Vẫn như thường ngày, sáng hôm ấy tôi thức dậy như thường ngày 5h15’ nhờ cái chuông báo thức :
-Oầy…còn ngày bữa nay nữa mai đi học rồi – Tôi ngồi dậy vun vai lẩm nhẩm một mình.
-Ơ… – Tôi ngồi dậy nói được một chữ duy nhất.
Trên người tôi là một cái chăn đắp màu hồng choàng ngang qua người, tôi ngạc nhiên lắm vì cái chăn này trong nhà không có…
-Không lẽ có ma trời – Cái đầu óc không được trong sáng cho lắm.
Ở một nơi nào đó…
-Ông nội ơi gái đắp cho đó…ngủ nướng mầy cũng phá – Ngáp dài ngáp ngắn
Ngay ở đó…
Tôi lấy lại bình tỉnh định thần lại xếp ngăn nắp cái chăn lại để ở đầu giường sau đó đi vào nhà vệ sinh cá nhân như bình thường. Sau một hồi đánh răng, rửa mặt, chải đầu thì bước ra khỏi nhà vệ sinh và đi tập thể dục, vừa bước xuống tới nhà khách…
-Hihi chào buổi sáng- Như từ trong nhà bếp ra đang mang cái tạp giề, tỏa nụ cười đầy ấm áp.
-Hihi chào buổi sáng. – Tôi cũng cười và tất nhiên không quên đáp trả.
Hai con người, hai phái khác nhau, hai vẻ khác nhau, hai nụ cười một ở tận những tầng mây một thì ở dưới đất :
-Này đi đâu sớm thế
-À đi tập thễ dục. – Tôi định hỏi chuyện cái chăn vì biết nó sẽ liên quan đến em thì…
-Lúc tối tớ đi ngang qua phòng của cậu thấy không có đắp chăn nên lấy chăn đắp cậu. Hihi –Giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng.
-À..ừ…cảm ơn cậu nhé – Tôi lúc đó cảm thấy có một thứ gì đó ấm áp trong cơ thể con người.
-Ừ..cho tớ đi tâp thể dục với nhé.
-Ừa cũng được mà sáng sớm cậu định làm gì đeo tạp giề thế kia.
-Hihi…ngốc quá nấu đồ ăn sáng chứ gì – Em cười trước sự ngây ngô của tôi.
Bị kê cục gạch vào miệng nên chỉ biết ậm ừ cho qua chuyện. Sau khi đợi Như “sửa soạn” xong thì cả hai cùng nhau đi tập thể dục. Khỏi phải nói có người như em đi theo sướng biết bao..
-Ôi có người đẹp thế này chạy sao nổi – Cái đầu óc tôi toàn nghĩ những chuyện như thế @@.
Sáng hôm ấy là một ngày đẹp trời trong xanh gió mát, sóng biển đập rì rào không biết mệt mỏi,chim hót líu lo. Ôi thơ mộng quá đi. Hôm nay có người đẹp nên chạy từ từ ra biển khoảng 6h30 vì lúc đó có nhiều người hên hên gặp được mấy đước bạn thì có dịp lên mặt, cuộc đời nó cũng không trớ trêu quá đối với tôi..
-Ê…T – Thằng T nhanh mắt.
Nó đang đứng cùng với mấy đứa bạn, khi bọn chúng thấy thằng T gọi nên cũng nhìn về phía người được gọi xem là ai cuối cùng cũng phát hiện nghi vấn người đẹp :
-Trời, tiên nữhạ phàm – Có cả thằng C.
-Đâu.
-Ở đâu.
-Kia kìa,xinh quá bây ơi.
Cả bọn nó nhao nhao lên như giòi vì nghe đến người đẹp là khỏi nói, đám bạn của thằng T không khác tôi tý nào, không hổ thẹn sau này làm bạn thân có phúc cùng hưởng có họa mình mầy chịu ^^. Có dịp để thị oai với dân chúng ngu gì không tóm lấy thờ cơ, tôi nắm tay kéo em lại chỗ bọn kia đang đứng như trời trồng vì sắc đẹp đang đứng bên cạnh.
-Hehe, kêu tao có gì không – Tôi cười mãn nguyện vì đạt được ý đồ.
Như cũng mỉm cười nhẹ chào xã giao với bọn nó nhưng nhiêu đó cũng làm say đắm lòng người những thằng con trai xung quanh đó không riêng gì cái bọn ôn này ^^. Kết quả không ngoài dự đoán sau cái nụ cười đó cả 4 thằng bọn nó đứng mà trố mắt ra nhìn giống Từ Hải chết đứng. Em biết là dòng máu này duy truyền qua cả bạn bè, em thì lại biết tôi như thế nào sau cái nhìn đầu tiên, quay mặt sang cầu cứu :
-E…hèm.. đủ rồi– Tôi rằng giọng lớn.
Làm bọn nó phải giật bắn cả người lên, đứa thì gãi đầu đứa thì nhìn xuống đất ra vẻ hơi ngại vì không thể kèm chế đôi mắt của mình được làm cho tôi muốn phì cười nhưng thể diện của tụi nó nên cố nhịn còn Như thì che miệng cười khúc khích.
-Ai vậy T –Thằng T vẫn là nó với máu mê gái.
-Bạn tao.
-Mấy tuổi rồi– Đến lượt thằng H điều tra.
-Hỏi làm gì?
-Đệch hỏi để biết
-Tao không biết
-Ơ.. cái thằng này
Lúc này Như đang nói chuyện với bọn nó chứ để tôi nói một hồi 4 đứa đó tức chết chứ chẳng đùa, xung quanh ôi thôi là bọn đực rựa đưa mắt tia về vị trí của đám tụi tôi cách không xa lắm và đâu đó những lời nói được tuông ra khỏi miệng sau sự kiềm chế..
-Đẹp quá.
-Ôi tao chết mất.
-Chảy hết máu rồi.
-Ước gì bạn gái tao thế này.
-Một đêm tôi chết cũng được – Giọng của một thằng khốn nạn cách bọn tôi không xa lắm, tôi thề nếu lúc đó trên trái đất còn hai thằng chắc là thằng đó đi bệnh viện hoặc xuống đất nằm yên ngủ một giấc ngàn thu.
Bên này thì…
-Đừng nói là bạn gái mầy nghe T – Thằng H nói
-Nó bê đê chết– Một thằng trong bốn đứa bạn của thằng T.
-Nó gay mớ iđúng làm gì có bạn gái chứ – Đến lượt thằng T bơm đểu tôi.
-Gay, bờ đờ ông nội tui bây – Tôi nói giọng bực bội vì bị hạ thấp cái sĩ diện của con trai nên có một hành động làm ngứa người, ghen tỵ với bọn kia…
-Như mình đi tập thể dục nha – Tôi nhìn qua Như cười nhẹ
Vừa nói xong tôi quàng tay sang eo của Như ( Chỉ để hờ chả đụng chạm gì đến người cả ^^),trong ánh mắt ngạc nhiên của đám thằng T, cả những thằng đưa mắt nhìn về phía Như. Khỏi phải nói bọn nó ganh tỵ, tức khi thấy thế nếu ăn được tôi thì bọn chúng nhảy vào ngay nhưng ngoặc cái là không có được…
-Hehe, ở đó mà tức đi nhé dám nói bố gay, bê-đê. – Tôi nói thầm trong bụng và mãn nguyện.
Như lúc đó cũng ngạc nhiên không kém nhưng xoay đầu lại đi theo tôi. Tôi cảm thấy nóng bừng trong người cả lên không biết sao cả, cái mùi hương đó bay vào mũi làm cho ấm áp đến từng hơi thở, dễ chịu tâm hồn. Một ngày bình yên đây.
Đang tận hưởng những cảm giác đó thì..
-Này, được rồi đấy – Như dừng lại nói
Tôi quan sát thấy trên khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm kia hai má đang ửng hồng, đôi môi cắn nhẹ vào nhau, khỏi phải cần suy đoán gì nhiều tôi biết là em đang ngại vì chính bản thân cũng thế với hành động không suy nghĩ của mình. Lạm dụng quá sức đi cả đoạn mà chưa bỏ tay khỏi người của em.
-À..ừ…tớ…tớ xin lỗi – Tôi gãi đầu lấp ba lấp búng vì hành động thiếu suy nghĩ.
-Thôi về ăn sáng nào – Khuôn mặt phụng phịu nói.
-Ừ
Tôi hơi ngại nên đi phía sau người con gái có cái dáng mảnh mai xinh đẹp kia, không khí trong lành tự nhiên cảm thấy cảnh vật xung quanh trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết,yêu đời nữa chứ chẳng đùa. Về đến nhà thì đã thấy bố mẹ, vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống tôi của hai ông anh, Như vừa thấy bố mẹ tôi đã lễ phép thưa đúng là một người con gái ngoan hiền xinh đẹp dịu dàng :
-Chào hai bác! – Cuối đầu nhẹ nhàng chào.
-Ừa, hai đứa mới đi đâu về thế – Vẻ mặt mẫu thân với thân phụ có chút gì đó vui mừng.
-Dạ, con với Như đi tập thể dục – Tôi thản nhiên đáp không quan tâm đến với mặt của hai ông anh.
-Mầy đâm sau lưng chiến sĩ hay vãi lọ – Mặt anh hai sáng sớm đã hậm hực.
-Đông dương kích tây, đồng chí lợi hại – Anh ba không thua không kém.
-Ơ, hai huynh nói gì thế – Tôi lúc đó chả hiểu cái mô tê sất gì cả.
-Hai đứa bây kỳ thế – Bố tôi lên tiếng
-Dạ
-Thôi vào ăn sáng – Mẫu thân cứu vãn tình thế.
-Hehe, tốt lắm con trai – Bố vỗ vai tôi nói một câu đầy ngụ ý.
Tôi quay sang nhìn Như thì thấy khuôn mặt kiều diễm kia đang ửng hồng, mẹ thì thấy em như thế cũng mỉm cười nhẹ không kém phần ngụ ý làm cho tôi đây chả hiểu cái mô tê gì cả.Bước vào bàn ăn mà với vẻ mặt hớn hở của bố và tôi còn hai người kia thì trái ngược, mẹ cùng em đang loay hoay dọn đồ ăn nhìn mãn nguyện làm sao. Cuối cùng đồ ăn sáng đã được dọn ra.
-Ăn nào – Bố là chủ cột nên khai tiệc.
Trước mặt cả nhà là một đĩa cơm chiên đầy màu sắc, màu vàng của trứng, màu xanh của đâu, màu đỏ của cà rốt và mỗi người có một tô súp rau, khỏi phải nói tôi cầm ngay cái muỗng lên và bắt đầu ăn.
-Ng…oạp..on (ngon )– Anh hai vừa nhai cơm vừa nói.
-Ai nấu thế mẹ- Tôi không giống thằng anh ngừng nhai cơm rồi mới quay sang mẹ hỏi.
Cũng lạ mọi ngày mẹ toàn chiên trứng ốp la cho cả nhà kèm theo ổ bánh mì nên trở thành truyền thống của gia đình trong mỗi buổi ăn sáng bây giờ đổi sang món khác làm cả bốn người con trai chúng tôi không khỏi ngạc nhiên.
-Như nấu đó –Mẹ nhìn em cười nhẹ rồi nói.
-Con bé giỏi quá. – Bố mở lời khen.
-Vừa xinh vừa giỏi nữa – Anh ba cũng nịnh nọt theo.
-Dạ bác quá khen, hihi.
-Ước gì nhà mình có nàng dâu như thế này T nhỉ – Bố nhìn tôi nói cười đầy những ngụ ý.
-Sặc..dạ? –Tôi đang ăn mà nghe câu nói của bố cơm chạy lên tận mũi.
-Cái anh này– Mẹ tôi đánh nhẹ vào vai bố
Lúc này thì hai thằng anh lắc đầu ngao ngán còn Như khuôn mặc có vẻ ửng hồng hơn trước rất nhiều đôi mắt thì nhìn vào những hột cơm, dù tôi có ngu ngốc đến đâu cũng biết là con gái đang ngại. Từ đó trong buổi ăn chỉ có bốn người họ nói còn tôi với Như cứ cấm đầu mà ăn, bố làm quả này cay thật. Nghĩ cũng lạ trên bàn ăn nước của mỗi người đều toàn sữa trừ tôi ra là 7up chắc mẫu thân quá nhưng cái ý nghĩ đó hoàn toàn sai lầm chính người con gái xinh đẹp trong nhà chuẩn bị cả nước chot ôi vì biết trong nhà có một thằng quý tử khác người.
Hôm nay chủ nhật nên mọi người ở nhà đầy đủ, ngày mai thì tôi bắt đầu một năm học mới với những gì cũng lạ lẫm từ trường học đến thầy cô giáo, bạn bè, người ta nói trước lạ sau quen mà, tôi tự trấn an bản thân chứ thật ra lúc đó trong người có cảm giác hồi hộp kèm theo một thứ gì đó đang chờ đợi. Rất đặc biệt.
Ăn xong cả nhà ra phòng khách xem tivi, bốn thằng con trai thì sung sướng ngồi một chỗ mà có nước uống, có trái cây ăn từ hai người đẹp gọt cho. Ôi cuộc đời. Lúc đó tôi mới biết cuộc đời nó đẹp sao…
-Con chuyển đồ xuống chưa ? – Mẹ hỏi Như.
-Chưa ạ ! chiều nay người ta mới đem xuống. – Như lễ phép thưa chuyện giống mẹ chồng với nàng dâu quá đi.
Tôi cầm miếng táo em gọt cho lên ăn thì…
-À, T mai chở Như đi học luôn nha. – Mẹ nói làm tôi đơ miệng chả kịp cắn miếng táo.
-HẢ – Tôi không tin những gì mình đang nghe.
-Con khùng à– Mẹ thấy khó chịu với thằng con trai điên khùng của mình.
-Dạ đâu có !Con nghe không rõ.
-Mẹ nói mai con chở Như đi học – Mẹ nói như đinh đóng cột.
-Gì cơ? Sao lại là con – Tôi đi ngạc nhiên này đến ngạc nhiên kia.
-Thì hai anh con đi một chiếc xe rồi, con đi một mình thì chở Như chứ sao chăng gì nữa – Mẹ giải thích cho thằng con ngốc nghếch.
Tôi chưa kịp nói gì thì…
-Con chở ẹ – Anh hai bắt đầu giành
-Để con – Anh ba cũng tận dụng thời cơ
-Nhưng mà Như có học cùng trường với con đâu – Tôi vẫn thắc mắc.
-Học cùng trường PTC đấy cậu ạ- Mẹ tôi vỗ trán khổ sớ- Như con đi với ai- Mẫu thân quay sang hỏi em với giọng nói hiền từ, sử dụng từ “con” mới chịu.
-Dạ….– Như có vẻ hơi khó xử, đắng đo suy nghĩ.
-…
-…
-…
-….
Cả căn phòng đang chờ quyết định của một người con gái, không quá 30s quyết định được đưa ra.
-Dạ để cháu đi với T cũng được ạ vì cháu cùng khối. – Em đưa ra lý do không thể hợp lý hơn.
-Ừa, thế T chở Như đi học nhé – Bố vẫn với phong cách teen đó nhưng đầy ngụ ý.
-Dạ- Bị chỉ đích danh thì có nước nào từ chối nữa.
Khi một người con gái đã quyết định lựa chọn mình thì không còn cách nào khác ngoài chuyện làm hết sức mình. Đó là phương châm sống của tôi.
Hai ông mặt bí xị như vừa ăn ớt nhìn cũng tội tội. Xem được một lúc thì cả nhà ai cũng của có việc của người đấy, bố với mẹ đi sang nội, trước khi ra đi không kèm theo lời dặn dò với ba thằng con quý.
-Ở nhà chiều phụ vác đồ tiếp Như nhé. – Mẫu thân lúc nào cũng chu đáo
-Dạ- Ba anh em đồng thanh mà không biết chiều mấy người làm hay một mình tôi.
Thế là bố mẹ đã đi ở nhà còn bốn người, tôi thì đi ngủ một giấc trưa cho nó đã, hai ông anh chắc là đang chém gió với Như. Cả ngày hôm nay có nhiều chuyện hại não nên được nằm xuống mà ngủ thì làm một giấc đến tận 14h, có thể ngủ đến tận chiều nếu không bị đám bạn trời đánh phá giấc ngủ ngon.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...