“Bảo bối, anh may xong lễ phục cho em rồi, tổng cộng ba bộ, tính thời gian anh thắng.” Huống Ưng Kiệt tự tay thiết kế và may trọn vẹn lễ phục kết hôn cho cô gái bảo bối của mình, sắp xếp toàn bộ vào trong hộp, đóng gói lại, đồng thời gọi điện thoại nói với cô một tiếng.
“Em cũng làm xong vậy, một bộ âu phục chính thức, một bộ áo đuôi tôm, một bộ âu phục thoải mái, cũng không thua anh đó!” Quý Tiểu Ba đang ủi thẳng âu phục.
Hai người dành thời gian gần một tháng, ở Công ty thiết kế sư lễ phục chia ra làm việc trong hai phòng riêng lẻ vì đối phương may trang phục kết hôn, tranh tài người nào làm xong trước, hơn nữa không thể xem trước thành phẩm đối phương làm được, muốn để đến ngày kết hôn mới giao cho đối phương làm lễ vật, muốn đối phương vui mừng khó quên.
Quý Tiểu Ba sử dụng máy may, Huống Ưng Kiệt giúp cô mang đến từ căn phòng dưới tầng hầm ở nhà cũ, mặc dù phủ đầy bụi trong ba năm, nhưng sử dụng vẫn còn thuận tay.
“Nếu là hòa nhau, vậy thì có thể lên đường thuận lợi.”
“Dạ.”
Bọn họ dự định bay đến nước Pháp, tại mặt biển xanh thẳm cử hành hôn lễ trên du thuyền, người tham dự lễ chỉ giới hạn bạn tốt thân thiết.
Cha mẹ của Huống Ưng Kiệt nhận được tin anh kết hôn, lại được biết cô dâu là tiểu thư xinh đẹp, đáng yêu của công ty du thuyền, hai người rất vui vẻ, sớm thuê một người phiên dịch đi theo, trực tiếp từ Đại Lục lên đường đến nước Pháp, ở tại biệt thự ven biển của con trai, phụ trách chuẩn bị hôn lễ.
“Ưng ~~ có thể cho người ta liếc mắt ngắm một lần xem hình dáng lễ phục như thế nào không?” Quý Tiểu Ba dịu dàng dụ dỗ ông xã tương lai cho cô xem trước một chút.
“Không được, xem trước sẽ không có ngạc nhiên đáng nói.” Huống Ưng Kiệt muốn cô tuân thủ lời hứa.
“Ừm…… Được rồi!” Cô đành phải nhẫn nại vài ngày nữa, dù sao rất nhanh có thể mặc lễ phục kết hôn do đích thân anh vì cô may đo, cô cần gì nóng lòng như vậy.
Ngày kết hôn ——
Trên mặt biển xanh thẳm, một chiếc du thuyền sang trọng “Tín hiệu Tình yêu” chậm rãi lướt đi, đây là quà tặng kết hôn mà ba Quý hào phóng dành cho con gái yêu cùng con rể.
Bên ngoài du thuyền, dàn nhạc diễn tấu những ca khúc du dương, cha mẹ hai bên gặp nhau vui vẻ, bạn bè thân hữu hào hứng nói chuyện phiếm ăn món điểm tâm ngọt, Mục Sư người Pháp cũng bị lây không khí náo nhiệt, cùng người phiên dịch hai người thảo luận cẩn thận chi tiết cô dâu chú rể tiến vào sân khấu.
Bên trong du thuyền, trong phòng ngủ rộng rãi, Quý Tiểu Ba vui mừng mở ba hộp lớn Huống Ưng Kiệt đưa cô, trong đó có đầm cưới công chúa bằng lụa Chiffon (*) màu hồng phấn, một hộp là trang phục dạ hội thấp ngực màu trắng bạc, kiểu dáng hiện đại vô cùng, một hộp còn lại là lễ phục khảm đầy trân châu cùng mảnh xà cừ phát sáng đầy màu sắc, lụa trắng choàng đầu viền ren tơ đắt tiền, khảm lên trân châu xinh đẹp…… Cô cảm giác bộ lễ phục này, hình như đã từng gặp qua ở nơi nào rồi?
(*) Chiffon: loại vải có độ mỏng (hơi trong suốt) và sáng (hơi bóng), có độ rũ vừa phải.
Cô nghĩ đi nghĩ lại, không phải là…… Cô từng cùng Đại Ưng hoàn thành một lễ phục cho búp bê Cầu Cầu, chẳng qua làn váy bộ lễ phục này chỉ thay đổi thành dài hơn, càng lãng mạn động lòng người.
Cô hình như từng nói qua cô cũng muốn mặc lễ phục giống như vậy, vậy mà anh nhớ rõ, không quên……
Cô cảm động tâm ý của anh, vui mừng không nói thành lời, lấy lễ phục ra, hai người bạn tốt của Đại Ưng - Thư Thải Đề cùng Bao Đường Tâm Hân giúp đỡ nhiệt tình, thay bộ lễ phục này.
“Thật xinh đẹp, đây thật là bộ váy cưới tràn đầy tình yêu.” Bao Đường Tâm Hân khen thưởng không dứt.
“Bộ váy cưới này rất hợp với cô nha!” Thư Thải Đề cũng lên tiếng khen ngợi.
“Cám ơn hai cô tới giúp tôi, các cô thật tốt.” Quý Tiểu Ba cám ơn hai vị chị em này, chính mình cũng thật thích thành phẩm của Đại Ưng.
Buổi lễ kết hôn bắt đầu, cô đi ra bên ngoài du thuyền, tay choàng cánh tay của ba Quý, đi từng bước một hướng đến vị Mục Sư đang trước mặt Huống Ưng Kiệt.
Anh mặc bộ lễ phục màu trắng dành cho đại lễ mà cô tỉ mỉ cắt may, tư thế oai hùng lạ thường.
Cô cho rằng mình sẽ không khóc, nhưng lúc ba thận trọng đặt tay cô vào tay Huống Ưng Kiệt, vào khoảnh khắc tay của cô rời khỏi lòng bàn tay ấm áp của ba, nước mắt cô bỗng dưng tuôn rơi.
Cùng thời điểm này, cô cũng nghe được âm thanh sụt sùi yếu ớt, vừa nhấc mắt thấy mắt ba so với cô còn hồng hơn, lại hướng nhìn Huống Ưng Kiệt, ánh mắt của anh cũng ẩm ướt, ba không nỡ bỏ cô, cô có thể hiểu được, nhưng cô không hiểu tại sao ông xã mình rơi nước mắt theo?
“Ha ha……. Ánh mắt của mọi người đều đổ mồ hôi.” Cô trêu chọc họ, ba người đều nở nụ cười.
Ba chính thức giao cô cho Huống Ưng Kiệt, lui sang một bên dự lễ.
Mục Sư làm chứng hạnh phúc, đọc lời nguyện thề, hai người đồng ý lời thề, chính thức trở thành vợ chồng, bà con bạn bè vỗ tay nhiệt liệt, tiệc khiêu vũ kết hôn lập tức tiến hành ngay tại boong thuyền, từng đôi tình nhân ôm nhau, nhảy múa theo điệu nhạc.
Huống Ưng Kiệt cũng thâm tình ôm lấy Quý Tiểu Ba trong tiếng nhạc lan tràn khắp nơi.
“Ưng, mới vừa rồi tại sao trong mắt anh có nước mắt? Có phải hay không…… Có chút hối hận đi theo em vào phần mộ tình yêu này?” Quý Tiểu Ba hai tay vòng quanh cổ anh, nháy mắt hỏi anh.
“Phi phi, chớ nói nhảm, là khởi điểm hạnh phúc.” Anh khôi hài mổ môi cô, sửa lại lời nói của cô.
“Đây không phải đáp án.” Cô cười tươi, buộc anh nói.
“Anh là bởi vì…….” Huống Ưng Kiệt muốn nói lại thôi.
“Bởi vì sao?” Hai tay cô nhẹ nhàng trượt xuống cổ anh, mơn trớn vạt áo trước ngực anh, lượn quanh trên eo anh.
“Ồ!” Trong nháy mắt thân thể anh như có dòng điện chạy qua, tràn đầy cảm giác khẩn trương, cô gái bảo bối của anh lúc này lại dùng phương thức dịu dàng dồn ép anh, anh thật đúng là không thể không trêu chọc cô.
“Nhìn thấy em mặc bộ váy cưới này, khiến anh nhớ đến đêm trước khi chia tay.” Giọng nói anh rất thấp rất thấp.
“Đêm hôm đó để cho anh khổ sở.” Cô vỗ về lưng anh, an ủi anh.
Anh lắc đầu. “Khổ sở là chuyện sau khi trời sáng.”
“Đêm hôm đó rốt cuộc làm sao vậy?”
“Để cho anh thường xuyên…… Âm thầm…… Trở về chỗ.” Anh nói ra bí mật chưa từng thổ lộ.
Tay nhỏ bé của cô trở về cổ của anh, kéo đầu anh xuống, nhẹ nhàng nói với anh: “Về sau không cần trở về chỗ đó! Chúng ta có thể ngày ngày ngọt ngào…… Yêu cùng một chỗ.”
“Em nói, mỗi ngày nha!” Anh cười, đè ép đôi môi nóng bỏng, hôn cô chầm chậm.
“Ừm!” Cô hôn anh, cho anh một cam kết bảo đảm khiến anh hài lòng.
Anh nóng bỏng hôn cô, cô nhu tìnhđáp lại.
Hai người ở trong lòng ngầm cho phép, muốn cùng nhau dạo chơi trong biển tình yêu đời này kiếp này.
Cho đến vĩnh viễn…… Vĩnh viễn……
【 Hết trọn bộ 】
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...