Rốt Cuộc Ai Đã Cắn Tôi




Edit: Nhật Nhật (https://.wattpad.com/user/yuukute)

...

An Lan lắc lắc đầu, chịu không đoán được.

"Đeo tai nghe luyện nghe tiếng Anh." Kiều Sơ Lạc nói.

"... Vậy cũng chỉ có thể nói cậu ta không thích mấy hoạt động vui chơi kiểu đó thôi chứ, làm gì đến mức lạnh lùng cấm dục."

"Dạo trước, có một Omega lấy hết dũng khí thổ lộ với Cố Lệ Vũ . Cậu ấy chả buồn nhìn người ta lấy một cái đã từ chối rồi. Cậu thấy cậu ấy nhìn ai được hơn một giây à?"

An Lan suy nghĩ một chút: "Có lớp trưởng mà."

Kiều Sơ Lạc sém bị đánh cho gục xuống bàn: "Cậu nhất định phải ghép Cố Lệ Vũ với lớp trưởng thành CP như vậy là sao hả? Như vậy chúng tớ chỉ còn mỗi Tiếu Thần. Ôi... CP kia mới nghĩ đến thôi đã thấy kinh khủng rồi. Cậu đừng cố gán ghép nữa đi."

Thật ra, An Lan muốn nói cậu đã xem cuộc thi bắn 10m bia di động của câu lạc bộ hồi quý trước rồi, trận chung kết là Cố Lệ Vũ cùng Hứa Tinh Nhiên tranh giải nhất.

Lúc vòng thi đấu bán kết tổ chức có một tuyển thủ omega ngoài ý muốn tiến vào kỳ phát tình.

Thấy bảo omega này có tư chất rất cao, cho nên pheromone của cậu ta đậm đặc hơn người khác nhiều, vô cùng quyến rũ, mùi tin tức tố trong nháy mắt lan tràn khắp nhà thi đấu bắn súng, khiến cho  rất nhiều tuyển thủ alpha có mặt ở hiện trường đều bị ảnh hưởng.

Tình cảnh lúc đó vô cùng hỗn loạn, có không ít alpha nhiễm phải tin tức tố, thiếu chút nữa tiến vào giai đoạn nhạy cảm. Cảm xúc cực đoan, cố chấp và bản tính bạo ngược không thể khống chế ảnh hưởng lớn đến sự ổn định trong thi đấu, thậm chí khiến họ tiết ra pheromone để áp chế lẫn nhau.

Hầu hết các trận thi đấu bắn súng đều được tổ chức trong nhà, quá nhiều luồng pheromone trộn lẫn với nhau như vậy càng khiến tình hình khó kiểm soát.

Tình huống cấp bách, tất cả các beta có mặt lúc đó, kể cả các thí sinh tham gia thi đấu đều vội vàng giúp ban tổ chức duy trì trật tự, đưa thuốc ức chế và thuốc khử pheromone.

Lúc ấy có một alpha tự giam mình trong phòng thay đồ ở tầng 2, tin tức tố của người này rất đáng sợ, không ai dám mạo hiểm tiếp cận. An Lan trước đây có học bouldering, cậu xung phong hỗ trợ, mang theo thuốc ức chế trèo lên cửa sổ lầu hai đưa cho đối phương. Vì vậy mà cổ tay bị bong gân, cũng phải rút lui khỏi trận đấu.

Cậu buồn bực, chui vào nhà vệ sinh tạt nước lên mặt, không muốn bị ai bắt gặp. Rõ ràng trạng thái mấy trận đấu vừa rồi của cậu rất tốt, thật không cam lòng.

Không ngờ trong nhà vệ sinh còn có một alpha khác đang trong kỳ nhạy cảm.

Tuy An Lan không biết đối phương là ai, nhưng cậu vẫn nhớ cảm giác người kia nắm chặt lấy tay mình, khẽ run lên sau khe cửa.

Ngón tay của cậu như sắp bị bóp nát đến nơi, An Lan cũng có thể cảm nhận được sự đau đớn tột cùng của đối phương sau vách ngăn toilet. Khi An Lan nói với người nọ mình muốn đi thi đấu, cần đi khỏi đó, bàn tay đang giữ cậu càng nắm chặt hơn. Sự bất lực và yếu đuối của Alpha khiến An Lan mềm lòng, cứ ngồi xổm ngoài cửa đi cùng đối phương cho đến khi cậu ta bình tĩnh lại.

Cậu không biết sau đó người này thế nào, nhưng đối với An Lan, một alpha nhẫn nại, kiềm chế bản thân đồng thời nỗ lực chống lại bản năng của mình thật đáng tôn trọng.

Nghe nói Tiếu Thần cũng vào tới vòng chung kết, nhưng vì khoảng cách với omega kia quá gần nên cậu ta là người bị ảnh hưởng nhiều nhất, không chỉ phải rút lui khỏi trận đấu mà còn bị đưa đến phòng bệnh đặc chế của bệnh viện, cách ly một tuần rồi mới được đưa về trường học.

Bệnh viện An Lan tới để chụp X-quang cũng chính là bệnh viện của Tiếu Thần, cậu vẫn nhớ lúc ấy mấy cô y tá đã nói gì về tình trạng của cậu ta, cô đơn, trầm mặc, không nói một lời, không phản ứng với xung quanh. Lúc đó An Lan mới hiểu, cái gọi là thế giới của A cấp cao không chỉ có quyền lực và quang vinh, e rằng những người như bọn họ càng phải kiềm chế hơn so với người thường nhiều lắm.


Chờ trận rối loạn này được thu xếp xong, hôm sau vòng đấu chung kết mới được tổ chức lại

Cố Lệ Vũ và Hứa Tinh Nhiên đã thông qua bài kiểm tra nồng độ tin tức tố A của ban tổ chức, đủ điều kiện tiến vào vòng chung kết.

Súng của cả hai người đều rất ổn định, tư thế bắn rõ ràng là tĩnh nhưng lại có cảm giác tràn đầy sức mạnh và tốc độ.

Sau lượt bắn cuối cùng đầy gay cấn, Hứa Tinh Nhiên thắng Cố Lệ Vũ.

...

Kết thúc trận đấu, hai người bắt tay với nhau. Mặc dù Cố Lệ Vũ rất ít nói nhưng An Lan cảm thấy cậu ta vẫn rất có phong độ.

Đối phương không phải là lạnh lùng cấm dục, cậu ta chỉ là lạnh lùng với những gì không liên quan mà thôi. Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán một phía của An Lan.

An Lan thở dài, tiếp tục lướt xuống, cuối cùng cũng lật đến topic bình chọn hotboy trường, mỗi năm một lần.

Việc bình chọn hotboy trường trung học số Ba của bọn họ không thể đánh đồng như mấy trường khác, không chỉ xem giá trị nhan sắc mà còn phải xem dáng người, học lực, năng khiếu vận động, khí chất, vân vân mây mây... đều phải tính vào.

Nói trắng ra, hotboy trường trung học số ba bọn họ mà debut vị trí center thì quá là làm nhục danh hiệu hotboy này, hoàn toàn không xứng đáng. Đây chính là khuôn mẫu hoàn hảo của toàn thể nhân loại, bộ gen hoàn mỹ như vậy cần phải được đưa vào lưu trữ trong ngân hàng gen, theo tên lửa phóng thẳng lên trời để toàn vũ trụ này đều biết tới.

An Lan ấn mở kết quả, ba người đứng đầu hoàn toàn nằm trong dự đoán của cậu, nhưng thứ tự này thật khiến cậu khó mà tin nổi.

"Này, tớ vẫn không hiểu. Rõ ràng mấy cậu câu trước còn nói muốn được Tiếu Thần ký hiệu , câu sau lại chỉ bình chọn cho người ta xếp thứ ba, vậy là sao?" An Lan khó hiểu, lắc lắc đầu.

"Môn ngữ văn của cậu ấy không được, học lệch quá nghiêm trọng."

"Vậy sao mấy cậu không lấy luôn điểm xếp hạng thi cuối kỳ ấy, thế có phải nhanh hơn không." An Lan cạn lời.

"He he."

An Lan nhìn người xếp ở vị trí thứ hai, không nhịn được nói: "Lớp trưởng chỉ đứng thứ hai? Tớ thật sự hoài nghi mấy người nói muốn gả cho cậu ấy toàn là nói điêu."

"Tớ phát hiện cậu rất chi là bảo vệ cho lớp trưởng lớp mình nhé."

"Con người lớp trưởng tốt lắm. Lần trước đi bệnh viện làm kiểm tra là cậu ấy đi cùng tớ."

An Lan tận lực bênh vực người mà cậu tán thưởng.

"Lớp trưởng cực kỳ tốt, ở cùng một chỗ với cậu ấy sẽ thấy đặc biệt an tâm, đặc biệt vui vẻ, nhưng mà cậu ấy vẫn thiếu một chút..." Kiều Sơ Lạc dùng ngón tay xoa xoa mi mắt, không nói ngay, khơi tính tò mò của An Lan ra.

An Lan gạt tay cậu chàng xuống: "Cậu còn không nói mau lên, lớp trưởng đi lấy bữa phụ cho cả lớp cũng về tới nơi luôn rồi."

"Ây chà, còn thiếu một chút khí phách và quyết đoán. Loại khí phách bất khả xâm phạm nhất định phải có của nhà vua. Nói trắng ra, lớp trưởng của chúng ta thích hợp làm thừa tướng hơn, phụ tá quân vương, dựng nên một thời đại huy hoàng, thịnh thế phồn hoa. Nhưng không có đủ quyết đoán để làm một vị hoàng đế duy ngã độc tôn." Kiều Sơ Lạc nghiêm túc đánh giá.

Đó là bởi vì cậu còn chưa nhìn thấy bộ dáng Hứa Tinh Nhiên khi cậu ấy nhắm bắn thôi.

Khiêm tốn, biết cách ẩn nấp, che giấu tất cả hào quang và cảm giác tồn tại của mình, sau đó tung ra một chiêu chí mạng, xoay chuyển tình thế.


"Cậu thấy hotboy trường mình năm nay là ai chưa? Đảm bảo dọa cậu nhảy dựng luôn."

" Ừ, để xem nào, Tiếu Thần với Hứa Tinh Nhiên còn phải chịu xếp phía sau, hạng đầu tiên là..." Con ngươi An Lan thiếu chút nữa muốn rớt luôn ra ngoài, "Sao lại là Cố Lệ Vũ?"

"Cố Lệ Vũ có đẹp trai không?" Kiều Sơ Lạc hỏi.

"... Đẹp trai." Ngay cả thẳng nam sắt thép cũng phải thừa nhận đối phương quả thực rất đẹp trai.

"Dáng người Cố Lệ Vũ có đẹp không?" Kiều Sơ Lạc lại hỏi.

"... Đẹp."

Nói vai rộng eo hẹp cái gì gì đó, đều là mấy lời sáo rỗng cả, thế nhưng Cố Lệ Vũ quả thật có bản lĩnh mặc áo đồng phục trắng xanh phi thường phổ thông thành cảm giác như mặc trang phục cao cấp, được đặt may riêng.

"Thi đấu bắn súng toàn tỉnh vừa rồi, vô địch bắn súng - ba môn phối hợp, cũng là Cố Lệ Vũ đúng không?"

Kiều Sơ Lạc vừa nói như thế, An Lan chỉ có thể gật đầu.

Mặc dù Hứa Tinh Nhiên đã đánh bại Cố Lệ Vũ ở hạng mục  bia di động 10m, nhưng  người chiến thắng chung cuộc mới là vương giả thực sự.

"Vậy nên danh hiệu hotboy, cậu ấy hoàn toàn xứng đáng phải không?" Kiều Sơ Lạc hỏi.

An Lan tiếp tục gật đầu: "Đúng vậy."

"Hơn nữa, là hotboy nhất định phải có phẩm chất đặc biệt của riêng mình."

Thời buổi này làm hotboy cũng có lắm yêu cầu như vậy nữa hả?

"Đó chính là, cậu ấy vĩnh viễn là người yêu trong mộng của tất cả mọi người, không thể rơi vào lưới tình. Trong ba người Cố Lệ Vũ, Tiêu Thần và Hứa Tinh nhiên, người khó có rung động yêu đương nhất chắc chắn chính là Cố Lệ Vũ! Vậy thì omega nào cũng có thể ảo tưởng, một năm nào đó, một tháng nọ, một ngày kia, vào đúng khoảnh khắc ấy, Cố Lệ Vũ – người khó động tâm nhất sẽ bước xuống khỏi nơi thần đàn lạnh lẽo, yêu thương một người ..."

An Lan nghe mà da gà da vịt rơi rớt loạch xoạch,  Kiều Sơ Lạc thì càng nói càng hưng phấn hơn. Đúng lúc này, Hứa Tinh Nhiên đi nhận bữa phụ cho cả lớp trở lại. Đối phương vừa bước chân vào cửa, An Lan đã vội vàng lấy tay bịt miệng Kiều Sơ Lạc.

"Ư ư ư... ư..." Kiều Sơ Lạc nhìn cậu lên án, đại ý là nếu còn không buông tay, Tiểu Kiều ta sẽ phải về chầu ông bà ông vải, từ nay hương tan ngọc nát.

An Lan thả tay ra, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Kiều Sơ Lạc: [thính giác của Alpha rất tốt, cậu ăn nói cẩn thận chút đi, bọn họ đều nghe thấy đấy!]

Kiều Sơ Lạc sững sờ, phẫn nộ lên án An Lan: [Biết vậy mà cậu không sớm nhắc tớ!]

An Lan tiếp tục lướt xuống xem mấy topic bình chọn, cuối cùng cũng thấy bài bình chọn mới nhất — Alpha NO1, bạn muốn bị ai đánh dấu nhất.

Dựa theo mấy bài bình chọn phía trước của omega trong trường, An Lan vốn tưởng rằng Cố Lệ Vũ sẽ xếp hạng nhất, hotboy mà, không phải là đối tượng ảo tưởng của toàn thể các omega sao?

Thế nhưng không nghĩ tới, xếp đầu tiên là Tiếu Thần, tiếp theo là Hứa Tinh Nhiên.


Tất nhiên số phiếu của hai người này cũng không chênh nhau nhiều lắm.

Nhưng trăm triệu lần không ngờ tới là Cố Lệ Vũ lại đứng thứ ba, số phiếu bầu còn chỉ bằng 1/5 của Hứa Tinh Nhiên, quả thật là tụt dốc không phanh.

An Lan nhắn WeChat hỏi: [Cố Lệ Vũ không phải là đối tượng ảo tượng số một của các cậu sao? Tại sao người muốn được cậu ta đánh dấu ít dữ vậy?]

Kiều Sơ Lạc: [Bởi vì cậu ấy quá lạnh nhạt, ai lại muốn chết cóng trong vòng tay cậu ấy chứ. Còn nữa, buôn chuyện của người khác thì nhớ phải viết tắt.]

An Lan: [Viết tắt cái gì?]

Kiều Sơ Lạc: [Cậu mới đến trái đất đấy à, cậu bạn người sao hỏa này? CLV đó!]

An Lan: [Ồ ... cứ như liên lạc bằng ám hiệu ấy!]

Thật ra, An Lan biết cái ôm của Cố Lệ Vũ không hề lạnh lẽo.

Cậu chợt nghĩ đến vòng tay ôm lấy mình của Cố Lệ Vũ ngày hôm nay, ngắn ngủi chưa đến một giây nhưng lồng ngực của đối người này ấm áp biết bao.

Hứa Tinh Nhiên và mấy bạn cán bộ lớp khác bắt đầu chia đồ ăn cho các bạn khác trong lớp, mỗi người có một hộp sữa và một cái bánh mì.

Vừa rồi đã ăn bánh nửa gói Oreo  nhưng An Lan đã lại thấy đói rồi.

Kiều Sơ Lạc quay đầu lại hỏi: "Mẹ ơi, dạ dày cậu là cái động không đáy đấy à?"

An Lan cười cười, có người đi đến bên cạnh, đặt lên bàn cậu hai chai sữa và hai cái bánh mì, An Lan ngẩng đầu nhìn, thấy Hứa Tinh Nhiên đang cười.

"Lớp trưởng... Sao của tôi lại có hai phần?"

"Một phần coi như là tôi cho cậu. Có phải cậu luôn thấy đói bụng, còn buồn ngủ nữa đúng không?" Hứa Tinh Nhiên chống một tay ở góc bàn, cúi đầu nhìn An Lan.

"Đúng vậy......"

"Đó là dấu hiệu mang thai."

Hứa Tinh Nhiên vừa dứt lời, An Lan thiếu chút nữa đã bị chính nước miếng của mình sặc chết.

"Khụ khụ khụ!"

Hứa Tinh Nhiên bật cười, không khí nhè nhẹ rung động theo tiếng cười của đối phương, An Lan tựa hồ nghe thấy cả thanh âm vọng ra từ lồng ngực Hứa Tinh Nhiên.

"Đồ ngốc, tại cậu đang lớn thôi." Hứa Tinh Nhiên cười cười rời đi.

An Lan ngẩn cả người, Kiều Sơ Lạc ở bên cạnh cao hứng đến mức túm tay áo An Lan lay điên cuồng.

"Đây là lần đầu tiên tớ nhìn Hứa Tinh Nhiên gần như vậy đấy! Đôi mắt của lớp trưởng thật là đẹp! Cười lên lại càng đẹp hơn!"

An Lan bị Kiều Sơ Lạc làm cho choáng váng, "Đúng đúng đúng, cậu cứ từ từ mà ngắm."

Tan học về nhà, An Lan nói với mẹ chuyện cậu rất dễ đói bụng, nhờ mẹ chuẩn bị một túi lớn bánh quy và bánh mì cho cậu mang tới lớp. Kết quả sáng sớm hôm sau vội vội vàng vàng, cậu để túm đồ ăn trên nóc tủ giày, quên không mang đi.

An Lan lúc đầu còn hơi buồn bực, ai biết vừa ngồi vào lớp đã thấy ngăn bàn của mình đầy nhóc đồ ăn.

Nào là sữa tươi bổ sung canxi, bánh trứng còn có đủ loại hoa quả sấy... dù sao cũng là mấy loại thực phẩm tốt cho sức khỏe. Nhìn qua An Lan có loại cảm giác mấy cái này chính là để bồi bổ cho thai phụ, tăng cường dinh dưỡng cho thai nhi.


Kiều Sơ Lạc ngồi xuống bên cạnh cậu, hai mắt tỏa sáng nhìn đống đồ ăn vặt.

"An Lan! Cậu mua nhiều đồ ăn vặt như vậy làm gì? Hoa quả sấy này ngon nhưng đắt lắm. Mỗi gói chỉ có vài lát! Còn bánh trứng này không phải làm bằng loại bơ bình thường đâu! Thịt bò xé sợi này cũng vậy, không dùng chất tạo ngọt nhưng mà càng nhai càng thấy ngon!"

"Làm sao cậu biết vậy?" An Lan hỏi.

"Tớ xem phát sóng trực tiếp Amway*!"

(*Amway ban đầu  nói  về nhãn hiệu bán hàng trực tiếp Amway thuộc Công ty Amway, Mĩ. Hiện nay được sử dụng như một ngôn ngữ mạng khi livestream trực tuyến mang ý nghĩa chia sẻ và chia sẻ chân thành. 

Cái phát sóng Tiểu Kiều xem giống livestream review đồ ăn ấy.)

"Ồ." An Lan nhìn xung quanh một vòng, nghĩ xem là ai đặt đống đồ này lên bàn mình.

Rốt cuộc là ai mà quan tâm cậu như vậy?

Lúc này, Hứa Tinh Nhiên đi lấy nước trở lại chỗ ngồi, An Lan nhanh chóng nói với đối phương: "Lớp trưởng, cậu đưa những thứ này cho tôi sao? Mấy cái này đắt lắm!"

Ngoại trừ Kiều Sơ Lạc, hình như chỉ có Hứa Tinh Nhiên biết cậu đang lớn nên mới thèm ăn như vậy.

Không ngờ Hứa Tinh Nhiên lắc đầu nói: "Không phải tôi đâu."

"Hả? Vậy là ai?" An Lan nhìn xung quanh, không có ai để ý đến cậu.

"Nếu đưa cho cậu thì cậu cứ ăn đi! Không chừng là tấm lòng của bạn nữ nào thì sao?" Kiều Sơ Lạc nháy mắt với cậu

"Được rồi..."

...

Tiết đầu tiên sau giờ truy bài là tiết Ngữ văn.

Giáo viên chủ nhiệm của họ đội quả đầu hói bóng lưỡng bước vào lớp, trên tay cầm theo phiếu điểm bài kiểm tra tuần trước.

Vốn dĩ cả lớp còn đang trò chuyện huyên náo bỗng im lặng như tờ.

Mạnh hói [1] cười cười, ngón tay búng vào phiếu điểm, cao giọng nói: "Có vẻ như kỳ nghỉ vừa rồi các trò chơi rất vui — ngoại trừ việc chăm chỉ làm bài tập, thì chắc là cái gì cũng thú vị cả."

Trong khoảnh khắc, hơn nửa học sinh trong phòng đều cúi đầu.

An Lan cũng thấy chột dạ, đây là kỳ nghỉ hè cuối cùng của cấp ba trước khi vào lớp 12, cậu thường xuyên lén lút đi quán net tổ đội chơi game với với Kiều Sơ Lạc, chơi một phát là hết cả  ngày, cậu còn nói dối bố mẹ là đến KFC học nhóm.

Chơi chán chê rồi, bài tập hè chia ra, mỗi người làm một nửa xong chép lại của nhau.

Còn làm thành cái cái quỷ gì... thì rất là khó nói.

Thầy Mạnh hói tiếp tục nói: "Theo truyền thống lớp 12 của trường ta thì sau mỗi kỳ thi sẽ sắp xếp lại vị trí chỗ ngồi. Trò nào đạt điểm cao sẽ được ưu tiên chọn chỗ ngồi. Nên là các trò cứ chuẩn bị chia tay bạn cùng bàn của mình bất cứ lúc nào đi.

___________________

[1] Mạnh hói - Bald Mạnh: nhân vật chính của bộ phim hoạt hình "Bear Infestation", là một ông chủ nhỏ của một đội khai thác gỗ, tự gọi mình là "Brother Qiang".

An Lan đặt biệt danh cho thầy chủ nhiệm mình theo nhân vật hoạt hình. mình sẽ để linh hoạt là thầy Mạnh hói hoặc thầy hói để không bị lặp.)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui