Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi rửa xong mặt cô quay trở lại phòng thì, cũng vừa hay di động của cô vang lên, cứ nghĩ đó là Long Tư Hạo gọi đến, cho nên cô nhanh chóng cầm di động lên, khi nhìn thấy dòng chữ hiện lên trên màn hình điện thoại không phải là Long Tư Hạo, mà là Tưởng Y Y, thì sự thất vọng hiện rõ lên trên gương mặt xinh đẹp.
Nhận xong cuộc gọi của Tưởng Y Y, cũng là lúc tiểu Nghiên Nghiên tỉnh lại.
Nhóc con vươn tay dụi dụi mắt, nhìn mẹ mình, âm thanh non nớt hỏi: “Mẹ ơi, là ba gọi đến ạ?”
Sau khi nhận xong cuộc gọi kia của Tưởng Y Y hai chân mày Lê Hiểu Mạn nhíu lại, dấu nhẹm nỗi thất vọng lớn lao cùng mất mác xuống sâu đáy lòng mình, ánh mắt ôn nhu nhìn tiểu Nghiên Nghiên, nhẹ nhàng nói: “Nghiên Nghiên, chị Y Y gọi đến nói hôm nay có một khách hàng khó tính đến phòng làm việc, chị Y Y không giải quyết được, cho nên hôm nay mẹ phải đến phòng làm việc một chuyến, một mình Nghiên Nghiên ở nhà cậu họ, có ông ngoại cậu chăm sóc con sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Tiểu Nghiên Nghiên nhìn cô gật gật đầu: “Không thành vấn đề, mẹ cứ đi làm việc đi ạ, không cần phải lo lắng cho con đâu ạ.”
Thấy tiểu Nghiên Nghiên hiểu chuyện như thế, đáy mắt Lê Hiểu Mạn dật đấy ý cười ôn nhu, cô nghiêng người về phía trước, hôm lên trán con gái một cái, ánh mắt sủng nịnh nhìn bé con: “Không hổ là con gái bảo bối của mẹ, thật ngoan, chờ thêm hai ngày nữa, mẹ sẽ liên lạc tìm cho con một trường học.”
“Lại phải đi học sao ạ?” Vừa mới nghe đến trường học là cả gương mặt xinh xắn của nhóc con hệt như mảnh ngọc vỡ, hàng mày nhỏ nhăn tít cả lại.
Lê Hiểu Mạn mìm môi nhìn con gái cười cười: “Nghiên Nghiên của mẹ cũng hơn bốn tuổi rồi, tất nhiên phải đến trường học chứ, nếu không Nghiên Nghiên sẽ thành trẻ mù chữ cho coi.”
Lúc còn ở thành phố H, tiểu Nghiên Nghiên đã bắt đầu đến trường mẫu giáo, hai tháng trước bởi vì phải ghi hình một tiết mục văn nghệ nhi đồng mà làm nhỡ nhiều thời gian cho nên vẫn chưa đến trường học.
Tiểu Nghiên chưa đến bốn tuổi liền bị một đạo diễn nhìn trúng, vẫn chưa tròn bốn tuổi nhưng nhóc con đã tham một bộ phim có tên là “Ba và mẹ tôi”, bộ phim không biết đã làm cảm động hết bao nhiêu trái tim người hâm mộ, bởi vì còn nhỏ tuổi nên diễn xuất của nhóc con đặc biệt chân thành, cảm động không ít khán giả, vì vậy, cái tên tiếng Anh Amber sau khi bộ phim thành hot cũng trở thành một nghệ danh nổi tiếng.
Đây cũng là lí do tại sao trước kia lúc tổng kết hội nghị quý giúp Hàn Cẩn Hi thì một số giám đốc điều hành cấp cao của công ty bất động sản nhìn cô đều cảm thấy quen mắt.
Bỏi vì tiểu Nghiên Nghiên còn nhỏ nhưng lại có chút tiếng tăm, cho nên Lê Hiểu Mạn mới lo lắng cuộc sống con gái sẽ bị quấy rầy, vì vậy cô luôn bảo vệ con gái rất tốt, hơn nưa hai mẹ con cũng rất chừng mực, rất ít khi xuất hiện ở những nơi công cộng, cũng chưa từng gặp phải tình huống bị các phóng viên lén lút chụp ảnh.
“Ok!” tiểu Nghiên Nghiên nhìn mẹ lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Vì để trở nên thông minh hơn, con sẽ đồng ý với mẹ đến trường học.”
Lê Hiểu Mạn cong mày cười: “Nghiên Nghiên thật ngoan, gần đến giờ rồi, mẹ phải đến phòng làm việc đây.”
Nói xong, cô nghiêng người về phía trước, đặt lên trán tiểu Nghiên Nghiên một nụ hôn, sau đó cầm túi xách đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ.
Lê Chấn Hoa làm xong điểm tâm, thấy cô đi ra, cười nhìn cô nói: “Mạn Mạn, lại phải đến văn phòng sao? Bữa sáng cũng xong rồi, trước tiên hẳn ăn điểm tâm đã, lát nữa hãy để Văn Bác đưa cháu ra ngoài.”
“Cậu, hôm nay văn phòng có chút việc gấp, điểm tâm con ăn không kịp rồi, tự con có thể lái xe, chỉ phiền cậu chăm sóc Nghiên Nghiên giúp con thôi ạ, con phải đi đây, bye bye.”
Lê Hiểu Mạn đứng một bên đổi giày, vừa nhìn Lê Chấn Hoa nói xong, liền vội vội vàng vàng ra ngoài.
Cách đây ba năm cô đã học bằng lái xe, thi giấy phép lái xe, sau khi chuyển văn phòng đến thành phố K, cô liền mua một chiếc Camry.
Văn phòng của cô tọa lạc ở khu vực trung tâm thành phố K, đã qua giờ vào làm cho nên lúc cô tiến vào phòng làm việc thì, tổ thiết kế của cô đã bắt đầu làm việc, thấy cô đến, từng người từng người một trong bọn họ đứng dậy chào đón cô một cách lịch sự.
“Giám đốc, chào buổi sáng.”
“Giám đốc, chào buổi sáng.”
Lê Hiểu Mạn mỉm cười, nhìn từng người một chào hỏi: “Chào buổi sáng, chào buổi sáng...”
Quy mô văn phòng cô cũng không nhỏ, dựa trên hình thức công ty được chia ra làm các bộ phận, bộ phận thiết kế, kinh doanh, bán hàng, bộ phận dịch vụ khách hàng, vv...
Mà cô trực tiếp đảm nhiệm làm người phụ trách và giám đốc của bộ phận thiết kế.
Sau đó cô đi thẳng đến phòng tiếp tân.
Trợ lí của cô Tưởng Y Y cũng đang ở phòng tiếp tân, ngoài ra còn có một người đàn ông ăn mặc thời thượng, áo quần trên người đặc biệt thời trang.
Người đàn ông này là ngôi sao điện ảnh đồng thời là ca sĩ hot nhất thời gian gần đây minh tinh Âu Dương Thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...