Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Lo lắng lo lắng lại lo lắng lo lắng, cô cố chịu đựng qua mấy ngày.

Sau đó rõ ràng rành mạch hợp lẽ lãng phí mấy ngày, một bài cũng không ghi âm……. May mà gần tới tháng tốt nghiệp, trường học bắt đầu chuẩn bị liên hoan đêm tốt nghiệp, trong khoa cũng có liên hoan đêm tốt nghiệp của mình, cô đương nhiên bị hai bên trưng dụng sung quân, bên đàn tranh, bên dương cầm, chạy diễn tập cũng tốn không ít thời gian.

Thần kỳ là, Canh Tiểu Hạnh trước giờ lười về nhà, bỗng nhiên thứ sáu lại chạy về.

Tối thứ sáu trong ký túc chỉ còn một mình cô, ít nhất cô không cần đối mặt với nghi vấn “Vì sao cuối tuần không về nhà” của Canh Tiểu Hạnh….. Nhưng cũng chẳng có ai bàn bạc với cô, làm sao để ứng phó buổi triển lãm hoạt hình ngày 14 tháng 2 này.

Loại ngày phấn hồng khắp chốn như vậy, cô không ăn mặc long trọng chút lại thấy có vẻ không tôn trọng Đàu Bài….

Nhưng nếu Đầu Bài chỉ ngẫu nhiên trùng hợp chọn trúng buổi triển lãm ngay lễ tình nhân, mà không có ý tiến thêm một bước, ăn mặc chải chuốt quá mức lại có vẻ không tốt lắm?

Cố Thanh cảm thấy bản thân mình sắp xoắn xuýt đến bệnh.


Đến trưa hôm sau, khi Đầu Bài nhắn tin đến, nói đã đến cửa ký túc xá, cô vẫn còn đối diện với mớ quần áo không biết chọn bộ nào, nước tới chân rồi, đưa đầu ra một đao, thụt đầu về cũng một đao, thôi thì làm hoa si một lần đi!

Để hợp với triển lãm hoạt hình, cô mặc bộ váy áo học sinh mới mua hồi học kỳ trước nhân dịp đêm tân niên, bắt đầu nhanh chóng thay, áo sơmi trắng và áo len vàng, váy ngắn sọc caro vàng xanh lá đan xen, vớ dài xanh sẫm, gi

ày cùng màu vớ…… Cuối cùng khoác thêm áo lông trắng… Rất long trọng a T.T, cô đứng cạnh bồn rửa tay, đối diện gương, bắt đầu ngẩn người.

Soi gương ba giây, nháy mắt liền đỏ mặt.

Cuối cùng tự ép mình da mặt dày lên, vai đeo túi đi ra ngoài. Loại ngày thế này, bên ngoài ký túc đều là các cô gái ăn mặc xinh đẹp, đủ loại tư thế chờ bạn trai.

Cố Thanh liếc mắt nhìn quanh, không tìm được Mạc Thanh Thành.

Cô đang nghi hoặc, chợt nghe phía xa có người gọi tên mình, là giọng của Đàu Bài, cô quay qua tìm nơi thanh âm phát ra, rốt cục tìm thấy Đầu Bài đang đứng cùng vài cậu học trò ở dưới lầu trung tâm hoạt động, đang nhìn mình. Cô đi qua, phát hiện có cả một vị sư huynh của mình………


“Cố Thanh?” Sư huynh vui vẻ, “Mạc Thanh Thành, anh chờ sư muội của em sao?”

Mạc Thanh Thành nhẹ ừ một tiếng.

Hai tay Cố Thanh siết dây đeo túi của mình, nhỏ giọng gọi tên sư huynh. Kiểu đi hẹn hò gặp phải sư huynh đồng môn, tình trạng quẫn bách thế này, nghĩ cô cũng chưa từng nghĩ đến…….

Sư huynh hiển nhiên rất thân với Mạc Thanh Thành, họ nhẹ hai tiếng trêu chọc: “Anh là sư huynh trung học, Cố Thanh là học muội đại học…. Anh nói xem, sau này bối phận, ha ha, phải phân thế nào cho tốt đây, ha ha ha ha.”

( ⊙ o ⊙)

………..

………..

Mạc Thanh Thành cười vỗ vỗ bả vai vị kia, anh bạn còn muốn tiếp tục cười lập tức thu liễm, không ngừng nói: “Này đương nhiên phải theo sư huynh luận bối phận, gọi chị dâu, gọi chị dâu……”

%>_


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui