Tiểu Long Nhi mở to ánh mắt mê mang men say cùng biểu tình mơ hồ, nhìn bọn hắn, nhìn những cái vỏ bình rỗng đang nằm lăn lóc dưới chân, lại ngốc hô hô nở nụ cười.
Phụ vương nói cái gì? Bảo Bối nghe không hiểu.” Tiểu Long Nhi say khướt hét lên, còn vươn năm móng vuốt hướng bọn họ vẫy tay, thậm chí còn không ngừng uống.
Long Duệ nghe vậy, mừng rỡ, bởi vì Tiểu Long Nhi cư nhiên gọi chính mình là phụ vương, làm sao không làm cho hắn nửa mừng nửa lo? Hắn thiếu chút nữa kích động muốn xông lên phía trước, ôm Tiểu Long Nhi mãnh liệt hôn lên má bé, hoàn toàn quên vừa rồi còn đang cùng Long Triệt đánh nhau.
“Bảo Bối, phụ vương ở trong này.” Long Triệt thấy thế, vô cùng tức tối, hắn rất là tức giận, nhưng ở trước mặt Tiểu Long Nhi, hắn cực lực nhẫn nhịn, nhỏ nhẹ nói.
Tiểu Long Nhi mê muội nhìn hắn, lại nhìn xem Long Duệ, ngây người một chút, sau đó lắc lư cái đầu nhỏ, nói không chính xác: “Ách, phụ vương, phụ vương, phụ vương của Bảo Bối, ở nơi nào?”
Nói xong, bé còn lắc lư, tay tựa vào bình rượu, chuẩn bị đứng lên, ngay sau đó, liền nghe thấy thằng bé nói với giọng mơ hồ nói: “Bảo Bối, Bảo Bối tại sao cảm thấy có chút choáng váng đầu a, a…” Mới nói được một nửa, bùm một tiếng, thân mình nho nhỏ của thằng bé đã rơi vào bên trong bình rượu, bọt nước bắn tung tóe ra ngoài.
“A…..” Long Duệ cùng Long Triệt hai người sắc mặt đại biến, sau đó cùng nhau muốn xông phía trước, cứu Tiểu Long Nhi đã xảy chân ngã vào bình rượu, nhưng bọn hắn chưa kịp hành động, đã thấy Tiểu Long Nhi ướt sũng, một thân mùi rượu tận đến trời hoa lệ từ trong bình rượu vươn năm móng vuốt bò đi ra.
“Thơm quá a, uống rất ngon.” Tiểu Long Nhi một thân ướt sũng xuất hiện ở trong tầm mắt bọn họ, còn trở về chỗ cũ vươn đầu lưỡi liếm li
Mọi người bị bộ dáng của thằng bé làm cười ngất, muốn cười lại không dám cười, nhưng lập tức lại bị bé hấp dẫn, yêu đến chết được bộ dáng đáng yêu vô địch của thằng bé.
“Bảo Bối, đây là rượu a.” Long Duệ lo lắng vô cùng, sợ cứ uống tiếp sẽ không tốt cho thân thể bé nhỏ của thằng bé, không khỏi nhắc nhở nó.
Long Triệt cũng là gật gật đầu, uống rượu đối thân thể cũng không tốt, nhưng mà vấn đề này dường như là do di truyền, hắn không hờn giận nhìn thoáng qua Long Duệ đang đứng bên cạnh, cảm giác giống như cha nào con nấy.
Tiểu Long Nhi thì thào lập lại lời nói của hắn: “Rượu, rượu….” Sau đó ngừng một chút, vừa cười hì hì nói: “Uống ngon thật, Bảo Bối thích uống rượu.”
Nhất thời, mọi người kinh ngạc, không biết như thế nào cho phải.
Lúc này, Tiểu Long Nhi còn chưa kịp nói xong, hai bàn tay của thằng bé vịn lên thành bình, lắc lắc những giọt rượu còn đang bám trên người,sau đó cư nhiên bắt đầu lên tiếng hát thật to: “Uống ngon, uống rất ngon, uống ngon thật, uống thật ngon, lang lý cái lang, lang lý cái lang. Uống ngon, uống ngon, uống ngon thật, uống thật ngon, lang lý cái lang, lang lý cái lang…”
Ngũ âm không được đầy đủ, tiếng hát nhựa nhựa, hơn nữa giọng toàn chạy hét, không biết học được ca khúc này từ đâu, hát đến mọi người đinh tai nhức óc, nhưng đồng thời ngây ngô buồn cười.
Không nói gì, mọi người nhìn nhau cười ngất, đều thối lui về phía sau vài bước, không dám đi về phía trước tiếp tục nhìn, nhưng mà, quyết định này của bọn họ thật sự là sáng suốt, chính xác a.
Chỉ thấy Tiểu Long Nhi một bên cao giọng ca xướng, một bên lắc lư mãnh liệt, ngoài ý muốn lúc này liền xuất hiện, trên thân thể Tiểu Long Nhi lại phát ra mãnh liệt quang mang lửa nóng kia lại có độ nóng hiếm thấy, làm toàn bộ phòng bếp nhất thời lâm vào một mảnh cực nóng, làm cho mọi người chịu không nổi, đều thoát đi. Chỉ có hai đại Long Vương, bọn họ bởi vì pháp lực cao cường, tuy rằng không e ngại, nhưng vẫn là cảm nhận được độ nóng khác thường này.
Hai người chấn động, đối mặt nhìn nhau, không biết Tiểu Long Nhi làm sao vậy? Tại sao có thể như vậy? Hai người nhìn chăm chú vào Tiểu Long Nhi,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...