"Rốt cuộc.
.
.
Ngươi đối với thời gian có bao nhiêu hiểu biết?"
Thời gian sắp tới sẽ có chuyện gì xảy ra? Có thể khiến cho mình cùng với Tích Kính trở về quá khứ lần nữa sao?
Chuyện gì sẽ xảy ra?
Ngô Quảng Liệt không biết.
Có thể, tương lai hắn sẽ biết, thế nhưng hắn lại không có cách nào tự nói với chính mình.
Tích Kính cũng biết và nàng sẽ không nói.
Thời gian tới, nhất định sẽ có chuyện cực kỳ kinh khủng xảy ra, cho dù ngươi biết hay không.
Nhưng hắn phỏng chừng, Tích Kính trở về thời đại này sợ rằng phụ mẫu của nàng đều đã bỏ mình.
Điểm này không khó suy đoán.
Tuy rằng từ trong hình có thể đoán được đó là Di Hoa, thế nhưng không thể bảo chứng nàng sau đó có còn sống nữa không.
Nhìn từ tuổi tác trong ảnh phán đoán, tối đa cũng chỉ cách hiện tại khoảng vài năm nữa thôi, thậm chí có khả năng chỉ sau một hai năm nữa, khi đó cho dù đã tốt nghiệp trung học, nhưng mình vẫn có khả năng sẽ chết.
Hơn nữa, cho dù nhìn có vẻ như Di Hoa sẽ sống lâu hơn nhưng lịch sử có thể cải biến nên không thể chắc được.
Thời gian nghịch biện thật sự rất phức tạp.
Những tác phẩm khoa học viễn tưởng có liên quan tới khái niệm này như tiểu thuyết, phim ảnh, trò chơi thường thường rất khó tránh khỏi có bug tồn tại.
Theo lý mà nói, phim ảnh là thứ thể hiện cuộc sống đời thường chân thực nhất cho nên nó phải phát triển đi theo logic không được xuất hiện bug, nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.
Trước đây khi hội nghị trong mơ, Hầu Tước đã từng nói với Diệp Tưởng một việc, đó chính là điện ảnh kinh khủng kỳ thực vì nó có thể xuất hiện bug, tỷ như cho phép diễn viên sử dụng vật nguyền rủa chống lại nguyền rủa, đó chính là 1 bug lớn nhất, hay thậm chí cho phép diễn viên không diễn theo kịch bản nhưng phải trả giá bằng vé chuộc cái chết.
Điều này cũng có nghĩa bản thân bộ phim chỉ là 1 thế giới giả tạo mà thôi, thế giới này không cần quá nhiều tính logic để có thể phù hợp với nội dung phim kinh dị cần.
Thậm chí quang hoàn nhân vật chính cũng là 1 bug...!những bug này được tồn tại là vì nội dung kịch bản cần thiết.
Ngươi muốn phân rõ phải trái với rạp chiếu phim là vô dụng, thời gian nghịch biện như vậy tại sao lại không tồn tại bug cơ chứ.
Ngươi có thể tránh được lúc này, nhưng quá khứ vẫn như trước có thể thay đổi, khi đó ngươi cũng sẽ chết mà thôi.
Vì lịch sử có thể cải biến, nên kéo theo đó sẽ sinh ra hiệu ứng cánh bướm cực đại.
Mà cùng lúc đó, có thể nói An Nguyệt Hình đang được vạn người chú mục.
Tuy rằng các diễn viên phổ thông đều đặt tiền cược cho hắn chết, nhưng có không ít người vẫn mong muốn hắn có thể sống sót.
Bộ phim kịnh dị này tình thế có chút nghiêm trọng, dù cho ảnh đế như là Mộc Lam cũng suýt nữa phải nuốt hận, ký ức đến nay vẫn còn nhớ rõ, Mộc Lam khoảng hơn 1 giờ sáng được người ta phát hiện đang nằm trong rừng cây.
Chỉ với điểm này thôi cũng đủ chứng minh, chiến lực ảnh đế trong bộ phim kịnh dị này, vẫn còn có chút miễn cưỡng!
Như vậy, đệ nhất ảnh đế An Nguyệt Hình tự nhiên trở thành hy vọng cuối cùng của các diễn viên.
Nếu như nói, ngay cả An Nguyệt Hình cũng không thể sống nổi, vậy sẽ là tuyệt vọng cỡ nào đây.
Về phần Hầu Tước, tuy hắn cũng rất cường đại nhưng luôn ẩn nhẫn, làm người ta nhìn vào trái lại cảm giác hắn "Không bằng An Nguyệt Hình".
Nhưng.
.
.
An Nguyệt Hình nào có quan tâm tới sinh mệnh của mọi người!
Lúc này, An Nguyệt Hình cầm trong tay túi ny lon có không ít quả.
Bắt đầu thâm nhập vào nơi sâu nhất trong vườn.
Xung quanh càng ngày càng ít người.
Bỗng nhiên, một con quạ đen từ trên trời giáng xuống, bay tới nới cách không xa An Nguyệt Hình.
Hai mắt nó cứ hờ hững như vậy nhìn chăm chú vào An Nguyệt Hình, tựa hồ như con mắt của tử thần!
"Trên hòn đảo này...!vẫn còn quạ đen sao?"
Đây nguyên là lời kịch của Lý Vĩnh Quân.
Từ lời thoại này không khó để phán đoán, khi Lý Vĩnh Quân còn là học sinh đã từng đến chỗ này và cũng từng trông thấy quạ đen.
Tiếp đó An Nguyệt Hình lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Đương nhiên chỉ là đóng kịch mà thôi.
Bản thân hắn không hề có cảm giác sợ hãi.
Lại có thêm vài con quạ đen từ bóng tối trong rừng cây bay ra, đậu xuống mặt đất.
Không bao lâu, cả bầu trời trước mắt đã ngập tràn quạ đen.
Loại chim này bị mọi người coi là điềm xấu, cho nên lúc này mang đến áp lực tâm lý khổng lồ.
Huống chi những con chim này gợi lên ký ức cực kỳ không vui của Lý Vĩnh Quân?
Nhưng người trước mắt không phải Lý Vĩnh Quân, mà là An Nguyệt Hình.
"Bỏ đi, bỏ đi, không nên tới đó!"
Biểu tình sợ hãi của An Nguyệt Hình diễn đạt rất sinh động nội tâm hoảng sợ, sau đó hắn bắt đầu chạy về 1 hướng khác.
Nhưng vô số quạ đen từ trên trời và từ trong rừng cây không ngừng lao qua người hắn! Nếu như không phải An Nguyệt Hình đang đứng đây mà đổi lại thành một diễn viên phổ thông khác, chỉ sợ chân đã nhũn ra rồi.
Bởi khắp người hắn đều là quạ đen bay qua bay lại, dẫn đến tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều.
Thế nhưng.
.
.
trong một cái chớp mắt, An Nguyệt Hình từ khoảng cách giữa mình và bầy quạ đen, nhìn thấy một cái bóng mơ hồ!
"Vĩnh.
.
.
Quân.
.
."
Thanh âm kia như từ nơi sâu nhất dưới địa ngục truyền ra, tràn đầy oán hận!
"Vì.
.
.
Sao.
.
."
"Ngươi.
.
.
Ngươi là ai?" An Nguyệt Hình vẫn tiếp tục biểu lộ vẻ mặt sợ hãi, còn tay phải của hắn đang từ từ giơ lên.
Trong nháy mắt.
.
.
Vô số quạ đen đều bị hút vào trong lòng bàn tay phải của An Nguyệt Hình!
Tay phải của hắn cứ như là 1 hắc động chân chính, tất cả quạ đen trong nháy mắt đều bị nuốt chửng không còn!
Còn bóng đen trước mắt đã biến mất.
Ngay cả quạ đen và bóng đen đều không còn nhưng An Nguyệt Hình vẫn như trước biểu lộ sự "Sợ hãi", hơi thở gấp gáp.
Loại hành vi này kỳ thực là bug, để cho người xem không hiểu bộ phim kịnh dị này đến tột cùng là cái gì, vật bị nguyền rủa được thêm vào hoàn toàn khiến bản kịch bản trở nên gay cấn hơn, ngạnh sinh trở thành thể loại phim linh dị, đưa đến vô số lỗ thủng trong nội dung kịch bản.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác đều có điểm ăn khớp đúng với yêu cầu, nêú hành vi không ăn khớp, sẽ dẫn đến NG.
Vấn đề này đã được rạp chiếu phim thứ 10 thảo luận qua từ rất sớm.
Theo lý thuyết, quay chụp điện ảnh là vì kiếm tiền, trong bất kỳ bộ phim điện ảnh nào, điều đầu tiên chính là suy nghĩ làm sao để bán được nhiều vé nhất, nếu như diễn theo cách thức quay những bộ phim thông thường, diễn viên sẽ không chết đi mà chỉ để bọn hắn ngất đi, như vậy sẽ là bộ phim kinh dị ưu tú nhất.
Thế nhưng, những bộ điện ảnh này căn bản không tồn tại khán giả, cũng không cần bán vé, vì sao cái gì mà phải quay cũng không ai biết được.
Câu hỏi này ngay cả An Nguyệt Hình cũng không thể hiểu được.
Hắn cầm bàn tay phải, nơi mới xuất hiện hắc đạo hút vào vô số quạ đen, lúc này không có nửa điểm biến hóa, đến cũng nhanh rời đi cũng nhanh, dĩ nhiên làm ra hành vi rất "Ăn khớp".
Mặc dù là "chạy trốn", nhưng đối với An Nguyệt Hình mà nói kỳ thực không hề có cảm giác sợ hãi.
Không biết chạy được bao lâu, hắn liền nghe được thanh âm kia!
"Vĩnh Quân.
.
.
Ngươi không nhớ ta sao.
.
."
Thanh âm kia cực kỳ mờ ảo, như xa như gần, thế nhưng An Nguyệt Hình căn bản không để ý tới.
Mặt hắn lúc này bắt đầu phát sanh biến hóa!
Nguyên bản gương mặt An Nguyệt Hình cũng không tính là rất đặc biệt, cũng không phải rất anh tuấn, thế nhưng ngũ quan của hắn lúc này xảy ra biến hóa cực lớn, có thể nói ám khí chất đầy! Không bao lâu sau, cả khuôn mặt đã triệt để thay đổi thành một người khác!
Nếu như giờ này khắc này, có một diễn viên khác ở bên cạnh nhìn thấy gương mặt hắn, như vậy.
.
.
thật là một việc bất hạnh.
Việc hé ra ảnh chụp ác ma trong nháy mắt cũng đủ giết chết một diễn viên phổ thông, còn đối với lộ ra hình dáng ác ma của An Nguyệt Hình thì càng không cần phải nói!
Hắn chậm rãi nghiêng đầu.
Giờ phút này, Hắn không còn là "Diễn viên" An Nguyệt Hình nữa.
Thanh âm mờ ảo bắt đầu trở nên yên tĩnh.
Cho dù đang bị vây khốn bởi thời không vô định nhưng khi bị ác ma can thiệp, thì không có bất kỳ Quỷ Hồn nào có khả năng vượt qua thời không đến trước mặt An Nguyệt Hình!
An Nguyệt Hình chậm rãi cúi đầu xuống thấp.
Lần thứ hai hắn ngẩng đầu lên, gương mặt đã trở về bộ dáng lúc trước.
Quá trình này quả thực diễn ra nhanh gọn tới cực điểm!
Hầu Tước và Vũ Sóc hẳn cũng đã cảm thấy độ kinh khủng của An Nguyệt Hình!
"Bộ phim kịnh dị này.
.
.
Không thể giết được hắn!"
Đây là phản ứng đầu tiên của Hầu Tước!
Đương nhiên, theo thời gian trôi đi, nguyền rủa sẽ bị giảm xuống.
Thế nhưng, giảm dần chỉ là vật nguyền rủa của An Nguyệt Hình được ác ma ban cho, tối đa tổn thất chỉ là thân thể diễn viên An Nguyệt Hình mà thôi.
Ni Đặc Lai Nhĩ tuyệt sẽ không chết! Dù cho chỉ là một phần linh hồn!
Đối với Vũ Sóc mà nói, sức mạnh này còn muốn lớn hơn nữa! Tuy rằng An Nguyệt Hình đã bước vào khoảng không hỗn hộn, thế nhưng hắn có thể dễ dàng nhảy qua thời không bức lui Quỷ Hồn! Điều này ngay cả Hầu Tước ứng phó cũng có vài phần chật vật.
.
.
An Nguyệt Hình lại giải quyết rất nhẹ nhõm! Những người đặt tiền cược An Nguyệt Hình sẽ chết, thật sự do bọn họ không thể giải thích được sự đáng sợ của hắn!
Không.
.
.
Phỏng chừng cứ như thế phát triển tiếp, tương lai trên thế giới này sẽ không còn "An Nguyệt Hình" nữa, mà chỉ là ác ma chuyển sang kiếp người Đạt Di Mạc!
Mà Diệp Tưởng lúc này cũng đang nhìn về phía rừng cây.
Hắn cũng đồng dạng có cảm ứng.
An Nguyệt Hình!
Tuy rằng bề ngoài hắn không lộ ra nửa điểm kinh hãi, thế nhưng trong lòng đã biết người đó chính là túc địch trời sinh của mình.
Cho dù hắn có cường đại đến như thế nào.
.
.
có thể đối kháng với An Nguyệt Hình hay không? Điểm này, Diệp Tưởng vô pháp xác nhận.
Bất quá, uy hiếp của An Nguyệt Hình vẫn là chuyện của tương lai.
Lúc này, điều lo lắng là làm sao để sống sót qua những dị biến phát sinh trong bộ phim này.
Lúc này, tại rạp chiếu phim địa ngục thứ mười ba, mười bốn, mười lăm, mười tám thậm chí mười chín.
.
.
Các diễn viên đều kinh hãi khi thấy, độ dài bộ phim đã gần đến ba giờ đồng hồ mà vẫn không có kết thúc! Độ dài của bộ phim này hoàn toàn vượt ra ngoài dự tính, lúc này sẽ có bao nhiêu người phải chết đây?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...