Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ


Vào một tuần của đầu tháng tám tức là ngày 5 tháng 8 đã xảy ra cái chuyện đó, mở ra một kỉ nguyên mới và số phận đào hoa (không biết đào hoa hay đào hố…rồi chôn xuống nữa^^) của tôi bắt đầu từ đây.
Một buổi sáng đầy những điều mới lạ đang chờ đón. Như thường ngày của ba tháng nghĩ hè tôi thức dậy sớm để đi tập thể dục lúc đó là 5h15’ ở ngoài mặc trời mới lên được một tý,bỏ ra khoảng 15 phút để vệ sinh cá nhân. Sau một hồi thì mọi chuyện cũng đã xong xuôi quần ảo chỉnh tề chuẩn bị tất cả cho cuộc “ngắm cảnh xem hoa”, có hai công việc cần làm trước khi đi tập thể dục một là rủ hai ông anh nhưng bữa nay vừa kêu thì..
-Cốc cốc tập thể dục hai huynh
-……
-……
-Cốc cốc
-…….
-TẬP THỂ DỤC– Tôi hét to
-……….
-…………
Lúc đó nóng máu trong người rồi lên rồi, tôi định làm thêm một phát nữa thì..
-CÚT NGAY CHO TAO – Giọng ngáy ngủ của anh ba cũng to vãi chưởng ra.
Thế là sáng sớm bị chửi bị đuổi ôi thôi nhục ghê tôi chả thèm kêu làm gì ệt chạy về phòng làm công việc thứ hai để đi tập thể dục đó chính là đánh dấu vào lịch.
-Thế là hôm nay 5/8 rồi, oầy hai ngày nữa phải đi học rồi. Tôi nhìn vào tờ lịch đánh dấu mong nó trôi qua từng từng ngày nhưng bây giờ thấy còn hai người nữa thì muốn nó dài ra ^^.
Mặc chiếc áo thun màu trắng với hình vẽ hoạt hình kèm theo chiếc quần thể dục ngày nào,trong nhà lúc này chỉ có mẹ thức rồi nên thưa xong chạy ra bật thềm mang đôi giày vào. Như thường ngày tôi sẽ hít không khí trong lành ở trong sân trước rồi mới thực hiện cái quảng đường chạy của mình, mọi bữa tôi chạy cái đoạn từ đường Hùng Vương đến đoạn Trần Hưng Đạo băng thẳng ra biển không dài lắm khoảng 3km, tính lượt chạy đi chạy đi về 6km thời gian cho hai lượt là 1h15 phút nếu chạy kiểu ngắm cảnh xem hoa. Cứ như mỗi ngày trên con đường quen thuộc chạy đi chạy lại,không khí trong lành của buổi sáng thật dễ chịu làm sao làm từng mạch máu trong người cứ vận chuyển hài hòa với nhau. Tôi cảm thấy ngày càng khỏe ra ấy nhưng chẳng mập được cứ cái khuôn gầy gầy cao cao của truyền thống gia đình mà phát huy. Một buổi sáng như thế chắc là một ngày đầy tuyệt vời như ông mặt trời rồi nhỉ. Chạy xong quảng đường mà chẳng thấy mệt gì cả ngược lại tràn trề sinh lực cho nên về nhà với tâm trạng không thể nào vui vẻ hơn :
-T về rồi à –Mẹ vừa thấy tôi bước vào nhà.
-Dạ – Tôi trả lời với giọng vui vẻ.
-Làm gì vui thế con – Mẫu thân nhận ra nét vui tươi của đứa con mình.
Trên đời này có ba nhóm người hiểu mình nhất : nhóm thứ nhất là cùng huyết thống, nhóm thứ hai là người bạn than, nhóm thứ ba là người vợ.
-Dạ tại hôm nay thấy thoải mái sao sao ấy – Tôi rửa mặt xong rồi đáp
-Ừa. Thế thì tốt, vào thay đồ rồi ra ăn sáng mẹ có chuyện cần nói – Giọng mẹ tôi cũng vui không kém
Làm cho thằng con trai quý tử như tôi cảm thấy tò mò chả biết cái mô tê gì mà mẹ vui thế :
-Có chuyện gì vậy ta – Tôi thầm nghĩ
Nhưng cũng nghe theo lời mẫu thân chạy một mạch lên phòng thay đồ ra chuẩn bị xuống ăn sáng, một buổi sáng đầy niềm vui và bất ngờ ( điều bất ngờ từ mẫu thân). Tôi làm nhanh chóng rồi chạy qua phòng rủ hai ông anh xuống luôn vừa bước vào phòng thì :

-Cái quần này của tao. – Anh hai tôi giành cái quần Jean màu đen rất phong cách teen.
-Của tao trả quần cho tao – Anh ba tôi giả vờ khóc.
-No no – Anh hai bá đạo không kém đưa ngón tay lên đưa qua đưa lại với vẻ khiêu khích.
-Đm trả đi,ngủ mà cũng mất cái quần
-Never, ai kêu lúc nãy giành với tao chi, hehe – Vẫn thái độ đó kèm theo giọng cười đểu.
-Nhường em đi, mai mốt em nhường lại cho – Anh ba đổi giọng nhanh chống.
Anh hai tôi có vẻ đắn đo suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định kèm theo đó là trên môi xuất hiện nụ cười đểu của ổng :
-Hehe, ờ được huynh nhường cho hiền đệ – Trên mặt xuất hiện hai “gian xảo” to đùng giữa mặt
Còn thằng anh ba thì cất cái quần vào tủ tôi nãy giờ im lặng đứng xem hai ổng đấu đá lẫn nhau chẳng thèm giản hòa làm gì, công nhận mình ít có quá thật..
-Hai huynh ra ăn sáng kìa.
-Ừa biết rồi– Hai ổng đồng thanh
Năm phút sau tại bàn ăn cơm thì mọi người đã đầy đủ, trước mặt lúc này là cái món phải nói rất quen thuộc của mỗi buổi sáng, một trứng hột vịt chiên và một ổ bánh mì kèm theo dưa leo, cà chua ở trong một cái đĩa, không thể thiếu ly sữa. Nhưng tôi là người đặc biệt trong nhà này nên được ăn hột gà thay hột vịt vì mỗi lần ăn hột vịt vào thì cái bụng cứ đau rồi sao đó biểu tình, cũng bánh mì, dưa leo, cà chua,nhưng ly nước uống là lon 7up, ly tẩy. Tôi cho rằng một ngày mới bắt đầu bằng 7up có màu nước tinh khiết kèm theo là khi uống vào khi có cái gì đang khứa đi từng nơi nó trôi qua. 7up trở thành nước uống ưa thích của tôi. Mọi người đã nhập tiệc, giữa buổi ăn mẹ tôi bỏ cái muỗng xuống quay sang bố nói :
-Anh à, con của Thảo xuống nhà mình ở đi học đấy, Thảo gửi ình.
-Thế à tốt quá – Bố tôi nói
-Thế là có thêm một đứa con trai rồi – Tôi hồn nhiên nhìn mẹ mà nói
-Haha – Hai ông anh cười cái mô tê sất gì trong đấy
Mẹ định nói gì nhưng chưa kịp nói…
-Vịt trời đấy con ạ, bằng tuổi với con – Bố tuy là công an, trụ cột gia đình nhưng cũng không kém phần xì teen.
-Dạ – Tôi cúi đầu xuống sợ bị hai ông anh công kích nữa
-Thế là nhà có thêm vịt trời rồi, haha – Anh ba nói xong, bố và anh hai, tôi phá ra cười sằng sặc tỏ ra vẻ thích thú.
-Này nhá mấy anh nghiêm túc vào cho tôi đó – Mẹ lườm ba thằng con quý tử ^^
Khuôn mặt lạnh giá cộng với cái lườm của mẹ không chỉ làm ba anh em tôi sợ mà ngay cả bố cũng giật mình khi bị quay sang nhìn. Thấy ai cũng sợ mẹ đổi lại hiền dịu :
-Thôi anh ăn nhanh còn đi làm – Giọng trở nên ngọt ngào cho thấy mẫu thân rất yêu bố.
Trong suốt buổi ăn hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong đầu tôi, người đó là ai?, ai mà quen với bố và mẹ? tại sao qua đây học, lại còn ở nhà này nữa?…trước khi đi làm mẹ phán một câu xanh ngắt cho ba thằng con:

-Trưa này mẹ về mà không thấy ba đứa dọn xong căn phòng trống trên lầu thì biết tay nhé.
Ba anh em tôi chỉ biết gật đầu lia lịa chứ chẳng dám phản kháng lệnh của “nữ hoàng” đưa ra…
-Ôi mẹ giấu yêu ơi? vì một đứa con gái mà mẹ hành hạ ba đứa con quỷ tử này sao? – Tôi nghĩ trong bụng.
Sau khi vào nhà thì nhiệm được phân công, làm tôi phải tức muốn bay vào đánh hai ông anh :
-Mầy dẹp nha T, anh đi chơi với bạn tý – ông anh đứng dậy nói.
-Ôi cái đệch mẹ kêu ba đứa làm mà – Tôi phản kháng ngay.
-Tao đấm vỡ mật bây giờ – Ổng lại ra cái chiêu đó dứ dứ nắm đấm vào mặt tôi.
-Thôi thôi.. được rồi, để em với anh ba làm – Tôi yếu ớt đẩy tay ổng ra.
-Bậy bậy hiền đệ, hiền đệ làm đi huynh đi chơi rồi, hê hê – Ổng nói không quên tặng tôi nụ cười đắc thắng
-Ơ..ơ tình hình gì đây – Tôi nhìn hai ổng
-CÓ KHÔNG-Anh ba tôi nói kèm theo là ông anh hai bước tới nghiến răng sắc kẹo.
-Ấy ẤY hai anh bình tỉnh em làm, được chưa – Tôi thở dài ngao ngán.
Thế là đành phải để hai ông anh bá đạo đi chơi còn tôi thì phải ở nhà vật lộn với cái phòng để lâu mà chưa ai sử dụng chắc đầy bụi bặm, khổ ơi là khổ.
-Thôi rồi có một mình mà làm nhiêu đây – Tôi ngao ngán nhìn căn phòng rộng lớn dành cho khách mà lâu quá chưa ai lại chơi để sử dụng.
Càng ngao ngán hơn khi nhìn vào đồng hồ hơn 8 giờ rồi tức là còn 4 tiếng nữa để tôi làm xong 25 công việc mà mẫu thân đã ghi sẵn trong tờ giấy để lại ở nhà cho ba thằng quỷ tử nào là lau sàn nhà, chùi bụi cửa sổ, treo đèn học, tháo áo gối bỏ vào máy giật… đủ là các thứ công việc cần phải làm. Tôi không chần chừ bắt tay vào việc làm hết cái đống công việc nếu không muốn trưa nãy mẫu thân về thấy mà chưa xong chắc có nước không được ăn cơm trưa chứ chẳng đùa. Lay hoay một gần hơn nửa thời gian tôi cũng thở phào nhẹ nhỏm.
-Phù…trời ơi sao số tôi khổ thế này – Tôi hét to trong cái căn nhà chỉ có một mình.
-Con à cố lên không có khổ nữa, chiều nay gặp gái mầy hết khổ rồi, kêu tao hoài thằng khốn nạn^^.- Ông trời nhìn xuống rồi trả lời.
Tôi tự ình cái thờ gian gọi là giải lao nhanh chóng chạy xuống nhà lấy lon 7up uống cho nó đã cái cổ họng.
-Đã quá 7up ơi!!! Chặc.. – Tôi uống xong rồi chặc lưỡi khen^^.
Vừa uống xong lại phóng như bay lên cái căn phòng giành cho người con gái mà mẫu thân tôi quan tâm phải dọn dẹp cho nó xong nếu không muốn bị chửi như tát nước vì không hoàn thành công việc được giao. Làm xong tôi ngủ trên cái giường của căn phòng đó khi nào không hay đến 11h45’ thì…
-T, dậy trộm vào kìa.
-HẢ…trộm…..trộm…..trộm đây – Tôi nghe từ “trộm” nhanh chóng bật người dậy đứng tư thế thủ chiến đấu của Vịnh Xuân.
-Haha – ông anh ba tôi ôm bụng cười.

-Hừ – Tôi lườm ổng.
-Thôi dậy xuống ăn cơm kìa mầy.
Tôi hậm hực bước xuống một lần nữa làm trò cười thiên hạ vì cái tội ngu ngơ ngáo ngáo mà chẳng bao giờ bỏ được. Xuống rửa mặt rồi lao vào cái bàn ăn cơm, suốt buổi ăn toàn nghe hai ông anh báo công với cấp trên là bố với mẹ, tôi nghe mà tức cái lỗ tay nhưng nghĩ đến bị hai ổng dập nên đành ngậm ngùi ăn cơm…
-Ôi vãi cái đệch hai ổng có làm gì đâu, toàn mình làm ông trời thật bất công – Tôi hét trong bụng.
Ở một nơi nào đó trên tận 9 tầng mây có người….
-TỔ CHA MẦY,Tao đang ăn cơm mà nhắc cơm chạy vào mũi rồi, nhắc nữa tao kêu thiên lôi “chụp hình” mầy giờ – Cái bạn cũng biết ai rồi chứ ^^
Cuối bữa cơm mẹ không quên dặn dò việc tiếp đãi người con gái đấy..
-Chiều nay tầm 2,3h em nó lại nhà, ba đứa giúp nó khiên đồ đạc vào nha. – Giọng mẹ ngọt như mía
-Dạ. – Hai ổng thì hớn hở trả lời tôi chỉ ỉu xìu, chắc là người khiên cũng chính tôi chứ ai.
Dạ thì dạ 12h45 mẹ tôi đi làm thằng T điện qua rủ ra Net làm vài kèo CS chơi khỏi phải nói tôi đồng ý liền, lần này thì hai ông anh coi nhà nếu không tôi sẽ đem chuyện lúc sáng kể lại hết thế là hai ổng chấp nhận
Trời vào tháng 8 buổi trưa không nắng gắt cũng không mát gì mấy có vẻ hầm hầm trong người nên tôi cảm thấy mệt khi đạp xe ra đường lúc này, vừa vào Net tôi mở ngay một máy gần ngay thằng T với thằng C đang đợi.
-Trễ thế mầy– Thằng T hỏi nhưng cái mặt nó không rời màn hình máy tính.
-Mệt quá –Tôi uể oải đáp.
-Vào làm mấy ván xả street mầy – Thằng C đề nghị
-Ok
-6-4 nha T mầy chấp
-Ờ chơi luôn xuống dưới rủ bọn nó đi – Đang chán nên có kèo tôi không từ chối
Thế là
-Oằng.
-Đkm đâu thế.
-Bằng bằng…
-Má nó đục cửa kìa.
-ĐÈN KÌA.
-Oằng.
-Bằng bằng chíu.
-Từ từ thôi ông nội – Thằng T nói.
-Bên trái kìaT – Thằng C soi máy.
-Oằng.

-Mẹ thánh rồi, một mình nó clear cả team – Tiếng ở dưới vang lên.
-Thằng cờ hó nào bắn ghê thế – Thằng kia chổng miệng lên hỏi.
-Thằng MT team tao hê hê – Thằng C vinh hạnh vãi lờ ^^.
-Chán cầm bốn ba đen mà đéo kill được thằng 46 – Ở dưới bọn nó đang hậm hực trách thằng đội cuối cùng bị tôi cho vào bảng tỷ số.
-Mầy vào mà kill nó bắn nhanh như thánh.
-Thôi tụi bây chơi đi tao về – Tôi cũng thấy chán với cái tỷ số ở hai lượt trận là 317-176 nên nói chia tay thằng T, C và lũ cờ hó kia.
Ra tính tiền đồng hồ lúc đó là 3h14 phút, thấy vậy mới hai trận đã hai tiếng rồi nhanh thật,tôi thầm nghĩ cái nhân vật quan trọng lúc này đang ở nhà mình rồi, hai ông anh đã khiên đò vào nhà nên đạp xe nhanh về. Buổi chiều trời mát mẻ hơn lúc buổi trưa bầu trời cũng trong xanh những cơn gió biển có hơi nồng thổi rì vào, những ánh nắng cuối ngày không quá gắt không quá dịu vừa đủ để con người ta cảm thấy dễ chịu. Trên đường đạp xe hàng chục câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi giống trong lúc ăn cơm buổi trưa. Đang lay hoay với một đóng dấu chấm hỏi trong đầu thì ngôi nhà quen thuộc đã hiện ra phía trước mặt tôi cái cánh cổng màu xanh nước biển xung quanh là dãy hàng rào màu trắng. Tôi loàng tay qua cái cánh cổng ấy mở chốt ra nhưng cánh cổng không có khóa chốt..
-Oầy hai ông này để thế này trộm vào thì sao – Tôi thầm chửi đổng.
Dắt xe vào nhà thì phát hiện cánh của nhà vẫn mở vậy là hai ổng có ở trong, bước vào phòng khách thì không thấy ai :
-Ngủ rồi à, hehe biết tay đệ – Tôi nghĩ ra kế chọc hai ông anh bá đạo
Bước chân nhanh lại cầu thanh để lên phòng thì tiếng nước từ phía nhà vệ sinh phát ra.
-Oầy…nhát được một người thôi.. thôi kệ có đỡ hơn không – Tôi nghĩ kế hoạch chỉ nhát được một trong hai người
Bước nhanh lên cầu thang mở cửa phòng của mình ra chạy nhanh lại cái hộc bàn lấy cái mặt nạ hình quỷ mà dịp Hallowen mua chơi đeo vào cái mặt ngay.
-Hehe..sắp có người tè trong quần – Tôi nghĩ đến cái cảnh một trong hai ông anh bị nhát là vui cười thầm một mình ^^
Chạy thật nhanh qua phòng hai ông anh mở cửa thật nhẹ nhàng ra..
-Cạch..- Cánh cửa phòng hé mở
Và rồi…….
-hahaha – Tôicười lớn
Nhưng sau đó..
-ax.. không có ai là sao – Tôi ngưng cười kế hoạch phá sản hoàn toàn vì trong phòng không có ai.
Tôi đứng đó mà gãi đầu các sợ nơ-ron trong đầu cứ chạy qua chạy lại bộ não hoạt động hết công sức có thể.
-Ơ, thế ai dưới nhà vệ sinh lúc nãy ta? Ủa mà lúc vào nhà không thấy xe đạp của hai ổng? không lẽ là…..là….TRỘM – Tôi điếng hồn nhận ra
Nhanh chóng quay mặt xuống chuẩn bị chạy xuống nhà thì…………….
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………….
-A1AAAAAA…………….
-Bốp

-Phịch – giống như tiếng bao cát rơi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui