Rơi Vào Tay Anh FULL


Bức ảnh Chu Vân San tiện tay chụp chính là bức ảnh Vương Đan Hi và Tô Vọng đang khiêu vũ, trai tài gái sắc trông rất xứng đôi.

Chu Vân San nói mình và Vương Đan Hi đang ở tiệc sinh nhật của Tô Vọng.

Trong lúc đó cũng có nhiều người đến mời Chu Vân San khiêu vũ, cô nàng đều lấy cớ từ chối họ.
Vu Quân nhìn bức ảnh trong điện thoại và tin nhắn của Chu Vân San thì không khỏi câm nín.

Anh liếc nhìn sang
Hoắc Đình Thâm cũng đang ngồi bên cạnh mà không dám ho he gì .
Từ hôm Hoắc Đình Thâm ký hợp đồng cùng Vương Đan Hi, cô ấy nói ngoại trừ gặp nhau vì công việc thì trong một tháng này hai người phải bình tĩnh nhìn nhận lại mọi chuyện.

Anh không được gặp cô nên chỉ có thể tìm Vu Quân cùng đi uống rượu hoặc đánh bài gì đó .
Thấy Vu Quân cứ nhìn vào điện thoại rồi mắt la mày lém nhìn mình, Hoắc Đình Thâm thấy lạ bèn hỏi :

- Có chuyện gì vậy ?
Vu Quân đang suy nghĩ xem có nên nói tin này cho Hoắc Đình Thâm biết không? Chu Vân San có dặn anh ta là không được nói cho Hoắc Đình Thâm biết nhưng tình bạn bao năm nay khiến Vu Quân cũng không thể nhìn bạn mình bị đào góc tường được.

Nên hay không nên đây ?
Hoắc Đình Thâm nhận ra sự khác thường của Vu Quân chính là đến từ chiếc điện thoại trên tay cậu ta.

Hoắc Đình Thâm không suy nghĩ nhiều liền giật lấy nhìn, giây phút trông thấy bức ảnh Vương Đan Hi đang khiêu vũ cùng Tô Vọng trong điện thoại xém chút nữa điện thoại của Vu Quân đã bị bóp nát .
Hoắc Đình Thâm nhìn chằm chằm vào bức ảnh đó, môi mím chặt ,thật là chói mắt .
Vu Quân xót xa cho chiếc điện thoại đời mới nhất của mình, còn chưa kịp cầm lại Hoắc Đình Thâm đã đứng phắt dậy cầm chìa khóa đi ra ngoài.

Vu Quân vội vàng kêu lên :
- Ây ,Đình Thâm ,chờ tôi với, tôi cũng đi nữa.


Cậu bình tĩnh lại chút đi, đừng manh động .
Hoắc Đình Thâm như không nghe thấy Vu Quân nói gì, anh lên xe ngồi vào ghế lái, Vu Quân cũng chạy theo ngồi phắt luôn vào ghế phụ rồi thắt dây an toàn.

Chiếc xe lao vút đi giữa màn đêm như một con báo đang săn mổi .
Vu Quân thầm cảm thấy may mắn vì mình đã kịp thắt dây an toàn rồi .
Bên này Vương Đan Hi đã nhảy xong một điệu với Tô Vọng, Tô Vọng lại ngỏ ý muốn cùng cô nhảy thêm một điệu nữa nhưng Vương Đan Hi đã khéo léo từ chối ,cô nói mình hơi mệt.

Tô Vọng thấy vậy nên cũng không miễn cưỡng cô nữa .
Vương Đan Hi đi đến ngồi cạnh Chu Vân San, hai người ăn vài miếng bánh .
Tiểu Hi Hi, cậu và Tô Vọng nhảy đẹp thật đấy.

Cậu có nhìn ra ánh mắt anh ấy nhìn cậu rất say mê hay không ?Vân San ,cậu nói linh tinh gì vậy ? Anh Tô Vọng chỉ coi mình như em gái thôi , giữa mình và anh ấy không có gì cá .Ổi cô ngốc của tôi ơi, tất cả mọi người đều nhận ra là anh ấy thích cậu chỉ có cậu là không biết gì thôi .Vân San, cậu nói thật sao? Nhưng mình không cảm thấy ....Cậu không cảm thấy vì trong lòng cậu chỉ có thầy Hoắc thôi chứ còn sao nữa.

Quả thật mình thấy thầy Hoắc vẫn hơn cái anh chàng Tô Vọng này nhiều.Tô Vọng đi đến nháy mắt với một người, trong tay người đó là một chiếc máy ảnh.
Chụp được chưa ?Đã chụp được rất nhiều tấm hình đẹp thưa ngài .Ừm, cậu về chỉnh sửa lại rồi đem gửi cho mấy tòa soạn báo đi, tôi muốn ngày mai tin tức của tôi và Hi Hi phải chiếm trang đầu .Vâng, tôi đi làm ngay .
Tô Vọng nhìn theo bóng anh ta rời đi rồi nở một nụ cười thỏa mãn .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận