Thôi Kiệu Hôn nói: “Có lẽ tớ sẽ phải tốt nghiệp trễ.”
Cô đã bàn bạc chuyện này với Lưu Đào, vốn dĩ không nghĩ mình sẽ bận rộn như vậy, nhưng mà anh ấy lại nói hiếm ai sự nghiệp đột nhiên phất lên như diều gặp gió thế này, cho nên không thể nào dừng lại được.
Cho dù cô có muốn tốt nghiệp sớm cũng rất khó.
Lý Nhĩ Vy ậm ừ: “Điều đó là chắc chắn rồi, chủ yếu là bố mẹ cậu không nói gì sao?”
"Không, bố mẹ tớ vẫn chưa gọi, tớ cũng không dám gọi.” Thôi Kiệu Hôn thở dài, cô sợ nhất là bị mẹ mắng, hơn nữa nếu bị bắt phải về nhà thì sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Lý Nhĩ Vy không hỏi thêm, lại nói chuyện khác, “Tiết trời sắp vào đông rồi, cậu làm gì cũng nhớ chú ý sức khỏe.”
“Ừm, ở đây tớ chủ yếu là quay quảng cáo, thật ra chỉ hơi vất vả là phải đi nhiều nơi.”
“Vậy còn phim thì sao?”
“Tớ vẫn đang lựa chọn kịch bản, có một vài bộ rất hay nhưng thời gian quay thì rất lâu, quản lý tớ nói sẽ cẩn thận xem xét.”
Lục Phiến Nhu lại hỏi: “Bộ phim “Gót Đỏ” bao giờ mới khởi chiếu bản điện ảnh vậy? Tớ đang chờ ngày thấy cậu trên màn hình lớn đây.”
“Khởi chiếu vào mùa xuân năm sau.” Tường Lệ nói vào điện thoại, “Dương Sung nói sẽ đặt vé trước cho suất chiếu sớm nhất rồi, ngày đó chúng tớ sẽ đến gặp cậu.”
Thôi Kiệu Hôn nghe xong cảm thấy cảm động vô cùng, lần đầu tiên cô được xuất hiện trên màn ảnh lớn, lại có bạn thân cổ vũ như vậy.
“Tớ thật sự rất mong các cậu sẽ luôn ủng hộ tớ…” Thôi Kiệu Hôn nghẹn ngào nói: “Lúc đọc những bình luận trên mạng, tớ rất buồn bực, đôi lúc nghĩ không biết có nên dừng lại không.”
“Dù Tôn Dịch đêm nào cũng gọi tớ nói chuyện, nhưng tớ cũng không thể nào thoải mái.”
Lý Nhĩ Vy, Tường Lệ và Lục Phiến Nhu cầm điện thoại rưng rưng nước mắt.
Lúc đọc được các tin kia, ba người họ cũng rất gấp gáp.
Vì mức độ nổi tiếng của Thôi Kiệu Hôn ngày một tăng lên, đi kèm với đó không tránh khỏi việc người ghét cô.
Cho dù thân đến mức nào, các sinh viên cùng khóa cũng không thể không có tinh thần hóng chuyện.
Chỉ cần là một chút chuyện nhỏ thì mọi người cũng có thể suy diễn hết những lý do và cách khía cạnh khác nhau.
Trong đó cũng bao gồm cả việc Thôi Kiệu Hôn muốn dựa dẫm vào thầy Tôn.
Vì thầy Tôn rất giàu!
Tuy đó chỉ là số ít, nhưng bọn người Lý Nhĩ Vy cũng không chịu nổi.
Nhiều lần gây sự với những người cùng ban, cùng tòa học chỉ vì một vài câu nói xấu Thôi Kiệu Hôn.
Nhưng bọn họ cảm thấy rất đáng, vốn dĩ Thôi Kiệu Hôn ngây thơ như vậy, bọn họ rất sợ số ít đó sẽ lớn dần rồi nhấn chìm cô.
Tường Lệ nói: “Ngoài việc cậu phản bội bọn tớ, những gì cậu làm thì bọn tớ đều ủng hộ.”
Lục Phiến Nhu: “Bao gồm cả việc gả cho thầy Tôn.”
Thôi Kiệu Hôn lập tức nín khóc.
Cô vỗ đùi hét lớn: “Tớ còn chưa tốt nghiệp!”
***
Hình ảnh của Thôi Kiệu Hôn cũng đã bắt đầu được đưa lên bìa tạp chí.
Lần này Á Giáng Lận muốn làm ngơ cũng không được.
Cô ta nhìn xấp tạp chí được xếp gọn trên bàn làm việc của Chu Lân mà không khỏi đố kị.
Rõ ràng là cô ta cũng không thua kém gì Thôi Kiệu Hôn, vậy mà Thôi Kiệu Hôn lại được làm người nổi tiếng, ngược lại cô ta thì đến cả một người bạn cũng không còn.
Á Giáng Lận căm ghét Thôi Kiệu Hôn.
Vốn dĩ cô ta muốn Chu Lân phải bị tống vào tù vì tội tham nhũng tài sản, sử dụng chất cấm, hoặc ít nhất là anh ta phải bị tán gia bại sản vì những sai phạm của mình, cho nên cô ta mới làm việc cho Sứ Vũ Khanh.
Cô ta cũng ham muốn được ngồi vào ghế phu nhân của Sứ Vũ Khanh.
Nhưng thời gian hai năm qua, những việc mà cô ta làm hầu như không có hồi đáp.
Ngược lại càng khiến bản thân không thể nào ngóc đầu lên nổi.
Á Giáng Lận nhìn một lượt phòng làm việc của Chu Lân.
Bây giờ chắc anh ta đang tham gia một buổi tiệc sang trọng nào đó, lịch trình công việc này Á Giáng Lận nắm được một nửa.
Ngoài thời gian làm việc thì hầu như anh ta chỉ tham gia các buổi gặp mặt, nếu không thì sẽ mở máy tính, xem đi xem lại những quảng cáo có mặt của Thôi Kiệu Hôn.
Tình yêu này cuối cùng cũng tàn, vậy mà anh ta lại không thể tỉnh ngộ.
Tay Á Giáng Lận lướt dọc theo cạnh bàn, cô ta lấy được thống kê tham nhũng của công ty Khắc Hưng.
Bao gồm cả việc Sứ Vũ Khanh từng đổ giết người rồi đổ tội cho Chu Lân, cô ta cũng là người nắm giữ chứng cứ quan trọng nhất.
Á Giáng Lận cảm thấy bản thân nếu không trở thành người sẽ được nổi tiếng trên màn ảnh như Thôi Kiệu Hôn, vậy thì ít nhất cô ta sẽ trở thành người nổi tiếng nhờ “thực lực” của mình vậy.
***
Thôi Kiệu Hôn được đạo diễn Kim mời đến buổi tiệc đóng máy bộ phim “Thêu Hoa”.
Giang Hoa làm nhân vật chính, hiển nhiên cũng có mặt cô ấy ở đây.
Tiết trời đã vào cuối thu, Thôi Kiệu Hôn được Lưu Đào dụng tâm nhắc nhở diện lên trang phục ấm áp.
Giang Hoa nhìn cô một vòng, cuối cùng không khỏi cảm thán, cho dù mặc một bộ đồ bông như vậy vẫn không giấu được vẻ quyến rũ của thân hình kia.
Thời gian qua ngoài Giang Hoa ra, Thôi Kiệu Hôn còn được rất nhiều người bạn đồng nghiệp nổi tiếng khác giúp đỡ.
Trong đó người đặc biệt chú ý nhất chính là Trần Diễn Tông và Vương Triệu Anh.
Vương Triệu Anh nhận vai diễn chính, tuy nhiên khi gặp đàn anh Trần Diễn Tông thì cũng không mấy tỏ ra kiêu ngạo.
Vả lại vai diễn của Trần Diễn Tông trong phim cũng khá thân thiết với anh ta, còn Diêu Ôn chính là Thôi Kiệu Hôn ngược lại thì không thân thiết mấy.
Lúc biết Thôi Kiệu Hôn có người chống lưng, Vương Triệu Anh vốn đã muốn làm thân với cô, nay thái độ còn càng rõ ràng hơn.
Giang Hoa hiển nhiên là nhìn thấy điều này.
Nhưng chuyện gì không nên vạch trần thì cứ để yên đó.
Vương Triệu Anh đã đến nhà hàng từ sớm, anh ta nhìn thấy Thôi Kiệu Hôn đi cùng Giang Hoa vào trong thì đứng dậy vẫy tay ra hiệu.
Người trong đoàn phim quen với cảnh anh Vương như vậy rồi, anh ta vốn tầm tuổi người đẹp, cho nên chẳng ai quan tâm trong đầu anh ta suy nghĩ điều gì.
Thôi Kiệu Hôn nhìn quanh, mọi người đến đây từ sớm rồi, cô cảm thấy bản thân đến sau thì hơi không tốt, vội nói: “Em đến hơi trễ, xin chào mọi người.”
Tiệc đóng máy diễn ra sau một tuần đóng máy, có thể gọi là tiệc kín.
Đoàn phim cũng không còn căng thẳng nữa, nên khi nghe người đẹp nói vậy thì cười nói bỏ qua, cô cũng đến rất sớm rồi.
Vương Triệu Anh nói: “Ở đất này, nếu em muốn đến đâu sớm thì có thể gọi anh, anh sẵn sàng đến đón em.”
Giang Hoa: “Cậu có thể đón chị luôn không?”
“Em đón cả gia đình chị cũng được.”
Thôi Kiệu Hôn: …
Cô chọn chỗ ngồi cách anh ta hai ghế, Vương Triệu Anh thấy vậy lập tức không vui: “Em đang ghét bỏ anh à?”
Thôi Kiệu Hôn lắc đầu: “Làm sao em dám ghét bỏ anh.”
Ừ, nếu dám ghét bỏ anh ta, khẳng định người hâm mộ của anh ta sẽ nhấn chìm cô trong biển nước bọt.
Lúc này các diễn viên khác đã đến, bọn họ cùng nhau chia vị trí, cuối cùng vẫn là một diễn viên nam khác ngồi cạnh Vương Triệu Anh.
Một lúc sau đạo diễn Kim thấy mọi người đến cũng đông đủ, mới cùng Trần Diễn Tông và những người nắm vai chính bắt đầu bữa tiệc.
Trong cả quá trình ăn uống, Vương Triệu Anh liên tục gắp thức ăn vào dĩa của Thôi Kiệu Hôn.
Miệng anh ta lại liếng thoắt không ngừng, lúc mừng rượu còn không chịu yên vị mà tay cầm ly đi hết bàn này đến này khác.
Giang Hoa nói với Thôi Kiệu Hôn: “Anh chàng này lúc nào cũng vậy, sau này em sẽ thấy rất nhiều người khác cũng tương tự, chỉ chăm chăm đi làm thân với mọi người.” Để tăng lưu lượng, tăng tài nguyên, chuyện quan trọng nhất là phải có quan hệ với tất cả những người có năng lực.
Thôi Kiệu Hôn gật gật đầu, xem như tiếp thu được kiến thức này.
Mỗi lần có một món lạ được đưa lên, Thôi Kiệu Hôn lại không nhịn được chụp hình lại rồi gửi cho Tôn Dịch.
Nhà hàng này tuy không quá nổi tiếng nhưng vị lại rất ngon.
Nhất định phải cùng nhau đến lần sau mới được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...