Vương Đan Hi cầm điện thoại gọi lại cho ba mình, cô cũng nói qua chuyện của mình và Hoắc Đình Thâm, cô nói ngày mai sẽ dẫn anh về ra mắt ba.
Sau đó ,hai người cùng xuống nhà ăn tối.
Trên bàn ăn toàn là những món Vương Đan Hi thích ăn, không ngờ
Hoắc Đình Thâm vẫn nhớ rõ khẩu vị của cô như vậy .
Thịt lợn xào dứa, canh nấm măng, chân gà hầm bào ngư, gà kho cay Tứ Xuyên ,cá tẩm vừng, còn có lưỡi bò lòng lợn nấu hoa tiêu và sườn non nấu hồ tiêu, hẹ tây .
Mỗi món đều đầy đủ sắc, hương vị, mùi thơm bay ngào ngạt khiến Vương Đan Hi nhìn mà nuốt nước miếng.
Em mau ngồi xuống ăn đi.
Chắc em đói lắm rồi đúng không ?Đình Thâm anh vẫn còn nhớ khẩu vị của em à ?Nhớ chứ, tất cả những gì về em anh đều nhớ.Anh vừa nói còn nhìn cô trìu mến, Vương Đan Hi cảm giác lại trở về làm cô bé ngày xưa luôn được anh cưng chiều.
Năm đó, anh là học trưởng trên cô ba khóa, vì học rất giỏi ,thành tích luôn đứng đầu trường nên thỉnh thoảng anh sẽ được nhà trường đặc cách làm trợ giảng cho các em sinh viên lớp dưới.
Lớp của Vương Đan Hi cũng là một trong số đó.
Hôm đó là tiết khoa học tự nhiên anh làm trợ giảng lớp cô.
Vương Đan Hi khi đó rất tinh nghịch , cô thường xuyên trêu chọc Bùi Tùng là bạn nam ngồi bàn trên của cô vì bạn nam đó cũng thường hay nói xấu các bạn nữ trong lớp.
Phải nói cái miệng của cậu ta trên tới ngoài không gian , dưới tới tận bên trong tử cung ,nói là bạn nam nhưng cũng không hẳn là nam.
Cái này chắc mọi người cũng hiểu, tính cách bạn ấy ẻo lả chẳng khác gì con gái cả.
Hôm đó, đối tượng bị Bùi Tùng nói xấu chính là Vương Đan Hi, cậu ta chê cô nghịch ngợm như đàn ông vậy.
Để phục thù Vương Đan Hi đã viết một mẩu giấy với nội dung : " Ổi cái hậu môn của tôi" rồi dán vào lưng của Bùi Tùng.
Các bạn ngồi bàn phía sau đọc được dòng chữ này đều không nhịn được cười.
Có người còn vỗ vào lưng Bùi Tùng hỏi :
- Bùi Tùng, cái hậu môn của cậu bị làm sao vậy ?
Sau đó là rúc rích cười .
Bùi Tùng ngoái đầu lại ngơ ngác không hiểu gì.
Cũng vì thế cậu ta đã bị Hoắc Đình Thâm nhìn thấy và gọi lên bảng làm bài .
Bùi Tùng vừa bước lên bảng làm bài cậu ta vừa quay lưng lại thì một tràng cười của cả lớp đều vang lên.
Cậu ta lại ngoái đầu xuống ngơ ngác tập hai.
Nhiều bạn lại nhao nhao hỏi :
Bùi Tùng ơi, hậu môn của cậu bị sao vậy ?Bùi Tùng , có phải cậu bị trĩ không ?Là trĩ nội hay trĩ ngoại vậy ?Bùi Tùng lại nghe thấy câu này thì theo bản năng sờ xuống đuýt quần.
Cậu ta tưởng quần của mình bị thủng.
Sờ tới sờ lui cũng không thấy có gì.
Cả lớp lại được trận cười càng to hơn .
Hoắc Đình Thâm đứng dậy, anh quan sát Bùi Tùng ,hiển nhiên anh cũng nhìn thấy tờ giấy đó.
Trông cái dáng vẻ của Bùi Tùng khiến Hoắc Đình Thâm cũng suýt nữa thì phì cười.
Anh hắng giọng, giật tờ giấy trên lưng Bùi Tùng xuống rồi quay xuống nhìn cả lớp bằng vẻ mặt nghiêm nghị.
Bậc thầy diễn xuất được mệnh danh Hoắc Đình Thâm .
- Ai đã dán mảnh giấy này vào lưng bạn Bùi Tùng ?
Cả lớp im phăng phắc, không ai đứng lên nhận.
- Tôi hỏi lại ,ai đã dán mảnh giấy này vào lưng bạn ?
Một trận im thin thít tập hai .
Thế này thì Hoắc Đình Thâm cũng đoán ra Bùi Tùng này cũng không mấy được lòng các bạn trong lớp .
- Ai ngồi ngay phía sau bạn Bùi Tùng ?
Vương Đan Hi liền đứng dậy .
Hoắc Đình Thâm nhìn Vương Đan Hi, cô gái này đúng là rất xinh xắn, trông lại hiền lành ,dễ thương.
Chắc có lẽ thủ phạm không phải cô ấy đâu nhỉ ?
Người nào đó trong lòng tự mặc định cô gái này là người tốt mà không nghĩ rằng thủ phạm đang ở ngay trước mắt mình.
Anh vô thức lên tiếng hỏi :
- Em có biết bạn nào dán mảnh giấy này vào lưng bạn Bùi Tùng không ?
Câu hỏi này kiểu mặc định Vương Đan Hi không phải thủ phạm vậy .
Mà không phải là hỏi : " Có phải em dán mảnh giấy này vào lưng bạn Bùi Tùng không ?"
Vương Đan Hi cũng đang chưa biết ứng phó thế nào thì Bùi Tùng đứng trên bục giảng đã chỉ vào Vương Đan Hi tức giận nói:
- Nhất định là con nhỏ xấu xí Vương Đan Hi này trả thù em, chắc bị em nói xấu nên tức quá mới làm trò mèo này với em.
Thầy Hoắc ,thầy phải làm chủ cho em đó .
Khóe miệng Hoắc Đình Thâm giật giật anh hỏi lại :
- Em gọi bạn ấy là con nhỏ xấu xí ư? Còn nữa ,trước đó em nói xấu bạn Vương Đan Hi sao ?
Hiển nhiên là con heo ngu ngốc Bùi Tùng không nhận ra là mình tự hố mình.
Cậu ta gật đầu :
Vì em thấy bạn ấy xấu xí như vậy mà được làm hoa khôi của trường, lại nghịch ngợm như đàn ông, đâu có ra dáng con gái tí nào đâu .Cho nên ,em đã nói xấu bạn sao ?Vâng .Nói xong Bùi Tùng vội che miệng lại lúc này mới nhận ra là mình lỡ lời .
Hoắc Đình Thâm không nhìn Bùi Tùng nữa, anh quay sang hỏi Vương Đan Hi:
Em tên là Vương Đan Hi phải không ?Dạ.Ha, cô gái này ngay cả giọng nói cũng ngọt ngào như vậy , anh không tin cô là hung thủ đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...