Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Long Triệt đã lo chu toàn mọi việc, làm cho Tử Tô hạ bớt lửa giận, đương nhiên còn buông xuống Tiểu Long Nhi, bởi vì tiểu tử này cảm thấy hứng thú, vì thế nàng liền giao cho Long Triệt, chính mình đi tắm rửa.

“Tiểu Long.” Long Dịch là đang đợi đến cơ hội này liền lấm la lấm lét tiến đến bên người Tiểu Long Nhi, a dua nịnh bợ nói. “Ta là Tây Hải Long Vương Long Dịch.”

“Bảo Bối có biết ông.” Tiểu Long ngồi ở bên người Long Triệt, nhìn hắn cười tủm tỉm nói, cảm thấy hắn đáng yêu cực.

Long Dịch quả thực chính là thụ sủng nhược kinh, vẻ mặt kinh hỉ, gào to nói: “Trời ạ, là thật sao? Con biết ta sao? Thật tốt quá, con chịu làm con ta không, ta nhường ngôi Long Vương cho con, đưa Long Cung cho con, mẫu hậu của con chính là Long Hậu, được không?” Hắn dụ hoặc, tự cho là điều kin mình phi thường hậu đãi.


Tiểu Long Nhi cười mà không đáp, dùng ánh mắt cười cười nhìn hắn, lắc đầu.

Lúc này, Long Duệ và Long Trạch dùng ánh mắt vô cùng thương hại nhìn hắn, lại chỉ là một chiêu này? Bọn họ sớm dùng qua, nếu dùng được, Tiểu Long Nhi giờ phút này đã không còn ở nơi này, làm gì còn đến phiên hắn bát nháo chứ.

Long Dịch đối với ánh mắt thương hại của hai người bọn họ làm như không thấy, dù sao bọn họ cho tới bây giờ cũng chưa làm được gì, hiện tại hắn hỏi thêm một lần nữa có cái gì ngạc nhiên, hơn nữa, hắn hứa lấy điều kiện như vậy, tin tưởng mấy huynh đệ kia sớm thử qua.

“Không cần năm mươi bước cười một trăm bước.” Hắn thở phì phì nói, tiếp tục đối với Tiểu Long Nhi thèm nhỏ dãi ba thước, thực hành lừa gạt lừa bán.

Lúc này, Tử Tô tắm rửa xong đi ra, khi nhìn lướt qua tất cả bọn họ, ném một câu như vậy: “Không cần lừa gạt con tôi, thằng bé tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng không dễ bị lừa như thế đâu.” Nói xong, đã đi trở về phòng. Nàng biết con tò mò, ham vui, nếu không cho thằng bé ở đây chơi cùng bọn họ, chỉ sợ tâm của bé cũng không ở trên người bé đâu, bởi vì Long Triệt đang ở đây, cho nên nàng mới yên tâm như vậy để cho Tiểu Long Nhi ở cùng bọn họ.

Long Dịch bị lời của nàng làm cho á khẩu không trả lời được, trợn mắt há hốc mồm, thẫn thờ nhìn nàng đi vào phòng. Nữ tử này rất lạnh, vô cùng lạnh, hắn thích.


“Nhìn cái gì vậy, bắt đầu thảo luận.” Long Triệt thấy hắn nhìn chằm chằm vào Tử Tô, tự dưng lòng khó chịu, bước đến vỗ vai hắn.

Long Dịch bị hắn vỗ như vậy, nhất thời hoàn hồn, vô cùng không tình nguyện trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, thấp giọng nói: “Thảo luận cái gì, đừng thảo luận, rõ ràng liền phán cho đệ đi, đệ chấp nhận liền.”

“Đệ đang nằm mơ đấy à.” Long Trạch trêu hắn, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, đem Tiểu Long Nhi lao đi, đặt ở bên người mình và Long Duệ, Long Duệ tự nhiên đồng ý gật gật đầu, mừng rỡ ôm qua Tiểu Long Nhi. “Không bằng theo ta trở về.”

Long Trạch mới đánh lui Long Dịch, thế này mới phát hiện Long Duệ ở bên cạnh cũng không tốt hơn là bao, lại dụ dỗ Tiểu Long Nhi.


“Tiểu Long Nhi, không cần để ý đến bọn họ.” Long Trạch phi thường ôn nhu, phi thường thiện lương nói, chớp mắt to của hắn.

Tiểu Long Nhi cười đến toe toét, nhìn bộ dáng bọn họ so với bé còn đáng yêu hơn, làm cho bé thật là cao hứng ác. “Mẫu hậu không đồng ý.” Bé vô tội nói, bé nghe mẫu hậu.

Một câu này, nhất thời làm cho ba nam nhân không thể lên tiếng, ai cũng nói không ra lời. Tử Tô lợi hại, bọn họ là đã lĩnh giáo rồi, hơn nữa, bọn họ cũng không có cách để thuyết phục nàng, càng không thể thuyết phục Tiểu Long Nhi.

“Tốt lắm tốt lắm, các đệ nháo đủ chưa, chúng ta lần này là thảo luận tại sao Long Tộc lại có người phạm loại sai lầm này, đến tột cùng người kia là ai?” Thân là lão đại, Long Triệt đối với biểu hiện bọn họ phi thường không hờn giận, tuy rằng hắn đặc biệt tưởng nhớ mang Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi trở về, hắn thích Tiểu Long Nhi, nhưng càng thích Tử Tô hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui