Sa Hải 4 Full

Chương 37: Đối phó hắc phi tử

Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt

Tôi không quan tâm đến anh ta, đi tới vung mạnh xẻng sắt, một cú đập bay đầu Báo Tát. Cổ hắn vốn đã bị gãy, một xẻng đập xuống liền văng ra vài mét, đụng phải cánh cửa mới dừng lại.

Như trong dự liệu, thi thể kia như cũ vẫn không ngã xuống. Nửa người trên không đầu uốn éo tới gần tôi trông càng quỷ dị hơn.

Tôi chẳng có cách nào, đành phải đi qua một bên Kéo Xa Tổng, dựa vào vách tường nhích dần từng chút một, thi thể kia dường như có thể thấy tôi, tôi di chuyển, nó cũng tiến lên. Cũng may tốc độ của nó không nhanh bằng tôi, vòng một cái tôi đã ra đến cửa, trước tiên đẩy Xa Tổng ra ngoài, sau đó túm hai chân trước của Tiểu Mãn Ca cũng kéo nó ra theo.

Dân làng đã chạy hết sạch, bằng không dù có là vật gì, xông hết lên loạn đả một trận thì nhất định đã xong xuôi từ lâu. Tôi một bên kéo Xa Tổng, một bên kéo Tiểu Mãn Ca, luân phiên rời khỏi từ đường. Thi thể kia vẫn theo sát phía sau, cũng bò đi ra.

Xa Tổng bị tôi kéo một lúc, cuối cùng cũng hơi tỉnh táo lại, thấy cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt ký ức khôi phục, tôi đỡ hắn đứng lên, hắn nói: "Sao lại thành tình trạng này?"


"Làm sao tôi biết được. Hắc phi tử này rốt cuộc là cái quỷ gì? Có biện pháp gì có thể giết chết nó không?"

"Đây không phải là hắc phi tử, không, đây là hắc phi tử, không, hiện tại đã không phải là hắc phi tử nữa rồi." Xa Tổng nói năng lộn xộn, lắp bắp một hồi rồi phì một tiếng, nói: "Nói nhảm mấy chuyện này làm gì, cậu nhanh chạy ra sau lưng nó, chém một nhát vào giữa xương bả vai của nó."

Tôi lập tức tách khỏi Xa Tổng, chạy ra đằng sau thi thể, thi thể lập tức quay ngược lại, bắt đầu vặn vẹo tới chỗ tôi.

Tôi nói với Xa Tổng: "Mợ nó, hắn rất có hứng thú với tôi."

Xa Tổng nỗ lực đứng lên, chỉ cái xẻng sắt trong tay tôi, tôi thảy qua phía trên thi thể, Xa Tổng tiếp được, nhanh chóng đứng vững trên mặt đất, cắn răng di chuyển, tiến lên vài bước, bổ một nhát xẻng vào sau lưng thi thể.

Người uống say hành động không được chính xác cho lắm, nhưng khí lực không nhỏ, lưỡi xẻng đâm sâu vào sau lưng thi thể, sâu đến một gan bàn tay, rút hai lần cũng không rút ra được.

Xa Tổng lui về phía sau mấy bước, liền thấy thi thể bắt đầu giãy dụa kịch liệt, tuy nhiên cũng không đứng dậy được nữa, uốn éo trên mặt đất như một con rắn.

Tôi đi tới, một cước đạp lên cái xẻng, dùng sức lực toàn thân đứng lên trên, cái xẻng cắm xuyên qua, vết thương chợt chảy máu ồ ồ.

Tôi rút ra, cố sức chém xuống lần nữa, vẫn chém vào trên lưng, lại là máu đỏ phun ra, thân thể bên dưới bất động nhưng tay chân vẫn giãy giụa theo quy luật kỳ quái.

"Chặt đứt hết tay chân đi." Xa Tổng nói sau lưng tôi. "Bắt đầu từ các đốt ngón tay, tất cả các đốt ngón tay đều phải chặt đứt."

Tôi quay lại nhìn Xa Tổng, tuy rằng Báo Tát khẳng định không phải người tốt, nhưng dù sao hắn cũng đã chết, còn con mẹ nó băm nhỏ thi thể, cũng không cần khinh nhờn thi thể đến mức đó đi?

Lại nhìn đến thi thể, cảm giác bây giờ có khinh nhờn hay không cũng chẳng kém là bao, Xa Tổng vẫn tiếp tục gọi, bảo tôi nhất định phải tin tưởng hắn.


Tôi hít vào một hơi, một xẻng chém đứt rời tay Báo Tát, trong nháy mắt, tôi nhìn thấy một con rắn lông đen từ trong cái tay đứt của hắn tuyệt vọng giãy giụa, giống như muốn bò ra ngoài. Tôi lại đạp một cái đem rắn giẫm thành hai đoạn, cả người tôi đổ mồ hôi lạnh.

Vị trí cánh tay đứt kia, tôi nhìn hẳn là xương cánh tay bị gãy, nhưng tôi không chỉ không thấy đầu khớp xương, thay vào đó lại là thứ như vậy, thảo nào cỗ thi thể này có thể hoạt động theo phương thức quỷ dị như thế.

Tôi đi tới hạ từng xẻng từng xẻng, chặt đứt toàng bộ tứ chi thi thể, tôi liền phát hiện nơi vốn là đầu khớp xương, toàn bộ đều bị loại rắn này thay thế. Lông đen đâm sâu vào trong thi thể, mình rắn cũng bị khoá chặt trong thi thể, qua kích thích các cơ bắp, thi thể sẽ cử động một cách quỷ dị.

"Bọn chúng sẽ thay thế xương cốt người ta, con lớn nhất sẽ dán vào cột sống, lông đen của nó sẽ bám chặt vào cột sống, dù muốn cử động cũng không thể nhúc nhích được." Xa Tổng nói, nhìn tay thi thể, thở dài: "May là tên hắc phi tử này đã chết, nếu là người sống, mấy người chúng ta đều không phải là đối thủ."

Máu rắn đầy đất làm tôi buồn nôn, tôi hỏi đây rốt cuộc là chuyện gì, hắc phi tử rốt cuộc là vật gì, Xa Tổng nói, hắc phi tử là người, có lẽ nên nói là một loại người vô cùng thần bí, vẫn chưa có người nào biết những kẻ này đến từ đâu, rốt cuộc có mục đích gì. Chỉ biết là, trong rất nhiều hoạt động trộm mộ, bọn họ sẽ xuất hiện ở bốn phía để giám thị thổ phu tử, ở những vùng đất hoang vu, bọn họ có thể ở cách năm, sáu km đi theo thổ phu tử. Vài thập niên trước, số lần họ bị phát hiện ra chỉ có một hai lần. Nếu không phải Trường Sa xuất hiện một Cẩu Vương, đoán chừng chuyện này sẽ vĩnh viễn không được xác thực. Chỉ có thể đem chuyện về hắc phi tử kể lại thành một quái vật nửa người nửa quỷ.

Họ cũng tin rằng không phải mỗi một lần hắc phi tử theo dõi đều hoàn mỹ không tỳ vết, một khi hắc phi tử theo dõi thất bại, như vậyngười bị hắc phi tử theo dõi phải chết.

Chỉ có duy nhất ông nội tôi, gặp phải hắc phi tử mà không chết, lúc đó cứu ông một mạng chính là con chó ông mang theo.

Ở trong rừng rậm, chỉ có chó là có thể đề phòng hắc phi tử tập kích.

Xa Tổng cầm cách tay đứt của Báo Tát lên, nói: "Ông cậu chỉ nói với tôi rằng hắc phi tử thật ra cũng là người như chúng ta vậy, Tiểu Mãn Ca chính là vì đối phó với hắc phi tử mà huấn luyện ra, ông nội cậu cực kỳ quen thuộc với những hành vi tập quán của hắc phi tử, hắc phi tử có một mùi vị đặc biệt, ông cậu thường huấn luyện chó cảnh giác với thứ mùi này."


Tôi nhớ lại vừa rồi Tiểu Mãn Ca kích động như vậy, thì ra là có nguyên nhân sâu xa. Xa Tổng nói, Báo Tát này chắc chắn là hắc phi tử, nếu không Tiểu Mãn Ca sẽ không thất thố như thế, may mà hắn đã chết.

Tôi ngồi xổm xuống, nhìn những con rắn quái đản này, có lẽ là sau khi chết Báo Tát mới bị chúng ký sinh vào, tôi đã từng gặp làoi rắn có tập tính tương tự ở Tháp Mộc Đà, dường như loài rắn này cũng thích dùng thi thể hư thối sinh ra nhiệt lượng để ấp trứng. Có điểm khác là, loài rắn này giống như còn có thể ký sinh trong thi thể, làm thi thể hoạt động.

"Bọn chúng sử dụng phương thức này làm cho thi thể di chuyển tới nơi cao ráo và an toàn, những con chó của tôi lúc nãy cậu nhìn thấy, bọn nó không phải bị mãnh thú cắn xé mà là bị trứng rắn ấp trong cơ thể xé ra, loại trứng rắn này có thể bài tiết ra niêm dịch hoà tan nội tạng, sau khi bị ký sinh thân thể sẽ nhanh chóng hình thành một khoảng trống, nội tạng hư thối nhanh làm phình ra xé vụn thi thể đã bị giòn hoá." Xa Tổng sờ sờ bụng mình, lại khạc ra, "May là cậu đổ rượu cho tôi."

Tôi cùng hắn khiêng Tiểu Mãn Ca, tìm vài con la đi tới, dân làng nhất định sẽ báo cảnh sát, chúng tôi nhanh chóng rút quân, để la lại dưới chân núi, họ nhìn thấy sẽ tự dắt về.

Tôi nhìn thi thể Báo Tát lần cuối cùng, đem rượu đế thừa lại tưới lên châm lửa, xúc tất cả những thứ Xa Tổng nôn ra cũng bỏ vào đống lửa, lúc này, tôi lại thấy thứ giống chiếc nhẫn kia, thứ này do con người làm ra, nhưng nó đến từ đâu?

______________________

Đến quyển 4 mới giải thích được hành động băm xác của anh Tà ở quyển 2 :)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui