Tôi thức dậy như thường lệ, và tôi cảm thấy như có một ai đó nhìn tôi, trong khi có hơi thở của ai đó kế bên tôi. Để xác định người đó là ai, tôi giả vờ ngủ.
Theo như kỹ năng [Cảm ứng chuyển động] thì đó là Elven Maiden-chan, bây giờ tôi chỉ muốn hỏi: "Cô đang làm gì ở đây vậy?"
Sau đó, Gobumi-chan, Tóc đỏ, Thợ rèn-san, Hai chị em và Giả kim thuật-san đến xung quanh tôi và kiểm tra tôi thật gần, một lần nữa tôi tự hỏi họ đang làm gì vậy nhĩ?
Vì không thể chơi trò giả chết này mãi được, có lẽ vì cái nhìn từ phía Gobumi-chan và các cô gái khiến tôi cảm thấy kì lạ, và tôi có cảm giác ớn lạnh xuống tận sống lưng, nên tôi mở mắt ra.
Elven Maiden-chan rơi vào hoảng loạn, chuyển động của cô ấy trông thật hài hước, tôi cười thầm trong bụng. Và tôi lại bị đánh bởi Elven Maiden-san.
Tại sao lại là tôi chứ?
Sau khi ăn sáng xong, sau đó luyện tập với Gobukichi-kun. Vì một con Ogre có thể dễ dàng giết chết một con Hobgoblin, nên Gobukichi-kun và tôi không được tham dự mấy trận đấu tập khác.
Trong khi buổi đào tạo đang diễn ra, tôi nói chuyện với những Hobgoblin đang phụ trách việc đào tạo là Gobukichi-kun và tôi sẽ hộ tống Elven Maiden-chan về làng của tộc Elf, sau đó chúng tôi rời khỏi hang động.
Sau khi săn vài con Nhện Argiope để có vài nguyên liệu thích hợp trong một lúc và sau khoảng 3 tiếng đi bộ cuối cùng chúng tôi cũng tới nơi.
Tự dưng chúng tôi bị bao quanh bởi rất nhiều Elf, chúng tôi có thể thấy 25 người trong số họ, nhưng theo kỹ năng [Cảm ứng chuyển động] thực sự thì có tới 48 người.
Họ dường như đang ngắm vào các bộ phận quan trọng của Gobukichi-kun và tôi với cung và tên làm từ Mithril. Mặc dù đó không phải là vấn đề quan trọng đối với chúng tôi.
Tôi có thể giết hết tất cả nếu như tôi dùng toàn bộ kỹ năng của tôi, và cơ thể của chúng tôi với giáp đầy đủ có thể chống chọi lại những mũi tên ngay cả ở cự ly gần.
Không nên đánh giá thấp lượng máu của một con Ogre.
Thành thật mà nói thì, nhận một phát bắn trực tiếp vào phần đầu không được bảo vệ, cũng sẽ rất nguy hiểm, nhưng tôi tự tin là chúng tôi có thể tránh một mũi tên ngay cả khi nó được bắn ra ở điểm mù trong tầm nhìn.
Tuy nhiên, sẽ rất phiền hà nếu như tấn công vì một lý do rất quan trọng, Elven Maiden-chan đang ở đây, kế bên tôi.
Theo phản xạ của Gobukichi-kun để chuẩn bị chặt chém những tên Elf xung quanh nó. Nó nhanh chóng trang bị cây rìu và cái khiên vì chúng không được cầm theo, chúng được cất giữ trong cái vòng tay ma thuật có thể chứa 12 loại vật phẩm và xếp chồng lên 20 lần với những vật phẩm cùng loại. Tôi ra dấu hiệu để nó dừng lại và Elven Maiden-chan có thể nói chuyện với những tên Elf đó.
Chúng tôi bị bao vây bởi đội cận vệ có tên là Chó giữ nhà, họ theo dõi chúng tôi trong khi chúng tôi di chuyển vào bên trong làng của tộc Elf.
Họ sống giữa những cái cây khổng lồ bên trong làng Elf. Tôi có một sự hiểu biết kha khá về kiến trúc.
Nó được xây xung quanh một cái cây mà bạn không thể nhìn rõ cho tới khi bạn tới gần ngôi làng. Giao thông thì được xử lý bằng cách nối những cầu thang giữa các cây xung quanh lại với nhau, bên dưới có giàn giáo hoàn chỉnh chống đỡ, ngoài ra còn có nhà ở, và những cây cầu dọc theo đó.
Khu vực sinh sống chủ yếu là ở trên cây, không phải dưới đất.
Không chắc lắm là tất cả mọi người đều sống trên cây, vì tôi có thể thấy một cái gì đó như cái chuồng ở dưới mặt đất.
Cảm giác rất lạ khi nhìn từ phía trên xuống, hoặc tôi có thể nói là tò mò. Mặc dù chúng tôi liên tục bị theo dõi từ phía trên, chúng tôi vẫn tiếp tục di chuyển lên trên những cái cầu thang và đi qua cây cầu để đến với đích đến cuối cùng.
Có một cái dinh thự khác biệt với các nhà dân ở kích thước. Rõ ràng Elven Maiden-chan ở đây.
Chúng tôi vào bên trong dinh thự và nói chuyện với cha của Elven Maiden-chan.
Ông ta có một bộ ria mép thật hoành tráng, tôi có nên gọi ông ấy là một ông già sành điệu không nhĩ, ổng có một thân hình khá săn chắc đối với một Elf đấy. Nếu tôi là một con Elf chắc tôi sẽ rất ganh tị.
Tôi cố ngồi vào chỗ mà tôi được mời, nhưng nó kêu cọt kẹt nghe mà phát bực, nên tôi phải lịch sự từ chối. Trà được phục vụ và tốn nhiêu đó thời gian là đủ chúng tôi đi thẳng vào công việc.
Để tóm tắt nội dung thỏa thuận mà chúng tôi đề ra, vì Elven Maiden-chan nhận được sự giúp đỡ nên tôi được nhận một khoảng bồi thường hợp lý.
Mặc dù đây không phải là từ thiện, tôi không biết nên nói chính xác là bao nhiêu vì đây là lần đầu tiên tôi làm việc này. Nên tôi bảo với ông ta là cho tôi một phần thưởng nào đáng giá với mạng sống của con gái ông. Liệu có quan trọng không nếu đó chỉ là một số tiền ít ỏi? Ông ấy nói tôi biết cái giá mà ông ta nghĩ đến. Tôi có ý là tôi muốn nhiều hơn.
Ông ta có lẽ sẽ ghét tôi vì chuyện này, nhưng ông ta không rẻ tiền đến thế, sau đó thì Ông cha Elf cũng chịu bình tĩnh.
Tùy thuộc vào bản tính của ông ta, đây là một ẩn ý nếu ông ta rẻ tiền đến thế.
Phản ứng của ông ta nói lên rằng tôi đã thành công.
Thành thật mà nói thì kết quả thật bất ngờ, nhưng một [Cổ vật] Class [Truyền thuyết] cuối cùng cũng thuộc sở hữu của tôi.
Một vũ khí ma thuật hình dáng như cây cung, theo [Thẩm định] thì nó tên là [Failnaught].
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Tôi được bảo là nó không cần tên, khi dây cung được kéo căng ra mũi tên sẽ được cụ thể hóa bởi một sức mạnh bí ẩn, do đó nó hoạt động mà không cần tên.
Mũi tên khi được bắn ra sẽ là [Phát bắn chính xác] trúng ngay nơi mà nó đã ngắm, trừ khi nào không gian đó được bảo vệ bởi một cái khiên, vì cái tên [Phát bắn chính xác] đã nói lên tất cả. Mặc dù nó còn nhiều kỹ năng khác, nhưng sẽ hơi đuối để giải thích hết nên tôi bỏ qua nó.
Cây cung này dường như là một bảo vật gia truyền, dựa vào phản ứng của Elven Maiden-chan khi thấy nó. Rõ ràng là không có gì là không thể để đổi lấy được con gái cưng của ông ta. Ông ấy chắc đã là một bậc phụ huynh lẩm cẩm, woa! Tôi không biết nói gì luôn.
Do đó, tôi thật vui khi cứu cô ấy, ngay cả nếu như chỉ được nhìn ánh mắt ấm áp ấy.
Do đó, sau khi chúng tôi nhận được bảo vật gia truyền, tôi chuẩn bị nói "Ok, chào nhé!" nhưng tôi cảm thấy hơi kì khi làm vậy nên tôi quyết định cho ông ta vài thông tin mà tôi có.
Ngoài ra, tôi rất thích tính cách của Ông cha Elf này.
Ồ, hãy nghĩ đến việc con người đã che giấu thông tin mật này như thế nào, đó là chiến lược mà tôi nên dùng ở đây? Tôi nghe rằng khi bạn rò rỉ thông tin ra từng chút một, thì phần thưởng cũng sẽ đến từ từ.
Thêm nhiều phần thưởng được trưng ra, 30 cái áo giáp lưới làm từ Mithril, 30 thanh đoản kiếm Mithril, 20 khối Mithril, và một vài vật phẩm ma thuật thuận tiện cho cuộc sống hằng ngày.
Tôi đã được đền đáp bởi một người nắm được tầm quan trọng của thông tin.
Trong khi tôi đang say sưa quan sát Ông cha Elf đang viết ra những thông tin và về những cái bẫy mà tôi có thể nhận thức được, tôi lấy 10 con dao mỗi loại làm từ Thủy, Thổ, Phong Hồn Thạch, và đặt chúng lên bàn.
Ngoài ra trong lúc đó, tôi còn lấy ra 3 vật phẩm ma thuật Class [Vô song] loại xẻng có khả năng phù hợp với tộc Elf, những người rất giỏi trong việc xử lý linh hồn.
Nó không giống như kiểu là tôi không mong đợi gì ở việc nhận được đặc ân của ông ta sau này, nhưng tôi nghĩ nó có thể bù vào phần mất mát của những tên Elf ưu tú.
Công việc của chúng tôi hoàn thành tốt đẹp. Tôi bắt tay với Ông cha Elf trong khi cười thân thiện.
Ngoài ra, khi tôi được hỏi "Ngươi có biết nơi ở của những tên lính tinh nhuệ này không?" Tôi không còn lựa chọn nào ngoài mỉm cười và nói "Tôi không biết."
Khi chúng tôi chuẩn bị đi về, ông cha Elf tặng cho tôi quà lưu niệm và nói "Đây là rượu của tộc Elf được biết đến như một loại thuốc gia truyền, hãy cầm lấy nó." Có tới 3 thùng rượu cơ đấy.
Yúp, điều này có phải là nhờ vào [Vận may] không nhĩ?
Rượu là phần thưởng tuyệt vời nhất đối với tôi.
Ông cha Elf nói "Đối với ngươi, ta biết đó chỉ là một thứ rẻ tiền thôi.", ông này hay nhĩ, tôi sẽ đền đáp cho ông sau nhé.
Chúng tôi về đến hang vào lúc trời đã tối. Vì chúng tôi đã có sự mong chờ từ rất lâu, rượu, tôi cùng uống với tất cả mọi người.
"Rượu của tộc Elf mùi vị thật ngonnnnnnn....!!!" Tôi la thét không một chút kiềm chế. Yeah, tôi sẽ để cho Ông cha Elf tiếp đãi tôi như vậy một lần nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...