Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Mà Long Tư Hạo nhận thấy ánh mắt vô cùng sắc bén của Lê Hiểu Mạn, anh híp đôi mắt hẹp dài lại, ý cười trong mắt càng nồng đậm mê người.
Lê Hiểu Mạn nhìn nụ cười “Lẳng lơ” trên mặt anh.
Long Tư Hạo thâm ý liếc nhìn Lê Hiểu Mạn, rồi ưu nhã rút cánh tay đang bị Sophie ôm lấy ra, Sophie hết sức mất mác, nhưng cô ta lại không ngờ là anh nắm lấy bả vai của cô ta.
Lê Hiểu Mạn vốn thấy anh rút tay ra mà cao hứng thì suýt nữa lại bị một màn này làm cho hộc máu.
Mà bởi vì hành động này của anh, trong lòng Sophie hết chìm rồi lại nổi, lúc anh nắm bả vai cô ta, cô ta kinh ngạc, vô cùng mừng rỡ liếc nhìn anh, cô ta thỏ thẻ nói như thiếu nữ đang chìm đắm trong hạnh phúc: “Tư Hạo.”
Nụ cười quyến rũ của Long Tư Hạo vẫn chưa tiêu tan, anh liếc nhìn cô ta, rồi liếc nhìn đám ký giả vẫn còn đang chụp hình, môi mỏng cong lên, âm thanh trầm thấp nói ra những lời khiến nụ cười trên mặt Sophie tắt hẳn.
Môi mỏng xinh đẹp của anh chỉ thờ ơ nói một câu: “Sophie không phải là vị hôn thê của tôi, mà là em gái tôi.”
Bởi vì lời này của anh mà tất cả mọi người đang đứng đây đều kinh ngạc.
“Em ~ em?” Có ký giả dò xét qua người anh và Sophie, rồi không ngừng kinh ngạc mà nhìn chằm chằm vào Long Tư Hạo, kéo dài hai chữ “Em gái” này.
Sophie âm thầm siết chặt hai tay, nụ cười ôn uyển trên mặt vô cùng cứng ngắc, đôi mắt nâu kinh ngạc lại bi thương liếc nhìn Long Tư Hạo.
Cô ta không cam lòng, đang muốn lên tiếng, Long Tư Hạo đã buông tay đang nắm ở bả vai của cô ta ra trong im lặng, đôi mắt hẹp dài bình tĩnh, cười nhạt liếc nhìn đám ký giả, anh trầm thấp nói: “Đúng vậy! Sophie là em gái của tôi, em gái hàng thật giá thật.”
Có ký giả chất vấn hỏi: “Long tổng, anh nói vị mỹ nữ bên cạnh anh là em gái anh, vậy vì sao cô ấy lại mặc trang phục giống với trăng phục của người phụ nữ tối hôm qua anh đã cầu hôn ở ngự yến lâu?”
“Long tổng, vị hôn thê của anh đẹp như vậy, nhìn khí chất này chính là sinh ra trong danh môn, nhìn thế nào cũng không làm mất thân phận của anh, thật ra thì anh không cần nói với chúng tôi đó là em gái anh? Hai người nhất định là một đôi trời sinh, chúng tôi đều coi trọng hai người, cũng sẽ chúc phúc cho hai người có thể bạc đầu giai lão.”
Long Tư Hạo thờ ơ nâng mí mắt lên, từ đầu đến cuối anh vẫn duy trì nụ cười ưu nhã mê người, giọng nói trầm thấp rõ ràng nói: “Mọi người chỉ dựa vào hôm nay em gái tôi mặc trang phục giống với trang phục mà tối hôm qua vị hôn thê của tôi đã mặc, mà chắc chắn là em gái tôi là vị hôn thê của tôi, như vậy có quá qua loa hay không? Chúng tôi là anh em, sao tôi có thể cưới em gái mình? Trang phục giống nhau có rất nhiều, tôi chỉ có thể nói đây chỉ là trùng hợp, mặc dù có lẽ các người sẽ không tin vào sự trùng hợp.”
Dứt lời, anh dừng lại, thâm tình liếc nhìn Lê Hiểu Mạn đang kinh ngạc nhìn anh, giọng nói trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, anh không giấu giếm với ký giả nữa mà nói: “Còn nữa, tôi không lo lắng về việc mất mặt hay không, không sợ nói cho các người biết, vị hôn thê của tôi không phải là xuất thân từ danh môn, hơn nữa cô ấy từng có một đoạn hôn nhân ngắn ngủi không hạnh phúc, bây giờ cô ấy đã ly dị, cho nên tôi mới cầu hôn với cô ấy...”
“Không thể nào! Cô ấy đã từng kết hôn?”
“Long tổng, anh nói vị hôn thê của anh từng có một đoạn hôn nhân không hạnh phúc?”
...
Không ít ký giả nghe thấy lời của Long Tư Hạo, xung quanh không ngừng có tiếng hít thở thay nhau vang lên, tất cả đều trợn to mắt kinh ngạc lại không dám tin nhìn Long Tư Hạo, đây chính là nam thần trong lòng tất cả phụ nữ! Đối tượng đính hôn với anh lại là người phụ nữ đã từng kết hôn?
Tin tức này quá nóng đi! Lại vẫn là do anh tự tiết lộ ra ngoài.
Lê Hiểu Mạn kinh ngạc nhìn Long Tư Hạo, hoàn toàn không ngờ rằng anh vậy mà sẽ tự tiết lộ người anh muốn kết hôn là người phụ nữ đã từng kết hôn ở trước mặt giới truyền thông.
Đây sẽ là tin tức có ảnh hưởng rất lớn với danh tiếng của anh!
Thời khắc này, trong lòng cô tràn đầy cảm xúc phức tạp, tức giận trước đó đã sớm biến mất hầu như không còn, đôi mắt trong veo như nước chăm chú nhìn anh.
Long Tư Hạo nâng tầm mắt, anh bình thản liếc nhìn đám ký giả đang cực kỳ kinh ngạc, khóe môi nổi lên nụ cười mị hoặc, giọng nói trầm thấp rõ ràng êm tai, tiếp tục nói: “Vào lúc mà cô ấy còn chưa biết yêu, tôi đã yêu cô ấy rồi, lúc biết được tin cô ấy kết hôn, tôi đã rất đau lòng, nhưng tôi vẫn chúc phúc cho cô ấy, tôi chôn giấu tình yêu của mình dành cho cô ấy ở tận sâu trong đáy lòng, tôi cho rằng cả đời này vĩnh viễn cũng không thể có cơ hội yêu cô ấy, nhưng trời cao đã cho tôi cơ hội này, chồng trước của cô ấy không biết quý trọng cô ấy, làm tổn thương trái tim cô ấy...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...