Sắc Lang Phụ Thân

“Ta không gọi ngươi là phu quân nữa, ta sẽ gọi ngươi là phụ thân.” – Thiên Ngọc ngoan ngoãn để hắn đút ăn nhưng lại lạnh nhạt phun ra một câu làm Thiên Vũ thất kinh suýt chút nữa té ra khỏi ghế.

Hắn lắp bắp kinh hãi: “Ngươi… ngươi sao lại nói thế a! Phu quân và phụ thân vốn là…”


“Ngươi không cần phải gạt ta nữa, Thiên Thiên đã nói cho ta biết hết rồi, phu quân và phụ thân vốn là hai từ hoàn toàn khác nhau, đừng mong ta như nữ nhân mà gọi ngươi như thế, phụ – thân!”


“Ai, không gọi thì không gọi, nhưng ngươi làm ơn đừng có gọi ta là phụ thân được không? Nghe già chết được! Cứ gọi là Thiên Vũ đi.” – Vừa nói hắn vừa múc thêm một muỗng để đút cho nai con, không biết Thiên Thiên nói gì mà tiểu hài tử này đột nhiên trở nên ngoan ngoãn, không khóc không nháo, nhưng đồng thời cũng hết ngây ngây ngô ngô dễ lừa như lúc đầu, cứ thế này thì làm sao hắn dụ dỗ ăn đậu hũ của y được đây!

(ăn đậu hũ: đại khái là thừa nước đục thả….dê ấy mà >”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận