ó vào Sexy tìm một bàn trống khuất trong góc và nốc rượu, nó uống, uống và uống, ko biết thời gian đã trôi qua như thế nào, người ra ngừơi vào biết bao nhiêu lượt. Bây giờ nó chẳng thể nào tìm được cảm giác say nữa, uống biết bao nhiêu đến nỗi bụng nó sôi lên ùng ục vô cùng khó chịu nhưng vẫn ko say. Nó hòan tòan ko biết phải làm gì để bảo vệ gia đình mình khỏi bàn tay của người mà nó từng yêu say đắm, chưa bao giờ nó lại thấy bất lực như lúc này. – Em gái, sao ngồi uống buồn thế ?
– Cút.
– Sao vậy nè? Để anh ngồi kế bên chúng ta cùng tâm sự hen?
- “TAO BẢO MÀY CÚT MÀ KO NGHE HẢ?” – Nó đã thật sự tức giận, tội nghiệp tên khùng này, nó bắt đầu muốn xả stress rồi – “Còn ko cút thì tao với mày cùng xả stress nhá?”
– “Được thôi. Chúng ta đi đâu đây để tâm sự đây?” – Hắn đã lộ ra cái đuôi dê rồi.
– Đi làm gì? Ở đây.
– “Ở đây???” – Hắn kề sát mặt nó đồng thời phả ra hơi thở nồng nặc mùi rượu đầy kinh tởm – “Em ko ngại sao?”.
Nó ko chịu nổi nữa bèn đứng lên đồng thời kéo hắn dậy và giơ một chân vút lên cao đập thẳng xuống bả vai tên biến thái làm hắn bất ngờ mà ngã sụi.
– “Mẹ mày. Con khốn. Để tao dạy mày nè” – Hắn tức giận đứng dậy.
Hắn giơ tay định tát nó thì nó đã nhanh tay chặn cái tát đó lại trên không trung đồng thời xoay người vật hắn ngã xuống đất và đá liên hồi vào người, cứ một cú đá và một câu chửi được tuông ra.
- Cho mày đụng đến Zinny này.
– Cho mày đám dùng bàn tay bẩn thỉu đó chạm vào người tao.
– Cho mày dám tát hụt tao.
– Cho mày dám chữi mẹ tao.
– Cho mày dám chữi tao.
Chợt có một bàn tay kéo nó lại – “Hiểu Minh, dừng lại đi em, chết người đó” – Thành Phong ôm nó vào lòng vỗ về để xua đi cơn tức giận đang ngùn ngụt trong lòng nó.
– “Thành Phong?” – Khuôn mặt nó đã đẫm nước mắt tự bao giờ, hắn nhìn thấy nó như thế thì thật sự rất đau lòng nhưng quả thật cũng chẳng biết làm gì để giúp nó. Mặc dù biết tập đòan PK đã xảy ra rất nhiều chuyện khó giải quyết nhưng rõ ràng là có người cố ý phá hoại, khi điều tra thì lại là người mà chủ tịch Vũ yêu, thật sự rất khó hiểu.
– “Anh đây. Nín đi. Mình về nha” – Không biết lúc nào hắn đã thay đổi cách xưng hô với nó rồi, hắn chỉ muốn giúp nó cảm thấy thật ấm áp, vứt bỏ đi nỗi đau hiện tại để có thể cùng với hắn hướng về tương lai mà thôi.
– “Ừ!” – Rồi nó quay sang đám đàn em nãy giờ đứng ngoài ko dám xông vào can ngăn nó –“Xử lý nó cẩn thận. Chặt tay, móc mắt ra cho chị” – Câu nói phát ra làm tất cả mọi người kinh hãi nhưng khiến nó thấy rất thoải mái. Chữi ai cứ việc nhưng dừng dại mà đụng đến mẹ nó.
Hắn nắm tay dìu nó ra ngoài rồi đặt người con gái như cả thiên hạ trong lòng mình thật nhẹ nhàng vào xe cứ như hiện tại nó là một con búp bê bằng sứ dễ vỡ vậy. Và cũng tự hắn thắt dây an tòan cho nó rồi cố gắng chạy với tốc độ chậm nhất có thể, nhìn nó lúc này như người ko có sức sống. Hai mắt nhắm chặt, hơi thở nhè nhẹ nhưng lâu lâu lại nấc lên, lông mày cứ nhíu cả lại làm người khác nhìn vào cũng cảm thấy rất đau lòng. Hắn dừng xe trước cánh đồng bát ngát, tuy trời đã tối đen như mực nhưng trăng và sao vẫn soi sáng hai con người, hắn và nó.
Nó im lặng ngắm sao trên trời, hắn cũng thế. Cả hai đều theo đuổi những suy nghĩ khác nhau nhưng lại cùng hướng về nhau.
Tự nhiên nó nhớ mẹ ghê gớm, nếu có mẹ ở đây lúc này, có lẽ mọi chuyện đối với nó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Vì mẹ rất thương nó, rất tâm lý và quản lý công ty rất giỏi, cũng phải thôi, hệ thống Sexy trên toàn nước là do một tay mẹ gây dựng nên cơ mà.
– Nếu người ta chết rồi thì sẽ thành sao trên trời phải ko?
Hắn quay sang nhìn nó vẫn đang ngước cổ lên trời nhưng lại không khóc thì bất giác thấy đau lòng, hắn mặc dù ko biết cái người nó nói chết đó là ai nhưng hắn biết rằng người đó rất quan trọng với nó vì có thể làm cho nó khóc dễ dàng đến như thế. Và chính bản thân hắn cũng ko biết rằng mình cũng đã là một người rất quan trọng với nó vì nó đã từng khóc vì hắn, rất nhiều lần.
Hắn nhẹ nhàng vòng tay kéo nó về phía mình ôm thật chặt, hắn sợ rằng nếu buông ra nó sẽ biến mất và hắn sẽ mất đi nó, người con gái duy nhất đã ngự trị trong trái tim con người lạnh lùng như hắn.
Nó bất ngờ trước hành động của hắn nhưng cũng ko từ chối vì nó biết rằng lúc này bản thân mình rất cần một vòng tay ấm áp để xoa dịu đi sự lạnh lẽo trong tâm trí, để tiếp thêm cho nó sức mạnh để có thể đứng lên chống chọi lại mọi thứ khó khăn trong mối quan hệ lằng nhằng giữa tình yêu và thù hận ở hiện tại. Nó lại khóc, lần này là khóc nấc lên, khóc đến nỗi nó ko còn hơi để có thể cất được tiếng chữi rủa bất kì một điều gì nữa nhưng ko còn phải khóc một mình như những lúc trước mà giờ đây đã có một người bên cạnh đang vòng tay ôm nó rất chặt.
– Hứa với anh…sau này chỉ được khóc khi có anh thôi…được ko?
Nó ko nói gì, chỉ khẽ gật đầu để thể hiện sự đồng ý với yêu cầu của hắn, nó đã mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc thật sự. Cả hai vẫn giữ nguyên tư thế như thế, lâu…rất lâu…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...