Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)
...
An Lan sửng sốt trong giây lát, quá khủng khiếp, mình đăng một Status lên Wechat thôi mà làm bại lộ nhiều bạn học như thế?
Quay mặt sang bên cạnh, An Lan nhìn lọ mật ong nhỏ đặt trên tủ đầu giường, trong lòng luôn cảm thấy rất ngại ngùng.
Nhưng nó thực sự rất ngon, nếu mỗi ngày không uống, cậu sẽ cảm thấy thiếu một thứ gì đó.
An Lan hỏi y tá trực, mượn một tờ giấy nhớ và bút dạ, viết ba chữ "Cảm ơn cậu" dán lên bên cạnh chiếc lọ nhỏ, chụp ảnh lại rồi đăng lên trang cá nhân.
Chắc là vì dòng trạng thái trước đó của cậu khiến quá nhiều người lộ ra đang lén chơi điện thoại trong lớp nên lần này không ai có động tĩnh gì.
An Lan lướt xem video, chờ đến khi tan học lại kiểm tra thông báo của ứng dụng. Hai phần ba bạn học trong lớp like bức ảnh, còn có hơn chục bình luận, nhưng không ai nhận mình là người đưa tặng chai.
"Tặng thứ mắc tiền như vậy cho mình mà lại không định để mình biết sao?" An Lan sờ sờ đầu.
...
An Lan chính thức xuất viện, hôm sau liền chăm chỉ vác cặp đi học.
Chỉ là lần này, ba mẹ cậu dặn đi dặn lại, tan học phải lập tức về nhà, không được la cà ở bên ngoài khiến An Lan đột nhiên thấy mình như là học sinh tiểu học ngày đầu đến trường.
Cậu đạp xe, những gì nghe thấy, ngửi thấy cả nhìn thấy vẫn giống như trước đây, không có gì khác biệt.
Hàng sữa đậu nành cách đây ba con phố vẫn thơm nồng như vậy, bánh tiêu vẫn ngậy mùi vừng, khói xe buýt vẫn cay xè, dòng chữ nhỏ trên bảng quảng cáo cách đó mười mấy mét vẫn rất rõ ràng, "Thể lệ dự thưởng được quy định bởi công ty...". Giác quan của An Lan vẫn nhạy bén như cũ, vậy nghĩa là nồng độ hormone đã ổn định lại.
Cậu đi vào phòng học, nhét cặp sách vào ngăn bàn, Kiều Sơ Lạc ở bên cạnh liền cho cậu một cái ôm gấu thật to.
"Công Cẩn, cuối cùng cậu cũng trở lại rồi. Tiểu Kiều rất nhớ cậu."
An Lan rùng mình, dí ngón tay lên trán Kiều Sơ Lạc, đẩy cậu chàng ra.
"Cậu uống nhầm thuốc hả? Bị rối loạn nội tiết thì nói đi, tớ mời cậu uống nước mật ong."
"Cậu cho tớ uống mật ong nguyên chất cũng vô dụng." Vẻ mặt Kiều Sơ Lạc khóc không ra nước mắt.
"Lại làm sao vậy?"
Kiều Sơ Lạc không quên những gì An Lan đã nói với mình, tai A nghe rất thính, vì vậy cậu chàng lôi điện thoại ra gửi tin nhắn cho An Lan.
Tiểu Kiều: [ Tên Lý Chấn Nam lớp mình không biết ăn nhầm phải cái gì, ngày nào cũng chạy đến nhà đón tớ đi học, tan lớp thì lại chặn đường đòi mời cơm!]
An Lan: [Này chứng tỏ là cậu ta thích cậu.]
Tiểu Kiều: [Nhưng tớ không thích cậu ta.]
An Lan để điện thoại xuống, bình tĩnh nhìn về phía Lý Chấn Nam, phát hiện cậu ta đang nhìn mình với ánh mắt cảnh cáo. An Lan cũng biết một chút tính cách của Lý Chấn Nam, xuất thân từ gia đình khá giả, có chân trong ban giám đốc của trường, bản thân cậu ta cũng là một alpha có giá trị A khá cao, mặc dù đánh giá pheromone trong kỳ kiểm tra thể chất năm ngoái không đạt đến ngưỡng A chất lượng cao.
Ban đầu, trong trường cũng có khá nhiều omega hứng thú với cậu ta, nhưng người này hơi độc đoán, có mệnh công tử, cũng mắc bệnh công tử. O nào muốn ở cùng cậu ta thì đều phải nghe lời, ăn gì, mặc gì thậm chí làm gì cũng phải đúng theo ý của cậu ta.
Đây đại khái chính là kiểu khống chế cuồng mà Tivi hay nói, đúng không?
An Lan không sợ cậu ta, Lý Chấn Nam nhìn cậu thì cậu liền nhìn lại. Trò nhìn không chớp mắt này ai mà không biết chơi.
Lý Chấn Nam hướng về phía An Lan làm một động tác cắt cổ, sau đó xoay người.
Tiểu Kiều: [Thấy chưa? Tên này có bệnh.]
An Lan: [Sao tự nhiên cậu lại bị tên này nhắm trúng thế?]
An Lan luôn cho rằng Lý Chấn Nam thích kiểu omega nữ sinh mảnh mai nhỏ nhắn, Kiều Sơ Lạc tuy rằng thanh tú xinh đẹp, nhưng vừa nhìn cũng biết là kiểu người có chủ kiến riêng, cũng không chịu quản thúc, hoàn toàn không hợp với kiểu của Lý Chấn Nam.
Tiểu Kiều: [Lần trước thuốc ức chế mất hiệu lực, cậu ta ngửi thấy mùi pheromone của tớ.]
An Lan: [Vậy thì chắc cậu ta rất thích mùi kim quế.]
Tiểu Kiều: [Biến đi, tớ phiền lắm rồi. Với cả, cậu cẩn thận chút, tên đó tự động coi cậu là tình địch đấy.]
An Lan: [Quan hệ của tớ với cậu vô cùng thuần khiết.]
Tiểu Kiều: [Tự nhìn xem cậu đăng gì lên WeChat. Thử hỏi có ai tin chúng ta trong sạch không?]
An Lan không nói nên lời.
Toàn bộ buổi sáng đều sóng yên biển lặng, mãi đến tận buổi chiều, tiết thể dục cuối cùng.
Nếu không phải Bộ Giáo Dục yêu cầu, chắc chắn tiết này cũng phải nhường lại cho Toán, Lý, Hóa.
Học sinh ùa ra sân vận động thể chất như ong vỡ tổ, giáo viên thể dục ngoại trừ yêu cầu tất cả làm động tác khởi động thì thả cho bọn họ tự chơi.
Có mấy người trong lớp ngồi ở rìa sân, vừa đọc sách vừa phơi nắng, còn một số thì chạy ra sân đánh bóng rổ bởi vì giai đoạn này học tập căng thẳng, mấy A muốn giải tỏa, tận hứng phát tiết cũng chỉ có những lúc như thế này..
Cho dù là beta hay omega lúc nào cũng mơ mộng đều chen cạnh sân bóng hò hét, cổ vũ.
Ngay cả người luôn khiêm tốn như Hứa Tinh Nhiên cũng cởi bỏ bộ đồng phục rộng thùng thình, xắn tay áo phông đến tận bả vai, khoe ra đôi chân dài đầy sức bật, vào sân chơi bóng.
Mặc dù Hoa Mập không thích vận động nhưng lại thích xem các trận đấu thể thao, đặc biệt là các trận đấu giữa alpha.
Giống như chính mình không thể đứng trên đỉnh cao thì nhìn mấy người đó đấu với nhau rồi rơi từ trên cao xuống là một điều phi thường hạnh phúc.
Hoa Mập, dựa vào trọng lượng mà người thường không thể chống đối, chiếm được cho An Lan và mấy người khác một vị trí rất tốt.
"Fuck! Trận đấu hôm nay quá đỉnh! Quá đáng xem!" Hoa Mập vừa ăn bánh quy vừa nói.
"Cái gì đáng xem?" An Lan vất vả mới chen vào được, bạn học bên cạnh đều đang hào hứng giơ điện thoại quay video, chỉ có mấy người họ thuần túy là đến hóng hớt.
An Lan cảm thấy mình có hơi lạc quẻ.
"Ầy, Hứa Tinh Nhiên VS Tiếu Thần! Cậu nói ai sẽ thắng?" Trần Yếu Đuối hỏi.
"Tiếu Thần? Cậu ta mà đi học tiết thể dục ấy hả?" An Lan khó hiểu, bình thường tiết thể dục Tiếu Thần đều nằm ngủ trong lớp.
Theo lời đàn em của Tiếu Thần giải thích thì là — đại ca của bọn tao vô địch vũ trụ, khinh thường chơi bóng cùng bọn A lớn dở ở trong lớp.
Mấy cái tin đồn này Trần Yếu Đuối biết rất nhanh: "Tớ nghe nói, hai tên đàn em của Tiếu Thần ở quán Net bắt nạt mấy bạn học là beta, đúng lúc Hứa Tinh Nhiên cũng ở trong quán Net đó..."
"Hứa Tinh Nhiên đi quán Net?" An Lan sửng sốt "Cậu ấy đi quán Net làm gì?"
"Giang hồ đồn đại là đến quán Net tìm tài liệu nước ngoài nào nào đấy. Đàn em Tiếu Thần bắt nạt bạn beta kia xong thì mắt mù mà chọc phải Hứa Tinh Nhiên, bị lớp trưởng của chúng ta dạy cho một bài. Bọn đàn em trở về hớt lẻo với Tiếu Thần nên hai người học mới thách đấu một trận."
"Hứa Tinh Nhiên mà cũng đánh nhau với người ta?" An Lan vô cùng kinh ngạc.
Cậu không lên lớp có ba ngày mà đã như người tối cổ rồi.
Kiều Sơ Lạc thở dài: "An Lan này, Tớ kiến nghị cậu nên tìm hiểu kỹ một chút về alpha đi. Cần tớ tìm cho cậu mấy cuốn sách để tham khảo không? Ai nói với cậu, alpha dạy dỗ người khác là phải đánh nhau?"
"Lớp trưởng không đến mức giống Đường Tăng niệm kim cô chú, niệm chết bọn đàn em của Tiếu Thần chứ."
"Áp chế pheromone. Lớp trưởng trực tiếp phóng ra pheromone, đơn phương nghiền ép. Hai tên đệ của Tiếu Thần giờ vẫn đang thở bình oxy kìa." Kiều Sơ Lạc hất cằm.
An Lan nhìn theo hướng cậu chàng chỉ, thấy hai A cao lớn, vẻ mặt phờ phạc như đi công trường dọn gạch cả đêm, mỗi người ôm một bình dưỡng khí.
"Có phóng đại quá không?"
Kiều Sơ Lạc nói: "Với những alpha bình thường khác thì đương nhiên không thể, nhưng Hứa Tinh Nhiên là A cấp cao. Nồng độ pheromone phải đạt đến một mức nhất định thì mới được đánh giá như vậy."
"Nếu Tiếu Thần muốn giúp đàn em hả giận thì PK pheromone với lớp trưởng không phải tốt hơn sao? So bóng rổ làm chi cho tốn sức?"Trần Yếu Đuối duỗi tay tính lấy khoai tây của Hoa Mập, kết quả trong túi không còn tí gì, bị Hoa Mập trở tay nhét luôn co cái túi rỗng.
Nghe đối phương nói như vậy, Kiều Sơ Lạc cốc lên đầu cậu ta một cái: "Trần Yếu Đuối, cậu muốn hại chết bọn này sao? Các cậu là beta, không cảm thấy gì, đương nhiên thiên hạ thái bình rồi. Nếu Hứa Tinh Nhiên cùng Tiếu Thần đối đầu bằng pheromone, thì ngoài Cố Lệ Vũ chẳng còn alpha nào trụ được đâu. Hơn nữa pheromone của họ mạnh như vậy, không khéo omega cả trường đều tiến vào kỳ phát tình mất thôi."
Cái này là nghiêm cấm trong trường.
Làm thế trong phạm vi nhỏ thì không sao, nếu bị lãnh đạo nhà trường phát hiện là ăn chắc viết bản kiểm điểm, cấm túc, có khi còn bị đuổi học.
Bản thân alpha muốn giữ tự chủ vốn đã không dễ dàng gì, nếu trong lúc áp chế lẫn nhau, pheromone bị mất khống chế thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Đây là lý do tại sao Tiếu Thần, người giỏi đánh đấm lại chọn đấu bóng rổ với Hứa Tinh Nhiên.
Đường nét cơ bắp của Hứa Tinh Nhiên rất đẹp, vừa nhìn liền biết không phải là loại luyện ra trong phòng tập thể hình, chỉ để nhìn cho đẹp , mà là loại dẻo dai tràn ngập sức mạnh.
Cho nên đối phương mới có thể thi đấu hạng mục súng trường 10m, giữ súng vững vàng như vậy.
Mỗi khi thi đấu người này đều mặc áo da đặc chế, có thể nhìn ra được vóc dáng cân xứng của người mặc. Nhưng trực tiếp như thế này vẫn là lần đầu tiên.
Tiếu Thần không biết tìm được ở đâu cái dây thun, cột tóc thành một túm nhỏ sau gáy, vầng trán lộ hẳn ra ngoài, vẻ hoang dại cùng đôi mắt sâu thăm thẳm khiến đám omega ở hiện trường phát cuồng, trong đầu toàn mấy hình ảnh 18+.
Cơ bắp trên người cậu ta căng chặt, có thể đá bay người khác bằng một chân, rõ ràng tính công kích của người này không phải dạng thường.
An Lan nhìn Hứa Tinh Nhiên rồi lại nhìn Tiếu Thần, thấp giọng nói: "Tiếu Thần đi theo hình tượng dã thú còn chưa nói, sao lớp trưởng nhìn cũng dữ dằn vậy?"
Đột nhiên cảm giác có hai ánh mắt nhìn qua, An Lan vừa ngẩng đầu liền phát hiện Tiếu Thần đang nhướng mày nhìn mình, dùng khẩu hình nói: Ai theo hình tượng dã thú?
An Lan sững người, cậu không ngờ thính lực của A cấp cao lại tốt đến vậy, bao nhiêu người đang nói thế này, mình nói thầm có một câu mà tại sao lại bị nghe được?
Hứa Tinh nhiên nắm tay để bên miệng, rõ ràng đang cười, hình ảnh này lập tức bắt được tim được một đám con gái trên sân.
Trận đấu bóng rổ này, nói thật là Hứa Tinh Nhiên không có lợi thế lắm, người lớp trưởng ra thì bốn người khác đều là mấy học sinh ngoan, tuân thủ quy định.
Còn bên Tiếu Thần là mấy tên quậy phá nổi tiếng trong lớp, trong đó có cả cái tên Lý Chấn Nam đang theo đuổi Tiểu Kiều.
"Đừng nói mấy cái dư thừa, còn nói nhảm thì tiết này cũng hết rồi." Tiếu Thần vỗ tay một cái, nhìn thầy thể dục, ý gọi thầy đến phát bóng.
Một trận phân thắng thua, Tiếu Thần cả nói cũng lười, đúng chất đại ca.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...