Hôm nay, bộ ba gồm tôi, Gobukichi và Gobumi tiếp tục đi săn. Ở một mức độ nào đó, trong vài ngày qua, chúng tôi đã cố gắng để trang bị đầy đủ, tuy trang bị có hơi thô nhưng tôi nghĩ nó không đáng kể.
Từ nhiều cái sừng, tôi chọn ra hai cái to nhất cầm trên tay. Trong trường hợp dính đòn, tôi đã tạo ra một cái áo giáp che phủ toàn thân bằng cách buộc các cái sừng lại bằng ivy (cây thường xuân) gắn chặt chúng xung quanh cơ thể. Những cái sừng cứng một cách đáng kinh ngạc, nhưng chống lại những cú đâm thì áo giáp này kém hiệu quả, tuy nhiên chống lại những nhát chém cùn thì lại hiệu quả. Nó đủ sự bảo vệ để đảm bảo rằng tôi sẽ không dính những vết thương nghiêm trọng.
Cây club Gobukichi mặc một cái giáp ngực bằng gỗ và cầm một cây Club. Club quá dày để nó phải cầm bằng hai tay và chỗ tay cầm được bào mỏng hơn. Vâng, vì nó là kẻ vừa có sức mạnh vật lý lớn nhất lại vừa ngu nhất trong bộ ba này, việc tấn công với vũ khí bằng toàn bộ sức mạnh là kiểu chiến đấu thích hợp nhất với nó.
Kết hợp những miếng da thỏ, dây ivy chắc chắn, tôi đã chế tác ra được một cây Staff sling (gậy bắn đá), tăng cường khả năng chiến đấu tầm xa cho Gobumi-chan. Cô ấy sử dụng những viên đá xung quanh như đạn, và là người yểm trợ cho chúng tôi, có thể tấn công các loài chim và vv, chuyên về tấn công tầm xa. Cô ấy hiện tại không trang bị giáp, nhưng trong thời gian tới tôi sẽ tạo cho cô một vài món. Bằng cách này, cái khố rách vẫn là trang bị tiêu chuẩn. Tôi muốn có quần áo mới. Tuy nhiên với số lượng con mồi tăng lên sẽ dễ dàng có nó như mong đợi.
Với Gobukichi đi tiên phong, tôi ở tầm trung và Gobumi hỗ trợ và đánh phủ đầu ở phía sau, đây là một đội hình vô cùng hiệu quả, vì vậy mà thành quả hôm nay ngoài Thỏ 1 Sừng ra còn có những con mồi mới. Đầu tiên là một con rắn độc dài 60cm, thân mình rộng 6cm, phủ đầy vảy đen với các đốm trắng. Chúng tôi bắt được ba con và tôi đặt tên cho nó là "Rắn Đêm" (tên tạm thời). Con mồi thứ hai trông như một con dơi, mặc dù tôi lo nó là một cái gì đó khác, nhưng cũng chẳng giúp được gì, nổi bật là đôi cánh sáng lên bảy sắc màu khác nhau. Chúng tôi chỉ bắt được một con và tôi đặt tên cho nó là "Dơi 7 Sắc" (tên tạm thời). Con mồi thứ ba như là sự kết hợp giữa con tê tê và con lửng (gấu chó), trên lưng nó được che phủ bởi những vỏ cứng. Chúng tôi bắt được hai con và đặt tên cho nó là "Lửng Lưng Giáp" (tên tạm thời). Và chúng tôi dễ dàng bắt thêm hai con Thỏ 1 Sừng. Đây là một kết quả hoàn hảo.
Ở một mức độ nào đó, Gobukichi và Gobumi dường như có một cái nhìn chằm chằm đầy ám chỉ đến một việc gì đó với đôi mắt to tròn và đáng yêu trong khi chúng nhỏ dãi một cách mất kiểm soát. Vâng, chẳng giống như là tôi không hiểu chút nào. Tôi biết là trong khi các Goblin khác chén sạch con mồi ngay tại chỗ chúng bắt được, và vì tôi muốn giữ lại những phần hữu dụng để làm vũ khí, việc này sẽ tốn nhiều thời gian hơn là ăn ngay tại chỗ.
Tôi cũng muốn tháo dời mọi thứ cùng một lúc, vì vậy chúng tôi không ăn giữa cuộc săn. Tôi hiểu tại sao chúng đói. Nhưng tôi bỏ qua và tiếp tục công việc. Khi sự thất vọng lên đến đỉnh điểm tôi cảm nhận được nhiêu đó là đủ. Ồ tốt, hai đứa nó đã không thể kiềm chế được nữa.
Sau khi bẻ sừng thỏ, tôi ném mấy con thỏ cho Gobukichi và Gobumi. Ban đầu thì tôi muốn có thêm tấm da, nhưng nước dãi của chúng trào ra trông thật đáng thương. Nhưng Gobumi và Gobukichi vì một vài lý do mà vẫn nhìn chằm chằm vào tôi sau khi nhận được thịt, có một sự bối rối không hề nhẹ trong cái nghiêng đầu của chúng.
Vì tôi đã nói với chúng là không được ăn thức ăn tôi đưa, nên tôi nghĩ chúng đang tự hỏi phải làm gì, và tôi nói: "Vì việc này hơi mất thời gian, cứ tự nhiên mà ăn đi." Sau cái nhìn đầy nghi vấn trong một lúc, Gobumi và Gobukichi nhai thịt một cách tham lam. Miệng hai đứa nó dính đầy máu.
Tôi nhìn đi chỗ khác, và quyết định tách vỏ của con Lửng Lưng Giáp ra. Vì tôi không thể phá vỡ nó bằng cái sừng, không có gì phản đối tôi dùng nó để làm giáp. Tôi dùng con dao hắc thạch ngày hôm qua vừa làm, giờ đã hữu ích hơn. Lưỡi dao không sắc lắm, nhưng so sánh với việc cắt bằng sừng thì con dao hoàn toàn tốt hơn.
Tôi đã biết cách tháo dở vỏ, nhưng trông như thể là nó dính với da, nên để tốt hơn tôi cắt da dính luôn cả vỏ. Sau một chút khó khăn, tôi xoay sở được và xé toàn bộ lớp da chung với vỏ, và lại nhận được một thông báo.
[Goburou nhận được da với vỏ thú!!]
Như thường lệ tôi nghĩ, nó là gì vậy? Tuy nhiên, tôi sớm kết luận thôi kệ nó đi. Tôi cũng muốn đạt được vài dưỡng chất trước khi tiếp tục, nên tôi xé tim, não và chân phải của con lửng ra từng mảnh rồi ăn chúng. Tôi đưa phần còn lại cho Gobumi và Gobukichi. Đây vẫn còn thịt dư, tuy nhiên thịt của con Lửng Lưng Giáp rất ngon! Các kết cấu thịt khi nhai thật tuyệt. Khi nhai các hương vị hòa trộn với nhau tạo nên sự kết hợp tuyệt vời. À à, tôi sẽ ăn một chút vỏ để đánh giá nó.
Học kỹ năng [Vỏ giáp].
Chỉ nhai vỏ một xíu mà tôi nhận được một kỹ năng. Chắc có lẽ vì tôi đã ăn tim, não và chân phải trước đó. Thật ngẫu nhiên, [Vỏ giáp] là kỹ năng khi sử dụng vật được làm từ vỏ sẽ tăng khả năng phòng hộ, tăng cơ hội chặn đòn, và giảm khả năng dính đòn với những cú chí mạng. Vâng, một kỹ năng quá tốt. Lời rồi, lời rồi. Cảm thấy tốt, tôi hoàn thành việc lột da con Lửng Lưng Giáp nhanh hơn, vì tôi đã biết cách.
Ở chỗ làm trước kia, tôi đã quen với việc mổ xẻ, miễn là bạn có bí quyết thì công việc sẽ trở nên đơn giản hơn. Lúc này tôi ăn phân nữa số thịt, phần còn lại tôi ném cho Gobumi và Gobukichi. Sau việc tôi ăn thêm vỏ, Level kỹ năng [Vỏ giáp] có một sự tăng nhẹ. À, gọi Level là thói quen của tôi thôi, để nó dễ hiểu tôi gọi Level của kỹ năng, chứ không có ý nghĩa đặc biệt gì đằng sau. Hiểu rằng kỹ năng mạnh lên là đủ.
Tiếp theo tôi bắt đầu mổ xẻ con Dơi 7 Sắc. Tôi chặt hai cái cánh bảy màu của nó ra rồi bẻ những cái răng trông như thể dùng để hút máu. Tôi cắt thịt và chúng tôi cùng chia nó. Thịt của Dơi 7 Sắc thì mềm hơn so với Lửng Lưng Giáp, vâng, nhưng vị vẫn rất ngon. À mà khoan đã, bằng cách nào mà tôi lại bị như vậy, từ lúc trở thành Goblin, tất cả thức ăn tôi ăn đều ngon cả.
Có lẽ vì tôi đã có một khẩu vị mới khi được hồi sinh? Tôi cũng chẳng quan tâm lắm. Tôi chỉ lo là không học được kỹ năng gì khi ăn con dơi, tuy nhiên thể chất tôi tăng nhẹ và sau khi ăn thịt, cơ thể tôi tràn đầy sinh lực.
Năng lực ESP [Hấp Thụ] không chỉ cho tôi kỹ năng [Vỏ giáp], mà còn tăng sức mạnh vật lý, sức mạnh phòng thủ, sức sống và vv, nhờ đó cường hóa cơ thể tôi, điều đó làm tôi rất cảm kích. Mặc dù vậy, tôi tự hỏi có phải kỹ năng ESP bắt nguồn từ linh hồn của tôi không? Tôi có cảm giác là đã nghe ở đâu đó về việc: bằng một cách nào đó một nhà học giả nổi tiếng đã viết luận án mang tên [Bị nhiễm bệnh bởi một loài virus gây ra việc xuất hiện khả năng ở những người tương thích] hoặc có lẽ tôi nhầm.
Trong một cái nhìn bối rối, tôi nhận ra rằng chẳng có chút ý nghĩa gì khi xác định sự thật của vấn đề này, và vì kiến thức mà không đưa ra thực tiễn thì cũng chẳng giúp được gì, tôi quyết định ngắt dòng suy nghĩ này. Cuối cùng tôi bắt đầu mổ xẻ món chính của ngày hôm nay là ba con Rắn Đêm.
Đầu tiên tôi cắt đầu rắn với dao hắc thạch, nhưng vì da rắn cứng kinh khủng nên một phần nhỏ trên lưỡi dao bị mẻ. Khi tôi treo nó lên, tôi cố cắt và xé nó ra. Tôi nghĩ có thể làm một cái gì đó với da rắn nên tôi lột da nó. Con rắn trần truồng và cụt đầu, mỗi đứa nhận một con.
Chúng tôi ăn, nó hẳn là rất ngon rồi. Yeah, nếu nhúng nó trong sake và đem đi nướng, nó chắc sẽ giống món Kabayaki (lươn tẩm xì dầu rồi đem đi nướng), độ ngon của nó phải như thế đấy, tôi nghĩ vậy. Chỉ tưởng tượng thôi mà đã thấy thèm rồi. Thịt Thỏ 1 Sừng, Lửng Lưng Giáp là loại thịt cứng, dai và ngon, loại thịt siêu mềm là thịt Dơi 7 Sắc, nó cũng ngon. Tuy nhiên, hương vị đến từ thịt Rắn Đêm vượt trội hơn cả. Cái vị ngon này khiến chúng tôi không ngừng ăn, và cả ba đứa ăn sạch sành sanh khẩu phần của mình.
Học kỹ năng [Cảm ứng nhiệt].
Học kỹ năng [Kiểm soát độc rắn].
Học kỹ năng [Kháng độc].
Học kỹ năng [Cảm ứng chuyển động].
Học kỹ năng [Mắt quỷ].
Sau khi ăn con rắn, tôi học một lượt năm kỹ năng. Rõ ràng Rắn Đêm ở một đẳng cấp khác với tôi bây giờ. Khi tôi ăn cái gì mạnh hơn tôi, xác suất nhận được kỹ năng sẽ tăng lên đáng kể. Đó là một trong những đặc trưng của khả năng [Hấp thụ]. Nhưng với năm kỹ năng cùng một lúc thì đây thật sự là lần đầu tiên. Tôi đoán là vì Goblin là một loài quá yếu.
Tốt, tôi thỏa mãn với kết quả ngày hôm nay. Còn những cái răng nanh nhiễm độc tôi sẽ dùng như một công cụ, tuy nhiên nếu Gobukichi và Gobumi không có [Kháng độc] thậm chí chỉ cần xước nhẹ nó, thì chẳng nghi ngờ gì chúng sẽ bị đẩy đến bờ vực của cái chết. Hoặc trong trường hợp tệ nhất chúng sẽ chết ngay lập tức.
Bên cạnh đó tôi còn nhận được kỹ năng [Kiểm soát độc rắn], tôi có thể tẩm độc vào đỉnh của cái sừng mà tôi đang sử dụng. Nếu tôi không chạm vào vật đó thì kỹ năng này sẽ không có tác dụng, nhưng so sánh với những cái nanh độc thì nó an toàn hơn nhiều. Để không có chuyện gì xấu xảy ra, tôi ăn ba cái đầu rắn, việc này hoàn toàn an toàn.
Yeah, chất độc (cái mà hoàn toàn không gây hại đối với tôi nhờ vào hai kỹ năng [Kháng độc] và [Hấp thụ] phối hợp với nhau) chỉ làm cho vị ngon của thức ăn tăng lên. Tuy nhiên, hai đứa kia lại nhìn tôi bằng ánh mắt ghen tị.
Nè, nếu bạn ăn nó thì bạn sẽ chết đó, bạn có hiểu không?
Đắng lòng thật!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...