Rạp Xiếc Drama P1




Hoàng Đức:

Anh Linh ơi!

Anh Linh ơi!

Anh Linh ơi!

Rep em đi mà!

Anh ơi!

Nguyễn Tiến Linh đã xem

Hoàng Đức:

Đừng seen mà...

Rep em đi

Em có chuyện muốn nói.

Nguyễn Tiến Linh:

Tao không đổi phòng đâu.

Hoàng Đức:

Dạ???

Nguyễn Tiến Linh:


Tao bảo là tao không đổi phòng đâu, cho anh Tấn Trường hay cho anh Phượng đều không.

Hoàng Đức:


Ơ...

Em có nhắn tin để xin anh đổi phòng đâu ạ...

Nguyễn Tiến Linh:

Đổi người khác sang đây cũng không được.

Hoàng Đức:

Sao phải đổi ạ?

Được ở với anh em vui muốn chết mà, làm gì có chuyện đổi!

Với lại anh Dũng cũng bảo không được đổi còn gì.

Nguyễn Tiến Linh:

Thế thì được.

Hoàng Đức:

Hi hi

Anh em mình ở cùng nhau này! Thích thật!

Em không ngờ luôn á!

Hi hi

Nguyễn Tiến Linh đã xem

Hoàng Đức:

Mai là hội quân rồi đó. Mấy giờ anh bay ạ?

Em ra đón anh nhé?

Nguyễn Tiến Linh:

Không cần.

Hoàng Đức:

Cho em đón anh đi mà.

Xong anh em mình đi ăn ốc!

Ốc hương, ok không?

Nguyễn Tiến Linh:

Đón làm gì?

Tao không ra cùng giờ với Hoàng Anh Gia Lai đâu.

Hoàng Đức:

Là sao ạ?


Em đón anh mà, sao lại liên quan đến bên Hoàng Anh Gia Lai.

Nguyễn Tiến Linh:

Này Đức, tao hỏi thật.

Hoàng Đức:

Dạ? Anh hỏi gì em ạ?


Anh cứ hỏi đi, hỏi gì em cũng trả lời hết.

Nguyễn Tiến Linh:

Mà thôi...

Hoàng Đức:

Ơ...

Thế...

Anh không hỏi thì cho em hỏi anh nhé.

Nguyễn Tiến Linh:

Hỏi đi, trả lời được thì tao trả lời.

Hoàng Đức:

Anh ghét em lắm ạ?

Nguyễn Tiến Linh:

Không hẳn.

Hoàng Đức:

Không hẳn tức là có một chút ạ?

Nguyễn Tiến Linh:

Không ghét mày. Được chưa?

Hoàng Đức:

Thế sao anh không rep tin nhắn em...

Nguyễn Tiến Linh:

Thế tao đang nói chuyện với vong à?

Hoàng Đức:

Không phải, ý em là bình thường em nhắn tin anh toàn không trả lời, phải có việc gì đó mới trả lời cơ.

Mà em cũng phải nài nỉ mãi anh mới chịu nói.

Anh cũng không vui vẻ với em như với mọi người.

Có phải em làm gì để anh ghét không ạ?

Anh nói đi em sẽ sửa mà.

Nguyễn Tiến Linh:

...

Hoàng Đức:

Anh Linh...

Nguyễn Tiến Linh:

Tao hỏi thật.

Bệnh ngơ lây qua đường đồng đội chung câu lạc bộ à?

Sao Viettel ai cũng ngơ cả thế?

Hoàng Đức:

Dạ?

Là sao ạ?

Nguyễn Tiến Linh:

Mày suốt ngày quanh quẩn bám lấy Phượng, đừng tưởng tao không biết mày xin anh Dũng cho mày ở chung phòng với Phượng.

Mà mày chả lẽ không biết tao...

Thôi, bỏ đi.

Chả có gì đáng nói.

Hoàng Đức:

Anh Linh...

Anh thích anh Phượng đúng không?

Nguyễn Tiến Linh:

...

Hoàng Đức:

Anh không nói em nhìn cũng biết mà.

Em có hơi ngơ một chút, nhưng không đến nỗi rõ ràng như vậy mà không nhìn ra.
1

Nguyễn Tiến Linh đã xem

Hoàng Đức:

Anh biết anh Phượng có anh Thanh rồi mà.

Sao anh còn cố chấp như vậy?

Anh không đau lòng à?

Nguyễn Tiến Linh:

Rồi sao?

Mày thì hơn gì tao mà mày nói?

Hoàng Đức:

Ơ...

Anh cũng biết à?

Nguyễn Tiến Linh:

Tao thể hiện rõ chẳng lẽ mày thì không?

Hoàng Đức:

Vậy là...

Nguyễn Tiến Linh:

Tao biết mày cũng thích Phượng.

Tao biết Phượng có người yêu rồi, tao biết Phượng sẽ không để ý đến tao, tao biết tao không có hi vọng.

Tao biết hết, và mày dù ngơ thì cũng biết rồi đấy thôi.

Rồi mày đi khuyên tao?

Chó chê mèo lắm lông à?

Hoàng Đức:

Ơ...

Em có thích anh Phượng đâu!!!

Nguyễn Tiến Linh:

Không cần chối.

Mấy lần lên mày toàn bám, đòi đi chung, đi đâu cũng theo sau lưng. Mày tưởng tao không nhìn thấy à.

Dù tao không có tư cách ghen, nhưng tao cũng sẽ khó chịu khi có người cứ tiếp cận người tao thích chứ.

Nên tao không muốn nói chuyện với mày.


Đức, tao thích Phượng thật, nhưng tao tự biết chừng mực, tao không làm gì quá trớn, không có ý định chen chân vào giữa Phượng với anh Thanh.

Tao hi vọng mày cũng thế.

Mày đừng bám Phượng nữa.

Hoàng Đức:

Em không thích anh Phượng thật mà!

Sao anh với anh Thanh đều nghĩ như thế vậy?

Người em thích là anh cơ mà!

Hoàng Đức đã thu hồi một tin nhắn

Nguyễn Tiến Linh:

Mày vừa nhắn cái gì?

Hoàng Đức:

Dạ không...


Em nhắn nhầm.

Nguyễn Tiến Linh:

Tao đọc được rồi.

Hoàng Đức:

Dạ...

Anh...

Nguyễn Tiến Linh:

Tao chưa dứt được Phượng.

Hoàng Đức:

Em biết.

Nguyễn Tiến Linh:

Ừ.




______




Nắng ấm xa dần:

Hu hu anh Trường ơi!

Em nhỡ tay nhắn tin bảo thích anh Linh rồi!

Anh ơi làm sao bây giờ?

Quân sư:

Vãi! Lúc nào mà nhanh vậy?

Nắng ấm xa dần:

Mới khi nãy...

Anh ấy hiểu lầm em thích anh Phượng, xong nói em một tràng.

Em mới không kìm được bảo em thích anh ấy.

Xong em gỡ tin nhắn rồi.

Nhưng anh ấy vẫn đọc được.

Hu hu giờ em phải làm thế nào?

Quân sư:

Thế này thì nắng ấm xa dần thật sự luôn!

Mai lên hội quân mà hôm nay mày bảo thích nó, rồi hai đứa mày chung phòng tính nhìn mặt nhau kiểu gì?

Nắng ấm xa dần:

Em lỡ mà!

Anh nghĩ cách cứu em đi chứ!

Quân sư:

Tao biết làm sao?

Tao đâu xóa trí nhớ nó được.

Nắng ấm xa dần:

Anh là quân sư của em, anh hứa giúp em mà!

Giúp em đi! Em xin anh đấy!

Quân sư:

Thôi, nói thì cũng nói rồi, tùy cơ ứng biến đi.

Mà nó trả lời mày sao?

Nắng ấm xa dần:

Anh ấy bảo anh ấy chưa dứt được anh Phượng, em bảo em biết thì anh ấy ừ.

Quân sư:

À! Không cạch mặt mày thì còn cứu được.

Nó bảo thế ý là vì nó còn chưa dứt thằng Phượng nên mới chưa chấp nhận được người mới thôi.

Mày chờ nó thêm thời gian nữa.


Nhân dịp mày được chung phòng với nó.

Dù dịp này là do tao năn nỉ thầy với anh Chíp gãy lưỡi cho mày.

Mày hãy làm sao thể hiện cho nó thấy giữa đơn phương một người trong vô vọng và quay đầu chấp nhận một người yêu thương mình thật lòng thì bên nào hơn.

Kiểu gì nó cũng sẽ động lòng.

Ngày xưa lúc tao còn vật vã vì thằng Thanh thì sư tử bé theo đuổi tao như vậy đấy.

Nắng ấm xa dần:

Ồ...

Quân sư:

Hiểu rồi chứ gì?

Nắng ấm xa dần:

Dạ chưa ạ.

Quân sư:

Đm!

Viettel kéo được cáp mạng không kéo được cáp não à? Sao ai cũng ngơ ngác thế?

Nắng ấm xa dần:

Tóm lại em cứ quan tâm anh ấy như em muốn là được ạ?

Quân sư:

Ờ!

Nắng ấm xa dần:

Vậy đi thì em hiểu.

Quân sư:

Làm quân sư cho mày tao tổn thọ.

Nắng ấm xa dần:

Mặt anh sẵn nếp nhăn rồi mà...

Quân sư:

Mày nói cái gì?

Nắng ấm xa dần:

Dạ em xin lỗi.

Quân sư:

Thôi khuya rồi đi ngủ đi, mai tao còn phải bay.

Nắng ấm xa dần:

Dạ. Cảm ơn anh.

Quân sư:

Khỏi!

Anh em thì tao giúp, với lại tao cũng không muốn đến lúc thằng Linh không kìm được, để thằng Phượng thằng Thanh biết lại khổ.

Mà sao lắm người thích thằng Phượng thế nhỉ?
2

Nắng ấm xa dần:

Chắc mọi người gu lạ.

Quân sư:

Nó mà nhìn thấy là nó dỗi mày đấy.

Nắng ấm xa dần:

Thì kệ chứ.

Em chỉ sợ anh Linh dỗi thôi...

Quân sư:

Ghê! Ghê quá! Quá là ghê!

Thôi mày cố gắng cưa thằng Linh đi. Hậu cung thằng Phượng tỉnh ngộ hết rồi còn mỗi thằng Linh. Cứu rỗi nó đi, đừng để nắng ấm xa dần.

Nắng ấm xa dần:

Em cũng hi vọng thế.

Lương Xuân Trường đã đổi biệt hiệu của bạn là Nắng ấm sẽ về


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận