Sự bài xích của Phương Nghiên làm Từ Khải Sinh nghi hoặc, mỗi lần muốn cùng cô nói chuyện thì Trương Huệ Nhiên ở bên cạnh luôn đợi anh chuẩn bị mở miệng đem đề tài chuyển đi.
"Soái ca, anh có hẹn không?"
Sau hai ngày, Tần Tình không thể chịu đựng được trái tim đang bồn chồn, gửi Wechat cho anh, người đàn ông này lớn lên đã đẹp trai, kỹ thuật lại tốt.
Nếu có thể trở thành bạn tình lâu dài thì tốt biết mấy.
Cô đang tưởng tưởng về cuộc sống tốt đẹp, hàng ngày được ăn côn thịt to, nghĩ một hồi liền nở nụ cười.
"Cậu cười cái gì thế?" Lâm Tây Tây đang ăn tối nhìn cô khó hiểu.
"Đương nhiên là có chuyện vui vẻ, hihi." Tâm tình vui sướng gắp miếng thịt bỏ vào miệng, một bên nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Từ Khải Sinh thấy tin nhắn đã nửa đêm. Khi kết thúc cuộc họp, anh dựa vào ghế nghỉ ngơi và gửi tin nhắn cho Phương Nhiên tối nay anh sẽ không về.
Dự định sẽ nghỉ ngơi tại văn phòng thì thấy tin nhắn của tiểu yêu tinh.
Nhìn lên đã thấy qua 5 tiếng, suy nghĩ một chút anh vẫn gọi điện thoại cho cô.
Tần Tình nhấc điện thoại, không thể không phàn nàn:
"Sao lâu vậy mới để ý đến em."
Giọng nói quyến rũ, thậm chí Từ Khải Sinh có thể tưởng tượng cái miệng nhỏ nhắn của cô đang dẩu lên
Người đàn ông mỉm cười, giọng nói từ tính hỏi: "Nhớ tôi?"
"Hứ, anh còn chưa trả lời Wechat của người ta." Tần Tình bị giọng nói của anh làm choánh váng, không tự chủ được làm nũng.
"Tôi vừa mới họp xong." Từ Khải Sinh duỗi người
"Đêm nay muộn quá, để ngày mai, có được không?"
"Thế nhưng hiện tại em rất muốn, phải làm gì đây?" Tần Tình chưa bỏ ý định nói tiếp.
"Mở camera đi." Anh bất đắc dĩ nói, cô vui sướng, hài lòng lên tiếng, mới cúp điện thoại thì nhận được cuộc gọi video từ anh.
Người đàn ông mặc vest, tràn đầy nam tính lôi cuốn quyến rũ, cảm giác cấm dục mười phần khiến Tần Tình muốn nắm lấy chiếc cà vạt kéo xuống để hôn anh. Muốn bộ đồ vest cọ xát lên da, sau đó hung hăng ép sát cô lên bàn làm việc, thao chết cô.
Tần Tình mặc áo ngủ màu hồng nhạt, gương mặt trắng nõn nhìn rất ngon miệng. Từ Khải Sinh phát hiện cô rất thích màu hồng, trang trí trong phòng ngủ đều là màu hồng nhạt,
"Sao còn chưa ngủ?" Anh hỏi
Tần Tình cắn môi ôn nhu nói:"Chờ anh đó."
"Nhớ anh làm em?" Anh khẽ cười,
Mới nghe giọng của anh cô đã ướt, "Đúng vậy, anh xem, ướt rồi."
Cô từ từ cởi quần lót ướt nhẹp ra, để anh thấy những vệt nước.
Rõ ràng rất mệt mỏi nhưng người anh em phía dưới lại thức tỉnh.
Trên đường lái xe đến nhà Tần Tình, Tần Khải Sinh nhịn không được tự mắng mình, vợ nhà lạnh lùng không rõ còn có tâm tình hẹn hò.
Nhớ lại cơn cực lạc đêm đó, dục vọng chiếm thế thượng phong.
Gõ cửa, Tần Tình thấy người đàn ông đứng ở ngoài, nở nụ cười mê hoặc, kéo cà vạt của anh vào trong phòng.
"Rầm!" Cửa nhà đóng lại, kinh động những con mèo đen ở tầng dưới, chúng nó kêu lên vài tiếng, sau đó yên tĩnh như cũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...