Rơi Vào Tay Anh FULL


Sau một hồi dây dưa cuối cùng kết thúc là khi môi Vương Đan Hi đã bị sưng đỏ, cô trừng mắt oán trách Hoắc Đình Thâm, cô nói :
- Hoắc Đình Thâm, thực ra tôi tới đây là muốn hợp tác với anh.

Thời gian này tôi thay ba của tôi quản lý Vương thị.

Vương thị ,chúng tôi sắp tung ra một loạt sản phẩm thời trang mới nên muốn tìm đối tác, tôi đã nghĩ đến
Hoắc thị của anh nên tôi đã đến đây.

Nhưng xem ra anh đã có người để hợp tác rồi, tôi cũng đổi ý rồi, tôi sẽ đi tìm đối tác khác .
Hoắc Đình Thâm còn chưa kịp vui mừng liền bị Vương Đan Hi dội cho một gáo nước lạnh.


Cô thế mà muốn hợp tác với công ty của anh, nếu là như vậy anh mong còn không được, anh và cô sẽ càng có cơ hội để gặp nhau nhưng anh lại làm cho cô tức giận rồi, anh phải thuyết phục cô thế nào đây ?
- Hi Nhi, anh xin lỗi vì chuyện ngày hôm nay, Hi Nhi ,em đã đến đây thì em có thể cho anh một cơ hội không ?
Anh nghĩ Hoắc thị và Vương thị cùng hợp tác sẽ rất phát triển, công ty anh cũng đang tìm kiếm đối tác về mảng thời trang.

Hi Nhi, lợi ích công ty rất quan trọng, em đừng vì giận anh mà bỏ qua cơ hội này được không ?
- Công ty tôi không nhất thiết phải hợp tác với công ty anh.

Tôi biết Hoắc thị là công ty đứng đầu của thành phố
C này, nếu được hợp tác với công ty của anh cũng là một bước tiến lớn của chúng tôi nhưng chúng tôi không phải không có Hoắc thị thì không được.

Trước đó Tô thị cũng đã ngỏ lời hợp tác về mảng thời trang cùng với chúng tôi, tôi nghĩ tôi chọn Tô thị có lẽ sẽ phù hợp hơn .
- Tô thị sao ? Là Tô thị nào vậy ?
Hoắc Đình Thâm cảm thấy có chút ngờ ngợ, anh nghe có chút quen tai cũng có chút lạ lầm.
- Là Tô thị của anh Tô Vọng, ở nước ngoài Tô thị cũng là một công ty rất phát triển , giờ anh ấy muốn chuyển dời
Tô thị về đây.
- Không được .
Hoắc Đình Thâm vội vàng nói.
- Em không nên hợp tác với Tô thị, dù đó có là công ty lớn mạnh như thế nào ở nước ngoài thì về trong nước nó cũng chỉ như đứa trẻ chập chững biết đi còn chưa có chỗ đứng trong nước, em không nên quyết định hợp tác vội vàng với họ như vậy.


Hơn nữa anh thấy Tô Vọng cũng rất khó ưa, hắn cũng chẳng tốt lành như những gì em nghĩ đầu .
Vương Đan Hi nhìn Hoắc Đình Thâm đang hằn học thì cảm thấy đang trả thù được rồi, cô lại nói :
- Anh không ưa anh ấy thì có liên quan gì đến tôi , anh không nên nói xấu anh ấy, tôi thấy anh ấy rất tốt .
Hoắc Đình Thâm thấy cô khen Tô Vọng thì liền nối máu ghen :
-Tốt sao ? Nếu em hợp tác với anh ta anh sẽ đánh sập Tô thị của anh ta .
Vương Đan Hi tức giận chống nạnh, cô không nghĩ Hoắc Đình Thâm lại bá đạo, ngang ngược như thế
- Hoắc Đình Thâm ,sao anh có thể vô lý như vậy chứ hả ?
Hoắc Đình Thâm kéo Vương Đan Hi ngã vào lòng mình rồi mổ lên môi cô một cái .
-Anh chính là như vậy đấy, em là của anh, mọi nguy cơ rình rập muốn chia cách chúng ta, anh sẽ không để nó xảy ra.
Vương Đan Hi nhìn anh, giọng cũng dịu đi :
- Đình Thâm, em và Tô Vọng không có gì hết, em chỉ coi anh ấy như một người anh trai thôi.
Hoắc Đình Thâm lại hôn lên trán cô :

Anh tin em nhưng anh không tin anh ta, thời buối này anh trai mưa, anh trai gió mùa nhiều như mây, em không nên dễ dàng tin tưởng anh ta như vậy .Vậy em chỉ nên tin tưởng anh thôi sao ?Đúng vậy, anh sẽ không bao giờ hại em .Anh Tô Vọng cũng sẽ không hại em.Nhưng anh ta thích em, anh là đàn ông anh có thể nhìn ra được .Không đâu, anh ấy cũng chỉ xem em như em gái thôi.Hoắc Đình Thâm thở dài, cô gái ngây thơ này, anh biết nói thế nào cho cô hiểu đây.

Anh đành nói sang chuyện khác.
- Hi Nhi, chúng ta đi ăn gì đó đi, trời cũng tối rồi, ăn xong anh đưa em về.

Ngày mai anh sẽ đến Vương thị tìm em .
Hai người xem như cũng đã hòa giải, cùng nhau bước ra ngoài.

Công ty lúc này đã tan ca từ lâu nên Vương Đan Hi cảm thấy khá thoải mái nếu không dựa vào độ mỏng của da mặt cô, vào Hoắc thị từ sáng mà đến tối mới trở ra, sợ rằng nếu để nhân viên Hoắc thị nhìn thấy chắc cô cũng ngượng chín mặt luôn mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận