Sắc Lang Thượng Sai Giường

Lâm Kiệt phun ra nuốt vào mỹ vị, yêu đàn ông chính là yêu đàn ông, đặc biệt người này là Đường Tổ Trữ.

Phân thân của A trữ đứng sừng sững sôi sục khiến gã hút liếm chất dịch lộ ra, A Trữ trầm giọng rên rỉ đè nén khoái cảm, thân dưới dao động khiến Lâm Kiệt dường như không thể kìm nén, hương vị mà 囧囧A Trữ phát ra, tất cả đều kích thích giác giác quan của Lâm Kiệt, chính là nơi đó của gã căng ra như sắp nổ tung.

Đột nhiên thân mình A Trữ căng thẳng dưới eo, làm cho Lâm Kiệt hưng phấn mà chuẩn bị tiếp nhận tất cả tình dịch của người yêu.

Đường Tổ Trữ nghĩ muốn đẩy đầu Lâm Kiệt ra, nhưng Lâm Kiệt hung hăng dùng sức nuốt lấy, khí giới Đường Tổ Trữ lập tức đầu hàng mà tiết ra bên trong miệng Lâm Kiệt.

Lượng rất nhiều, lại đậm, tích trữ mười ngày qua, đối với Lâm Kiệt mà nói đó vốn là chất bôi trơn tốt nhất.

Quỳ gối giữa hai chân A Trữ, kéo người A Trữ đang mềm nhũn tựa vào trước ngực mình, đem hai chân A Trữ đặt lên vai, nhằm vào nơi đã mở rộng xong chuẩn bị tiếp nhận 囧囧của gã, phun ra một ngụm nồng đậm, tất cả đều hướng 囧囧Đường Tổ Trữ trút vào.

Cảm giác được dị vật phải tiếp nhận mà cúc lôi bắt đầu co rút lại, JY chậm rãi mà chảy vào, Đường Tổ Trữ không kìm được mà phát ra, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy được tiếng rên quyến rũ thẹn thùng đó.

“Tử. . . Lâm Kiệt. . . Tôi không còn sức. . .”

“Tôi có.”

Đặt người A Trữ xuống, Lâm Kiệt cũng không nhẫn nại được, đưa phân thân thẳng tắp cực lớn nói trễ không trễ nói nhanh chẳng nhanh trực tiếp đẩy vào.

“Ha. . .”


Không ngờ 囧囧rất chặt, nhưng lại thổi mạnh sảng khoái đến gã. Gã rất thích nơi này của A Trữ gắt gao hấp thụ, thực rất trói buộc gã, luôn luôn khiến gã từ chỗ đau đớn rồi phát sinh thành khoái cảm vô tận.

Lâm Kiệt vì trì hoãn thành nóng nảy mà không ngừng rút ra rồi đẩy mạnh, một mặt lột áo mà khi nãy cả hai chưa kịp cởi.

Phân thân Đường Tổ Trữ mới vừa rồi hết lửa lại dần dần đứng lên, hoàn toàn theo tiết tấu Lâm Kiệt, đưa tay chà xát lại bắt đầu trở nên cứng rắn.

Phối hợp cũng Lâm Kiệt vặn vẹo thắt lưng, dưới thân truyền đến tiếng vang mê người khi va chạm của chất lỏng trong người cọ xát, đụng chạm trong cơ thể đã tiến đến đỉnh.

Chịu đựng sảng khoái phát ra rồi rên rỉ, nghĩ muốn phun 囧囧ra mà dẫn tới chính mình gầm nhẹ, song hai người lại không thể nói ra vì Lâm Kiệt đã sinh ra khoái cảm chết người.

Nơi sâu nhất của Đường Tổ Trữ bị đánh đến, giữa lúc mông lung, có suy nghĩ nhảy tới, nghĩ rằng, dục tiên dục tử chính là loại trạng thái này. . .

Lâm Kiệt hai tay đè nặng chân A Trữ mở ra thật lớn, nhìn nét mặt quyến rũ của A Trữ khi từ từ nhắm hai mắt lại hưởng thụ vui sướng, hai tay nhanh chóng chà xát phân thân, bên tai lại nghe A Trữ hô tử Lâm Kiệt mà 囧 loạn tiếng vang, Lâm Kiệt cảm giác được chính gã sẽ bị hành động của A Trữ này mà ngập chìm trong sóng gió, hạ thân không chút lưu tình nào mà hung hăng xuyên vào, lại vội vàng rút ra, mau chóng mà đẩy vào rút ra, tốc độ sảng khoái ngay cả bản thân gã cũng không thể khống chế, chỉ có thể mặc cho 囧囧chi phối.

Tại 囧囧Đường Tổ Trữ bắt đầu thắt lại, phân thân phun ra cũng lúc, trước mắt não Lâm Kiệt cũng một phen choáng váng, đem tất cả ý nghĩ yêu thương tiết vào nơi sâu nhất bên trong cơ thể Đường Tổ Trữ.

Lâm Kiệt hai chân như đã nhũn ra. Rút ra phân thân, không ngoài ý muốn nghe được A Trữ mỵ nị địa rên rỉ, rốt cục mệt mỏi tại Đường Tổ Trữ bên người, dán Đường Tổ Trữ nghiêng người nằm xuống.

Vươn tay ôm lấy A Trữ, tiếng thở dốc của hai người sau khi thỏa mãn đan xen lẫn nhau, hưởng thụ dư âm.

Dựa vào trán A Trữ đang ẩm ướt mồ hôi, Lâm Kiệt nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt A Trữ, môi mấp máy không thành tiếng, nói rằng anh yêu em.

Đường Tổ Trữ đương nhiên không nghe thấy, bởi vì vốn là không tiếng động, nhưng trên gò má truyền đến cảm giác an ủi mềm mại, hắn cũng không ngăn được tò mò, là Lâm Kiệt tạo nên.

Lười nhác mở hai mắt, nghiêng đầu nhìn Lâm Kiệt, “Anh làm gì vậy?”

Lâm Kiệt cười với hắn thật âu yếm rồi chớp mắt, mới đáp: “Sau này đều phải chủ động như vậy, chờ kĩ thuật của cậu khá lên, nhất định sẽ đến phiên tôi hưởng thụ.”

Đường Tổ Trữ cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ vây quanh mắt, thắc mắc: “Cái gì mà đến lượt anh hưởng thụ?”

“Tôi có phải đồng tính hay không?”

“Đúng vậy. . .”

“Nhưng tôi cũng có thể là 0.”

“Nhưng 0. . . ?” Cau mày, nghe không hiểu.


“Làm 1 cũng có thể.” Lâm Kiệt ý tứ sâu xa cười.

Tin tức kia chậm rãi xâm nhập vào tổ chức tế bào não, hai tròng mắt Đường Tổ Trữ mwor lớn hết cỡ, lập tức nghiêng người nằm trước mặt Lâm Kiệt.

“Anh là nói tôi có thể. . . Tôi có thể. . . Có thể đi vào anh. . .” bắt đầu nói lắp.

“Uh.”

Đường Tổ Trữ mắt trợn tròn. Hắn còn tưởng rằng. . . Hắn tưởng cái gì? Tưởng rằng Lâm Kiệt. . . Chỉ chuyên ăn thịt người!

“Cậu không nghĩ đến sao?” Lâm Kiệt nhẹ nhàng hỏi.

Đường Tổ Trữ trơ mắt nhìn đại soái trước mặt, nuốt một ngụm nước miếng thật lớn, miệng ngọt lưỡi khô mà hét: “Có muốn!”

“Vậy là tốt rồi, cậu cố gắng lên! Chuẩn bị không đủ chu toàn, kỹ thuật không tốt, lại khiến tôi đau đớn, cậu sẽ không có cơ hội.”

“Được được. Tôi nhất định sẽ cố gắng.” Tay nắm lại.

Nhìn em nhỏ ngây thơ thủ thế. Cổ họng Lâm Kiệt có chút giễu cợt. Thật là, đi nơi nào mà học hả? Nhưng nội tâm lại dung túng mà thở dài: nhưng ở trên A Trữ là tốt rồi đáng yêu ác. . .

“Đi tắm đi, phải lấy JY mà tôi ra trong cậu đem ra ngoài, nếu không cậu sẽ lại đau bụng, nói không chừng ngày mai còn có thể bị sốt.”

Nói xong trắng ra như vậy, hại Đường Tổ Trữ đỏ mặt, thẹn quá hóa giận mà chỉ trích: “Tại sao anh không mang bảo hiểm?”

“Tôi vội vã bỏ lại bạn trai cũ, nhân tiện vì vội vàng đến an ủi người yêu đang ghen của tôi, làm sao có thể nghĩ đến nhiều chuyện như thế? Hơn nữa, tôi cũng không biết, cách thức cậu giữ tôi lại lợi hại như vậy a.”

Đường Tổ Trữ Vốn bất mãn mà nghĩ đến “Ai thèm ghen hả?”, lại bị câu nói tâng bốc cuối cùng kia làm đắc ý, quên rằng trong lòng vừa rồi còn đang nói xấu: “Được rồi! Lần này tôi không so đo, lần sau phải nhớ phải mang!”


“Tắm đi, nhanh lên!”

Lâm Kiệt, Đường Tổ Trữ lần lượt đứng dậy, Lâm Kiệt ôm A Trữ hướng phòng tắm đi đến, A Trữ 囧囧chậm rãi chảy ra hỗn hợp JY của hai người theo bắp đùi gầy.

“Lần sau thật sự phải nhớ phải mang mũ! Như vậy rất. . .” A Trữ vừa đi vừa nhìn mặt phía trong đùi của mình, “Rất kỳ quái. . .”

“Uh. . .”

Nếu Tử Lâm Kiệt sẽ không chọn tên bạn trai cũ kia nữa, vậy bạn trai đương nhiệm có quyền tra hỏi, có phải không?

“Bạn trai cũ đến tìm anh làm gì vậy?”

“Đến vay tiền.”

“Hả. . . Không thể nào!”

Hai người một bên tắm rửa một bên trò chuyện, tắm xong liền trải giường lần nữa, cả hai ôm nhau ngủ.

Đường Tổ Trữ thấy an tâm mà đồng thời, tựa hồ hoàn toàn không ý thức được, chính mình đã sa xuống rất sâu rồi.

——— ————————–


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui