-Ngày mai con nhỏ đó sẽ nói với ông nội rồi, phải làm gì giờ?
Vẫn tiếp tục rớt vô tình trạng trục trặc kĩ thuật trong vỏ đại não.
Ngồi một mình như thằng điên ngoài công viên, cậu ta ko nghĩ sẽ có một ngày mình lại như thế này.
Ngày hôm nay trôi nhanh khủng khiếp, ngày hôm nay mà trôi đi thì ngày mai sẽ đến và cậu ta thấy khó chịu lắm.
Mà tại sao vấn đề chung họ lại trở nên phức tạp thế này nhỉ? Ko phải là anh em ruột vẫn lấy nhau được mà.
-Vấn đề là cậu ta sẽ từ bỏ việc đó và coi như anh em ruột, hiểu chưa đồ chậm hiểu???
Á à, chứng tỏ là muốn lấy cổ hả? Gớm, còn chưa thi ĐH đã bàn chuyện hỏi vợ.
-Cuốn xéo khỏi đây! Bực mình à! >”<
Tự mình nói thế xong giờ lại nổi điên với người ta. >_<
Lướt nét để giải quyết vấn đề bản thân, đơn giản là ko thể giãi bày tâm sự với bất kì ai vì sợ mất mặt. = =”
Tại Google, cậu ta đã cho line từ khoá thế này…
Như thế nào là yêu?
+_+
Kết quả nhận được từ những người tham gia đóng góp.
Yêu có nhiều kiểu, nhưng nói chung là sự giao cảm của trái tim.
-Ngớ ngẩn!
Cậu ta lại thế rồi. Nhưng đúng là ngớ ngẩn thật. K
Comment thứ hai.
Yêu và thích nói là khác nhưng thực chất cũng chỉ là một, nói là khi yêu tim đập mạnh, thích thì ko nhưng dù là yêu hay thích thì chắc gì tim đã chịu đập mạnh, cái đó người ta gọi là sự ảo tưởng trong việc yêu. Nên đề phòng.
-Nghe có vẻ có lí đấy. Trường hợp mình có ảo tưởng tuy ko nhiều nhưng chỉ có nó là khả quan nhất thôi. Ảo tưởng rồi!
Tuy thế vẫn tích cực với các ý kiến ment khác.
Và có một ý kiến khiến cậu ta khá chú ý.
Với những người chưa yêu hay thích ai bao giờ…. Thực ra định nghĩa được yêu là một việc quá sức với bất kì ai vì chẳng bao giờ có thể đủ những từ ngữ để diễn đạt hết ý tưởng của mình về yêu cả. Vì thế mà những biểu hiện của nó lại càng phong phú và khó diễn tả hơn ra bằng lời.
Tuy thế cũng ko phải là ko có.
Tôi vẫn nhấn mạnh là với những ai chưa yêu hay thích ai bao giờ, dù những lời này sẽ rất là sến, những biểu hiện này sẽ rất là nhàm và quen mặt nhưng đều là những điều mà những người có chuyên môn của hội đồng chúng tôi chắt lọc ra.
Yêu trước hết là sự thay đổi về cách nhìn nhận của mình với đối phương. Dễ nhận thấy nhất là đột nhiên một ngày bạn nhận ra người mà mình vốn ko ưa gì trở nên đẹp hơn mọi ngày, dù bất kì việc gì người đó làm cũng khiến bạn cảm thấy dễ chịu và dịu dàng hơn.
Yêu tiếp đó còn là sự ghen ghét đố kị khi có người luôn ở bên cạnh và tỏ ra thân mật hoặc thậm chí là công khai tình cảm với đối phương. Vốn dĩ con người ta là sinh vật ích kỉ và tham lam, dù là một điều mình ko thích nhưng khi người khác muốn mình cũng sẵn sàng giành lấy mà chẳng để làm gì. Khi yêu con người ta càng ích kỉ và tham lam hơn. Vốn dĩ cái mình ko thích mình còn có thể có ý định muốn giành thì nói gì đến người mình thực sự muốn có được.
[…]
Yêu còn là muốn có được sự tin tưởng của người đó, cảm thấy bức bối khi mình bị người đó coi thường.
Và điều đặc biệt cũng là quan trọng nhất là khi yêu…bản thân sẽ ko thể nào cưỡng được cảm giác muốn tiếp xúc với người đó dù chỉ là từ một hành động đơn giản nhất.
Và rồi ngay dưới những dòng ment đó là những link màu xanh nói về những nụ hôn và cách chinh phục đối phương chỉ bằng một nụ hôn.
-Điên thật!
Điên nhưng vẫn vô và coi. = =”
Lần này còn kết hợp mấy hình ảnh kiss nữa. Bê bối quá, Nam Nam ơi! (Bình thường thôi☻).
Kiss có nhiều kiểu, phải nói là đa dạng y như ý nghĩa mà nó mang theo vậy.
Có ba kiểu kiss phân theo các cấp bậc tuổi tác khác nhau. Tuy nhiên nói là thế chứ ko nhất thiết phải đủ tuổi mới được thực hiện những kiểu của độ tuổi đó.
Kiểu thứ nhất (cấp bậc I): Dành cho lửa tuổi nhỏ, mới lớn, nói chung là teen. Có cái tên khá là trong sáng là…hôn môi. Thì tất nhiên, kiss thì phải là môi nhưng cái quan trọng ở đây đó là một nụ hôn đơn thuần, môi chạm môi. Tuy nhiên đa phần kiểu kiss này thường vô hồn.
Kiểu thứ hai (cấp bậc II): Dành cho lứa tuổi lớn hơn là cận teen hoặc hết teen. Đây là kiểu hôn môi sâu. Tức là sâu hơn hôn môi. Đơn giản thế thôi. Phân tích sâu hơn thì có nghĩa là cho phép chúng ta có thể tiến triển hơn nụ hôn trong sáng thuần khiết môi chạm môi của mình để bớt cảm giác nhàm chán và thiếu tình cảm.
Kiểu thứ ba (cấp bậc III): Tất nhiên cũng dành cho lứa tuổi lớn hơn và có thể là cấm kị cho những thành phần của cấp bậc I. Nghe cái tên cũng đủ thấy tại sao ko nên. Hôn lưỡi….
Gớm!!! +_+
Sao cậu ta lại có vẻ chăm chú như vậy nhỉ? K
Một hồi sau cậu ta lại phán ngay một câu quen thuộc.
-Chả ra gì!
Rồi cậu ta chuyển sang một mục khác.
Vừa ngồi coi chyên mục mới vừa nghĩ.
-Ko lẽ cứ phải hôn thì mới có nghĩa là mình thích người đó.
-Đúng thế.
-Ko có cách thể hiển khác sao?
-Có nhưng tất nhiên là hiệu quả ko thể nhanh như hôn được.
Ngớ ngác trong ba giây cậu ta chợt giật nảy mình quay sang bên cạnh.
-Ai thế hả?
Một cô gái trông khá xinh đẹp, cả người toát ra một vẻ ko mấy đứng đắn. Nhất là qua phong cách ăn mặc của cổ. Cô gái đó có một nụ cười rất hiểm hóc đến dễ sợ.
-Học cùng trường cả mà, khối trên cậu.
Nụ cười nửa miệng cùng với nửa gươg mặt mà cậu ta nhìn thấy từ cô gái đó ko hiểu sao trông thực sự hấp dẫn đến lấp lánh.
-Ở đâu chui ra thế hả?
Ăn nói thế đấy.
-Ngồi ngay gần đây thôi.
-Chui ra từ khi nào?
Một điểm đặc biệt là ko bực bội với những lời nói bất lịch sự và khiếm nhã vô cùng của cậu ta dành ình.
-Từ ment cuối cùng cậu đọc.
Vẫn nụ cười đó.
Lần đầu tiên cậu ta gặp một người còn có nụ cười khó chịu hơn cả Vân My, và hơn cả bình thản quá đỗi trước thái độ của cậu ta.
-Tôi thấy cậu cần giúp thì phải.
-Giúp gì?
-Chắc đang thích ai hả?
-Việc của tôi…
-Tôi ko ích kỉ như cậu đâu, những việc ko phải của mình tôi lại càng có hứng tham gia hơn. Nào, nói đi, là tiền bối tôi sẽ giúp được nhiều hơn đấy.
-OK, tiền bối sao, thế thì biết cách hôn và biết cách chỉ dẫn cho tôi chứ?
-Muốn như thế nào với người đó đây?
-Như thế nào?
-Ý là cấp bậc mấy thì vừa đủ.
-Chắc là…
-Muốn thành công thì tốt hết là…
Ko dùng lời giảng giải hướng dẫn mà dùng luôn hành động để học viên dễ dàng tiếp nhận và hiểu một cách nhanh chóng.
Đúng là con người toát ra vẻ ko đứng đắn.
Theo như cậu ta cảm nhận thì có lẽ nụ hôn của cô gái lạ hoắc lạ hơ này thuộc cấp độ II và có lẽ sắp sửa nhảy vọt sang cấp độ III. Tệ thật!
Lần đầu tiên làm thế này nên cậu ta như có cảm giác vừa tìm ra một trò chơi mới đầy tính hấp dẫn mà ko sao từ bỏ việc thử sức với nó vậy.
Ko phải cậu ta sẽ như thế này với Vân My chứ? Khi đó cô ấy sẽ cho cậu ta ra bã mất thôi.
Cứ tiếp tục như thế với cô gái kì lạ kia cho đến khi cậu ta nhận ra mình đã hôn người con gái khác ngay tại cái khoảnh khắc chợt nhận ra mình đã thích một người.
Thế là ko chần chừ gì mà đẩy ngay cô gái kia ra, cũng quên luôn việc nổi cái với hành động tự tiện của cô ta.
“Mình…mình thích con mèo cáo đó thật rồi! Trời đất ơi!!!”
Gì mà kêu trời ác thế?
Cậu ta bần thần đứng lên, cũng chẳng biết đứng lên để làm gì.
Bỗng nhiên một hình ảnh đập vô mắt cậu ta.
Bàng hoàng dừng lại mọi cảm giác khác lạ của lúc này chuyển sang sự hoang mang khi nghĩ đến việc Vân My đã nhìn thấy việc cậu ta vừa làm.
Ánh mắt cô ấy đang nói lên điều mà cậu ta lo ngại.
Cậu ta vừa cất được giọng nói hai tiếng “con mèo…” và nhìn Vân My thì cô ấy cũng vội quay ngay đi và bỏ chạy.
Như phản xạ tự nhiên cậu ta chạy ngay lại giữ lấy cô ấy.
-Sao…sao cậu ở đây?
Ko thể che giấu nổi sự bối rối của cậu ta lúc này.
-Tôi chỉ là tình cờ đi ngang qua thôi, thật kì lạ là lại thấy những thứ như thế.
Tuy giọng nói của Vân My vẫn có vẻ mạnh mẽ như mọi ngày nhưng dường như cũng ko thể che đi được sự hoang mang của bản thân.
Đặc biệt trong đôi mắt có những thứ như đang muốn trào ra.
Cậu ta đã nhìn thấy điều đó cũng như nhận thấy tất cả sự run sợ đang có trong Vân My.
Thấy tình hình ko được thuận lợi ình, đối diện thêm với cậu ta chỉ khiến mọi chuyện trở nên rắc rối, Vân My cố vùng chạy. Nhưng cậu ta thì lại cố giữ lấy cổ kéo lại. Và hệ quả là chịu lấy một cái tát.
Cô gái ngồi gần đó ra vẻ giật mình và hơi xót xa khi tiếng chát của phát tát vag lên.
Cậu ta là Hoàng Nam Nam, vì thế mà dù có là người cậu ta đang có tình cảm làm thế cậu ta cũng thấy ko thể nào tha thứ.
Lực bàn tay đang nắm lấy cổ tay của Vân My như đang được dồn lại nhanh chóng.
Đôi mắt cậu ta thì căng ra.
-Cậu vừa làm cái gì thế hả? >”<
Hơi lo lắng nhưng Vân My vẫn tỏ vẻ mình mới là người đang bị tổn thương.
-Làm điều mà mình phải làm thôi, ko muốn bị như thế nữa thì buông tay tôi ra!
-Đừng có mà ra lệnh cho tôi! Tôi đã làm gì khiến cậu nổi điên lên như thế này hả?
-Cậu cố giữ tôi lại trong khi tôi ko muốn.
-Chứ ko phải vì cậu thấy tôi hôn người con gái khác sao?
Cấm khẩu.
Giờ thì chuyển sang trò quen thuộc là đấu nhãn lực.
Đồng thời Vân My vẫn cố tìm cách thoát bàn tay mình ra.
Nhưng ngẫm nghĩ nhanh trong đầu thì lại thấy muốn kết thúc nhanh chuyện này phải nói một câu nào đó đủ sức dừng hành động của cậu ta lại.
Là câu gì được ta?
Trong khi tác giả còn chưa kịp nghĩ thì nữ chính đã nói luôn.
-Cậu hôn người con gái khác thì liên quan gì đến tôi chứ, ngày mai tôi cũng sẽ trở thành em gái…
-Tôi rất ghét nghe thấy hai tiếng em gái phát ra từ miệng cậu.
Cậu ta gắt hơn và bàn tay cũng bóp chặt cổ tay Vân My hơn như thể đang muốn “bóp nát quả cam” vậy. =_=
Vân My vẫn chưa dừng lại.
-Dù thế nào thì tôi vẫn sẽ là em gái…
Một nụ hôn.
Những nụ hôn trong lúc thế này thường là bộc phát do quá phẫn nộ khi người ta ko chịu hiểu tình cảm của mình. Nhưng nhìn cái kiểu như của cậu ta thì lại giống như là đang muốn trừng phạt Vân My vậy. Thì đúng là cậu ta luôn làm những trò tương tự thế này để gây ức chế cho cô ấy.
Tuy nhiên, với cậu ta thì nó lại có một ý nghĩa rất khác.
Ko chỉ là bộc phát thôi mà nụ hôn này dường như còn hoá giải cho cậu ta toàn bộ những khúc mắc dạo gần đây. Đồng thời quan trọng hơn đã chứng tỏ cậu ta thực sự thích Vân My rồi.
Quá bất ngờ nên Vân My cũng ko biết mình nên làm gì, đôi mắt mở to, rồi ko hiểu vì gì mà cứ dần dần dịu trở lại.
Tuy nhiên tâm trạng đang có chút ko tốt nên cô ấy ko cảm nhận được cảm giác của lúc này đang thế nào. Mọi thứ thật mơ hồ và mờ ảo.
Một nụ hôn cấp độ I đơn thuần trong sáng giữa cảnh hoàng hôn thẫm đượm chất trữ tình.
Giờ cậu ta ko phải thiên thần, mà là đơn giản một con người đang dần trao tình cảm cho người con gái mà mình yêu.
Một giai điệu thần kì…
~Đã có được tất cả lời giải cho những câu hỏi của mình, cũng cảm nhận được cảm giác hoàn toàn khác với người con gái kì lạ khi nãy, cậu ta…muốn tiến thêm bước nữa. Ko phải là cấp độ III nhưng ít nhất cũng ko thể là I.
Với ý định đó, một cách hết sức nhẹ nhàng bàn tay cậu ta buông ra khỏi cổ tay Vân My và di chuyển đến cổ của cô ấy. +_+
Vừa lúc đang tính thực hiện ý định thì Vân My đã phản kháng bằng một phát tát thứ hai.
Cô gái kia lại giật mình nhìn hai người hơi cười.
Ánh mắt cậu ta còn ngỡ ngàng hơn cả phát tát trước.
Và vì quá ngỡ ngàng như thế nên đã nhanh chóng để Vân My bỏ chạy.
Cậu ta đứng đó bần thần.
Một lúc sau, khi tinh thần đã tỉnh táo hơn, cậu ta quay lại ghế thì thấy cô gái kì lạ đang nhìn mình với một nụ cười gian y như lúc cô ta vừa xuất hiện.
Hiện tại cậu ta đang bực tức với kiểu hành động chẳng hiểu nghĩa lí gì của Vân My nên cũng ko tính việc vì sự xuất hiện của cô ta gây ra mọi chuyện rắc rối.
Lại gần ghế để lấy cái Ipad thì cô gái kia cũng đứng lên và đưa nó cho cậu ta.
Vẫn nụ cười bình thản vô cùng.
-Xem ra cậu thích Hà Vân My, nhưng hình như cô ta giận mất rồi.
-Giận gì? Ai mới là người bị xúc phạm ở đây mà đòi giận tôi?
-Cậu thực sự ko biết lí do tại sao cô ta lại như thế à?
-Ko quan tâm.
Nụ cười của cô này thật bí hiểm và sắc sảo như lưỡi dao vậy.
Nhất là đôi mắt sắc với Mascara đen dày.
Cậu ta tính bỏ đi thì cô gái đó liền lên tiếng.
-Ko có ai muốn học cách hôn mà lại đi coi sex đâu cậu nhóc ạ.☻
Thiệt hả? Cậu ta như thế sao??? -____-
Cậu ta quay lại cũng cười khẩy đáp trả.
-Nhưng ít nhất khi như thế còn bớt cảm giác vô vị hơn với bà chị đấy.☻
Ko tức giận mà chỉ cười và chủ động bỏ đi trước.
“Chị ta là loại người gì vậy trời?”
…
Ko khí trong nhà hôm nay thật khác biệt. Cả cậu ta và Vân My đều ko ai nói gì. Cứ như thể cả căn nhà đã được yểm bùa đeo đá ấy.
Vân My thì cảm thấy thực sự ko thoải mái chút nào khi chuyện hôm nay xảy ra. Cổ cảm thấy bản thân như thể đã bị xúc phạm. Và cổ thì ko hề biết cảm giác của cậu ta của lúc đó.
Cậu ta ko những ko cảm thấy bối rối khi mình đã làm Vân My giận mà đơn giản là còn cảm thấy bực mình và giận cổ hơn vì ko biết lí do tại sao khi cậu ta làm thế cô ấy lại phản ứng quá đáng như vậy.
Nói chung hai người này ngốc ko tưởng nổi. Đều là những kẻ ngốc ko hiểu được tâm lí của nhau.
Vừa về nhà ko khí đã nặng nề thế này rồi. Nhất là khi trong nhà lại chỉ có mỗi chị giúp việc và hai người. Ông lão đã đi tiệc tùng với mọi người ở trường.
Ko khí thế này thật là căng thẳng hen!
Mọi thứ cứ như thế cho đến tận sau bữa tối vẫn ko thấy có gì khả quan, nghĩa là ko có thấy biểu hiện gì của việc một trong hai sẽ nêu vấn đề khúc mắc hiện tại.
Sao đến giờ phút này rồi mấy người còn giở trò câu giờ với tôi hả? Có biết bao nhiêu trang rồi ko??? >”<
Lỗi cũng tại mình cả. T_________T
Thôi thì phải lặp lại sai lầm mới được á chết, làm lại sai lầm. Hì! J
Đáng lí ra cậu ta vẫn sẽ nằm trong phòng và chuẩn bị đánh một giấc dài tới sáng mai mà ko thèm suy nghĩ gì về việc của Vân My, coi như ko có gì luôn muốn ra sao thì ra nhưng thật ko may đã bị tác giả khai quật dậy bắt phải đi làm rõ ngọn ngành với Vân My nên cậu ta hiện giờ mới đứng ngay trước cửa phòng cô ấy thế này.
Đùa đấy, là ý của cậu ta mà.
Ko chịu được sự dằn vặt nữa nên cậu ta mới gác hết mọi lòng tự trọng khi bị tát hai phát mà dẫn xác sang chỗ Vân My làm rõ mọi chuyện. Mà với Hoàng Nam Nam chuyện ko quan tâm đến lòng tự trọng của bản thân là vô cùng shock đấy.
Hình như cậu ta luôn biết lúc nào thì Vân My ra ngoài thì phải.
Mở cửa và nhìn thấy cậu ta nhưng Vân My lại làm như ko nhìn thấy gì và có ý muốn lách qua bên cạnh cậu ta để đi việc của mình.
Biết Vân My luôn có những phản ứng lạnh lùng như thế nên cậu ta dùng cả hai tay chắn hai bên cửa.
Cô ấy hơi khó chịu ngẩng lên nhìn cậu ta với thái độ ko được dễ chịu.
-Muốn gì?
Cái câu này lúc nào cũng được cô ấy nói ra với một giọng lạnh đến thấu băng.
-Vô trong nói!
Cậu ta ra lệnh, và cô ấy thì ghét nhất bị ra lệnh.
Lần này đến lượt Vân My dùng hai tay chắn cửa.
-Cậu ko biết là tôi rất ghét cái kiểu cậu tự tiện vô phòng tôi hả?
-Tôi ko biết, tôi chỉ biết cậu thích tôi thôi.
Ô hô, câu này đã khiến hai tay Vân My dễ dàng bị đẩy ra.
Khi cậu ta bước vô phòng, Vân My liền đóng cửa phòng lại.
Cậu ta giật mình.
-Làm cái gì vậy?
Nhìn cái mặt cậu ta như thể sợ bị làm nhục vậy. ^.^
-Có gì nói mau đi!
-Sao cậu đóng cửa?
-Thế sao ko nói ngoài?
Hai người đã hiểu ý nhau, hiếm khi thấy họ cùng chung suy nghĩ như vậy. Mọi người có hiểu ko? Ko muốn làm kinh động đến chị giúp việc chứ sao? Dù có là người lúc nào ngủ say thì cũng có những trường hợp hi hữu xảy ra.
Bỗng nhiên ko gian lại im lặng đến ngột ngạt.
-Sao cậu ko nói gì?
-Giờ cậu muốn tôi nói gì?
-Cậu bị điên à? Có chuyện nói thì cậu biết chứ sao hỏi tôi. Nếu muốn gây chuyện với tôi thì đừng có chọn những lúc thế này.
-Ai muốn gây chuyện với cậu chứ? Bộ cậu nghĩ tôi lúc nào cũng chỉ biết làm thế với cậu chắc.
-Đúng thế, trong mắt tôi cậu lúc nào cũng chỉ như thế thôi.
-Cậu đang giận tôi sao?
-Giận gì?
-Đúng, có gì mà cậu giận tôi được chứ?
+_+
Gã này thiệt là điên mà.
-Ra ngoài!
Vân My bắt đầu thấy bực.
-Tôi hôn cậu mà cậu thấy khó chịu đến thế sao?
-Đúng, rất khó chịu, cậu vừa lòng chưa?
-Sao tôi phải vừa lòng?
Cậu ta ko hiểu ý Vân My mấy.
-Chỉ vì tôi tát cậu mà cậu trả thù tôi bằng cách xúc phạm đến tôi như thế, cậu là một kẻ biến thái xấu xa.
Bỗng nhiên Vân My quay mặt đi.
Tự nhiên làm người ta tò mò.
-Cậu lại sao thế?
Cậu ta tiến lại gần Vân My.
-Đừng có lại gần tôi!
Cô ấy quên mất là càng ra lệnh cậu ta càng làm trái lệnh sao?
Hai người này giống nhau quá còn gì, nhớ lần TD trước cậu ta nói cổ thở bằng mũi cổ lại chống đối bằng cách ra sức thở bằng miệng. Thú vị thật!
Cậu ta tiến gần Vân My hơn, hơi cúi xuống để nhìn thấy bộ mặt của cô ấy lúc này, để coi có gì mà phải quay đi như thế.
Vân My lại quay đi, nhưng cậu ta đã nhanh tay áp chảo gương mặt của cô ấy, áp chảo tức là dùng hai tay giữ lấy mặt cô ấy đấy, thì nó giống như áp chảo nên ví thế cho dễ hình dung (dạo này hay coi Master Chef quá nên bị bội nhiễm mấy cái phương thức nấu nướng, thông cảm).
Cậu ta nhìn sâu vô mắt của Vân My, hình như bên trong hơi sóng sánh như mặt hồ. Ko lẽ…
-Khóc hả?
Chưa khóc, mà là sắp khóc thôi. =_=
Quá nhục nhã cho bản thân rồi nên Vân My cố thoát ra khỏi bàn tay của cậu ta.
-Cậu thực sự giận vì tôi đã hôn người con gái khác sao?
-Ko!
“Trả lời nhanh thế?”
-Ko phải nói dối.
-Đã nói là ko!
“Quả quyết thế?”
-Ko một chút nào?
Im lặng một hồi mới trả lời.
-Có ai ko khó chịu khi thấy người mình thích hôn người con gái khác chứ, lại là một người ko tốt đẹp gì.
“Nói thật ấy hả?”
Vân My luôn nói thẳng nói thật. Đáng khen!
-Ko tốt đẹp, người đó hả?
-…
-Tôi đâu có biết đó là ai.
- O_O
- O_O???
-Đồ biến thái, ko biết là ai mà cũng hôn
Vân My nổi cáu, rồi hất ngay tay cậu ta ra, ánh mắt cũng ko còn như mặt hồ nữa.
-Được rồi, cho qua chuyện tôi đã hôn người khác, nếu vì thế mà cậu tát tôi thì cái tát thứ hai là vì sao? Cậu nghĩ vì tôi muốn chọc tức cậu như mọi khi nên mới làm như thế sao?
-Ko phải thế thì là vì gì?
Đến đây cậu ta tự nhiên thấy khó khăn.
-Vì…
Đến nước này rồi ko thể nói dối hay nguỵ biện chi được đâu, nhìn thử số trang thì biết.
-Đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng đừng có mang cái lí do số trang này nọ ra với người ta đi!!! >”<
Đồ quá đáng! Tôi cũng chỉ vì nghĩ cho tâm huyết của mình thôi mà, mà tâm huyết thì có cả mấy cậu đấy. >”<
Vân My đang chờ câu trả lời kia kìa.
-Ko phải vì muốn chọc tức tôi, ko phải vì muốn tôi khó chịu khi bị như thế thì vì cái gì mà cậu lại làm việc đó?
-Con mèo điên ngu ngốc này, bình thường cậu thông minh lắm cơ mà, sao có chuyện đó cũng ko nghĩ ra nổi lí do mà giận này giận nọ hả? >_<
Cậu mất bình tĩnh khi cứ bị thúc ép.
Vân My hơi ngơ ngác.
-Ko hiểu.
Đúng là cô ấy ngốc hơn thường ngày.
-Ko hiểu thôi.
Ko thể tự mình nói ra cái chuyện tế nhị đó được, cậu ta cũng chưa tỏ tình với ai bao giờ. Vì thế cổ ko hiểu tốt nhất là cho ko hiểu luôn, khỏi nói mà làm gì.
= =”
Và rồi cậu ta bỏ đi để lại Vân My thực sự ko hiểu gì.
Cứ đứng yên nghĩ coi cậu ta đang bị sao và nụ hôn ko phải có ý xấu của cậu ta nghĩa là gì.
Bỗng nhiên cậu ta lại xông vô.
Làm cô ấy giật mình.
-Tôi…
-…???
-Sao cậu ngốc thế hả, con mèo xấu xí này???
Cậu ta vò vò cái đầu của mình vẻ bối rối.
Vân My vẫn mở to mắt nhìn những hành động kì cục của cậu ta.
“Cậu ta kì thế nhỉ???”
Cố gắng lắm cậu ta mới đủ dũng khí để nói ra.
-Tôi bị cậu bắt cóc mất rồi biết ko hả?
Vô cùng sửng sốt, giọng nói cũng trở nên ngập ngừng.
-Sao…sao lại là bắt cóc?
-Chẳng có Hoàng Nam Nam nào của trước kia lại thế này với con mèo Vân My cậu đâu nếu ko phải là đã bị bắt cóc và tẩy não.
-Tôi vẫn ko hiểu.
Cố tấn công cho đến khi cậu ta chịu thú nhận rõ ràng mới thôi.
Cậu ta tự nhiên nắm hai tay vô và giơ lên trước mặt như để cầu nguyện.
-Thượng Đế, tại sao con lại thích cái con mèo điên khùng này chứ?
Ko như cậu ta khi nghe thấy Vân My nói câu đại loại như thế thì tức giận rồi ngạc nhiên, cô ấy ngược lại chỉ có một cảm giác duy nhất là hạnh phúc.
Đôi mắt giờ mở to với đầy ánh hào quang trong đó. Ánh hào quang của một bữa tiệc.
Cậu ta nhìn thẳng vô mắt của Vân My và ko cười.
-Đừng có nói với tôi là ko nghe thấy, nếu ko nghe thấy thì đừng có trách tôi thay đổi. Mà tôi đâu có nói với cậu nhỉ, là nói với Chúa mà.
-Ừ, nghe thấy rồi, tất nhiên là nghe thấy, câu đó nói với tôi, là nói với tôi.
Như thể cô ấy đang sợ cậu ta lật lọng vậy.
Cậu ta bật cười.
-Có nhất thiết phải lặp lại như thế ko?
Vân My đang định nói thì cậu ta đã ôm lấy cổ, hết sức bất ngờ làm cổ cũng hết mực sững sờ.
-Tôi muốn thế này hơn là phải hôn cậu.
-Phải?
Nghe như là việc hôn cô ấy khiến cậu ta mệt mỏi và chán nản vậy.
Lập tức lòng tự trọng bị đả kích khiến Vân My đẩy ngay cậu ta và trừng mắt lên.
-Hôn tôi với cậu khó khăn như thế vậy mà với một kẻ ko quen biết cậu lại dễ dàng đến mức khó coi.
Cậu hơi thở dài.
-Lại giận hả?
-Cậu có biết lí do tại sao tôi lại cảm thấy bị xúc phạm, cảm thấy giận đến nỗi phải dùng hành động với cậu ko hả?
-Ko phải là vì tôi hôn người khác trước mặt cậu sao?
-Đã nói là ko phải cái đó.
-Thế là vì cái gì?
-Là vì…
Tính nói nhưng lại chợt nhận ra lí do đó mà cậu ta biết được sẽ bị chọc là trẻ con. Thế nên lại hơi lập lờ.
-Vì cái gì?
Giờ đã đến lúc cậu ta vặn vẹo lại cô ấy.
Ko nói cũng mất mặt mà nói cũng mất mặt. Nan giản đấy nhỉ?
Thôi thì anh hùng một chút.
-Cậu hôn tôi ngay sau khi vừa mới hôn thắm thiết một người con gái khác. Như thế ko phải tôi đã quá bị coi thường rồi sao? Dù có là thích cậu thì tôi cũng vẫn là Vân My – là người ko để bất kì ai phải coi thườg mình.
-Thì ra đó là lòng tự trọng của con gái sao?
-Đúng thế.
-Mà cậu nói cái gì…thắm – thiết??? Bộ hết từ để dùng rồi hả?
-Bộ tôi dùng sai?
Đúng quá rồi còn gì. Tại sao cậu ta có thể như thế với một người xa lạ được chứ? Tệ thật!
Biết là ko sai nên đành ngậm ngùi im lặng. ^.^
-Nhưng mà…có thế thôi mà cậu giận đến mức phải đánh tôi hả?
-Có – thế – thôi???
-Ko thì còn có gì?
-Nụ hôn đầu tiên mà cậu lại dành cho người con gái khác ngay trước khi dành cho tôi vài phút, vậy mà nói là có thế thôi được hả?
-Ý là đang tiếc nụ hôn đầu tiên chứ gì? Và cũng vì tôi hôn cậu ngay sau khi vừa hôn người con gái khác nên cậu cảm thấy mình bị xúc phạm và coi thường, đúng ko?
-Đúng thế.
Lại ngoan ngoãn trả lời.
-Cậu cảm thấy giận dữ như thế chắc vì nụ hôn với tôi hôm sinh nhật tôi là đầu tiên của cậu chứ gì?
-Đúng…
-Cậu cứ thử nói đúng thế coi tôi có cắt cái lưỡi của cậu ko hả?
Giọng nói lành lạnh làm người ta lạnh cả xương sườn.
Vân My cảm giác như cậu ta biết được gì đó vì…
-Nụ hôn đầu tiên của cậu đâu có phải là cho tôi.
“Mình biết mà, cậu ta biết chuyện đó rồi.”
-Ko ngờ cái tên Hà Gia Bảo đáng ghét đó lại là người có cái thứ quý giá đó của cậu trước tiên.
-Quý giá?
-Ko phải cậu đã nói cái đó đối với cậu rất quý giá sao? Còn quý hơn cả cái mà người ta thường nghĩ.
Người ta thường nghĩ hay cậu ta đã nghĩ?☻
Hôm đó sau khi Gia Bảo tỏ tình với Vân My và dành cho cô ấy một nụ hôn nhanh lúc về thì cậu ta đã nhìn thấy, tất nhiên là ko phải cậu ta thích cô ấy từ lúc đó.
-Giờ nghĩ lại mới thấy đáng lẽ ra hôm sinh nhật tôi phải tát cậu mới phải với tâm lí của mình.
-Sao?
Cậu ta nói cái gì mà bạo lực thế?
-Thì cậu tát tôi vì tôi hôn cậu sau khi đã hôn người khác thì lúc cậu hôn tôi cũng là khi đã hôn một tên khác tôi cũng phải làm theo hành động đó chứ?
-Ngớ ngẩn!
-Còn cậu thì vớ vẩn. Tát tôi hai cái mà tôi ko những ko trả thù còn làm chuyện đó vì thế cậu phải đền bù thiệt hại cho tôi.
-Đền bù gì? Cậu vừa ôm tôi đó thôi.
-Nói là ôm thích hơn hôn nhưng dẫu sao tôi cũng là con trai, ôm thôi thì lại quá nhàm chán.
-Đồ biến thái, cậu coi sex nhiều quá nên bị vấn đề rồi đấy, biết ko hả? Tốt hết là nên về phòng và ngủ đi, tôi cũng buồn ngủ quá rồi.
Vân My đẩy cậu ta ra khỏi phòng mình nhưng bỗng nhiên cậu ta quay lại phản công bằng cách ôm ngay lấy eo của cô ấy.
Thót tim!
-Tôi ghét bị thế này…
-Ngay cả khi tôi đã thích cậu và làm thế sao?
Ko nói được gì. Thì đúng rồi, với người mình thích mà cũng ghét như thế thì thật là chẳng ra sao.
Lần thứ hai bàn tay cậu ta đưa lên môi của Vân My, nhưng lần này thì ngọt ngào hơn rất nhiều và cảm giác tất nhiên là hoàn toàn thay đổi.
-Cậu có biết là…
-…???
Nhịp tim của Vân My thực sự ko thể làm chủ được trong hoàn cảnh này.
-Trên thế giới này, tôi sẽ ko…hôn bất kì một người con gái nào…ngoài cậu ra.
-Tại sao?
-Đồ mèo ngốc, ai kêu cậu hỏi lại chứ?
-Tôi…chỉ là…tò mò.
-Đừng tò mò cái lúc tôi đang có hứng thú chứ?
-Cái gì???
Đôi mắt Vân My căng ra hết mức nhìn cậu ta. May sao cố gắng kiềm chế nếu ko như bình thường cậu ta đã say giấc rồi.
-Tôi đùa đấy!
- >”<
-Con mèo ngốc thật nhàm chán nếu ko biết đùa. ^_^
Ôi cái nụ cười cưa gái! *________* Làm xao xuyến tim ai. #________#
Hiện tại nhờ nụ cười thiên thần của mình cậu ta đã tiến gần khoảng cách hơn với Vân My. Giờ cậu ta đã thấy được sự hấp dẫn khó cưỡng lại của cô ấy rồi, nhất là đôi môi hồng ko dùng bất kì một loại son môi hay son dưỡng nào. Thật kì diệu cho những sự thay đổi mới tốt đẹp.
Khoảng cách vừa gần đến mức sắp chạm vô đôi môi dịu dàng của Vân My thì…
-Sao ông nội lại về lúc này nhỉ? >_<
Tiếng chuông cửa vang lên thật đúng lúc đấy chứ, ông lão khéo chọn thời điểm làm người khác cụt hứng thật.
Ko lỡ từ bỏ ý định của mình, cũng ko muốn ông nội sẽ làm ảnh hưởng, thế nên cậu ta đành.
-Cấp độ II trở nên thì mất thời gian quá, thôi thì đành cấp độ I vậy, tạm nhẫn nhịn để lần khác.
Rồi cậu ta dành cho Vân My một nụ hôn môi rất nhanh, một câu chúc ngủ ngon cực kì dịu dàng và một nụ cười hơn cả thiên thần sau đó bỏ đi. Chỉ cần như thế thôi cũng đủ làm cho ai đó tan chảy như kem mùa hè rồi. Tuy nhiên cô ấy ko hiểu những lời cậu ta nói trước khi bỏ đi cho lắm. Cô ấy ko hiểu nhưng tác giả và bạn đọc thì đều hiểu dã man luôn. Cậu ta thật khủng khiếppppppppppp!!! Và hội chứng sex thì thật kinh khủng!!!
Lát sau xuống mở cửa cho ông lão vô nhà, khi về phòng đi ngang qua phòng Vân My cậu ta lại ghé vô và hỏi đểu.
-Ngày mai làm em gái tôi hả?
-Cũng được.
-Gì???
-Nhưng tôi ko muốn làm em gái của một người tôi thích.
- ^_^
Chắc chưa nghe câu chuyện ngày mai chớ làm hôn nay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...