Sổ Tay Được Sủng Ái Của Quý Phi Mất Trí Nhớ H
Vĩnh Phong năm thứ 31, đầu tháng 3, thời tiết mùa xuân se lạnh.
Biểu công tử Thôi Mộc Lâm Tần Vương phủ là cháu ngoại trai của Vương phi, vì dưới gối Tần Vương phi chỉ có thế tử là con, một nam một nữ còn lại đều chết non khi còn nhỏ.
Cho nên biểu công tử thường thường đến vương phủ ở lại.
Ngày hôm nay hắn ta vẫn như thường lệ tiến vào Đông viện thăm hỏi thế tử biểu đệ của mình.
Thôi Mộc Lâm sinh ra là nam nhưng có dáng dấp và diện mạo hơi thiên nữ, môi hồng răng trắng, là hình tượng thư sinh mặt trắng lưu hành nhất đương thời.
Bởi vì biểu công tử xưa nay yêu thích trà trộn vào thanh lâu trêu hoa ghẹo bướm, trên người mang theo một mùi son phấn nồng đậm, thế tử Tần Vương cũng không thích qua lại với hắn ta.
Mỗi khi hắn ta tới thăm hỏi, thế tử cũng tiếp đãi qua loa cho xong.
Nhưng biểu công tử này vẫn không chê phiền hà, nhiều lần đến đây quấy rầy.
Thôi Mộc Lâm còn chưa đi vào chính phòng của Thế tử, đã bị bóng dáng một nữ tử trên hành lang dài trong hoa viên nhỏ câu mất hồn.
Chỉ thấy trên người nữ tử mặc chiếc váy màu vàng nhạt hoa văn mẫu đơn, vòng eo như dương liễu bị buộc đến gắt gao, càng hiện ra kiều mông dưới thắt lưng no đủ đẫy đà.
Xuyên thấu qua tóc dài đen như mưc, mơ hồ có thể nhìn thấy gáy ngọc cùng cổ thon dài trắng nõn như mỡ dê.
Ngẫu nhiên nghiêng người, bộ ngực sữa ẩn dưới lớp váy hơi hơi lay động, khiến người nhìn đỏ hai mắt.
Nghĩ đây hẳn là tiểu thông phòng xinh đẹp mà cô mẫu Vương phi an bài cho Thế tử biểu đệ.
Từ năm mười ba tuổi Biểu công tử đã bắt đầu nhúng chàm nha hoàn bên người, quanh năm đều trà trộn đến thanh lâu kỹ viện, ngự nữ vô số.
Chỉ cần nhìn bóng dáng nàng từ xa, Thôi Mộc Lâm liền biết, đây là vưu vật quyến rũ trời sinh, hắn ta không khỏi thèm nhỏ dãi, chậm rãi đi lên, ánh mắt si ngốc mang lưu luyến.
Tư thế đi đường làm mông vểnh tròn trịa no đủ lay động, câu hồn nhân tâm, nếu thao làm từ phía sau nhất định là sảng khoái đến cực điểm……Khang Ngọc Nghi mơ hồ phát giác sau lưng có tầm mắt nóng rực, theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Phát hiện người này mặc thường phục bằng gấm màu tím, không phải chủ tử của nàng - thế tử điện hạ, cũng không phải là người hầu nàng gặp qua trong Đông viện.
Khang Ngọc Nghi lại bị ánh mắt si mê nóng cháy đáng sợ của người này dọa đến, nàng vội vàng chạy bước nhỏ về phía phòng mình.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...