Đám hải kình này không dám tới gần Long Cung, chỉ có thể đứng xa xa nhìn, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn tiểu hải kình đã muốn cùng Long Duệ, Tử Tô đi vào Long Cung, cuối cùng bồi hồi một lúc lâu sau, tất cả mới bất đắc dĩ rời đi.
Chúng nó vừa đi, Tử Tô thở một hơi nhẹ nhõm, ôm tiểu hải kình, hưng phấn không thôi, không nghĩ tới nó lại theo kịp. Vừa trải qua một trận chiến mạo hiểm đầy kích thích như thế, nàng còn vẫn thực phấn khởi.
Long Duệ thấy nàng cũng không có trách cứ mình, buông xuống sự lo lắng, biết nàng chắc chắn sẽ thích.
“Mẫu hậu, các người đã trở lại?” Lúc này, Tiểu Long chạy vội ra một cái bóng dáng nho nhỏ, nhằm về phía Tử Tô còn ôm tiểu hải kình, vui mừng ồn ào.
Tử Tô vừa nghe đến thanh âm của bé, liền vội vàng buông tiểu hải kình ra, tiếp được Tiểu Long Nhi đang chạy vội mà đến, ôm thân thể nhỏ bé thơm ngát của bé vào lòng.
“Bảo Bối, mẫu hậu mang đên cho con một người bạn mới đây.” Tử Tô ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé hôn một cái, lập tức đem tiểu hải kình bên người giới thiệu cho bé, đột nhiên nghĩ đến chúng nó có thể trở thành bạn bè tốt, có thể sống cùng nhau.
Quả nhiên, Tiểu Long Nhi vừa nghe, lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, chuyên chú nhìn tiểu hải kình cũng đang nhìn chính mình, sau đó hưng phấn tiến lên ôm tiểu hải kình.
Tiểu hải kình không biết sao, sau khi Tiểu Long Nhi ôm lấy nó, nó liền hưng phấn ở trong lòng Tiểu Long Nhi tán loạn, hiển nhiên cũng là thực thích Tiểu Long Nhi.
“Chúng ta vào đi thôi.” Lúc này, Long Duệ đứng lên, nhìn nàng vươn tay đến, mỉm cười nói.
Tử Tô không chút do dự đưa tay giao cho hắn, sau đó dễ dàng nương theo đứng lên, nhìn thoáng qua cùng tiểu hải kình ngoạn bất diệc nhạc hồ với Tiểu Long Nhi, đi theo hắn đi vào.
Chính là, vừa một bước vào Long Cung, nghênh diện liền đi đến vài vị nữ tử, ở giữa nghiễm nhiên đó là Hồng Tuyến, nàng đang nhìn thấy hai người tay trong tay vui vẻ cười nói bước vào, sắc mặt đột nhiên biến đổi,nhưng lập tức dường như không có việc gì.
“Thiếp thân thỉnh an Long Vương, Long Hậu.” Rõ ràng biết bọn họ đi ra ngoài chơi, trong lòng hận vô cùng, nhưng mà chỉ có thể miễn cưỡng cười vui, hào phóng nói.
Long Duệ khi nhìn thấy ả ta, sắc mặt trầm xuống, tâm tình đang tốt đẹp lập tức liền chạy hết, hơn nữa hắn đặc biệt lo lắng Tử Tô sẽ mất hứng, cho nên thập phần tức giận.
“Xin chào, Hồng Tuyến.” Tử Tô không tức giận, tâm tình của nàng đang vô cùng hưng phấn, tươi cười rạng rỡ nói.
Hồng Tuyến lộ ra lấy lòng tươi cười, tất cung tất kính nói: “Nghe nói Long Vương, Long Hậu đi ra ngoài chơi, xem ra lần này thu hoạch không nhỏ, chúc mừng Long Vương, Long Hậu.”
Nhớ tới trải qua nguy hiểm lần này, Tử Tô tươi cười lớn hơn nữa, nhìn thoáng qua bên người Long Duệ, gật gật đầu, không nói lời nào.
“Tô nhi, em mệt mỏi rồi, chúng ta nhanh chóng trở về nghỉ ngơi và ăn một chút gì đi.” Long Duệ có chút không kiên nhẫn, tuy rằng Tử Tô không hề quan tâm, nhưng hắn cũng không muốn phát sinh cái gì ngoài ý muốn, quan hệ ấm áp như thế này thật vất vả mới tạo thành được.
Tử Tô vừa nghe hắn nói như vậy, nhất thời cảm giác được bụng quả thật rỗng tuếch, hơn nữa cũng vô cùng mỏi mệt, vội vàng gật gật đầu, sau đó nhìn Hồng Tuyến cười nói: “Tôi mệt mỏi, đi vào trước.”
Lời của nàng vừa nói xong, Long Duệ liền nắm tay nàng nhanh rời khỏi, lúc gần đi còn hung hăng cảnh cáo liếc mắt Hồng Tuyến một cái.
Hồng Tuyến cùng vài cái cung nữ thối lui đến một bên, nhường đường, mãi đến khi bọn họ đi rồi, tươi cười của ả mới thu lại, oán hận nhìn theo bóng dáng Tử Tô, trong ánh mắt hiện lên một đạo âm hiểm.
Tử Tô, chờ xem! Đừng cho là ta sẽ cảm kích ngươi, nếu không phải tại ngươi, ta cũng sẽ không rơi xuống kết cục như thế, vốn cho dù ta không phải là Long Hậu, ít nhất cũng là một Long Phi, nhưng bởi vì ngươi tồn tại, chỉ sợ Long Cung này cũng không có chỗ cho ta ở, một khi đã như vậy, còn không bằng ta trực tiếp chấm dứt ngươi. Hồng Tuyến ở trong lòng giọng căm hận nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...