cre: như fic trước :))
-----------------------------------------------
Bạn đã từng ghét ngôi sao trên cổ mình cho thấy bạn thuộc về Albedo. Bạn sẽ gãi cho đến khi da bị đau và chảy máu.
Scaramouche đã dạy bạn cách yêu nó, biến nó thành của riêng bạn.
"Em không còn thuộc về anh ấy nữa", anh ấy thì thầm vào tai bạn mỗi khi bạn ổn định lại thói quen cũ. "Bây giờ em là của tôi, và ngôi sao này? Nó khiến em trở nên độc nhất. Đặc biệt."
Nó không dễ dàng, nhưng thời gian trôi qua, bạn càng thể hiện nó nhiều hơn. Bây giờ nó có màu xanh lam nhờ dilusion của bạn.
Vâng, ngôi sao này là của bạn.
Nhưng đó cũng là điều khiến các Hiệp sĩ Tây phong nghi ngờ, họ đã nhìn thấy biểu tượng tương tự trên cổ họng của ai đó trong đội kị sỹ.
Gặp lại bạn chỉ là một tai nạn đơn thuần.
Một nhóm hiệp sĩ theo lệnh của Kaeya đã được giao nhiệm vụ dọn sạch các trại Fatui trên long tích bằng hết khả năng của họ. Đó là một nỗ lực vô vọng. Nguồn lực của fatui đó dường như vô hạn, bất kể bao nhiêu thành viên bị giết, một thành viên khác vẫn luôn thế chỗ.
Họ vô tình tình cờ gặp được khu trại mà bạn đang ở, gần cuối ca làm việc của họ. Nó bị che khuất hơn những phần còn lại, cây cối và đống đổ nát che nó khỏi tầm nhìn. Nếu không có một trong những hiệp sĩ mạo hiểm đi quá xa khỏi con đường, họ sẽ không bao giờ bắt gặp nó.
Bất chấp mệnh lệnh, Kaeya bảo họ ở lại trong khi anh điều tra. Một cái gì đó về trại này cảm thấy xấu xa, nham hiểm hơn những nơi khác. Anh cúi thấp mình sau những tảng đá tự nhiên, nhìn qua những tán cây. Không có gì khác thường lúc đầu. Các đặc vụ loanh quanh, lẩm bẩm một mình, vũ khí của họ luôn sẵn sàng.
Tuy nhiên, khi xem xét kỹ hơn, tất cả chúng dường như đang run rẩy.
không thể là vì lạnh. Lò sưởi sưởi ấm khắp nơi.
"Lần nữa?"
Giọng nữ vang vọng khắp khu vực khiến anh rùng mình, lùi xa hơn sau phiến đá mà anh dùng làm vật che. Cô ấy nghe có vẻ ghê tởm và khó chịu.
Bạn bước ra khỏi căn lều lớn nhất, khoanh tay trước ngực. Đôi mắt rực lửa của bạn đang nheo lại, nhìn chằm chằm xuống một đặc vụ fatui, người đã chống lại lời nói của bạn. Các đặc vụ khác tạo thành một nửa vòng tròn xung quanh họ, không cho phép anh ta chạy trốn.
"Ta đã hy vọng tất cả các người đã học được bài học của mình sau lần cuối cùng", bạn rít lên, cánh tay rời khỏi ngực để lơ lửng trên không. Đầu ngón tay của bạn bắt đầu phát sáng một màu xanh băng giá. "Đoán là ta phải nhắc cho ngươi điều gì sẽ xảy ra khi cố gắng phản bội ta và Scaramouche."
Kaeya tái mặt trước cái tên Balladeer. Quần áo Inazuman của bạn bây giờ có ý nghĩa. Anh ta chưa nghe nói về bất kỳ ai làm việc cùng với Harbinger thứ sáu khét tiếng. Trên thực tế, anh ta nổi tiếng là người luôn né tránh đồng nghiệp của mình. Nhưng cách bạn giữ mình, tỏa sáng trước đặcvụ kia đã nói với kaeya mọi thứ anh ta cần.
Bạn không được đánh giá thấp. Đặc biệt là với tư cách là một người quen với Harbinger.
Điều đó không trả lời câu hỏi quan trọng nhất của anh ấy.
Bạn đã là ai? Và tại sao bạn lại ở đây?
Kaeya chỉ có thể nhìn bạn xé xác người đàn ông, người bất lực trước đòn tấn công của bạn. Ngón tay của bạn cạy vào anh ta, xé nát từng cơ quan của anh ta. Máu bắn tung tóe lên bạn và mặt đất, làm cho tuyết có màu đỏ đậm. Bạn cười toe toét, đầy ác ý và hân hoan. Tiếng hét của đặc vụ đó nhỏ dần, những tảng băng phủ lên xác chết.
Bạn đứng dậy, không quan tâm đến máu trên người. Đôi mắt của Kaeya tìm đến cổ họng bạn, đến một điều bạn học được cách chấp nhận. Một ngôi sao vàng được đóng khung bởi màu xanh lam. Một ngôi sao mà anh đã nhìn thấy quá thường xuyên trên cơ thể của một nhà giả kim thuật nào đó ở cùng một vị trí.
"ngươi thật may mắn khi Scaramouche cấm ta giết tất cả các người. Nếu không thì ta đã loại bỏ ngươi từ lâu rồi."
Quyết định rằng mình đã nhìn thấy đủ, Kaeya quay trở lại với những hiệp sĩ của mình đang tụ tập xung quanh một trại khá xa đây. Anh ta dẫn họ ra, bảo họ trở về Mondstadt ngay lập tức vì anh ta có công việc quan trọng với nhà giả kim. Họ không hỏi kaeya điều gì, chỉ vui mừng vì cuối cùng đã rời khỏi khu vực lạnh giá này.
Kaeya gửi một cái nhìn cuối cùng về trại Fatui trước khi quay lại và bắt đầu chuyến đi đến cơ sở hoạt động chính của nhà giả kim trong núi.
"Anh có em gái không?"
Albedo bị khựng lại giữa chừng, đôi mắt xanh biếc nhìn lại những người Đội trưởng Kỵ binh. Anh thở ra một hơi và đặt dụng cụ của mình xuống, nắm chặt vào thành bàn. "cậu đã thấy cô ấy ở đâu?"
"Thì ra cô ấy là em gái của anh?", Kaeya lặp lại, bước lại gần và ngồi xuống ghế, khiến bản thân cảm thấy thoải mái. "Sao chưa từng có ai nhìn thấy cô ấy ở Mond trước đây? Và tại sao cô ấy lại ở cùng Fatui?"
"Đó là ... một câu chuyện dài. Một câu chuyện phức tạp."
"Tôi có thời gian."
Albedo quay đi khỏi bàn thí nghiệm của mình và ngồi xuống đối diện với Kaeya. Điều duy nhất thể hiện sự lo lắng của anh ấy là cách anh ấy gõ các ngón tay vào chân mình.
"Vậy thì hãy để tôi nói cho cậu biết. Nhưng tôi yêu cầu cậu không được nói với bất kỳ ai về điều này. Việc này sẽ là bí mật giữa chúng ta."
Đôi mắt có thể nhìn thấy của Kaeya nheo lại với người bạn cũ của mình. "Tôi đoán trong mọi tình huống, tôi có thể chấp nhận những điều kiện đó."
"Tốt. Hãy bắt đầu với cái gọi là sự ra đời của tôi..."
Kaeya không biết phải nghĩ gì. Albedo là một người được tạo ra bởi một nhà nghiên cứu Khaenri'ahn. Chính Albedo cũng đã tạo ra một người nhân tạo khác.
Bạn, người được cho là em gái với anh ấy.
Bạn, người thích giết người.
Bạn, người đã gia nhập Fatui sau khi Albedo ném bạn đi, để bạn tự chống đỡ.
"Lạy chúa, Albedo. anh đã đưa chúng tôi vào cái gì thế này?"
"... Tôi xin lỗi, Kaeya. Tôi thực sự là như vậy."
Cặp đôi không hề hay biết, một Harbinger nào đó định đã nghe được cuộc trò chuyện. Anh đã thấy Kaeya chứng kiến con rối yêu quý của mình giết đặc vụ fatui đó và sau đó đi thẳng đến Albedo. Anh đã theo dõi, tò mò muốn biết liệu nhà giả kim sẽ thử nói chuyện với mình hay đi tìm sự thật.
Anh quay trở lại trại, suy nghĩ xem phải làm gì. Nếu tin tức lan truyền, nhiều người sẽ sớm tìm ra sự tồn tại của bạn và anh ấy không muốn điều đó. Anh ấy muốn giữ bạn cho riêng mình.
Khi anh ấy trở về, bạn chạy đến chỗ anh ấy và ném mình về phía anh ấy, một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt của bạn. Anh cười đáp lại, đặt lên má bạn một nụ hôn đầy máu.
"em nghĩ sao về việc bắt một đội trưởng kỵ binh nào đó của Đội kị sĩ tây phong làm con tin?"
Mắt bạn sáng lên, viễn cảnh hành hạ khiến bạn ham chơi. "Vâng, làm ơn! Đã quá lâu rồi chúng ta mới được vui vẻ cùng nhau như vậy."
Tay anh ấy vuốt tóc bạn, nụ cười toe toét giống như nụ cười của bạn lan rộng trên khuôn mặt. Môi anh di chuyển đến ngôi sao lạnh lẽo trên cổ họng bạn, vuốt ve nó và khiến bạn rùng mình.
"Vậy thì đừng do dự. Hãy làm nào y/n. Hãy cho anh ấy thấy rằng việc theo dõi Fatui không bao giờ là một ý kiến hay."( đây là lí do tôi không muốn dịch tiếp p2 .thật ra tôi lười)
------------------------------------------
Đú trend nhưng chỉ thích tô mặt :)))
Nay có 5 đứa trẻ con xông vào phòng tôi chơi, ăn hết hộp bánh tôi để dành, vẽ lên tờ giấy cuối cùng của tôi và định nghịch màu nước thì bị tôi ngăn lại :v
Ok tôi ổn't
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...