Rừng Thép H


Anh nhất định phải làm tình với Chu Cẩn ở nơi cô đã từng sống cùng với Tưởng Thành, tốt nhất là ở khắp mọi nơi.

Tay của anh tiến vào thăm dò dưới lớp quần áo của cô, nắm nhẹ bầu ngực trắng nõn và săn chắc.

Nhũ hoa hồng hồng như quả anh đào, lăn lộn giữa các ngón tay của anh, cô cảm thấy có một dòng điện tê dại chạy lên, xộc thẳng vào lòng bàn chân cô.

Giang Hàn Thanh cứ đeo đuổi không rời như vậy, Chu Cẩn cũng không phản kháng nữa, hoàn toàn đắm chìm dưới sự đụng chạm của anh.

Cô để cho Giang Hàn Thanh hôn lên cổ mình, cắn vai cô, dường như đôi môi mỏng của anh mang theo ngọn lửa nhỏ, đốt cháy từng tấc da thịt của cô.

Giang Hàn Thanh kéo quần lót của cô xuống, cuộn tròn váy ngủ đến eo, để lộ đôi chân thon thả và cân đối của Chu Cẩn.

Chu Cẩn trở tay chống trên quầy, hai người đối mặt với nhau như thế, cô có thể nhìn thấy Giang Hàn Thanh, ánh sáng phác họa ra đường nét trên nửa khuôn mặt của anh, với những vết thương, đẹp đến mức có chút sắc bén.


Giang Hàn Thanh nhấc một chân cô lên, mở ra thân thể cô, hoa huyệt chật hẹp đỏ tươi đã ướt đẫm, ái dịch trơn trượt chảy ra.

Côn thịt dưới đũng quần cuối cùng cũng được phóng thích ra khỏi sự bó buộc, Giang Hàn Thanh vuốt ve bụng dưới ướt đẫm mồ hôi của Chu Cẩn rồi tiến về phía hoa huyệt.

Nháy mắt bị cơn đau căng trướng xâm chiếm khiến Chu Cẩn hét lên, thứ cứng rắn và nóng bỏng của anh đâm vào cơ thể cô một cách mạnh mẽ, sâu đến mức đáng sợ.

Hai chân Chu Cẩn khẽ run lên, cổ họng bị nghẹn lại hít thở không thông, nhất thời không phát ra được tiếng, chỉ có thể thở hổn hển đầy thỏa mãn.

Chu Cẩn luồn ngón tay vào mái tóc đen mềm mại của anh, không nhịn được mà nắm chặt, gọi: “Giang, Giang Hàn Thanh…”Cô có thể cảm nhận rõ ràng Giang Hàn Thanh đang ở trong cơ thể cô nhẹ nhàng mà đưa đẩy, kiên nhẫn ra ra vào vào, muốn nghiền nát sự tỉnh táo và lý trí của cô.

Lợi dụng ánh sáng lờ mờ, cô nhìn thấy Giang Hàn Thanh khẽ mím môi, như đang kiềm chế cảm xúc của chính mình, một ngọn lửa nhỏ rực cháy dưới đôi mắt đen nhánh, càng bùng cháy càng không thể kiểm soát được.

Anh cứng rắn, cô mềm mại, cũng giống như tính cách của cô, đủ co dãn để hàm chứa vật cứng dài của anh.

Mặc dù rất vất vả.

Giang Hàn Thanh giữ lấy eo cô, từ từ rút ra, sau đó mãnh liệt tiến vào, sau mấy lần, Chu Cẩn còn không kịp hét lên đã kịch liệt thở dốc.

Chu Cẩn ngẩng đầu, phát ra tiếng rên rỉ một cách hỗn loạn và khó chịu: “Không được … không, không được …”.

Lần trước có làm nhưng cũng không vào sâu như vậy.

Giang Hàn Thanh thả chậm tốc độ, cẩn thận nhìn xuống cô, nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì dục vọng của cô, thấy cô đang cắn chặt môi.

Đối với Giang Hàn Thanh mà nói, so với sung sướng thể xác, điều khiến anh thỏa mãn hơn cả là giờ anh đang chiếm hữu Chu Cẩn.


Chu Cẩn ý loạn tình mê, trong mắt tràn ngập những tia sáng nhỏ vụn, thấy anh thật lâu không nhúc nhích, bèn vươn tay cởi áo sơ mi của Giang Hàn Thanh.

Anh nắm lấy cổ tay cô, không để cô chạm vào cơ thể bị thương của mình, chỉ di chuyển cánh tay của cô lên ôm cổ anh.

Anh nói: “Ôm anh.

”Đột nhiên, người Chu Cẩn bị nhấc bổng lên, toàn thân tê dại, phía dưới kích thích kịch liệt, Chu Cẩn không nhịn được kêu “A” một tiếng.

Giang Hàn Thanh ôm mông cô, khẽ cau mày, hô hấp cũng rối loạn.

Anh hoàn toàn không để ý đến đau đớn, xoay người đẩy cô dựa vào tường, vừa hung hăng vừa tàn nhẫn đưa cô lên đỉnh vài lần, muốn nghe cô hét lên như vậy một lần nữa.

Chu Cẩn buộc phải thở dốc vì vui thích, ngón chân co quắp lại, theo nhịp điệu thâm trầm và mãnh liệt của Giang Hàn Thanh, đung đưa giữa không trung.

“Chu Cẩn.


” Anh kề sát vào, ngậm lấy dái tai của cô, thì thào hỏi: “Có thích như này không?”“Thả em, để em xuống.

” Trên cổ Chu Cẩn đầy mồ hôi, eo mềm nhũn: “Sâu quá rồi… a…”Anh hôn lên miệng cô, chưa thỏa mãn lại tiếp tục tiến vào vài lần nữa, sau đó mới ôm lấy Chu Cẩn cùng nhau ngã xuống ghế sô pha.

Vũ khí tàn bạo cứng rắn đó lại lần nữa tràn vào cơ thể cô, mãnh liệt đâm vào, rồi rút ra.

Chu Cẩn không kiềm chế được hét lên một tiếng, vô thức ôm chặt lấy anh: “Chậm lại, a, Giang Hàn Thanh…”Trong lúc đưa đẩy nhiều lần, Giang Hàn Thanh vô tình chạm đến điểm nhạy cảm, giọng nói của Chu Cẩn đột ngột thay đổi, cả người cô co quắp lại, nơi đó ngày càng siết chặt lấy nam căn nóng bỏng như đang thiêu đốt của người đàn ông.

Giang Hàn Thanh nhanh chóng nhận ra sự thay đổi mới mẻ của cô, liền liên tục nhấp vào nơi đó, nhìn đôi mắt thất thần của cô trong cuộc tấn công của anh, tiếng rên rỉ vỡ vụn.

Một giây trước khi cao trào, Chu Cẩn nhất thời tỉnh táo trong mơ hồ, đẩy anh ra, cô nói: “Đừng, đừng bắn vào trong đó.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui