Săn Chồng - Jennifer Crusie

"Họ không bỏ đi, tôi mới là người bỏ đi." Kate cố gắng tỏ ra dửng dưng và rồi thất bại thảm hại. "Tôi không thể nào ép bản thân mình phải chịu đựng chuyện đó được."
"Tôi vẫn không hiểu vì sao cô lại xuống đây. Tại sao cô không chỉ đột nhập vào một hãng đầu tư tài chính thật lớn nào đó, diễu qua diễu lại quanh phòng vệ sinh nam cho đến khi một anh chàng nào đó nhìn có vẻ khá khẩm xuất hiện?"
"Được lắm, cứ cười tôi đi." Kate nói. "Ít nhất thì tôi cũng đang làm một điều gì đó cho cuộc sống trống vắng của tôi thay vì đi cắt cỏ và giấu mình trên mặt hồ."
"Tôi không cắt cỏ," Jake phản đối, "Tôi kiểm soát những người cắt cỏ. Đó là một vị trí ở đẳng cấp quản lý. Thêm vào đó tôi sở hữu một nửa khu resort, nhưng khoản đầu tư đó không có tính thanh khoản cao nên cô không có hứng thú thôi."
"Tôi không quan tâm cho dù nó có là hơi nước đi chăng nữa. Tôi sẽ không bao giờ có hứng thú." Kate lừ mắt nhìn anh. "Tôi không thể tin được là tôi đang phải ngồi nghe chuyện này."
(Đoạn này lại là một đoạn chơi chữ nữa của hai người. Jake nói khoản đầu tư của của mình không "liquid", trong kinh tế, từ này có nghĩa là có tính thanh khoản = dễ chuyển sang tiền mặt, ngoài ra nghĩa gốc của "liquid" có nghĩa là chất lỏng. Vì thế Kate mới nói là cô không quan tâm cho dù khoản đầu tư đó có là "vapor" đi chăng nữa. "Vapor" = hơi nước.)
"Hơn nữa, nói đến lúc này, cô cũng đang giấu mình trên mặt hồ này đấy, bé con ạ. Cả hai chúng ta, thêm vào đó nữa, lại ở trên cùng một con thuyền."
"Đúng thế, nhưng chiều nay tôi sẽ lại tiếp tục theo đuổi kế hoạch của mình trong lúc anh mục nát trong những bụi hoa đỗ quyên."
"Chúng tôi không có bụi đỗ quyên nào cả." Jake nói. "Thế chiều nay cô định làm gì?"
"Đi shopping trong thị trấn với Donald Prescott, một môi giới chứng khoán và có khả năng là người đàn ông trong mơ của tôi." Kate nói.

"Không, anh ta không được thế đâu." Jake nói.
"Xin lỗi." Kate nói. "Nhưng tôi là người sẽ quyết định những giấc mơ của tôi. Anh, dù sao đi chăng nữa, cũng sẽ không xuất hiện trong những giấc mơ đó."
"Anh ta không phải là một môi giới chứng khoán." Jake nói. "Mặc dù cô thực sự có thể tìm kiếm một người như thế."
"Anh ta bảo anh ta là một môi giới chứng khoán." Kate nói.
Jake nhìn cô với vẻ buồn thảm. "Đừng có tin vào mọi thứ mà lũ đàn ông nói với cô, ngốc ạ." Anh nói. "Anh ta là một tên do thám do Eastern Hotels cử đến. Anh ta đến đây để cướp Valerie khỏi tay Will."
Kate nháy mắt. "Will sẽ làm gì với chuyện đó?"
"Cầu nguyện anh ta làm nhanh lên." Jake nói.
"Họ không phải đã đính hôn rồi sao?"
Jake khịt mũi. "Ai nói với cô chuyện hoang đường đó?"
"Valerie."

Jake nhắm mắt lại. "Ôi, tôi đã cảnh báo cậu ấy rồi."
"Gì cơ?"
"Quên Will và Valerie đi. Giải thích cho tôi cái kế hoạch của cô để tôi có thể tránh xa nó xem nào."
"Anh thậm chí còn không dính dáng gì đến nó." Kate nói. "Tôi đang tìm kiếm một người cao ráo, thành đạt và nổi bật."
"Tôi cao ráo còn gì." Jake nói.
"Anh trì trệ." Kate nói. "Quên chuyện đó đi."
"Vậy thì nói cho tôi nghe lần nữa xem vì sao cô lại chọn nơi này thay vì tất cả các nơi khác."
"Người bạn thân nhất của tôi bảo tôi xuống đây. Cậu ấy nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời. Cậu ấy, dĩ nhiên là không ở đây và chưa vao giờ đến đây, vì thế cậu ấy không nhận ra cuối cùng tôi lại lênh đênh trên mặt hồ với một gã như anh."
"Và người bạn đó của cô là một chuyên gia về đàn ông?"
"Jessie ư? Lạy Chúa, không. Cậu ấy thậm chí còn hẹn hò với những gã thất thế hơn rất nhiều so với những người mà tôi đã hẹn hò." Cô nhìn anh với vẻ chỉ trích. "Cậu ấy giống anh."
"Với nhận xét đó," Jake nói, "thì tôi sẽ đi ngủ đây. Đánh thức tôi khi nào đến cuộc hẹn của cô với Donald."
"Chắc chắn rồi." Kate nói. "Nó sẽ thật tuyệt, và tôi không muốn lỡ mất bất cứ một giây nào."
website:


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận