Trên bàn cơm, Long Duệ, Hồng Tuyến và Vu Mẫn là một người, dán sát vào nhau để ăn cơm.
Tử Tô cúi đầu làm như bọn họ là trong suốt.
Long Triệt mặc kệ Long Duệ nhưng thấy Tử Tô cũng không quan tâm, hắn mới thả lỏng.
Ăn xong rồi cơm, nàng liền lập tức trở về phòng, đầu tiên là xem xét tình trạng của Tiểu Long Nhi, sau đó mới yên tâm đi tắm rửa. “Di, anh còn chư
a đi sao?” khi đi vào phòng khách hắn mới phát hiện Long Triệt còn ở đó mà Long Duệ và hai nữ nhân kia đã biến mất. Vì thế, nàng tò mò hỏi.
Long Triệt không khỏi xấu hổ vạn phần, Long Duệ cùng hai nữ nhân kia đã qua một phòng khác để trọ, hắn một mình ở lại không lẽ qua ở bên kia làm bóng đèn sao.
“Ta, ta định về, nhưng nhớ Tiểu Long Nhi nên đi không đành.” Hắn đỏ mặt nói, không dám nhìn nụ cười của nàng.
Tử Tô gật gật đầu, cảm thấy hắn thật sự là hảo đáng yêu, người cao to đẹp trai thì không nói, tính cách lại tốt, vả lại phi thường thành thật, lúc đầu nàng vẫn nghi ngờ hắn.
“Tôi đây đi trước tắm rửa, anh vào nhìn bé đi.” Nàng nói, theo hắn bên người đi qua, xoay người vào phòng bếp toilet.
Long Triệt tầm mắt không tự chủ được đuổi theo bóng dáng của nàng, thẳng đến nhìn không thấy, hắn mới thu trở về, sau đó đứng dậy hướng phòng của nàng
Tiểu Long Nhi vẫn ngủ say sưa, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn ửng hồng, bởi vì say, cho nên mặc cho ai lay gọi cũng không tỉnh, chính là đáng yêu chỗng vó, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ đáng yêu.
“Tiểu Long Nhi.” Hắn hạ giọng kêu, ngón tay thon dài cọ nhè nhẹ vào khắp khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, tựa hồ cảm thụ được độ ấm của Tử Tô.
Hắn có thể cảm giác được, hơi thở của Tử Tô, hắn có thể đụng đến da thịt của nàng. Nhắm mắt lại, đó là tươi cười của nàng, thanh âm của nàng.
Đang lúc hắn còn trầm mê giữa trong ảo tưởng, thanh âm nhàn nhạy của Long Duệ vang lên trong đầu hắn: “Này, huynh lại có tà ý với loại nữ nhân này, thật sự là làm mất mặt Long Tộc của chúng ta.”
“Long Duệ, không được nhìn trộm huynh.” Long Triệt thẹn quá thành giận gầm nhẹ nói, không thích Long Duệ dọ thám vào ý nghĩ của mình, bị người phát hiện cảm giác thực khó chịu.
Long Duệ cười hi hi ha ha, tuyệt không sợ hắn, vẫn như cũ cười trêu nói: “Cô ta giống như cái Mẫu Dạ Xoa, hung hãn vô cùng, vậy mà huynh lại dám ở lại.”
“Đệ câm miệng.” Long Triệt tức giận, thanh âm lạnh lùng nói.
Lúc này, Tử Tô vừa mới tắm xong bước vào, nhìn thấy hắn lầm bầm lầu bầu một mình, không khỏi cảm thấy kỳ quái, liền thình lình lên tiếng nói: “Anh đang nói cái gì?”
Thanh âm nàng đột nhiên xuất hiện dọa hắn sợ nhảy dựng, cuống quít xoay đầu nhìn về phía nàng, lập tức dời đi ánh mắt.Nàng, tại sao nàng lại mặc áo ngủ? trời ạ, hắn vội quay đi, sợ nàng nhìn thấu ý tưởng của hắn.
“Anh làm sao vậy?” Tử Tô cũng không biết, nét quyến rũ của mình đối với hắn, đơn giản là nàng nghĩ hắn như một người bạn bình thường, làm sao biết tâm ý người ta vừa gặp nàng đã nhất kiến chung tình? Thấy hắn vẻ mặt đỏ bừng, nghĩ đến hắn không thoải mái, liền thân thiết tiến lên hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...