.
Buổi trưa, Lục Tiểu Hi muốn rủ Trần Khả Hân cùng đi ăn cơm, nhưng Hà Bách Niên nói lần trước đi ăn buffet không thành, nên hôm nay sẽ đãi mọi người một phen.
Ngày mai là chủ nhật nên hôm nay Lục Tiểu Hi không muốn về ký túc xá, cũng không muốn quay về nhà, mẹ Lục sẽ bắt cô đi chơi cùng Lý Đình Đông, cô không chống lại được.
Lúc đợi Vân Ngữ Tịch ở cửa công ty, nghe thấy tiếng tranh cãi ở góc tường.
Là một người thích buôn chuyện, cô đi theo tiếng tranh cãi nhìn thấy một nam một nữ đang cãi nhau, không tính là cãi nhau, một người lớn tiếng, một người chịu đựng.
Nhìn một chút liền nhận ra đây là Hà Bách Niên và cô bạn gái Sở Nhiên.
Buổi trưa ăn cơm còn nghe nói buổi tối cô ta đi ăn đám cưới bạn, sao giờ lại tranh cãi.
Sở Nhiên biểu lộ rất kích động: "Anh suốt ngày công việc, công việc, đến cùng tôi ở vị trí nào?"
"Bảo bối, em làm sao vậy?" - Hà Bách Niên tính tình rất tốt, vô cớ tranh cãi hắn cũng chỉ dỗ dành..
Sở Nhiên đi đám cưới bạn học đại học, là một nam nhân trước kia theo đuổi cô ta, nhưng cô ta lại chọn Hà Bách Niên.
Hôm nay mới biết nam nhân kia xác định là con nhà hào môn, nhà có bảy tám chiếc siêu xe, biệt thự có mấy căn, đã vậy vóc dáng cô dâu cũng không bằng cô ta.
Chú rể còn nói đùa, lúc trước cô mà đáp ứng hắn, hôm nay cô dâu có lẽ là cô ta rồi.
Sở Nhiên càng nghe càng chua chát, không so sánh thì sẽ không tổn thương.
Công ty của Hà Bách Niên mấy năm nay phát triển không tệ, ít nhất cô ta muốn hàng hiệu đều đáp ứng không hề keo kiệt.
Nhưng nếu bảo anh mua biệt thự và siêu xe, anh ta thật sự không có khả năng lớn như vậy.
"Hà Bách Niên, nói cho tôi biết khi nào anh sẽ cưới tôi." - Sở Nhiên tức giận hét lên.
Hà Bách Niên kinh ngạc sau đó vui mừng khôn xiết, có phải hôm nay cô thấy người ta kết hôn liền giận dỗi trách anh không cầu hôn?
"Nhiên Nhiên." - Hắn kích động ôm lấy cô ta: "Em thật sự nguyện ý gả cho anh sao?"
"Tôi muốn mua biệt thự, muốn mua Roll Royce, muốn tiệc đãi ở nhà hàng năm sao với tiêu chuẩn mấy chục triệu một bàn…" - Sở Nhiên bày ra tất cả ghen tị trong lòng.
Hà Bách Niên rơi vào khó xử, trong tài khoản của hắn có một khoản, trả tiền cọc một căn hộ thì có thể, biệt thự là điều không thể.
"Nhiên Nhiên, anh biết bây giờ anh năng lực không đủ, nhưng anh đảm bảo sau này anh sẽ bù đắp cho em…" - Hà Bách Niên áy náy, qua lại bao nhiêu năm đều có thể nghĩ đến việc kết hôn, chỉ tại hắn điều kiện không tốt, cứ mãi dây dưa.
"Cho nên anh vẫn không mua nổi biệt thự đúng không?" - Sở Nhiên đẩy hắn ra, gương mặt lạnh lùng nói.
"Nhiên Nhiên, 5 năm, cho anh 5 năm, anh hứa sẽ mua biệt thự và một chiếc xe sang cho em." - Hà Sở Nhiên dự tính với đà phát triển của Thiên Tân, hắn sẽ nỗ lực hơn nữa trong tương lai, năm năm sau không phải là không thể.
"Năm năm?" - Sở Nhiên cười mỉa mai: "Anh có biết phụ nữ có bao nhiêu cái năm năm không? Anh muốn trì hoãn đến bao lâu, hay là anh cho tôi đợi mười năm, hai mươi năm cho đến già đi cũng chỉ nghe anh nói đợi anh kiếm đủ tiền mua biệt thự…"
Lục Tiểu Hi thật sự không nghe nổi nữa, trong lòng thầm mắng chửi: "Mẹ nó, đúng là một người đàn ông tốt, có người lại không biết đủ."
Buổi tối ăn cơm, Lục Tiểu Hi không nhịn được mà kể cho Vân Ngữ Tịch nghe.
"Cậu nói Sở Nhiên đang hẹn hò với người đàn ông khác?" - Vân Ngữ Tịch kinh ngạc.
"Đúng vậy, tớ còn có cả video." - Lục Tiểu Hi đưa đoạn video ra và nói: " Loại nữ nhân lẳng lơ này chỉ e không phải lần đầu cắm sừng học trưởng của cậu, cậu nghĩ xem là hắn không biết hay giả vờ không biết?"
"Gửi video này sang cho tớ."
"Được."
Chỉ thấy một thao tác, Vân Ngữ Tịch liền truyền cho Hà Bách Niên.
"Haha, Tịch, cậu thật quyết đoán." - Lục Tiểu Hi không ngờ cô làm vậy, liền giơ ngón cái tán dương.
Vân Ngữ Tịch lại nhắn: Tiền bối, tuy sự thật khó chấp nhận, nhưng sự thật đều tốt hơn giả dối.
Cô từ trước đến nay cũng không muốn xen vào chuyện người khác, nhưng Sở Nhiên lần này khiến cô nhớ đến chuyện của Hạ Nhất Đông và Hoắc Phỉ Phỉ.
Dù Hà Bách Niên nhìn thấy video sẽ đau lòng, nhưng nếu để đến tận cùng là người cuối cùng biết sự thật, tâm cũng sẽ mục rửa.
Cho đến khi hai bọn họ ăn cơm về nhà cũng không nhận được hồi đáp của Hà Bách Niên.
Buổi tối trở về, Vân Ngữ Tịch liền mang chuyện này kể với Phong Tiêu.
"Tôi làm vậy có sai không?" - Vân Ngữ Tịch hỏi.
"Đau nhất thời còn hơn đau cả đời." - Phong Tiêu ngắn gọn đáp.
Phong Tiêu nhìn Vân Ngữ Tịch chia sẻ cuộc sống của cô liền cảm thấy rất hài lòng.
Vân Ngữ Tịch càng ngày càng cởi mở, đôi khi ăn tối xong sẽ kêu anh đi rửa bát là chuyện rất bình thường.
Có đôi khi nghịch ngợm với anh, lại đôi khi nũng nịu với anh.
"Mấy ngày nữa tôi phải ra nước ngoài, tài xế sẽ đưa đón em." - Phong Tiêu vừa nói vừa quan sát phản ứng của cô…
Vân Ngữ Tịch ngẩn người một chút: "Anh muốn đi nước ngoài sao?"
Đáy lòng cô dâng lên sự không muốn, sống cùng đã quen bỗng dưng anh lại đi mất, nhưng lại không dám nói ra ngoài.
"Ừm."
"Anh đi bao lâu?"
Cùng lắm chuyến công tác ba bốn ngày, nhưng trên miệng anh lại nói: "Không rõ, có thể nửa tháng, có thể kéo dài hơn một tháng."
"Lâu như vậy?" - Vân Ngữ Tịch không ngờ anh đi lâu như vậy, trong mắt hiện ra vẻ mất mát.
Phong Tiêu nhìn thấy phản ứng của cô liền bình tĩnh nói: "Nếu em nói không muốn tôi đi, tôi sẽ ở lại."
"Ai nói muốn anh ở lại."
Vân Ngữ Tịch đỏ mặt, vội vàng phản bác: "Muốn đi bao lâu cũng được."
"Có thật là em nghĩ như vậy không?" - Phong Tiêu trêu chọc.
Mặt Vân Ngữ Tịch càng ngày càng đỏ, rời khỏi ghế sô pha: "Trễ rồi, tôi đi ngủ trước, chúc ngủ ngon."
Phong Tiêu nhìn cô đi về phòng với tâm trạng vui vẻ, trong lòng bắt đầu tính toán, đã đến lúc đưa mối quan hệ tiến thêm một bước.
Ngày hôm sau đi làm, không thấy Hà Bách Niên đến công ty, gọi điện cũng không thông.
Vân Ngữ Tịch lúc này lại nhận được cuộc gọi của mẹ Lục, hỏi cô có biết mối quan hệ giữa Lục Tiểu Hi và bạn trai mới không?
Bạn trai mới?
Nói chuyện mấy câu với mẹ Lục, Vân Ngữ Tịch liền gọi cho Lục Tiểu Hi mới biết đêm hôm đó chia tay, Lục Tiểu Hi trên đường về gặp Hà Bách Niên say rượu gục ở cột đèn ven đường.
Lúc này Lý Đình Đông gọi đến nói đang ở phòng thuê của cô đợi cô về.
Lục Tiểu Hi nghĩ nghĩ một chút liền lôi kéo con sâu rượu này lợi dụng một chút, mang hắn về phòng tuyên bố với Lý Đình Đông cô đã có bạn trai.
Vậy nên lại không ngờ cái miệng thối của hắn, mang đi kể cho ba mẹ Lục nghe.
"Vậy giờ Hà tiền bối ở chổ cậu sao?" - Vân Ngữ Tịch hỏi.
"Không, sáng sớm chưa đến 7h đã rời đi rồi."
"Hà tiền bối không đến công ty, cũng không liên lạc được.
Tớ e vì chuyện đó mà kích thích, lở như có chuyện không hay xảy ra…" - Vân Ngữ Tịch có chút hối hận.
Lục Tiểu Hi đứng trên lớp học nhìn xuống sân trường, lúc này nheo mắt lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, phía sau lại là một cô gái.
"Đừng lo, hắn không chết được, đang ở trước mắt tớ…được rồi…tớ sẽ nói chuyện với cậu sau."
Lục Tiểu Hi đi xuống dưới, Hà Bách Niên nhìn thấy Lục Tiểu Hi liền ôm chầm lấy vai cô, nhìn Sở Nhiên nói: "Nhiên Nhiên, đây là bạn gái mới của tôi."
Lục Tiểu Hi nghi ngờ tai mình bị hỏng, hắn ta làm cái quái gì vậy?
Sở Nhiên khoanh tay khinh thường nhìn Lục Tiểu Hi: "Hà Bách Niên, cho dù muốn chia tay tôi, anh cũng nên tìm một cô gái xinh đẹp hơn, cô ta còn chưa phát triển đầy đủ."
Lời nói này khiến Lục Tiểu Hi xù lông, chẳng phải ý nói cô ngực phẳng sao.
Tôi ngực phẳng, tôi kiêu ngạo, tôi tiết kiệm được vải cho đất nước.
"Tôi nghe nói những người ngực lớn sẽ có xu hướng chảy xệ khi về già." - Sau đó liền nhìn vào ngực Sở Nhiên nhếch môi: "Sắp đến thắt lưng rồi."
Sở Nhiên nghe xong tức giận đỏ bừng mặt: "Cô mới xệ xuống, cả nhà cô đều xệ xuống."
"Tôi có nói cô đâu mà cô tức giận, hay là chính cô đã như vậy nên thẹn quá hóa giận." - Lục Tiểu Hi độc ác bình luận.
Sở Nhiên bình thường rất được Hà Bách Niên cưng chiều, nhung hiện tại Hà Bách Niên lại đang ôm hồ ly tinh còn không nói giúp cô ta.
"Hà Bách Niên, cô nói đêm qua cô không về nhà, chính là ngủ ở chổ cô ta?" - Sở Nhiên chất vấn.
Trong mắt Hà Bách Niên lóe lên sự đau đớn, dù là chia tay, hắn cũng muốn nhận làm kẻ xấu, không muốn để Sở Nhiên phải xấu hổ.
"Đúng vậy."
Lục Tiểu Hi nhếch môi, hay thật, cô chỉ lợi dụng anh ta để chặn Lý Đình Đông, còn anh ta lại dám dùng cô để chia tay Sở Nhiên, biến cô thành nhân tình của anh ta.
Nổi oan này sao có thể rửa sạch.
"Không biết xấu hổ."
Lục Tiểu Hi cũng không ưa cái loại nữ nhân này liền nói: "Anh yêu, sớm em đã nói anh nên chia tay với cô ta.
Anh xem cô ta có cái gì tốt, thích phát cáu, không tôn trọng anh lại thích tiêu tiền bừa bãi.
Cô ta đòi có biệt thự và siêu xe a." - Giọng nói Lục Tiểu Hi đầy sự nhạo báng, sắc mặt Sở Nhiên từ trắng sang đỏ, lại nói: "Em không giống cô ta, em không cần gì cả, chỉ cần anh."
Một câu nói, giết luôn kẻ địch.
"Đồ hồ ly tinh." - Sở Nhiên hướng về phía Hà Bách Niên: "Hà Bách Niên, có phải cô ta câu dẫn anh không, nếu anh chia tay cô ta ngay lập tức, lần này tôi sẽ tha thứ cho anh."
Sở Nhiên mở to đôi mắt long lanh nhìn Hà Bách Niên, trước kia dù cô ta có làm hắn giận ra sao, chỉ cần nhìn ánh mắt này của cô, hắn sẽ nguôi giận.
"Nhiên Nhiên, xin lỗi."
Người vừa rồi còn tỏ ra yếu đuối trong nháy mắt thay đổi sắc mặt: "Hà Bách Niên, anh sẽ hối hận."
Nói xong đùng đùng lái xe rời đi.
Tin tức Hà Bách Niên chia tay bạn gái lan truyền đến công ty game Thiên Ân, ai nấy cũng vui mừng và muốn chúc mừng Hà tổng một câu, chỉ là chuyện này nhạy cảm nên ai cũng làm bộ không biết gì.
Hôm sau, mẹ Lục gọi cho Vân Ngữ Tịch, bảo cô về nhà ăn cơm thì Lục Tiểu Hi đưa bạn trai về.
Vân Ngữ Tịch không hiểu Lục Tiểu Hi lấy đâu ra bạn trai, chỉ đồng ý với mẹ Lục rồi ngắt máy.
Thì ra Lục Tiểu Hi nói cô có ơn với Hà Bách Niên nên anh ta cũng phải giúp đỡ cô qua cửa ải này.
Chỉ cần về nhà ăn một bữa cơm, sau đó Lục Tiểu Hi sẽ nói không hợp chia tay là xong.
Hà Bách Niên bị Lục Tiểu Hi đe dọa đủ đường sẽ đi tìm Sở Nhiên nói ra sự thật các kiểu, đành tới một cách không tình nguyện ăn một bữa cơm ra mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...