Săn Chồng - Jennifer Crusie

Cabin số 9, họ tìm thấy nó sau hai lần rẽ sai đường, nằm cách sân bóng croquet vài mét, và Kate thấy phấn khởi hơn khi cô nhận thấy nó biệt lập đến mức nào. Cô thậm chí còn vui mừng hơn khi cô đem chiếc cặp táp vào phía bên trong cabin. Phòng ngủ được lát bằng ván thông có nhiều mắt gỗ, rất chắc chắn nhưng ấm cúng, và Kate thả chiếc cặp táp xuống chiếc giường đôi được phủ bằng tấm ga giường can bằng nhiều mảnh vải nhỏ lại với nhau và thở ra nhẹ nhõm. Mọi việc rồi sẽ ổn thôi. Cô cần được xả hơi, và nơi này thật đáng yêu. Ngay cả nếu cô không gặp một ai đó...
Cô khựng lại. Dĩ nhiên là cô sẽ gặp ai đó rồi, cô có một kế hoạch cơ mà. Cô vươn vai và bước ra bên ngoài để dỡ hành lý xuống.
Kate đang đặt chiếc valise cuối cùng của Penny xuống mặt đất thì một người đàn ông lững thững bước tới từ phía dưới con đường mòn, hai tay đút trong túi quần.
"Cần giúp đỡ không?" Anh ta hỏi vẻ lười nhác khi đến gần cô, và cô bắt buộc phải quay lại để nhìn anh ta. Anh ta to lớn, vai rộng và cử chỉ chậm chạp, mặc một bộ quần áo bằng vải bông chéo và flannel pha len. Tóc anh ta dày cộp, sẫm màu và dường như không được cắt tỉa, đôi mắt nâu sẫm có vẻ uể oải, và mũi anh ta rõ ràng là đã từng bị gãy ít nhất một lần trong quá khứ; nó hơi nghiêng về bên trái phía trên hàng ria mép dày dặn, gọn gàng. Nhưng ấn tượng đã hạ gục Kate chính là chiếc mũ Stetson màu kem to uỳnh mà anh ta đội trên đầu. Một chiếc mũ cao bồi. Không thể nào tin được.
Rồi anh ta mỉm cười với cô - một nụ cười thân thiện, không mời chào – và cô gần như đã mỉm cười trả lại trước khi cô kịp dừng mình lại. Tuyệt đối không, cô tự nhủ với bản thân. Ngươi sẽ không đổ gục trước một cậu bé lớn tuổi ưa nhìn nhưng ngớ ngẩn và ra vẻ galant. Ngươi có một kế hoạch. Anh ta không phải là một phần trong kế hoạch của ngươi. Hơn nữa, anh ta trông như một gã cao bồi, và ngươi không thích những gã cao bồi. Đặc biệt là một gã cao bồi xuất hiện từ một nơi xa Rio Grande về phía bắc như thế này.

"Tôi nghĩ là tôi có thể tự làm được." Cô quay lại và kéo chiếc valise của mình ra khỏi xe. "Cảm ơn."
"Ồ, xin chào." Cả hai bọn họ cùng quay lại khi giọng lanh lảnh của Penny vang lên và nhìn thấy cô nàng đang đứng phía trên bậc thang trên cùng trước mái hiên, thon thả và đáng yêu, run lên vì thích thú khi nhìn thấy một người đàn ông.
"Penny, đây là...?" Kate quay lại nhìn anh.
"Jake." Anh chạm vào vành mũ chào Penny.
"Jake, đây là Penny." Kate nói. "Jake đã đề nghị giúp xách hành lý hộ."

"Ồ, anh thật ngọt ngào." Penny thủ thỉ. "Em thật sung sướng vì được anh giúp đỡ. Của em là những chiếc màu hồng ở đằng kia."
"Xong ngay đây." Jake nói, rồi anh cúi xuống nhấc hết toàn bộ hành lý của Penny lên.
"Anh thật là mạnh khoẻ." Penny cười rạng rỡ với anh.
"Không hề. Chỉ là quá lười biếng không muốn đi thành hai lượt thôi." Anh thong thả bước lên các bậc thang về phía mái hiên.
Thế là bắt đầu một mối quan hệ đẹp như mơ, Kate nghĩ, rồi xách chiếc valise của mình bước vào phía bên trong cabin.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận