Kiều Dĩ Thương ôm tôi trở về phòng từ sân thượng, đầu óc tôi choáng váng và không còn chút sức lực nào.
Cơ thể trần truồng của anh ta vẫn còn mạnh mẽ cường tráng, đặt trên hông và đũng quần của tôi, tùy theo cử động của anh ta mà cọ tới cọ lui.
Tôi không thoải mái lắm nên ngọ nguậy một chút, anh ta liền đè thấp giọng gầm nhẹ một tiếng đừng cử động.
Tôi biết giọng nói này của Kiều Dĩ Thương có nghĩa là gì, anh ta vẫn còn có thể làm một lần nữa, nên tôi lập tức không dám động đậy gì nữa.
Anh ta là một người đàn ông còn rất khỏe, chơi phụ nữ cũng rất mạnh bạo, vô cùng hoang dã và điên cuồng.
Thực tế, những người trên mạng hay nói là bảy lần một đêm đều là vớ vẩn cả.
Thực ra nếu có thì cũng chỉ là bắn trong nháy mắt mà thôi.
Cũng có thể coi giống như súng cướp cò vậy.
Đàn ông bảo đảm chất lượng được là người có thể làm trọn vẹn hai lần là nhiều nhất, đến lần thứ ba cơ bản là không có lên đỉnh được.
Anh ta đặt tôi lên giường, biết tôi không còn sức để đi tắm, bèn lấy một chậu nước nóng, lấy khăn bông lau qua người cho tôi.
Tôi đang nằm trên giường, với cái khăn bông ẩm ướt trên lưng, thoải mái đến mức tôi nheo mắt và khịt mũi nhẹ, anh ta cất tiếng cười nhẹ ở sau lưng tôi, và đột nhiên tất cả các giác quan của tôi đều như bị tập kích vậy, nửa người tôi tê liệt, tôi trở mình quay lại.
Kiều Dĩ Thương hôn lên một nốt ruồi trên bả vai của tôi, anh ta đang không ngừng mút và phun ra nuốt vào phần da ở đấy, phát ra tiếng sụp soạt của nước bọt.
Anh ta hỏi tôi có biết đó là nốt ruồi gì không.
Tôi lắc đầu, anh ta nói đó là nốt ruồi tình dục, phụ nữ có nốt ruồi như vậy đều là yêu tinh có thể khiến đàn ông chết mê chết mệt trên giường.
"Anh nói dối à, tôi chưa bao giờ nghe câu nói này."
Kiều Dĩ Thương cầm khăn bông lau giữa hai chân của tôi, ma sát lặp đi lặp lại vô cùng có tiết tấu, ngay cả người chưa có kinh nghiệm cũng không chịu nổi thủ đoạn của anh ta, huống chi khiêu khích một người phụ nữ có kinh nghiệm hàng trăm lần như tôi, tôi đỏ bừng cả mặt vì sự trêu chọc của anh ta.
Tôi giật lấy cái khăn tắm trên tay anh ta bảo để tôi đi tắm, tôi đứng dậy xuống giường thấy mình không có gì để che, chiếc áo đã bị anh ta cởi bỏ vứt trên sân thượng, tôi chỉ còn cách che.
ngực của tôi với tay của tôi và chạy nhanh vào phòng tắm.
Lúc tôi đóng cửa lại, tôi nhìn Kiều Dĩ Thương, trong ánh sáng lờ mờ, anh ấy đang trần truồng, cơ bắp cường tráng ánh lên một ánh nhũ rất gợi cảm.
Những tên xã hội đen đều có võ công, đánh nhau và chém giết quanh năm, da thịt trên người rất săn chắc, điều này đặc biệt hấp dẫn với những người phụ nữ trưởng thành có kinh nghiệm.
Tóc anh ta ướt đẫm mồ hôi, chảy xuống trán, xương quai xanh và ngực, cảm giác như là một liều thuốc kích dục vậy, khiến nhịp tim tôi đập ngày một nhanh hơn.
Tình yêu vụng trộm thực sự là một điều đáng sợ, lần đầu thì khiến người ta đầy cảm giác xấu hổ thẹn thùng, lần thứ hai chỉ còn lại sự phấn khích và vui sướng, họ mất đi lý trí và rơi vào những cuộc tình trụy lạc cùng nhau đụng chạm đến không thể ngừng la hét.
Cảm xúc mạnh mẽ tan biến đi, tôi đứng dưới vòi hoa sen, hơi thở của Kiều Dĩ Thương còn sót trên người tôi không thể nào rửa sạch được.
Khuôn mặt của Chu Dung Thành Thành hiện ra trước mắt tôi.
Những khung cảnh anh ấy đối xử tốt với tôi giống như trong phim, xé nát lương tâm tôi và thôi thúc cho tôi sự đau đớn vì đã phản bội anh ấy.
Tôi biết rằng sự điên cuồng này phải kết thúc, một khi tôi tiếp tục, tôi nhất định sẽ là người bị tiêu diệt, Kiều Dĩ Thương vẫn là Kiều Dĩ Thương, nhưng tôi không thể gánh chịu hậu quả của việc bị phát hiện.
Tôi tắm xong đi ra ngoài, Kiều Dĩ Thương đang nằm trên giường đọc tạp chí, ngẩng đầu lên liếc nhìn tôi, trên người tôi quấn một chiếc khăn tắm, lộ ra bộ ngực đầy đặn và cặp chân trắng như tuyết, trên người còn sót lại những giọt nước.
Trong mắt mang theo ý cười, anh ta đưa tay về phía tôi, tôi nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay đang dừng trên không trung của anh ta, gằn ra từng chữ, "Chúng ta sau này sẽ không gặp lại nhau.
Sau khi Chu Dung Thành Thành trở lại, ông chủ Kiều và tôi sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Vẻ mặt của Kiều Dĩ Thương đột nhiên có chút thay đổi, chụp đèn bị ánh nến đóng lại, lông mày và mắt ở trong vùng sáng, nhưng đôi môi lại bị che khuất trong bóng tối.
Anh ta im lặng hồi lâu rồi cất tiếng cười chế nhạo: "Ý em là sao."
Ý tôi là theo nghĩa đen, tôi và ông chủ Kiều không phải là cùng một loại người đi cùng trên một con đường.
Anh ta nhướng mày với giọng điệu phù phiếm, "Cô Hà đây thật sự tuyệt tình như vậy ư? Tại sao sau mỗi lần đều sướng xong rồi lật mặt ngay vậy, tôi cố gắng hết sức như vậy rồi mà vẫn không thể chiếm được lòng của cô Hà ư."
Tôi đã nói rằng tôi không đủ khả năng để chơi.
“Chơi.” Anh ta lặp lại, “Cô muốn yên phận thủ thường mà làm tình nhân của Chu Dung Thành Thành.”
Tôi nói phải, anh ấy là chỗ dựa của tôi, cả đời này của tôi, tôi chỉ muốn giữ chặt anh ấy.
Anh ta hỏi tôi có giữ được không.
Tôi đã nói rằng tôi sẽ làm mọi cách để níu kéo, tôi cũng không phải là một người phụ nữ đàng hoàng gì, tôi còn sợ đấu đá sao.
Anh ta ngừng nói, đóng tạp chí lại và châm một điếu thuốc, làn khói thuốc kéo dài nuốt chửng khuôn mặt anh, cả người anh ta dường như tỏa ra khí chất âm u lạnh lẽo.
Tôi ngáp hơi dài giả vờ buồn ngủ, liền nằm trên ghế sô pha quay lưng lại với Kiều Dĩ Thương, sau một hồi im lặng, anh ta bước ra khỏi giường và bước đến, cả người tôi căng cứng, tôi sợ anh ta sẽ định làm chuyện gì đó.
Anh ta đứng sau tôi nhìn xuống vài giây, rồi cúi xuống ôm tôi đặt lên giường, tôi định vùng vẫy thì anh đã thả tôi ra, và nằm trên ghế sô pha bên cạnh.
Tôi dằn vặt cả đêm, trằn trọc mãi không ngủ được mà anh ta thì cứ nằm nghiêng không thèm nhúc nhích.
Loại đàn ông làm nghề này như anh ta, đến ngủ cũng phải sẵn sàng đề phòng những bị tính kế hay đánh lén, cũng giống như những quan chức một tay giữ chân tình nhân, còn đối với anh em thuộc hạ bên dưới cũng có lòng cảnh giác rất cao.
Không phải đều tin tưởng một trăm phần trăm.
Dù sao, trong một xã hội mà tiền bạc nắm quyền, tờ tiền có thể mua được lương tâm của bất kỳ ai.
Buổi tối ngày hôm sau, Kiều Dĩ Thương đưa tôi đến sòng bạc, sòng bạc này do một ông chủ ở Chương Thanh chuyên đánh bạc mở ra, Chương Thanh còn được gọi là Áo Môn thu nhỏ, ngành công nghiệp cờ bạc rất phát triển, có rất nhiều sòng bạc ngầm trong lòng đất, nhiều người ở đất liền không thể đi Áo Môn, thì tất cả đều đến Chương Thanh để thử vận may.
Các tụ điểm quy mô lớn có giá thấp nhất là ba mươi lăm triệu, giá cao nhất thì không có giới hạn.
Đã có nhiều vụ chỉ qua một đêm mà tán gia bại sản.
Nhìn vào chiếc vali lớn mà Kiều Dĩ Thương mang theo, trong đó có một xấp tiền mặt, có vẻ như anh ta muốn tự mình đến chơi, ở trong sòng bạc của mình liền có vẻ như đang bắt nạt người khác vậy, nên là đi đến một nơi không có liên quan gì đến mình chơi sẽ khiến mình an tâm hơn.
Khi chúng tôi bước vào, một chàng trai bước ra chào, cúi người cúi chào Kiều Dĩ Thương, mỉm cười gọi ông chủ Kiều, dẫn anh ta đi vào trong, trong phòng riêng có người đang đợi.
Hai nữ nhân viên chia bài cao ráo xinh đẹp đứng ở cửa phòng riêng, nhìn thấy Kiều Dĩ Thương thì quỳ xuống, chiếc váy da bó sát màu đen ôm lấy ngực và mông của cô ta căng tròn và đầy cảm giác cấm dục, khiến người ta không nhịn được mà muốn sờ vào.
Bọn họ trực tiếp bò về phía sau.
Bàn chơi bài ở đây tương đối ngắn.
Cô gái cao một mét bảy vừa phải để xếp bài trên đầu gối và cô ta vẫn có thể để lộ bộ ngực của mình.
Đàn ông mà vừa chơi bài vừa có thể nhìn bộ ngực đồ sộ nõn nà như vậy, sướng đến mơ hồ, thua nhiều đến mấy cũng thấy đáng mà thôi.
Tôi cho rằng hầu như tất cả những người có đầu và mặt ở đây đều biết Chu Dung Thành Thành, tôi đã có vài lần xuất đầu lộ diện ở ngoài cùng anh ấy.
Để tránh bị nhận ra, tôi dùng một chiếc khăn quàng cổ để che mặt mình lại.
Kiều Dĩ Thương vòng tay qua eo tôi, anh ta trầm giọng hỏi tôi có phải tôi đang cáu kỉnh không.
Tôi không trả lời, anh ta nghĩ tôi không nghe thấy anh ta nói gì, môi lại ghé sát vào tai tôi hỏi thêm lần nữa, "Cảm giác như này, có thấy kích thích không?"
Không cảm thấy kích thích, nhưng một người đàn ông như Kiều Dĩ Thương đây, thì lại khiến phụ nữ cảm thấy kích thích.
Một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi bước ra khỏi phòng với hai vệ sĩ phía sau, anh ta vừa đi ngang qua, vừa vén quần lên, vừa cười vừa hét gọi anh Kiều, rồi ánh mắt anh ta rơi vào tôi, anh ta thấy tôi đã che mặt bằng khăn quàng cổ, mơ hồ không thể nhận ra tôi là ai, nhìn ra ngoài, anh ta hỏi Kiều Dĩ Thương tại sao vào đây mà vẫn phải che chắn thế, có phải trên mặt có sẹo không?
Kiều Dĩ Thương cười có chút khinh thường, "Người phụ nữ của tôi lại để cậu nhìn đấy à."
Người đàn ông cười lớn, "Đúng vậy, ngựa hoang đến đâu rồi cũng sẽ có ngày bị thuần hóa.
Anh Kiều một ngày này đến cũng nhanh quá ạ.
Mấy anh em chúng tôi đều trở tay không kịp."
Kiều Dĩ Thương và người đàn ông ngồi xuống hai đầu bàn chơi game, dùng đầu lưỡi liếm răng cửa, "Khi nào thì Triệu Long tới?"
Người đàn ông nói rằng anh ta đã lên đường rồi, còn hai mươi phút nữa sẽ tới, để em tới chơi với anh Kiều một ván coi như luyện tay một chút.
Mặc dù người đàn ông nói như vậy, nhưng đôi mắt của anh ta nhìn tôi rất tham lam, anh ta tò mò về bộ dạng của tôi, tôi càng giấu không cho xem đấy, anh ta có tâm tư đứng núi này trông núi nọ, nhưng phải qua được ải là Kiều Dĩ Thương đã, chắc đến gan chọc tôi cũng không có.
Cô gái chia bài thấy người đàn ông này háo sắc, cố ý di chuyển đến chỗ ngồi của anh ta, nhét bài vào khe ngực đồ sộ rồi yêu cầu anh ta rút bài ra.
Mỗi lần người đàn ông này chạm vào một lá bài, anh ta sẽ sờ soạng chấm múi một chút, khiến cho gương mặt của cô gái chia bài này đỏ hết cả lên, giống y như quả táo chín mọng, câu dẫn sắc tâm và ham muốn của đàn ông nổi lên.
"Anh Kiều, em ra ngoài đón anh Triệu, anh đợi một lát."
Kiều Dĩ Thương ậm ừ, người đàn ông này quay lại nháy mắt với cô gái chia bài này, đương nhiên cô ta sẵn sàng quỳ gối bò ra ngoài, vừa ra đến cửa đã bị người đàn ông ôm thẳng vào lòng, bế cô ta đi vào nhà vệ sinh ngay bên cạnh, rất nhanh bên trong liền truyền ra tiếng rên rỉ của phụ nữa và tiếng thở dốc của người đàn ông.
Tôi nói với Kiều Dĩ Thương rằng anh ta không phải đón người, anh ta nói biết rồi.
Anh ta nghịch những quân bài poker vô cùng thành thục, tôi hỏi anh ta Triệu Long là ai, anh ta liếc tôi một cái, "Ông chủ của Tam Giác Vàng."
Trong tim lộp bộp một tiếng.
Tam Giác Vàng là một tập đoàn ma túy rất lớn.
Nó chủ yếu hoạt động trên đường dây đó.
Các đầu ra là Mỹ Điện, Thái Lan, Malaysia, trong nội địa thì có Vân Nam, Lệ Giang và Nam Ninh.
Bởi vì nó là một hình tam giác, nằm ở phía nam, vì vậy nó được gọi là Tam Giác Vàng.
Băng nhóm lớn nhất có tới hàng nghìn người, bọn họ kinh doanh bất chính đủ thứ, chủ yếu là buôn lậu ma túy, những thủ lĩnh cao nhất, ngoại trừ ông trùm quyền lực nhất, đều rơi vào tay Chu Dung Thành Thành, có thể coi là oan gia ngõ hẹp..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...