Trong phút chốc, chiếc váy bị anh ném xuống sàn như một con búp bê rách nát.
Trên người cô chỉ còn sót lại bộ đồ lót màu đỏ sexy, rực lửa .
- A, đừng mà, Hoắc Đình Thâm anh bình tĩnh lại đi, anh mau buông tôi ra .
Vương Đan Hi kêu lên , cô lấy tay che lại cơ thể rồi lùi lại .
Hoắc Đình Thâm nhìn cô chằm chằm, anh nhanh nhẹn cởi áo ,tháo thắt lưng, kéo khóa quần, động tác nhanh nhẹn dứt khoát .
Vương Đan Hi khóc lên ,cô lắc đầu nguầy nguậy .
- Hoắc Đình Thâm ,tôi không có đồng ý, anh làm vậy là cưỡng ép tôi.
Hoắc Đình Thâm cười khẩy :
- Sao hả, không cho tôi động vào người là thích cho cái tên Tô Vọng đó động vào sao? Cũng đâu phải là lần đầu đâu còn ra vẻ liệt nữ như vậy.
Lát nữa lại nằm dưới thân tôi mà xin tôi làm nhanh thêm chút nữa .
Hoắc Đình Thâm tức giận ,anh nói chẳng hề kiêng dè .
- A ,aaaa...
Vương Đan Hi kêu lên ,không nghe nổi nữa ,cô ném cái gối vào mặt anh liền bị anh bắt lấy rồi quẳng xuống đất .
Anh vô liêm sỉ , anh có vị hôn thê rồi anh còn đùa bỡn tôi, tất cả từ đầu đều là kế hoạch của anh, anh nói yêu tôi cái gì chứ, tất cả chỉ là giả dối, anh muốn trả thù tôi vì năm xưa tôi đã chia tay với anh, giờ anh lại tiếp tục trả thù tôi cho ba mẹ anh đúng không ?Mẹ cô nợ mẹ tôi, thì cô phải trả nợ cho tôi.
Không phải vậy sao ?Vương Đan Hi đau lòng chết rồi.
Anh thế mà lừa dối cô ngay từ khi gặp lại, thế mà cô còn tưởng rằng anh yêu cô thực lòng, hóa ra là cô tự mình đa tình, giờ anh biết chuyện năm xưa anh lại càng hận cô hơn.
Người phụ nữ anh bảo vệ cuối cùng cũng chính là vị hôn thê Hà Mỹ của anh, giờ anh đã hạ màn rồi .
Vương Đan Hi khóc nấc lên.
Hoắc Đình Thâm cũng không quan tâm anh lao đến đè cô ra giường giật tung áo lót của cô, chiếc quần lót cũng bị anh xé ra làm hai mảnh .
Vương Đan Hi cào cấu chống trả liền bị anh giữa chặt bằng một tay trên đỉnh đầu.
Anh bắt đầu hôn cô, nụ hôn rơi xuống người cô như mưa rào .
Anh hôn lên môi cô, nuốt hết những âm thanh nức nở, anh lại hôn xuống cần cổ trắng nõn rồi cắn một vết lên xương quai xanh của cô .
-A...
Vương Đan Hi lại kêu lên một tiếng.
Hoắc Đình Thâm lại gặm nhấm đôi gò bồng đảo căng mọng.
Anh thể hiện hết mọi phẫn nộ bằng hành động.
Anh mút mát hai đầu ** ngậm mút rồi lại nhả ra, rồi lại dùng lưỡi đưa đẩy, một tay anh xoa nắn bên còn lại thỉnh thoảng lại bóp nhẹ một cái .
Vương Đan Hi khóc lóc rồi lại ưm lên.
Hoắc Đình Thâm lại đổi bên , anh lại mút mát bên này xoa nắn bên kia.
Anh hôn một đường dọc xuống chiếc bụng thon nhỏ xuống đến nụ hoa e ấp bên dưới rồi lại bắt đầu liếm mút .
Vương Đan Hi lại nức nở.
- Thích thì cứ rên to lên, đêm nay tôi sẽ cho em rên đủ .
Hoắc Đình Thâm nói rồi bắt đầu đưa lưỡi vờn hạt trân châu nhỏ, kích thích cho Vương Đan Hi phải rên lên thành tiếng .Dịch mật bên trong cô gái dần dần tiết ra, anh lần này không uống vào mà để nó chảy xuống thấm ướt cả ga giường.
Thấy con bướm xinh đã ướt nhẹp , anh bắt đầu vươn cự long to dài của mình chĩa về phía nó.
Anh muốn chọc thủng nó.
Cự long thô to , gân xanh tím chằng chịt, anh đưa đầu **** cọ qua cọ lại cho nó thấm ướt nhẹp, và trơn bóng .
Anh lại lấy tay quyết dịch mật đang chảy ra bôi khắp cự vật của mình, cây côn thịt được anh bôi thấm ướt bóng loáng .
- Ha, thật nhiều nước .
Hoắc Đình Thâm cảm thán một câu, anh biết tất cả những điểm nhạy cảm trên người Vương Đan Hi, cũng biết làm thế nào để cho cô động tình nhất, cao trào nhất .
Không chần chừ thêm nữa Hoắc Đình Thâm bắt đầu đâm cự vật vào sâu bên trong cô gái .
- A ...!Um ....!Um.
Hoắc Đình Thâm giữ chặt hai chân cô rồi đưa đẩy nhịp nhàng, anh không vội vã mà thong thả ra vào.
Anh muốn biết giới hạn chịu đựng của cô đến đâu.
Cự vật ra vào đều đặn phát ra từng tiếng nước nhóp nhép .
- Um...!Hức ..hức.
Vương Đan Hi bị ức hiếp lại bị anh khơi gợi lên dục vọng ,cô không muốn nhưng lại bị anh làm cho động tình không thôi .
- A, đừng mà ...
Hoắc Đình Thâm bắt đầu di chuyển nhanh hơn, rồi lại nhanh hơn nữa ,anh ra vào như vũ bão.
Tưởng chừng anh đã đến cao trào anh sẽ tha cho cô nhưng không phải.
Anh lại lật người Vương Đan Hi lại rồi tiếp tục đâm vào từ phía sau cô .
Hoắc Đình Thâm giữ chặt lấy eo cô bắt đầu thúc ngựa, Vương Đan Hi chỉ biết nắm chặt tay xuống đệm, trong đêm đen yên tĩnh tiếng va chạm vang lên bành bạch .
- Ha, shhhh, chặt quá ! Ha...
Hoắc Đình Thâm cảm thán, anh lúc đầu muốn phát tiết lên người cô, cuối cùng lại bị cô làm cho mê muội.
Cứ ra ra vào vào không biết mệt mỏi .
- Đừng mà, Hoắc Đình Thâm ,anh tha cho tôi đi mà.
Vương Đan Hi nức nở cầu xin .
- Tha cho em sao ? Sẽ không .
Anh lại thúc càng mau hơn ,sâu hơn, nhanh hơn nữa.
Càng làm anh càng không muốn dừng lại .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...