Chương 27: Scandal vướng tay vướng chân, phải làm sao đây?
Lương Vận Hàm cất điện thoại, Sùng Hân ở một bên đã ngủ thiếp đi, vừa rồi ăn cơm cô uống không ít.
Vừa nghĩ đến hiện giờ Văn Dư đang ở trong nhà mình, Lương Vận Hàm đã cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi. Tính tình của nàng rất khó cùng người khác thân cận, nhưng quen biết Văn Dư không lâu liền đem chìa khoá nhà giao cho cô, cho phép cô tiến vào không gian riêng tư của mình, nếu Sùng Hân biết cũng phải giật mình!
Ngày đó ở sân bay, Văn Dư giao cho nàng một cái cẩm nang, bên trong là một cái chìa khoá. Là chìa khoá nhà của Văn Dư tại S thị. Lúc ấy Lương Vận Hàm đã cảm thấy trong lòng mình xao động. Không nói rõ được cũng không thể tả rõ được, lại cảm nhận được một loại tư vị tình yêu.
Dù cho đối với Văn Dư không phải mười phần hiểu rõ, nhưng Lương Vận Hàm cảm thấy hẳn nên cho nhau một cơ hội, nếu hiện tại dám mở ra một bước tiến, mới biết được sau này sẽ như thế nào. Lương Vận Hàm quyết định trở về sẽ cho Văn Dư một đáp án. Làm xong quyết định, cả người đều cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Ngày thứ hai, Văn Dư vừa đến công ty, thư ký Amy liền tiến đến, đưa cho cô quyển tạp chí. Bình thường Văn Dư rất ít nhìn đến những dạng tạp chí tuần san, cô nhìn thoáng qua Amy, ra hiệu nàng có thể đặt xuống. Amy muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, quay người đi ra.
Văn Dư bề bộn xử lý nhiều việc, rất nhanh liền quên mất việc cuốn tạp chí. Thẳng đến giữa trưa giờ cơm, cô gọi Amy mua thức ăn đem vào cho mình. Lúc cơm trưa được đưa đến, Văn Dư cầm lấy quyển tạp chí mở ra dự định lót dưới bàn. Đúng lúc lật ra một tờ, là ảnh chụp mình cùng Ngô Linh Nam trò chuyện "thân mật". Bao quát toàn cảnh Ngô Linh Nam kéo cánh tay Văn Dư, còn có nàng mặc áo khoác của Văn Dư, hai người thì thầm, ôn nhu đối mặt.
Giờ phút này Văn Dư mới hiểu được, lần gặp mặt này là một công nhiều việc. Ngô Linh Nam không chỉ thành công thu hút sự chú ý của cô, còn mượn cô dựng nên chuyện xấu. Điều này đầu tiên giải thích được nguyên nhân Tân Nguyên đột nhiên ra tay mua mất kỹ thuật của đại học T, thứ hai lí giải Tân Nguyên sau này muốn khai thác hạng mục nhất định không thể không có sự trợ giúp của tập đoàn Hành Nhất, bọn họ thật ra là muốn hợp tác, thậm chí bọn họ đều biết rõ Hành Nhất muốn xây dựng hạng mục nghiên cứu phát minh bình đài, điều này cũng không phải không có khả năng. Bởi vì trước mắt Tân Nguyên không có đủ thực lực xây dựng bình đài, nhưng việc đoạt mua kỹ thuật, chuyện xấu lẫn lộn, ở trình độ nào đó đều có thể vì mục đích song phương mà hợp tác. Làm ra một phát một mũi tên trúng hai mục đích!
Văn Dư đặt tạp chí lên bàn, tay cô gõ gõ trên tạp chí, cô đang tự hỏi phải ứng phó chuyện này ra sao.
Nếu như trong tập đoàn có người hỏi, cô có khả năng bị người khác nghi ngờ là thông đồng cùng Ngô Linh Nam, nghiêm trọng hơn chính là việc để lộ bí mật. Không chừng sẽ có người đem chuyện này ra gây phiền toái, dù gì cũng có cả khối người nhìn chằm chằm vị trí của cô.
Cách làm việc của tạp chí này cũng coi như có chút danh tiếng, mặc dù đa số là tin đồn thất thiệt, thế nhưng chính những sự kiện này luôn luôn dễ dàng thu hút sự chú ý. Văn Dư cũng không thường xuyên lộ diện trên truyền thông, cô luôn luôn bảo trì cẩn thận, sự việc lần này thật sự có chút khó giải quyết.
Mà ngày đó Ngô Linh Nam cố ý đem chuyện xưa của hai người nói ra, khiến Văn Dư sinh lòng áy náy, như vậy tiếp theo dù cho nhìn thấy tin này, cũng khiến Văn Dư không thể dùng phương thức phản đối để xử trí. Nhưng nếu không giải thích, như vậy trong lúc vô hình lại tăng lên "tính chân thực" của sự kiện.
Lúc này Văn Dư đột nhiên nghĩ đến, lúc ở trên máy bay cũng có thể nhìn thấy quyển tạp chí dạng này! Như vậy Lương Vận Hàm có thể trông thấy hay không? Nàng có hiểu lầm hay không?
Nghĩ đến điều này, Văn Dư cầm điện thoại lên dự định gọi cho Lương Vận Hàm, vừa nhấn mấy số, Văn Dư liền dừng lại. Trong chuyện làm ăn, rất khó để tránh khỏi những việc như vậy. Nếu như đường đột giải thích chỉ sợ sẽ làm Lương Vận Hàm cảm thấy cô quá coi trọng Ngô Linh Nam.
Kỳ thật mấu chốt chính là quan hệ của cô và Lương Vận Hàm cũng không rõ ràng. Nếu như hai người xác minh là ở cùng một chỗ, chắc chắn phải giải thích rõ ràng. Nhưng hiện tại loại thời điểm vi diệu mập mờ thế này khiến Văn Dư lo lắng, tuỳ tiện giải thích ngược lại dễ dàng biến việc này trở thành một trở ngại vô hình. Bình thường sẽ ẩn ẩn không xuất hiện, chỉ khi nào cùng Lương Vận Hàm xuất hiện mâu thuẫn, ở một mức độ nào đó việc này liền tăng thêm lực ảnh hưởng.
Bởi vậy tốt nhất là coi nhẹ nó, nếu như Lương Vận Hàm chủ động hỏi, như vậy liền giải thích là tốt. Thời cơ thường sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả của sự việc, Văn Dư không thể không phòng ngừa trước.
Trước mắt, phải cố gắng xóa bỏ ảnh hưởng trái chiều của chuyện này, không để nó có khả năng trở thành tai hoạ ngầm. Văn Dư cầm điện thoại lên.
"Linh Uyển đến đây một chút"
"Được"
Chỉ chốc lát sau, một người mặc trang phục trắng đẩy cửa tiến vào, một người phụ nữ xinh đẹp mỹ lệ. Dáng người thướt tha, khí chất xuất chúng, nhất là cặp mắt hình hoa đào kia, linh động mà quyến rũ. Người tới chính là phó tổng giám đốc bộ phận PR Nhạc Linh Uyển.
"Mình đang chờ cậu điện thoại đến, đừng nói với mình bây giờ cậu mới phát hiện nha. Mình đã sớm đem tạp chí giao cho Amy"
"Ừm, hoàn toàn chính xác, vừa mới xem xong"
"Mỗi lần mình đều nhắc nhở cậu, đi dự tiệc phải chú ý, tốt nhất nên dẫn mình theo. Thế nhưng mỗi lần cậu đều không chú ý. Thế nào, cuối cùng cũng bị tảng đá đập trúng chân mình?"
Lúc Văn Dư chịu trách nhiệm quản lý hạng mục, Nhạc Linh Uyển là một viên chức phổ thông thuộc bộ phận nhân sự. Có một lần, có mấy người khách từ Đài Loan đến, bởi vì quá đột ngột, nhân lực bên phía Văn Dư không đủ, lập tức điều đến hai nhân viên tướng mạo cũng không tệ để giữ thể diện.
Lúc nhận điện thoại, một người khách trong lúc nói chuyện cùng bạn tỏ ra hứng thú với kiến trúc Trung Quốc cổ đại, không nghĩ tới Nhạc Linh Uyển liền nhớ kỹ, sau đó đề nghị Văn Dư sắp xếp lộ trình tham quan du lịch chủ yếu là kiến trúc cổ điển.
Thật ra lần đó nguyên bản Văn Dư không có ý định tranh thủ việc hợp tác, lí do đầu tiên là bởi vì thực lực đối phương quá mạnh, bên cô cũng không có ưu thế đặc biệt gì. Thứ hai là bởi vì trước đây cũng chưa từng quen biết, đột nhiên đến đây, Văn Dư một chút chuẩn bị cũng không có. Nhưng rất may chuyến du lịch kia lại khắc sân ấn tượng cho những vị khách này,họ đối với các kiến trúc cổ này rất thích thú, Nhạc Linh Uyển do đó cũng được chọn làm người phụ trách của lần hợp tác này. Thế là, những người khách Đài Loan trở về đem tất cả điều khoản hợp tác đến, lại rất nhanh, hai bên liền hợp tác chính thức. Một năm đó, Văn Dư được bình chọn là người quản lý hạng mục ưu tú nhất năm của tập đoàn Hành Nhất.
Văn Dư cự tuyệt giải thưởng của tập đoàn, nhưng cùng với tập đoàn bàn bạc muốn lấy một người đi, người kia đương nhiên là Nhạc Linh Uyển. Rất nhanh, năng lực của Nhạc Linh Uyển không ngừng bị "đào móc" ra. Nàng xử lý nguy cơ quan hệ xã hội cực kỳ tốt, đây cũng là nguyên nhân về sau Văn Dư được chọn làm tổng giám đốc hành chính phân khu Trung Quốc, liền tận lực tiến cử Nhạc Linh Uyển trở thành phó tổng giám đốc bộ phận PR.
Nhạc Linh Uyển trưởng thành rất xinh đẹp, mà lại rất tài hoa, trọng yếu nhất chính là nàng rất hiểu làm thế nào nắm chắc được các tiêu chuẩn. Bất luận là đối với đàn ông hay phụ nữ, nàng đều có thể thành thạo những sự khác nhau về giới tính, độ tuổi các loại người khác nhau mà không để mình lún vào vũng bùn. Nàng là một người rất có nguyên tắc, đây là điểm khiến Văn Dư thích nhất.
Văn Dư cẩn thận phân tích lợi hại của chuyện này, sau đó nói:
"Linh Uyển, sự việc cũng đã xảy ra, cậu cố hết sức là được. Nhưng dù sao chúng ta cũng phải sớm chuẩn bị, chuẩn bị đối phó hậu quả"
"Làm sao chuẩn bị đây ? Mình giúp cậu tìm một người bạn trai hay là mình tìm một người bạn trai cho nàng?"
"..."
"Văn Dư, chuyện này đối phương sớm có âm mưu, chỉ sợ không chỉ là hợp tác thương nghiệp đơn giản như vậy. Một khi đối phương muốn đem cậu xô ngã, tuỳ thời điểm chuyện này có khả năng sẽ trở thành một con dao sắc bén"
"Cho nên mình mới đem chuyện này giao cho cậu."
"Giao cho mình? Nhưng mình không thể ngăn được người ta thích cậu, ai biết có phải là nhiều năm tình thâm hay không, hiện tại đến tìm cậu nối lại tình cũ"
"Không có chuyện đó. Mình không thích nàng"
"Vậy cậu có người thích à?"
"..."
Lại là phương pháp một mũi tên trúng hai mục đích ! Văn Dư bất đắc dĩ nghĩ nghĩ, tại sao người bên cạnh nàng ai cũng thông minh như vậy ! Quan hệ với phụ nữ thông minh thật không dễ dàng!
Nhìn thấy Văn Dư bắt đầu cầm bút lên phê duyệt tài liệu, nhiều năm như vậy hiểu rõ nhau khiến Nhạc Linh Uyển biết Văn Dư không muốn nói đến việc này, cũng không có hứng nói. Nàng âm thầm thở dài, người này, nhiều năm như vậy tính tình dù là một chút cũng không thay đổi.
"Có muốn mình giúp cậu diễn một tuồng kịch hay không?"
"Kịch gì?"
"Cậu yêu thích nữ nhân, nhưng không yêu Ngô Linh Nam"
"Không được, loại chuyện này cũng sẽ bị người khác dùng để nói"
"Văn Dư, trong lòng cậu kỳ thật vẫn chú ý đến việc cùng giới yêu nhau, cậu căn bản không tiếp thụ được"
"Mình có thể tiếp nhận"
"Thế nhưng cậu quá để ý ánh mắt của người khác. Cậu như vậy không chỉ làm mệt chính mình, nếu có một ngày cậu yêu một người phụ nữ nào đó, chỉ sợ bởi vì vậy cậu lại hung hăng đả thương đối phương"
Văn Dư giương mắt nhìn về phía Nhạc Linh Uyển :
"Ý của cậu là mình có thể tuỳ ý công khai xu hướng tính dục, không cần lo lắng bởi vì vậy mà mang đến hậu quả?"
"Cậu biết mình không phải có ý này. Thế nhưng tình cảm là tình cảm, sự nghiệp là sự nghiệp. Vi cá cùng tay gấu không thể đều chiếm được, trừ phi hiện tại cậu lập tức khẳng định, cậu muốn sự nghiệp của mình, cái khác không có gì đáng kể"
Văn Dư dựa vào ghế ngồi, vấn đề này đã từng xuất hiện một lần, tự mình lựa chọn sự nghiệp. Dù cho lúc đó có chút bị ép, nhưng nếu như mình kiên định như lúc ban đầu, sự tình sợ rằng cũng sẽ khác đi.
Hiện tại, lần nữa Văn Dư đối diện với vấn đề này, dáng vẻ Lương Vận Hàm đột nhiên loé qua bộ não, Văn Dư có chút mờ mịt. Nếu có một ngày người khác lấy chuyện này gây khó dễ, không chỉ có mình cô chịu ảnh hưởng, Lương Vận Hàm cũng sẽ bị liên luỵ không ít.
Cô tự hỏi nếu như Lương Vận Hàm không cho mình một đáp án, hai người cứ như vậy tiếp tục mập mờ, có thể khá hơn một chút hay không. Nhưng ý nghĩ này rất nhanh được cô phủ định. Đây không phải là lặp lại chuyện cũ hay sao. Năm xưa vì chuyện giống như vậy mà lo lắng, đã chọn sai một lần, chẳng lẽ hiện tại còn muốn giẫm lên vết xe đổ?
Không được. Sự nghiệp nên hết sức, nhưng tình cảm càng phải hết lòng. Dù là yêu hay không yêu cũng không quan hệ, mà là trách nhiệm. Đã lựa chọn tiếp cận nàng, liền không thể dễ dàng buông tay. Sinh hoạt cần dũng khí, tình cảm càng cần hơn.
Nghĩ đến đây, Văn Dư buông lỏng chân mày đang cau chặt, nhìn về phía Nhạc Linh Uyển. Đột nhiên Nhạc Linh Uyển cảm giác được giờ phút này Văn Dư rất không giống lúc trước, mang theo cỗ ẩn nhẫn mà khí phách, trong ánh mắt lộ ra tự tin mãnh liệt, Nhạc Linh Uyển thích Văn Dư như thế này nhất.
Hai người mỉm cười nhìn nhau, Văn Dư mở miệng nói ra :
"Linh Uyển, có lẽ nhiều năm như vậy mình cũng nên thay đổi. Cậu nói đúng, tình cảm là tình cảm, sự nghiệp là sự nghiệp. Đã lựa chọn, liền cũng nên gánh chịu kết quả. Chỉ cần không thẹn với lương tâm là được "
"Văn Dư, cậu gặp được người cậu yêu rồi sao ?"Nhạc Linh Uyển vừa cười vừa nói
"Nếu có kết quả tốt mình sẽ dẫn đến cho cậu gặp "
"Cậu có muốn cân nhắc giải thích với truyền thông hay không?"
" Ý của cậu là đem sự việc phơi bày ra ánh sáng ? "
"Càng lo lắng, càng quang minh chính đại để lộ ra, lực ảnh hưởng của sự việc lại càng nhỏ"
"Nếu như không để ý đến chuyện này?"
"Như vậy thì nghĩ kỹ lí do thoái thác giải thích với ban giám đốc, sớm muộn cũng có ngày sẽ bị hỏi"
"Mình đột nhiên cảm thấy hơi mệt"
"Cậu là người tôn trọng tự do, vì cái gì không tự mình dựng nên sự nghiệp?"
"Tiền vốn lấy ở đâu? Nhân viên lấy ở đâu?"
"Nếu có một ngày cậu có ý định tự lập nghiệp, mình khẳng định sẽ đi theo cậu"
Văn Dư nhìn Nhạc Linh Uyển, mỉm cười
"Cám ơn tín nhiệm của cậu dành cho mình"
"Nghĩ kĩ xem làm sao làm"
"Ừm, chuyện này phức tạp ở chỗ hiện tại mình đã có người mình yêu, cũng muốn nghiêm túc ở bên nhau. Hơn nữa người phụ nữ Ngô Linh Nam này là địch hay bạn tạm thời khó nói được. Dù sao có chút sâu xa, không thể làm quá lên được. Những năm gần đây, mình cũng có không ít kinh nghiệm, hiện tại có cảm giác thì tâm đã già. Mình thường tự hỏi sau này mình muốn thế nào? Trong quá khứ mình làm việc có chút tuyệt tình, hiện tại xem ra như vậy chưa chắc đã là tốt. Hơn nữa, chỉ cần còn ngồi tại vị trí này, thì cứ phải đề phòng người khác. Nhưng khó lòng không phòng bị, cuộc sống như vậy đã sớm biến mình thành máy móc"
"Cho nên?"
"Thói quen của mình là mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sàng, lần này không giống vậy, liên quan đến tình cảm của mình, quan hệ đến người khác, mình không thể dễ dàng làm tổn thương người nào. Cho nên, mình muốn thuận theo tự nhiên"
"Haha, cuối cùng cũng tìm về được một Văn Dư thoải mái. Không thể không nói, những năm gần đây những thay đổi của cậu làm người khác chán ghét!"
"Haha..."
Hai người lại rãnh rỗi hàn huyên vài câu, Nhạc Linh Uyển nhìn xem đồ ăn để một bên đã nguội lạnh, hỏi :
"Còn chưa ăn cơm sao?"
"Cậu ăn rồi hả?"
"Chưa ăn, mình còn đang đợi Văn tổng kêu lên bất cứ lúc nào"
"Đi thôi, mình mời cậu ăn cơm"
"Tốt!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...