Việc tập luyện mỗi sáng thậm chí còn chưa được một tuần, nhưng lũ Goblin đã trở nên hữu dụng hơn, đang tăng trưởng cả ở đây và ở đó nữa.
Như tôi nghĩ, vì môi trường tự nhiên là một môi trường sống khá nghiêm khắc, hoặc có lẽ vì chúng tôi là một loài có tốc độ tăng trưởng nhanh, lũ Goblin, những đứa đã trải qua những buổi đào tạo có một sức mạnh phát triển vượt bậc. Những buổi đào tạo là một sáng tạo của tôi khi kết hợp những phần hữu ích tôi lượm lặt từ công ty của tôi trước khi chết.
Gần đây một số đứa cấp dưới có thể giết được Rắn Đêm. Thậm chí tệ nhất chúng có thể tự mình giết con Thỏ 1 Sừng.
Lũ Goblin, những đứa mà mấy ngày trước không có đủ thức ăn cho bản thân, giờ có thể tự lực cánh sinh. Như là một giáo viên của chúng, tôi cảm thấy tự hào vô cùng về thành quả này.
Những Goblin già cũng cảm nhận có sự thay đổi đáng kinh ngạc, và họ nhìn tôi với cái nhìn đầy cảm tình và nể phục. Tôi nghĩ việc điều trị đặc biệt là tiện dụng, nhưng nó chỉ làm giảm bớt một chút thương tổn. Thôi, nó không tạo ra bất kỳ tác hại nào, vì vậy tôi đoán tôi có thể bỏ qua nó.
Khi mặt trời lên đỉnh đầu, cá nhân tôi bắt đầu đào tạo những Goblin, tôi dành cả ngày để làm việc này. Bằng cách này, tôi có thể nắm được khả năng của mỗi cá thể. Tôi cũng có thể nắm được những điểm yếu hoặc thói quen xấu mà chúng có để hướng dẫn chúng đến một hướng thích hợp hơn. Ngoài ra tôi cũng chọn một vài cá thể nổi bật nhất và trên hết là để phục vụ cho việc tăng sức mạnh của tôi. Trong thế giới nghiêm khắc này không có một nhược điểm nào được phép tồn tại trên cơ thể đã trải qua huấn luyện. Đó là lý do tôi chơi một lượt 38 trận đấu, một việc rèn luyện bản thân hữu hiệu.
Sau phiên chủ trì, tôi lại một lần nữa nhận ra rằng Gobukichi và Gobumi-chan, trong số thế hệ này, chúng vượt trội hơn hẳn các đối thủ khác.
Về kết quả của Gobukichi từ những buổi đào tạo gần đây, dường như nó đã học được cách kiềm chế sức tấn công để không gây ra thương tổn nghiêm trọng. Sinh vật trong thế giới này dường như thay đổi một lượng mà nó có một mối quan hệ trực tiếp với những gì họ đóng góp trong nhóm. Bằng cách giết chết kẻ thù, họ nhận được kinh nghiệm để tăng Level và dẫn đến việc tạo ra những thay đổi đáng kinh ngạc trên cơ thể bởi những luật lệ bí ẩn ở thế giới này.
Vào thời điểm này, nếu không dùng kỹ năng của tôi thì nó là một đối thủ đáng gờm. Nếu tất cả các Goblin khác trừ tôi và Gobumi-chan lần lượt thách đấu với nó, thì chúng chắc chắn chả có tí cơ hội nào để giành phần thắng.
Tuy nhiên Gobukichi-kun sẽ không tránh được việc nhận một vài vết thương.
Còn Gobumi-chan thì chậm hơn khi so với tôi, nhưng với những con Goblin khác thì chúng không phải đối thủ của cô ấy trong một trận đấu về tốc độ. Từ khi cô Tiến hóa thành Hobgoblin, sức mạnh của cô cũng tăng lên đáng kể; cô cũng phát triển móng tay trở nên sắc nhọn, và tôi dạy cô ấy sử dụng móng tay khéo léo hơn. Điều này sẽ giúp cô chiến đấu tốt hơn, thậm chí cả khi không có vũ khí. Cô ấy có tốc độ tốt, và nếu không có các kỹ năng của tôi, thì cô ấy có thể trở thành một đối thủ ghê gớm.
Tuy nhiên, bạn có thể nói cô ấy có một chút xinh xắn. Đối với một đối thủ, khi cả hai không có vũ khí, Gobukichi vẫn nguy hiểm hơn trong đánh cận chiến.
Khi buổi đấu tập kết thúc, tôi lập nhóm để đi săn. Thông thường thì chúng tôi sẽ đi săn theo một nhóm tiêu chuẩn của tôi, tuy nhiên hôm nay chúng tôi có thêm một thành viên mới.
Thành viên mới đó chính là một Goblin nữ, Gobue. Trong thế hệ của chúng tôi, cô ấy là cá thể có ảnh hưởng lớn sau ba chúng tôi, và khi các Goblin quỳ trước mặt tôi, cô ấy là người đầu tiên quỳ ở phía trước.
Như bạn thấy đấy, trong khi hai cái ba lô và ba cái túi rộng là những vật tìm được rất tuyệt vời, thì Gobukichi đã mang cái gậy bự của nó phía sau, và tôi không nghĩ Gobumi-chan có thể mang nhiều hơn nữa.
Thẳng thắn mà nói thì tôi có thể mang thêm một cái ba lô, vẫn còn một cái mà trong khi đó Gobumi-chan và tôi đã vác thêm một cái túi rộng, vẫn còn một cái chưa dùng tới. Đó là lý do tôi cần một người mang vác, và Gobue là một ứng cử viên sáng giá. Cô ấy cũng đủ khả năng để theo kịp việc săn bắn. Ngoài ra tăng thêm thành viên với một đồng đội mạnh mẽ cũng không tệ. Tốt, cô ấy sẽ mang cái ba lô.
Khi trang bị cho Gobue, chúng tôi cho cô ấy cái khiên secondhand của Gobukichi, cùng với cây gậy bắn đá của Gobumi-chan. Chúng tôi cũng trang bị cho cô trang phục có giáp, hắc thạch dao và con dao găm. So với chiếc sừng thỏ cô ấy đang dùng thì sự cách biệt này là một trời một vực.
Ngoài ra, vì cô ấy cũng mang cả hành lý của chúng tôi, mang thêm nhiều quá là không cần thiết. Hoặc như thế này, khi chúng tôi đang đi săn, con mồi sẽ được chúng tôi mang đi, do đó, trang bị cho cô ấy quá nặng thì thật ngu ngốc. Chỉ vừa đủ để bảo vệ bản thân khỏi bị thương là được.
Theo lý do đó mà việc săn bắn dễ dàng hơn rất nhiều so với thường lệ. Bởi vì không như trước đây, khi đó mỗi người sẽ chia sẻ gánh nặng từ việc mang vác con mồi, thì giờ Gobue lo hầu hết việc kéo vác vật nặng; chúng tôi hoàn thành buổi săn không chút mệt mỏi.
Mang vác hành lý nặng, Gobue cũng mệt, nhưng so với chúng tôi những người đối mặt trực tiếp với trận chiến, thì nó là sự khác biệt lớn. Ngoài ra, vì cô ấy cũng đóng góp bằng việc bắn những viên đá, cô ấy cũng tăng được Level thông qua việc nhận điểm kinh nghiệm. Có lẽ ngày Gobue Tiến hóa thành Hobgoblin sẽ đến sớm.
Chúng tôi không tìm được con mồi nào mới, tuy nhiên, cái bụng đã được lấp đầy.
Thịt rất ngon, phải không?
Sau khi quay về hang động, tôi đọc sách và đi ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...