Được một lúc vào buổi sáng hôm nay, Asue-chan đang khai thác mỏ, phần lớn thời gian của cô ấy là nỗ lực phục hồi hai tảng Hồn Thạch khổng lồ. Ngay bây giờ, tôi vừa nhận được báo cáo là cô ấy vừa hoàn thành thành công trong việc đó.
Bây giờ, ít nhiều gì thì phần lớn Hồn Thạch trong hang động này cũng đã cạn kiệt. Ban đầu thì có rất nhiều cả về số lượng lẫn chất lượng của đá ở trong núi đá này vì nó ở khá gần hầm ngục của Velvet và rất nhiều năng lượng ma thuật cao cấp ở bên trong nó. Sau cái chết của Velvet và sự ra đi của Returner, sẽ có không còn sự ảnh hưởng lớn đến những viên Hồn Thạch và chúng sẽ không còn thường xuyên chọn khu mỏ của chúng tôi là nhà của chúng nữa.
Thông thường thì Hồn Thạch là một nguyên liệu tự tái tạo.
Thật không may là kể từ khi chúng tôi "chinh phục" hầm ngục, những viên đá không còn được tinh chế bởi năng lượng ma thuật nữa. Nên một khi chúng tôi đã làm mất hết phần Hồn trong những viên đá, năng lượng sẽ mất và bị phá hủy vĩnh viễn.
Tuy nhiên, ngay bây giờ, nhờ vào nỗ lực của Asue-chan, chúng tôi đã có thể xoay sở để trích ra được một số lượng tuyệt vời ấn tượng của tất cả loại Hồn Thạch. Nhờ vào điều đó, tôi nghĩ chúng tôi điều chỉnh lại nỗ lực khai thác mỏ ngay bây giờ.
Tất cả những viên đá này là hiện thân ột khoảng lợi nhuận khổng lồ, có thể dùng được trong việc kinh doanh hoặc sản xuất vũ khí ma thuật.
Sau khi phủi đi cái lòng tham không đáy, tôi tiến hành công việc quen thuộc, hưởng thức một số viên đá nhỏ cũng như một phần của mỗi tảng đá khổng lồ. Lý do là vì tôi vẫn chưa hưởng thức những loại đá này.
Học kỹ năng [Điều khiển ánh sáng].
Học kỹ năng [Chịu được ánh sáng].
Học kỹ năng [Lực hút].
Học kỹ năng [Chịu được bóng tối].
À, do tên của hai tảng đá khổng lồ này là "Viên đá của Ánh sáng" và "Viên đá của Bóng tối". Mỗi tảng đá đều giữ trong mình một mức độ tinh khiết nhất định, kích thước và vẻ đẹp chưa từng có ở bất kỳ viên đá nào, mà chúng tôi vẫn chưa khám phá ra.
Khi tôi Hấp thụ một phần của Viên đá Bóng tối, cổ họng của tôi có cảm giác như nó là một cái Hố Đen. Nguồn năng lượng phát ra từ nó là điều đáng nói, vô cùng mạnh mẽ. Có lẽ tôi sẽ bị phàn nàn vì cái tên "Viên đá Bóng tối" đâu có liên quan gì đến lực hút? Tôi cho rằng kỹ năng thì vẫn chỉ là kỹ năng. Tôi sẽ phải thử nghiệm nó trong suốt buổi đào tạo sau ngày hôm nay.
(Nếu có bạn nào có xem One Piece, chắc sẽ thấy được sự liên quan)
Sau khi cảm ơn Asue-chan về sự lao động cực nhọc của cô ấy, tôi đặt mình vào nhiệm vụ quen thuộc, giám sát việc cải tạo khu trại của chúng tôi. Nhìn mọi thứ đang tiến triển theo kế hoạch, tôi quyết định thực hiện những sự chuẩn bị đã được đặt ra. Vì tôi đã hứa với Tóc đỏ, tôi sẽ dẫn cô ấy đến khu vực sinh sống rộng lớn của con người, tôi quyết định tôi sẽ dẫn cô ấy đi cùng với tôi khi tôi hoàn thành công việc. Điều đầu tiên tôi cần phải làm là cần có một cỗ xe ngựa, và nhiều thứ cần thiết khác. Tôi có thể sử dụng một > của tôi một cách bình thường, nhưng sự ảnh hưởng đến những người dân thường sẽ có những tác dụng không mong muốn, nên tôi không mang nó theo.
À đúng rồi, điều đầu tiên cần phải làm là sản xuất hàng loạt Lính Xương Đen cho những buổi huấn luyện hàng ngày. Nếu tôi đi trong một khoảng thời gian dài, ở đây cần phải có sự thay thế phù hợp cho việc đào tạo trong trường hợp Lính Xương bị phá hủy hết.
Đầu tiên, tôi thu nhập một lượng xương vừa đủ.
Thứ hai, cấu trúc nên vẻ ngoài và hình thái chung của nó.
Thứ ba, tạo ra hình thái chung với vẻ ngoài và khả năng kháng cự của nó.
Thứ tư, tạo ra áo giáp và vũ khí cho nó.
Sau khi hoàn thành việc này hàng chục lần, trời cũng đã tối.
Sau một bữa ăn vui vẻ với cơm và thịt, tôi gọi Tóc đỏ, Thợ rèn-san, Hai chị em, Giả kim thuật-san lại. Tôi thông báo cho họ biết trong khoảng vài ngày nữa tôi sẽ lên kế hoạch hộ tống họ đến khu vực sinh sống rộng lớn của con người.
Họ lo ngại rằng con người sẽ đuổi cổ tôi đi vì vẻ ngoài của tôi. Có thể cũng sẽ có những người nhớ đến tôi từ cuộc chiến và tạo ra nhiều cảnh tượng tôi không thể ngờ được. Nhưng vào lúc này, đó vẫn chỉ nằm trong cuộc trò chuyện của chúng tôi thôi. Tôi vẫn lên kế hoạch khởi hành trong một vài ngày nữa bất kể chuyện gì có đến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...