Ăn uống no đủ nàng ngồi phịch ở trên ghế, mỉm cười nhìn hai tiểu tử kia, đột nhiên một đôi bàn tay to đặt trên hai vai của nàng phía trên nhè nhẹ xoa xoa, nhất thời cảm giác thả lỏng cùng thoải mái liền truyền đến.
Quay đầu hướng lên trên vừa thấy, chủ nhân hai tay này dĩ nhiên là Long Duệ, không khỏi có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới hắn thế nhưng lại tự động giúp chính mình mát xa.
Các cung nữ cũng thực ngạc nhiên, lần đầu nhìn thấy Long Vương tự mình vì nữ nhân phục vụ, không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc, nhưng theo sau liền hâm mộ nhìn vẻ mặt hưởng thụ Tử Tô.
Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình đối với hành động của bọn họ làm như không thấy, đang vừa ăn vừa đùa, hoàn toàn là không quấy rầy bọn họ.
Chỉ chốc lát sau, Tử Tô liền thoải mái buồn ngủ, lại một lát sau, trong mơ màng nàng có cảm giác được ai đó ôm vào lòng, bế lên, thẳng đường đi tới, nàng miễn cưỡng mở to mắt nhìn thoáng qua, phát hiện Long Duệ ôm mình, sau đó hướng tẩm cung đi, nàng tựa hồ yên tâm, lại chìm sâu vào giấc ngủ.
Khi được đặt trên chiếc giường mềm mại thoải mái, nàng tựa như một con mèo nhỏ, tìm một vị trí thoải mái, thở dài một tiếng, thỏa mãn lại đi vào giấc ngủ, lần này thật ngon giấc a.
Nàng vừa nằm xuống, Long Duệ đứng bên giường do dự mãi không thôi, hắn nhìn Tử Tô đang ngủ giống như một mỹ nhân đang say giấc chờ đợi người đến cứu, trong lòng rục rịch, xúc động muốn ôm lấy nàng vào lòng, muốn cùng nàng hòa tan vào nhau, chìm sâu trong đam mê.
Không biết đứng ở bên giường bao lâu, cuối cùng hắn vẫn là không làm như vậy, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hắn chậm rãi rời khỏi, hắn cũng không muốn làm ra hành động gì làm nàng sợ.
Lúc Tử Tô tỉnh lại, ngoài một cung nữ im lặng đứng cách đó không xa, đã không thấy bóng dáng của hắn. Thở phào nhẹ nhõm một hơi, nàng ngồi dậy, lập tức có cung nữ tiến lên phục vụ nàng.
Khi nàng đang ngồi trên ghế cảm thấy thật nhàm chán,nhớ đến Long Duệ cùng Tiểu Long Nhi. “Long Vương cùng Tiểu Điện Hạ đâu?” Nàng ngoài hai người kia, thực sự không có một thân nhân nào khác.
“Tiểu Điện Hạ cùng tiểu hải kình đi chơi, Long Vương đang ở xử lý sự vụ, Long Hậu cần nô tỳ mời Long Vương đến đây không?” Cung nữ tất cung tất kính nói.
Tử Tô nghĩ nghĩ, vô lực khoát tay, hữu khí vô lực nói: “Không cần.” Nàng thật sự nhàm chán, và
Chỉ là, trong chốc lát sau, Long Duệ thế nhưng xuất hiện ở tại tẩm cung, làm cho nàng không khi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn hắn đang chậm rãi đi về phía nàng.
“Anh, anh làm xong việc rồi ư?” Nàng kỳ quái nói.
Long Duệ gật gật đầu, nhìn nàng mỉm cười, kỳ thật là sau khi hắn nghe được tin tức nàng tỉnh lại, liền buông xuống tất cả mọi công việc trong tay, chạy tới bồi nàng.
Kỳ thật, hắn không nói, nàng cũng hiểu được, trong lòng âm thầm vui sướng, không biết vì cái gì, nàng cùng hắn chung một chỗ, luôn so với khi ở cùng Long Triệt vui vẻ và thoải mái hơn rất nhiều. Lúc trước hắn từng chọc cho nàng giận dữ, nhất là nàng không thích nam nhân lại hoa tâm có nhiều nữ nhân đến như vậy, nhưng hiện tại nam nhân này đang ở bên cạnh mình lại toàn tâm toàn ý yêu mình, nàng nhận hay là không tiếp nhận? Nàng có chút chần chờ.
“Đi thôi, ta cùng em đi xem Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình.” Hắn chủ động nắm tay nàng, hướng ra phía ngoài đi đến. Tất cả đều là tự nhiên như vậy, mà nàng cũng không có một chút kháng cự.
Chỉ chốc lát sau, hai người liền đi tới sau hoa viên, thấy hai tiểu tử kia đang ở trên không hoa viên chơi đùa. Tiểu Long Nhi vừa thấy bọn họ đến, liền hưng phấn phất tay, hét lên: “Phụ vương, mẫu hậu.” Tiểu tử kia nhanh mắt đã phát hiện ra sự biến hóa kì lạ quan hệ giữa hai người bọn họ, cư nhiên ở trước mặt của nàng sửa lại xưng hô.
Tử Tô đương nhiên cũng nghe thấy, nhưng nàng chỉ mỉm cười, không phản bác.
Thấy nàng không phản bác, Long Duệ mừng rỡ như điên, điều này cho thấy nàng thật sự bắt đầu tiếp nhận chính mình, có lẽ sau đó không lâu, nàng sẽ trở thành tân nương của hắn, Long Hậu Nam Hải.
Quan hệ đột nhiên tăng mạnh.
Tiểu Long Nhi cùng tiểu hải kình cùng bọn họ chơi một chút, lại hi hi ha ha rời khỏi, cuối cùng còn lại hai người bọn họ.
Đối với sự chuyển biến của Tử Tô, cao hứng nhất là Long Duệ, hắn khẩn cấp muốn tiến hành quan hệ từng bước càng gần, hiện tại, Tiểu Long Nhi đối hắn chẳng phải là quan trọng như lúc trước, Tiểu Long với hắn giờ đây là một đứa bé tinh nghịch con của hắn, nay chỉ còn lại chính là muốn Tử Tô, muốn một gia đình đầy đủ ấm áp
Hai tiểu tử kia đi rồi, Long Duệ nắm tay nàng đi dạo, mãi cho đến chạng vạng, lại ăn cơm, một bước cũng không rời nàng. Hai tiểu tử kia đã về, chơi vui quá đang nằm cùng một chỗ ngủ, hoàn toàn là không để ý tới hai người lớn.
Tử Tô thấy sắc trời đã tối, chính mình cũng rất muốn nghỉ ngơi, nhưng vẫn thấy hắn không có ý định muốn rời khỏi,đành phải vẫn ngồi cùng hắn. (Hê hê, sắp có cơm măm…)
Long Duệ làm sao lại không biết lòng của nàng đang nghĩ gì, nhưng hắn hiện tại tuyệt không muốn rời đi, hắn thích cảm giác cùng nàng cùng một chỗ, chỉ cần có thể nhìn nàng, nắm lấy tay nàng, hắn liền cảm thấy mỹ mãn.
Hai người cứ như vậy một lúc lâu, thẳng đến nàng rốt cuộc chịu không được, mới mở to ánh mắt tràn ngập mỏi mệt nói: “Ta muốn ngủ.” Nàng dùng giọng điệu có chút làm nũng, vươn nhẹ thân hình mềm mại mệt mỏi.
“Ta, ta muốn ở cùng em.” Long Duệ thấy nàng nói như vậy, trong giọng nói cũng không có ý định hạ lệnh trục khách, càng không cưỡng chế quát mắng bảo hắn rời đi, trong lòng có chút vui sướng, không khỏi dày da mặt nói. (??? Đúng là… đợi đuổi mới đi, hok đuổi hok đi.)
Tử Tô trong lúc nhất thời liền hết chỗ nói rồi, cũng biết rõ đương nhiên cũng sẽ tiến tới bước này, nhưng mà nàng cũng không muốn lại quá nhanh như vậy, nhưng vẫn phải vượt qua, nội tâm nàng rõ ràng, Tiểu Long Nhi hoàn toàn là không bài xích phụ vương thân sinh của nó, sở dĩ vẫn không nhận thức hắn, bất quá là do nàng còn đang do dự. Quan hệ huyết thống như thế này, làm sao có thể chia cắt bọn họ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...