Rồi Ta Sẽ Hạnh Phúc


Nó ba chân bốn cẳng phóng nhanh ra khỏi cổng trường, bắt đại một chiếc taxi phóng lao đến bệnh viện, sáng nay nó ko đi xe nên mới phải vướng chiếc taxi cà tàng này chứ nếu là nó lái thì có lẽ đến nơi lâu lắm rồi. Trong lòng đang nóng như lửa đốt, miệng thì cứ lẩm bẩm tự trấn an mình rằng Thành Phong sẽ ko sao, cứ thúc giục bác tài xế lái thật nhanh khiến ông ta hỏang loạn phóng bạt mạng trên đường. Đến nơi thì nó lao nhanh vào phía phòng cấp cứu, thấy mọi người đang ngồi thụp xuống lo lắng phía bên ngoài mà cửa phòng vẫn đóng im ỉm khiến lòng nó càng quặn thắt.
– “Hiểu Minh, em đừng lo, thằng đó mạng lớn lắm, ko sao đâu” – Anh Vũ thấy mặt nó bần thần vẫn đứng như trời trồng thì bước lại đỡ nó ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, khuôn mặt nó lúc này xanh như tàu lá chuối, mặt cắt ko một giọt máu.
– “Thật ko anh? Anh ấy sẽ ko sao đúng ko?” – Nước mắt ko biết sao lại tự dưng rơi xuống, thấm đẫm khuôn mặt nhòe nhọet của nó. Nó gục đầu vào ngực Anh Vũ nấc lên từng tiếng.
– Em bình tĩnh đi, có như thế bác sĩ họ mới yên tâm làm việc được.
– “Ai?…Ai đã làm chuyện này?” – Nó ngước khuôn mặt đẫm nước lên nhìn Anh Vũ và Vương Hoàng.
– “Bọn anh cũng ko biết, phải chờ thằng đó tỉnh lại mới biết được là ai” – Vương Hòang cũng đang ôm Nguyệt Vy nức nở phía bên kia.
Bỗng cánh cửa phòng cấp cứu bật mở, bác sĩ bước ra, theo sau là các y tá đang đẩy băng ca còn Thành Phong thì nằm bên trên, băng trắng khắp người, dây nhợ lung tung, nào là nước biển rồi lại máu. Cả năm người bọn họ bật chạy lại.
– “Bác sĩ, anh ấy…anh ấy…” – Nó nấc lên từng tiếng nói ko ra câu cú gì nữa rồi khi nhìn thấy hắn trong tình trạng như thế.
– “Đã qua cơn nguy hiểm rồi nên mọi người đừng quá lo lắng, chỉ chờ bệnh nhân tỉnh lại và tẩm bổ là sẽ khỏe lại thôi. Do mất quá nhiều máu nên bệnh nhân vẫn đang trong tình trạng hôn mê nhưng tính mạng thì đã được bảo tòan” – Nói rồi ông ta bước đi.

Nó cúi cùng cũng trút bỏ được gánh nặng trên vai, nhanh chóng tiến lại nắm chặt lấy tay hắn, và có lẽ lần này sẽ ko bao giờ buông ra, nó sẽ trân trọng từng khỏanh khắc được ở bên cạnh hắn.
Ba ngày sau thì Thành Phong cũng tỉnh dậy, được sự chăm lo kĩ càng, cẩn thận, chu đáo của nó và Nhật Phương nên cuối cùng bây giờ thì hắn ta “trâu lại hoàn trâu”.
– Khỏe rồi! Mai là được ra khỏi cái nơi u ám này, tha hồ tung cánh bay hé hé.
– “Bay đi rồi bị người ta đập gãy cánh lần nữa là vô đây tiếp” – Nó dùng mắt nguýt hắn dài cả cây số.
- “Nè! Sao chưa gì em đã trù ẻo anh rồi?” – Ko biết hai người này thay đổi cách xưng hô từ hồi não hồi nào nữa.
– Trù gì anh? Đó là sự thật thôi. Làm gì mà bị đánh cũng ko biết bỏ chạy, bị đâm cũng ko biết né. Mọi ngày anh nói năng lưu loát lắm mà, đá đểu em dữ lắm mà, giờ gặp chuyện có nhiêu đó cũng ko xử lí được.
– Mặt anh mà bỏ chạy vậy hả? Ai coi?
– Bởi thế nên mới nằm đây nè.
– Ko nói chuyện với em nữa.
– “Hơ? Chuyện lạ, tự nhiên hôm nay anh Phong nhường chị Hiểu Minh, trời bão á?” – Nhật Phương há hốc miệng hết nhìn Thành Phong rồi lại nhìn sang nó nhưng vẫn tủm tỉm cười.
– Anh em đang dưỡng sức thôi, lát lại táp bậy bây giờ.
– Nè! Em làm như anh là con…con…
– Con gì?
– Con gì mà táp bậy đó.
– “Há há…anh Phong hôm nay thua chị Hiểu Minh rồi. Lạ” – Nhật Phương lại phá lên cười.
“I don’t wanna love to say goodbye

Và giờ này người mang tình đi cùng ai
Dẫu tim tôi giờ này vỡ tan
Thì người cứ vẫn mãi cười thôi.
I don’t wanna love to say goodbye
Và giờ thì tình yêu đã mãi tàn phai
Khóc òa… biết giờ…
Dù em cố níu kéo
Nhưng anh vẫn quay đi”
( Chuông điện thoại của nó – “Nhận ra” )
Nó bước vội ra ngoài hành lang bệnh viện rồi mới bắt điện thoại.
– Alô. Sao rồi Henry?

– Em điều tra rồi, bọn chúng là người của Quỷ Vương.
– Quỷ Vương? Ko phải đã bị bọn em dẹp hết rồi sao?
– Nhưng người ra lệnh lại thuộc Băng Nữ.
– Hử? Chị ko hiểu. Rốt cuộc mọi chuyện là sao?
– Em cũng ko hiểu nổi nữa chị. Chắc tối nay chị qua Sexy rồi bọn mình cùng giải quyết. Kindy cũng điều tra được cái gì đó rồi nhưng một mực ko chịu nói. Pả bảo tối nay chị cùng anh hai ra Sexy.
– Ok! Em gọi bảo anh Huy đi, tối 7h chị qua.
– Ok chị hai. Pp chị.
– Ờ. Pp em.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận