Sắc Dụ


Cuối năm có đấu thầu một mảnh đất nằm ở trung tâm thành phố, vị trí rất tốt, một khi thắng được nó thì dù kinh doanh cái gì cũng không sợ lỗ, quan trọng hơn là miếng đất này có liên quan đến chính quyền, nghĩa là sẽ có người bên trên che chở, tiền vào tận nơi, không cần lo lắng về bất cứ nguồn lợi nào.

Mấy ông lớn ở Quảng Đà ông nào mà không có vài cái giao dịch mờ ám, nói trắng ra là kiếm tiền khiến người khác tức đỏ mắt, ngay cả khi đã xử lý theo quy củ thì toàn bộ sự việc cũng sẽ bị lộ ra, muốn mọi chuyện êm xuôi thì nhất định phải tìm một chiếc ô bảo vệ che trên đỉnh đầu, tất nhiên cũng sẽ sa vào vũng bùn của sự cấu kết, cho nên thương nhân của nhà nào có hơn vài tỷ thì tuyệt đối chẳng sạch sẽ gì.

Chu Dung Thành lấy tư cách của Thẩm Quỳnh Tư mở một công ty, trên con đường làm ăn vốn chưa từng thu xếp theo rập khuôn nhưng vẫn lên như diều gặp gió, là bởi vì ông ta có quyền, ông ta muốn mở hộp đêm thì người khác đến rắm cũng không dám đánh, đây chính là thời đại của cường quyền.

Bây giờ Chu Dung Thành đổi tên công ty về dưới danh nghĩa của mình, cho nên có nhiều việc cần phải kiêng kị hơn, trong quá khứ loại đấu giá đất như thế này, cũng chỉ là hình thức trên sân, cuối cũng đều sẽ về trong tay ông ta, nhưng bây giờ thì không được, chỉ có thể làm theo quy trình đấu giá cùng thương nhân.

Buổi đấu thầu bắt đầu vào lúc năm giờ chiều, cục phó Mã đại diện cho chính quyền tham dự, các quan chức khác đều không tham gia, buổi sáng Chu Dung Thành đã có một cuộc họp tại chính quyền tỉnh, buổi chiều dẫn tôi đi nhà ăn ăn cơm, xe chạy ngang qua trung tâm thương mại Tiến Hoàng, ông ta bảo tài xế ngừng lại, hỏi tôi có muốn đổi một bộ tây trang màu sắc tươi sáng hơn để ra công trường không.

Nói thật lòng thì ở bên cạnh ông ta bao lâu nay, thật sự tôi vẫn chưa từng thấy ông ta ăn diện mấy lần, chức danh cán bộ cao cấp đỉnh cao, không thể không trang trọng nghiêm túc, nhưng loại bữa tối mang tính chất thương mại như thế này, chỉ có thể nhập gia tùy tùng, vốn dĩ thân phận Cục trưởng cục công an của ông ta sẽ khiến người khác sợ hãi, lại ăn mặc trang trọng như một quan tòa, thì cho dù là chiến thắng bằng thực lực đi chăng nữa cũng khiến cho người khác cảm thấy họ đi bằng cửa sau.

Tôi cùng Chu Dung Thành đi vào cửa hàng của công tử bột, dạo một vòng cùng ông ta, bộ nào ông ta cũng không vừa mắt, chúng tôi lại đi tiếp vài cửa hàng nhưng rồi lại tay không trở về, mắt thấy thời gian đã trễ, cuối cùng ông ta cũng chọn được một chiếc áo sơ mi treo trong tủ kính, lúc tôi vừa bước vào liền có cảm giác rất quen thuộc, nhưng không biết là quen thuộc ở chỗ nào, cho đến khi nhân viên bán hàng lớn tiếng gọi Bà lớn, thì nhất thời gai ốc tôi dựng thẳng cả lên.

Cô ta mỉm cười bước tới chào tôi: “Bà lớn, quần áo mặc thoải mái chứ, tối qua vừa tới một lô hàng mới, có mấy chiếc áo sơ mi khác màu cùng với cúc áo màu hổ phách, bà có muốn mua thêm cho chồng mình không?”
Chu Dung Thành vừa lúc tiến vào từ phía sau đã nghe thấy câu này, biểu cảm có chút nghi ngờ, giữ lấy eo tôi hỏi tôi đã từng tới đây mua đồ sao.

Nhân viên bán hàng liền biến sắc, cô ta cẩn thận quan sát khuôn mặt của Chu Dung Thành, phát hiện ra đây không phải là Dĩ Thương người đã cùng tôi đến đây lần trước, cô ta nhất thời lúng túng.

Tôi cố bình tĩnh và áp chế sự căng thẳng trong lòng, nắm lấy cánh tay của Chu Dung Thành: “Lần trước đến đây cùng chị Bối, hình như chị ấy mua tặng bạn.


Chu Dung Thành ừm một tiếng, tôi dặn dò nhân viên bán hàng: “Lấy mấy cái ra thử xem, để tôi chọn, chồng tôi mặc cái gì cũng đẹp hết.



Nhân viên bán hàng gật đầu và đi lựa áo sơ mi, thỉnh thoảng cô ta ngoái đầu nhìn lại, các nhân viên bán hàng khác cũng tập trung nhìn về phía cô ta rồi tụ tập lại chỉ tay về phía bên này và thì thầm.

Chuyện này thật là máu chó, chỉ trong vòng một tuần một người phụ nữ trẻ tuổi đi mua quần áo cùng với những người đàn ông khác nhau, hơn nữa lại còn rất thân mật, họ đều nói là vợ của họ, quan trọng hơn là con mẹ nó những người này đều giàu có sang trọng, họ không đem tôi biến thành kỹ nữ mới là lạ.

Tôi cảm thấy không được thoải mái khi đứng ở đây, những ánh mắt dò xét khiến tôi thương tích đầy mình, tôi giục Chu Dung Thành chọn một bộ tây trang màu đỏ rượu rồi nhanh chóng rời đi, may mắn thay Chu Dung Thành biết rằng chị Bối có nhiều đàn ông, cho nên mới không hoài nghi lý do ban nãy của tôi, nếu không thì chắc chắn ông ta sẽ nghi ngờ.

Chúng tôi tới khách sạn muộn hơn nửa tiếng so với dự kiến, cô nhân viên lễ nghi đang dọn thảm đỏ vừa nhìn thấy chúng tôi liền dừng động tác, hoan nghênh chúng tôi đi trên thảm đỏ đến bàn khách quý để lưu lại chữ ký.

Tôi đi theo Chu Dung Thành xuyên qua đại sảnh, ánh mắt vô tình nhìn thấy xe của Kiều Dĩ Thương qua kính, xem ra ông ta cũng có ý đồ với mảnh đất này, người khác không tranh lại Chu Dung Thành, cũng không dám tranh, nhưng ông ta thì khó mà nói, Kiều Dĩ Thương là hạng người không sợ chết, bên cạnh đó, quyền lực của ông ta cũng không thua kém gì Cục trưởng cục công an.

Tối nay nhất định sẽ có một màn kịch Song long tranh quyền.

Tôi nhỏ giọng nói với Chu Dung Thành rằng Kiều Dĩ Thương cũng tới, ông ta hơi dừng bước, trên mặt không chút gợn sóng: “Còn có người khác nữa sao.


Tôi suy nghĩ: “Nếu không có việc gì ngoài ý muốn thì lão đại của Tam giác vàng cũng ở đây, mảnh đất này bọn họ hợp tác để giành lấy.


Chu Dung Thành nghiêng đầu và liếc nhìn tôi: “Có chắc chắn không.



Tôi nói mười phần hết tám chín phần.

Ông ta nở nụ cười: “Không ngờ là bên cạnh anh lại có một nữ Gia Cát Lượng.


Tôi hơi kinh ngạc: “Anh cũng đoán ra được rồi sao?”
Ông ta ừm một tiếng, nhưng không nói gì.

Lễ đấu giá cuối cùng đang diễn ra ở tầng hai của khu đấu giá, không ít những vị khách không có chỗ ngồi, đều tụ tập ở bàn rượu phía sau để nói chuyện, nhìn thấy tôi và Chu Dung Thành xuất hiện, họ đều cầm ly rượu lên và vây quanh, tươi cười chào hỏi, có người nói cục trưởng Chu xứng đáng là nhân vật át chủ, nhìn quen dáng vẻ nghiêm túc của ngài rồi, đột nhiên đẹp trai lãng tử thế này suýt chút nữa chúng tôi không nhận ra.

Chu Dung Thành nhận lấy ly rượu từ người đàn ông: “Các anh lại chọc ghẹo tôi nữa rồi.


Người đàn ông thở dài: “Cục trưởng Chu, vợ đẹp con ngoan, có thể nói là hạnh phúc nhân đôi, thì ăn mặc trẻ trung hơn một chút cũng là lẽ đương nhiên thôi.


Một người phụ nữ trong đám đông hét lên: “Cục trưởng Chu thật là lão hóa ngược mà, sao càng nhìn càng thấy còn trẻ hơn trước đây vậy, xem ra bà Chu chính là phúc báo của ngài rồi, nhìn dáng vẻ đường quan mở rộng của ngài kìa, không thể giấu vào đâu nữa rồi.


Mọi người đều cười lớn, tôi được Chu Dung Thành giới thiệu và bắt tay với nhiều doanh nhân giàu có mà tôi chưa từng quen biết, cũng chưa từng nói chuyện, người đàn ông lắc đầu, không có vị khách nào không lấy lòng tôi: “Danh tiếng của bà Chu đây sắp áp đảo cả cục trưởng Chu luôn rồi, tuổi đời còn trẻ như vậy mà đã rất khôn ngoan trí tuệ, nếu tôi anh hay ai mà không cẩn thận, e rằng là sẽ rơi vào tay bà Chu mất thôi.



”Vậy phải xin bà Chu hãy giơ cao đánh khẽ, thưởng cho chúng tôi một chén cơm.


Tôi cười chỉ về người đàn ông đang nói về tôi: “Ngài đó, cứ sợ thế giới không loạn, tôi chỉ một hai lần tự ý, sao từ miệng ngài tôi lại trở thành một con hổ cái ăn thịt người không nhả xương vậy?”
Họ càng cười lớn hơn, Chu Dung Thành vỗ vai tôi, nhỏ giọng bảo tôi tránh khỏi chỗ này, tôi nhân lúc mọi người náo nhiệt nhất, không tiếng động rời khỏi đám đông, có Chu Dung Thành che chở, chống lại những khẩu súng dài và đại bác ngắn đó, nên theo tự nhiên tôi cũng trốn thoát rất thành công.

Tôi nhanh chóng bước mấy bước, đi đến một nơi yên tĩnh hơn, tôi đang định tìm một vị phu nhân nào mà tôi quen biết để trò chuyện giết thời gian, thì tầm mắt tôi đột nhiên thoáng qua một bóng người, chân không tự giác dừng lại.

Tôi biết người đàn ông này, là vị đại ca đã ngủ với Thảo Vi trong phòng riêng của hoàng gia, nghe Thảo Vi nói sau đó bọn họ vẫn giữ liên lạc, chưa tới hai ngày đã ở bên nhau, đại ca không kết hôn, cũng không có con cái, lại đối với cô ấy rất tốt, tiêu tiền cũng rất hào phóng, hơn nửa cũng không có người phụ nữ nào mờ ám gọi cho anh ta vào lúc nửa đêm, Thảo Vi cảm thấy như đang yêu đương với anh ta vậy, cô ấy đã có ý định muốn gả cho anh ta rồi.

Chị em trong giới đều có tiêu chuẩn đánh giá phẩm chất đàn ông, có ngại chi tiền hay không, trên giường sướng xong rồi có nguyện ý để người phụ nữ cũng được được sướng hay không, nếu làm được thì mới tính là đàn ông.

Tôi nghe xong cũng cảm thấy vị đại ca này không tệ, nữ nhân đều sẽ gặp anh hùng, giống như đàn ông đều sẽ có cảm xúc với thiếu nữ, dù anh ta cứng miệng nói không để ý, thì sau khi ngủ dậy trên giường có máu và không có máu biểu tình của anh ta đều sẽ khác nhau, ai mà nguyện ý ôm lại đồ second hand chứ, ai lại muốn chọc vào cái lỗ đầy tinh dịch của những người đàn ông khác chứ.

Tình tiết anh hùng của thiếu nữ chính là đặc biệt có cảm tình với cảnh sát và đại ca hắc bang, ngay cả khi đại ca hắc bang là một người xấu, nhưng cũng không thể phủ nhận những đại ca hắc bang đó rất tốt bụng, khi đã nhìn thấy quá nhiều người tầm thường, thì loại đàn ông này lại rất hấp dẫn, một cô gái chưa từng trải sẽ càng yêu điên dại đến mức không dứt ra được.

Nhưng người phụ nữ yêu nghiệt ngồi bên cạnh đại ca, dường như có mối quan hệ thân thiết với anh ta, nếu không thì tay cũng không ôm như vậy, càng không môi dán lên mặt nói chuyện như vậy, tôi tìm một người phục vụ trong sảnh, cho anh ta vài triệu, nhờ anh ta nghe ngóng quan hệ giữa đại ca và người phụ nữ kia.

Anh ta đi mười mấy phút thì quay lại nói cho tôi biết đó là vợ của đại ca, cả Nam Ninh đều biết, còn người đàn ông đó gọi là anh Kim.

Cả người như bị sét đánh ngang, xem ra Thảo Vi đã bị lừa rồi, vị đại ca tài giỏi kia cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, làm sao mà còn chưa có vợ chứ.

Quả nhiên Triệu Long cũng ở đây, anh ta mặc một bộ tây trang màu trắng với hoa mẫu đơn đỏ, trông có vẻ rất sặc sỡ, ngông nghênh đi qua uống với anh Kim hai ly, không biết Triệu Long đã nói gì với người phụ nữ kia mà cô ta lập tức cười hớn hở, tựa đầu vào vai anh Kim, yểu điệu lắc lư cơ thể.

Nhìn thấy một màn này tôi đã tức giận đến mức bóp chặt ly rượu, chơi cũng được, chơi thì có cách chơi, đàn ông đàn bà không có cảm tình, thì chỉ cần châm một phát pháo là được rồi, không thể nào chơi theo kiểu hôn nhân mà hoàng tử biến thành con khỉ được, mặc dù những cô gái trong giới có nát đi chăng nữa, nhưng khi đã quyết tâm một lòng thì cái gì cũng sẽ cho đi.

Trước đây có một chị em ở cạnh một đại ca hắc bang của tỉnh Bắc Hà, đã dùng cơ thể giấu ma túy, bị bắt khi đang buôn lậu ở sân bay, trên đường về đồn công an cô ta đã nhiều lần đâm vào đầu ô tô để tìm cái chết, thế nào cũng không chịu mở miệng khai, cứ như bị đại ca hắc bang kia mê hoặc cắn chết, cô ta nói với cảnh sát cứ xử bắn cô ta, tất cả đều là chủ ý của cô ta, người đàn ông kia không hề biết gì hết.


Tình nhân của người đại ca hắc bang đó cũng hai mươi mấy người, người được yêu thích nhất cũng không phải là cô ta, sinh nhật được tặng một chiếc vòng tay đã khiến cô ta vô cùng hạnh phúc, những chị em khác đều có thể lấy một ngôi nhà, tóm lại là khiến cho cô gái này mê muội ba thành bốn, hận không thể moi tim ra cho anh ta.

Sau này do không có bằng chứng nên vị đại ca hắc bang kia không sao, còn người chị em đó bị tám năm tù vì tội buôn bán ma túy, lúc cô ta ra tù vị đại ca kia căn bản đã quên mất cô ta, đến cả mặt cũng không nhìn, còn sai đàn em tống cổ cô ta đi, ném ra bảy triệu thật giống như đuổi một con chó.

Đàn ông xã hội đen hoặc là rất tình cảm và chính trực, hoặc là đặc biệt vô tình vô nghĩa, Văn Cường thăm dò hai bên hắc bạch, thậm chí đã làm những việc như cho người khác giết chết chính vợ của mình, lại vì tình nhân mà đến con cái cũng không cần, đây còn phải xem người phụ nữ chạy đến bên loại nào, nếu đến bên anh Kim như thế này thì chính là tạo nghiệp rồi.

Tôi đang do dự không biết có nên nói với Thảo Vi điều này không, để trong lòng cô ấy có sự chuẩn bị, đừng lún quá sâu rồi lại rút ra không được, làm không tốt lại mất mạng, rồi bị hủy hoại bởi anh Kim này.

Đột nhiên tôi nghe thấy một vài người phụ nữ nói về tôi từ bàn tiệc buffet ở phía sau: “Đều là vợ lớn, nhìn vợ của cục trưởng Chu kia kìa, đi đến đâu cũng là tiêu điểm, ánh đèn sân khấu cũng chỉ dành cho cô ấy, nhìn lại chúng ta xem, đứng tần ngần ở đây mà không một ai lại chào hỏi, kể cả người phục vụ cũng không, thật là khác nhau một trời một vực mà.


”Đó là, cô ta làm những chuyện câu dẫn đàn ông, nếu không có chút bản lĩnh đó thì có được ăn ngon mặc đẹp như bây giờ không, chúng ta đều xuất thân từ gia đình gia giáo, đương nhiên không thể so sánh nổi với sự cởi mở của cô ta.


Vợ của cục phó Mã đang ăn trái cây, liền nhổ một hạt hạnh nhân vào đĩa sứ, tạo ra tiếng lạch cạch: “Đàn ông không thể chiều hư, động một chút thì đều là đồ rẻ tiền, mẹ hiền vợ đảm và kỹ nữ đê hèn, thì người đàn ông sẽ thấy hiếm lạ với cái sau, cô xem Bà Chu, cô ta đánh vợ cũ của cục trưởng Chu bại một cách thảm hại, cô ta có tốt hơn vợ cũ không? Bụng của cô ta cũng không chịu thua kém cũng sinh được một đứa con trai không phải sao, còn có thể sinh ra một con rồng? Nhưng ai thắng ai thua không phải nhìn một cái là biết.


Bỗng nhiên tôi nghe thấy giọng nói của Trần Khiết: “Không thể nói như vậy, trí tuệ và thủ đoạn của bà Chu không chỉ đối với đàn ông, tôi nghe chồng tôi nói, cô ấy còn xoay vòng vòng các vị quan chức đến chóng mặt, Sở trưởng Lưu cũng bị cô ấy tính kế thành cái bộ dạng gì, bản lĩnh như cô ấy như vậy thì vợ cũ có không? Nói thêm vợ cũ của cục trưởng Chu cũng không phải là một người vợ người mẹ tốt loay hoay với xoong nồi gì cho cam, đời tư là cái dạng gì cũng chẳng ai biết được, loại người như bà Chu thì không cần cởi quần áo, cứ đứng trong đám đông, thì đàn ông sẽ tranh nhau đầu hàng.


Tôi quay lại nở một nụ cười, đứng yên và nhìn chằm chằm vào họ, ngoại trừ việc Trần Khiết và vợ của Cục phó Mã không nói xấu về tôi, thì những người phu nhân khác đều có chút mất tự nhiên và tránh né.

Một ánh sáng chói lọi chiếu vào tôi, cả người ăn mặc trang điểm xinh đẹp liền trở nên chói sáng đến bức người, tôi bước đi với phong thái tuyệt vời, tất cả họ đều bị sốc trước ánh hào quang của tôi, tất cả họ đều sững sờ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui