PS: chương 124 trùng với chương 125
---------------------------------------------
Diệp Tưởng cùng Hầu Tước lúc này chân chính đối địch, liều chết chiến đấu!
Cốt trượng của Hầu Tước thế nhưng lại có thể đối kháng với Hắc Diêm của Diệp Tưởng! Điều này thật khó mà tin được!
“Như thế nào… lại mạnh như vậy?”
Lúc này, tất cả các diễn viên bên trong rạp chiếu phim linh độ đều đồng loạt đứng lên, nhìn chằm chằm vào màn hình điện ảnh!
“Yêu nghiệt ! yêu nghiệt !” Phương Do đã không thể áp chế nội tâm kinh hãi của mình:“Thời điểm ta năm đó tấn chức lên rạp chiếu phim linh độ, còn không mạnh bằng một nửa của hai người kia! Một thời đại cư nhiên có thể sinh ra hai yêu nghiệt như vậy?”
Một lần này, ngay cả Tịch Thâm Dạ cũng trán thấm đầy mồ hôi.
“Bọn họ......!Bọn họ đến cùng là thần thánh phương nào?”
Sau đó, Diệp Tưởng cùng Hầu Tước lại nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.
Vừa rồi giao phong chỉ là thử nhau mà thôi.
“Ngươi đến cùng là loại người nào !” Diệp Tưởng phẫn nộ rít gào nói:“Hạ Hầu gia làm sao có thể dưỡng ra một nhân vật như ngươi?”
Cốt trượng của Hầu Tước nhanh chóng biến hóa, vô số âm hồn ác linh hiện lên phía sau hắn, bóng tối bao trùm toàn thân, thực như vị thần bóng đêm!
“Âm gian địa phủ chú định sẽ diệt vong, tòa Phong Đô thành này rồi cũng triệt để biến mất.”
Lúc này, cả tòa Phong Đô thành đều bắt đầu lâm vào trạng thái sụp đổ! Mặt đất trấn động kịch liệt, bầu trời là một mảnh đỏ ối!
Phong Đô......!Đang từng bước tiến về diệt vong !
“Ta nghĩ , chẳng qua có thể cùng tòa Phong Đô thành này diệt vong hay không.
Không......!Ta vẫn luôn muốn tận mắt nhìn thấy Phong Đô diệt vong.”
“Ta......!Hỏi......!Ngươi, là ai !”
Hầu Tước chống cốt trượng đứng ở dưới chân, nói:“Phong Đô thành.
Từ rất lâu trước kia đã bước vào quá trình diệt vong, chẳng qua ta không có cách nào khiến Tần Quảng vương trở về, còn có ngươi......!huyết mạch của Tần Quảng vương! Ta muốn tất cả Diêm Vương đều phải đi theo Phong Đô cùng nhau diệt vong !”
Nhưng lúc này, phía sau lại truyền đến một giọng nói.
“Ngươi là......!Thôi Giác ! Diêm La điện, Thôi phán quan !”
Hầu Tước nghe được giọng nói này lại không quay đầu lại.
Dante !
“Ngươi......” Diệp Tưởng khó có thể tin nhìn Hầu Tước,“Ngươi là Thôi phán quan? Chẳng lẽ, chính ngươi lựa chọn chuyển thế đến Hạ Hầu gia tộc, trở thành Hạ Hầu Tiêu Thạch? Mục đích của ngươi là vì muốn đem ta cùng Tần Quảng vương trở về Phong Đô thành?”
“Phải, chỉ đơn giản như vậy.
Các ngươi, đều đáng chết !” Nói đến đây hắn ngẩng đầu lên:“Trên thế giới này, thiên khiển vĩnh viễn chỉ nhằm vào phàm tục.
Cái gọi là công chính tuyệt đối không tồn tại ở âm phủ.
Cho nên cuối cùng chỉ có thể chú định nghênh đón diệt vong.
Bởi vậy ta thà rằng phạm phải tội nghiệt cũng muốn che đậy Thiên Cơ, tự tay đổi lấy sự diệt vong của Phong Đô thành.
Mặt đen tối của Phong Đô thành ngày hôm nay ngươi nhìn thấy, chính là nguyền rủa của vô số vong hồn trong hàng ngàn năm qua! Hắc ám trên người ta đều là tội nghiệt của ta!”
Vì diệt vong, mà lựa chọn làm hết thảy những chuyện ngày hôm nay.
Bên trong Phong Đô thành, các vong hồn đang nức nở tuyệt vọng, dưới miếu Quỷ vương, Diệp Tưởng đã nhìn thấy rất rõ ràng.
“Ta hiểu được.” Diệp Tưởng nhìn hắc ám quanh quẩn trên người Thôi phán quan nói:“Nhưng, ngươi thật nghĩ rằng có thể khiến ta chết ở nơi này sao?”
“Ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào chạy thoát.
Hôm nay, tất cả mọi người đều phải chôn vùi cùng tòa Phong Đô thành này.
Hạ Hầu gia tộc vì duc vọng mà lẻn vào âm phủ, còn có ngươi muốn trở thành Phong Đô chư vương… không một ai có thể sống sót !”
Bóng tối phô thiên cái địa bao trùm lên mảnh đất này !
Trên thế giới này, có công đức, thì sẽ có tội nghiệt.
Khi tội nghiệt lớn tới một trình độ nhất định, cũng có thể che đậy thiên cơ.
Từ tuế nguyệt dài lâu tới nay, bóng tối do nguyền rủa hình thành luôn luôn chực chờ nghênh đón ngày Phong Đô thành tận thế.
Hạ Hầu gia tộc thật đáng cười, cư nhiên còn mơ tưởng tiến vào Phong Đô thành, cướp lấy Sinh Tử bộ !
Hết thảy đều chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi !
Diệp Tưởng nắm chặt Hắc Diêm, nhìn Hầu Tước trước mắt tội nghiệt quấn thân, biết hôm nay chính là một hồi ác chiến.
Chỉ là, cho dù giết chết được Hầu Tước, sự sụp đổ của Phong Đô thành vẫn không thể tránh khỏi.
Nhưng… cho dù trên tay hắn có bản đồ âm phủ cũng không có khả năng trốn trở về đi.
“Sinh Tử bộ ở nơi nào?” Dante khàn cả giọng quát:“Nói cho ta biết về Sinh Tử bộ !”
“Sinh Tử bộ?” Hầu Tước nhìn thiên không, nói:“Các ngươi đều khát vọng có được Sinh Tử bộ, nhưng nó đã không tồn tại.
Bởi vì đã chẳng còn bất cứ ý nghiã nào.”
Lúc này, Diệp Tưởng đã di động đến trước mặt Hầu Tước, Hắc Diêm liền hướng về cổ hắn bổ tới !
Lấy tốc độ và lực lượng của Hắc Diêm, Hầu Tước khẳng định phải đầu thân hai nơi.
Thế nhưng thời điểm chém lên người hắn, toàn thân hắn liền biến thành bóng tối, sau đó một lần nữa hội tụ thành cơ thể Hầu Tước ở sau lưng Diệp Tưởng!
“Ngươi đã giết không được ta , Dạ Vương.
Ngươi đã không thể trốn thoát.
Cùng Phong Đô thành diệt vong đi.”
Phía trước Nại Hà kiều vẫn như trước là hải dương Tiệm.
Muốn chạy trốn trở về, căn bản không có khả năng.
Thế nhưng......!Diệp Tưởng không có lựa chọn nào khác !
Hắn tất yếu phải rời đi trước khi Phong Đô thành diệt vong !
Sau đó hắn liền hướng về phía Vũ Sóc cùng Vũ Phàm đánh tới !
“Đi ! Rời khỏi Phong Đô thành !”
Không thể tưởng được, một đường gian khổ xông qua Nại Hà kiều, cư nhiên lại phải trở về con đường cũ?
Đối mặt với biển Tiệm trước mắt, Diệp Tưởng không nói nhiều, Hắc Diêm chém tới !
Nhưng, Hầu Tước lại theo sát sau đó !
“Ngươi đừng hòng rời đi !”
Rất hiển nhiên, Hầu Tước phải làm , chính là đồng quy vu tận cùng Diệp Tưởng !
Thế nhưng, trong lúc hai người đang kịch chiến, Vũ Sóc bỗng nhìn về phía đầu bên kia Nại Hà kiều ! Nàng cảm ứng được, có một tồn tại khủng bố đang tiến về phía này.
“Chẳng lẽ......!Chẳng lẽ là......”
Tần Quảng vương sao?
Nếu Tần Quảng vương đến, Diệp Tưởng hay Hầu Tước cũng vậy, đều gặp phải tuyệt cảnh không thể ngờ!
Bọn họ rất mạnh, nhưng ......!Đối phương là Diêm La vương !
Diệp Tưởng nắm chặt Hắc Diêm, hắn cũng bắt đầu cảm ứng được .
Hầu Tước cũng không cùng Diệp Tưởng dây dưa:“Tần Quảng vương, rốt cuộc đã đến !”
Phong Đô thành hoàn toàn lâm vào cảnh trời sụp đất nứt, mà lúc này, phía đối diện Nại Hà kiều chính là Diêm Vương gia ! Còn có cục diện nào tuyêt vọng hơn sao.
Nhưng bọn họ không có lựa chọn, chỉ có thể đối mặt!
Một trận âm khí khủng bố thổi tới, mà trên con đường Tần Quảng vương đi tới, tất cả Tiệm đều tiêu tan!
Diệp Tưởng nhìn phía đầu bên kia Nại Hà kiều, âm khí quấn theo chân một bóng đen đang chậm rãi bước tới!
Diệp Tưởng hít một hơi thật sâu.
Từ khi tiến vào cụm rạp Thâm Dạ tới nay, thời khắc tuyệt vọng lớn nhất chính là trước mắt!
Có Tần Quảng vương ở đây, hắn muốn rời đi trước khi Phong Đô thành sụp đổ, làm sao có thể? Mà bộ điện ảnh này cũng không thể kết thúc trước khi Phong Đô sụp đổ.
“Huyến Âm, đi theo ta.”
Vừa dứt lời, Diệp Tưởng liền xông về bóng đen ở phía Nại Hà kiều !
Diêm Vương gia......
Hắc Diêm vận toàn lực, hung hăng lao đến !
Hắn muốn giết, là Diêm Vương !
Là tồn tại đỉnh cao tại âm gian địa phủ! Chúa tể hết thảy sinh mệnh nhân gian.
Sinh và tử chỉ dựa vào lúc này quyết định!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...