Tuy rằng "nó" chỉ dừng lại trong chớp mắt, nhưng Nam Cung Tiểu Tăng là nhân vật thế nào? Hắn làm sao bỏ qua chớp mắt này! Hắn lập tức mở ra ngục câu hồn!
-Phù.....
Giam cầm thành công!
Sau đó, xiềng xích lại 1 lần nữa chuyển hoá thành hư vô....
Hư vô xiềng xích không phải trả vé chuộc cái chết để sử dụng, mà ngục câu hồn cũng đã biến thành hư vô. Nhưng cho dù ngục câu hồn có chuyển hoá thành hư vô thì nó vẫn có thể giam cầm linh thể. Hiện tại, quan trọng là thời gian.
Nam Cung không biết, sở dĩ “nó” khựng lại trong tích tắc là vì Kim Cực Thọ đã một lần nữa chạy tới, sau đó lấy ra đeo lên chiếc mặt nạ của Yoon In Hee.Khuôn mặt của chiếc mặt nạ đó biến thành gương mặt khóc than,mà gương mặt khóc than có thể khiến cho linh thể đứng yên! Dù “nó” chỉ khựng lại trong nháy mắt, ngay cả 1 giây cũng không tới nhưng với 1 quỷ sai mạnh nhất như Nam Cung Tiểu Tăng thì thế đã là quá đủ !
Nhưng lần giam cầm này khiến hắn toàn thân run rẩy!
Rất miễn cưỡng ! Hắn hiện tại giống như đang dùng dây câu cá thường để câu cá mập vậy ! Ngục câu hồn có lẽ cũng chẳng chống đỡ được bao lâu!
Cái gọi là “Âm phủ” cao tầng là thế nào?“Nó” là cái gì?
Nam Cung Tiểu Tăng cảm giác được “nó” – thứ tới từ “Âm phủ” tầng cao xuống tới con đường vong hồn, thứ mà ngay cả vị cao tăng ngày trước đã lập nên tấm bia đá không chữ viết kia cũng không dám nhắc tới tục danh của “nó” sẽ phá tan ngục câu hồn sớm thôi. Nếu không phải hình cụ mà hắn dùng là ngục câu hồn thì Nam Cung cũng không tin tưởng mình có thể giam cầm được nó! Gông bắt quỷ là vô dụng khi đối phó với thứ này!
Thật ra thì bộ phim này cũng có cách phá giải: chỉ cần giết đi linh môi sư là được! Chỉ là chính Triệu Không Ảnh cũng là linh môi sư,mà hắn không thể tự giết chết chính mình. Còn Nam Cung có thể giết Triệu Không Ảnh, nhưng lại không thể giết Meiko.
Cho nên, mặc dù có cách để phá giải cục diện, nhưng kết quả là bộ phim này lại trở thành 1 bộ phim khó phá giải!
Thời gian nhanh chóng trôi qua. Chỉ 1 phút nữa là bộ phim kết thúc!
Đám người Nam Cung Tiểu Tăng vắt chân lên cổ chạy trối chết về phía sau. Hư vô xiềng xích truyền lại rung động đến từ ngục câu hồn nên Nam Cung có thể cảm ứng được mọi lúc.
Một phút đồng hồ không ngờ lại dài đến thế!
Trải qua thời gian dài chạy cự ly dài, thể lực mọi người bị tiêu hao càng lúc càng lớn. Cho dù có muốn chạy mau hơn,nhưng họ cũng rất khó để chạy nhanh hơn.
Còn 30 giây cuối cùng.....
Còn 20 giây cuối cùng......
Nam Cung Tiểu Tăng đã xác định ngục câu hồn đang dần bị phá vỡ.
Một khi ngục câu hồn lao bị phá vỡ, do ảnh hưởng từ quy tắc nguyền rủa giảm dần, cho dù có thể khiến “Nó” dừng lại trong giây lát, Nam Cung cũng không có lòng tin có thể tiếp tục giam giữ được nó!
Chuyện này chỉ cần sai một ly là đi ngàn dặm ngay!
Khi còn hơn 10 giây, Nam Cung tuy biết mình đã sức cùng lực kiệt, nhưng hắn vẫn cố gắng chạy nhanh hơn!
Đúng lúc này, Meiko chạm tay lên người hắn. Nam Cung cảm thấy thể lực của hắn khôi phục phần nào!
“Thực Âm Chi Thủ “!
Meiko được Trần Ngũ Sinh tặng cho vé chuộc cái chết đủ để sử dụng “Thực Âm Chi Thủ” ! Tiếp đó nàng bắt đầu giúp những diễn viên của rạp mình khôi phục lại thể lực ! Trong bóng tối, Triệu Không Ảnh và Cronus đương nhiên không biết chuyện gì đang diễn ra.
10 giây cuối cùng...... Rốt cuộc,cửa của ngục câu hồn đã bị phá bung ra !
“Nó” giống như mũi tên rời cung băng băng xông tới !
Lúc này bởi vì thể lực của họ và hai người Triệu Không Ảnh chênh lệch quá lớn nên đám người Nam Cung Tiểu Tăng đã bỏ rơi hai người Triệu Không Ảnh tới mấy chục mét!
Tiếp đó Triệu Không Ảnh bỗng nhiên cảm giác được “nó” đã bắt kịp Cronus !
Triệu Không Ảnh lập tức móc ra con mắt của mình! Có thể ngăn được bao lâu tốt bấy lâu!
Khí tức của Cronus biến mất trong nháy mắt!
Vé chuộc cái chết của Triệu Không Ảnh cũng chỉ miễn cưỡng đủ cho hắn sử dụng 1 lần năng lực linh môi.Lúc này hắn đã gần như tuyệt vọng.
-Không...... Không ! Ta không muốn chết !
10 giây không ngờ lại dài đến thế.
Chỉ trong 3 giây, Cronus và Triệu Không Ảnh cùng nhau đi xuống suối vàng!
Đám người Nam Cung Tiểu Tăng, Miyazaki Meiko, Kim Cực Thọ, Trần Ngũ Sinh biến sắc !
7 giây......
6 giây......
Nam Cung Tiểu Tăng lại một lần nữa mở ra ngục câu hồn! Hắn chỉ có thể đánh cuộc thêm 1 lần ! Tuy rằng xác xuất thành công rất thấp, nhưng lúc này có vứt ra vật bị nguyền rủa cũng vô dụng. Thời gian quá ngắn như vậy khiến nguyền rủa trên vật bị nguyền rủa không thể nào kịp phục hồi!
Sống sót......
Sống sót......
Sống sót......
Chỉ còn 5 giây nữa! Không lẽ bọn họ ngay cả 5 giây cũng trụ không được......
Trụ vững nào!
Tất cả vật bị nguyền rủa lúc này đều trở nên vô dụng như nhau.
Khí tức tử vong khí tức chưa bao giờ tiếp cận Nam Cung Tiểu Tăng gần đến thế.
Trong giây phút này, khi mà sự sống và cái chết chỉ cách nhau có 1 đường tơ kẽ tóc, trong đầu của Nam Cung Tiểu Tăng bỗng nhiên bừng sáng. Sau đó hắn bỗng nhiên đưa tay ra sau đó kéo lại!
-Vô Gian...... Chi Môn !
Trong đầu hắn rốt cuộc đã xuất hiện loại hình cụ thứ 4 của quỷ sai – “Vô Gian Chi Môn” !
Tiếp đó, trước mặt của Nam Cung Tiểu Tăng đột nhiên xuất hiện 1 cánh cửa lớn treo đầy dây xích,ở giữa cánh cửa đó là đầu 1 con ác quỷ đầy hung tợn!
Cánh cửa này chắn ngang trước mặt đám người Tiểu Tăng,Meiko và “nó”!
Sau đó, đám người Tiểu Tăng rời khỏi bộ phim kinh dị này!
Miyazaki Meiko khôi phục lại ý thức.
Đây là...... phòng chiếu phim của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 19!
Sao lại như vậy?
Vừa rồi quá tối nên nàng không nhìn thấy “Vô Gian Chi Môn. Nàng cũng không biết, thể chất quỷ sai của Nam Cung Tiểu Tăng Quỷ đã bước lên 1 tầng cao mới.
Lúc này Nam Cung đã nghe được tiếng kêu la từ phía sau truyền tới:
-Meiko chết rồi sao? Jack đâu?
Hắn quay đầu thì nhìn thấy cả đám người đang đi vào trong phòng chiếu phim.
-Xin lỗi mọi người......
Nam Cung Tiểu Tăng thở dài nói:
-Yoon In Hee và Jack đã chết,quyển sổ tay của Nitemare...... bị người của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 nhân mang đi .
-Yoon In Hee chết rồi sao?
Một thiếu nữ da trằng bưng mặt kinh hô:
-Oh My God!
Thiếu nữ da trắng kia ra dấu thánh giá trước ngực nàng, có vẻ như nàng đang cầu nguyện cho những người đã chết.
-Quyển sổ tay không thể mang về sao?
Bên cạnh thiếu nữ da trắng kia là 1 thiếu nữ tóc vàng đang đưa tay chống cằm nhìn đám người Nam Cung với vẻ ưu thương.
Thiếu nữ tóc vàng kia thoạt nhìn rõ ràng là người lai giữa Á và Âu. Ngoại trừ mái tóc vàng kia ra thì trên khuôn mặt nàng, những nét của người châu Á vẫn chiến phần lớn.
-Tôi không có lời nào để nói,Ieno.
Đứng trước mặt thiếu nữ con lai đó, Nam Cung Tiểu Tăng cũngthở dài thườn thượt. Là 1 quỷ sai mạnh nhất mà lại trở về 1 cách chất vật như vậy khiến Nam Cung chẳng còn chút mặt mũi nào. Chỉ có 1 điều đáng mừng là năng lực quỷ sai của hắn đã tiến hoá.
Nếu đổi lại là diễn viên của “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 13 đi diễn bộ phim này thì kết cục chắc chắn sẽ là diệt đoàn, kể cả Phương Lãnh,Vũ Sóc,Tiêu Mộng Kì,Lý Duy Tư cộng thêm Diệp Tưởng có tham gia thì không có ai có thể sống sót trở về.
-“Hầu tước” còn chưa trở về sao?
Tiểu Tăng mỏi mệt cố gắng đứng vững rồi nói:
-Đợi “Hầu tước” trở về, tôi sẽ đi gặp ngài ấy để báo cáo tất cả những gì đã xảy ra trong bộ phim kinh dị [Con đường vong hồn].
Ieno gật đầu rồi nói:
-Tôi hiểu.Anh cứ đi nghỉ đi, Tiểu Tăng. Tôi tin anh đã tận lực trong việc giành lại quyển sổ tay.Chung quy lại thì đối phương cũng là ‘Khô lâu vương’ Triệu Không Ảnh.
Kim Cực Thọ lại nói:
-Tên kia chắc bây giờ đã là ‘bộ xương chết’ rồi!
-Không, Triệu Không Ảnh......
Nam Cung Tiểu Tăng nói đến đây bèn lẩm bẩm:
-Có lẽ...... còn chưa chết!
Tại «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.
Mộc Lam đẩy cửa phòng chiếu phim.Lý Mẫn Hà, Grandier đi theo bên cạnh.
Chỉ còn có 1 người trong phòng chiếu phim.
-Á...... á á á á......
Một âm thanh yếu ớt vang lên.
Mộc Lam lập tức lần theo âm thanh đó đi tới chỗ ngồi của Triệu Không Ảnh!
Tiếp đó, hắn nhìn thấy trên ghế ngồi của Triệu Không Ảnh lúc này chỉ còn lại nửa phần thân trên của 1 bộ xương ! Bộ xương kia hươ khẽ cánh tay phát ra những tiếng rên rỉ.
Sinh mệnh của “Khô lâu vương” Triệu Không Ảnh “dai” thế nào có thể thấy được một hai.
Mộc Lam lạnh lùng đi tới trước mặt hắn rồi nói:
-Chỉ có 1 mình ngươi trở về thôi sau? Với bộ dạng chật vật thế này à?
-Mộc...... Mộc Lam đại nhân......
Bộ xương kia muốn nâng tay lên nhưng trên người hắn lại có thêm 3 khúc xương nữa bị gẫy khiến khung xương như muốn sụp xuống. Đầu của Không Ảnh đã biến thành 1 cái hộp sọ trống rỗng,không có cơ quan thanh quản, nhưng y vẫn có thể nói chuyện được.
-Lúc này ngươi nên cảm thấy may mắn vì Mẫn Hà đã giúp ngươi lấy được quyển sổ tay. Bằng không, trở về với bộ dạng chật vật như vậy, lại còn đánh mất quyển sổ tay nữa thì ta cũng không thể nào tha cho ngươi được! Được rồi, đỡ bộ xương này xuống dưới cho ta! Đợi hắn mọc ra da thịt thì kêu hắn đến tìm ta!
-Đợi đã...... Mẫn Hà là ai?
Triệu Không Ảnh chuyển động cái đầu lâu của hắn, hai hốc mắt trống rỗng của hắn sau khi quét quanh 1 hồi liền trông thấy Lý Mẫn Hà !
-Cô...... Sao lại là cô ! Quyển sổ tay do cô lấy về sao ? Không thể nào.....
Triệu Không Ảnh vừa xoay đầu thì “Rắc” một tiếng, xương cổ hắn gẫy lìa làm đầu hắn tơi từ trên cổ lăn lông lốc trên mặt đất.Hắn vội vàng kêu to:
-Này này, có ai giúp tôi nhặt đầu của tôi lên với! Này Hạo Thiên, cậu mau tới giúp tôi ! Đừng có ở đó mà cười nữa!
Hiện tại Hoắc Thanh Lam đang ở phía sau cũng nhìn thấy Triệu Không Ảnh lưu lạc đến bước đường này, trong lòng hắn cảm thấy rất vui sướng. Hắn nhớ lại lúc trước chính là vì hắn quá sợ hãi tên này nên hắn mới vứt bỏ Mẫn Hà. Nay nhìn thấy đầu lâu của hắn đang lăn trên mặt đất, hắn chỉ muốn xông lên đạp vỡ đầu lâu của đối phương !
Thế nhưng, nghĩ cũng chỉ là nghĩ mà thôi, còn hắn thực sự không dám làm. Đến cả việc chỉ còn lại 1 bộ xương mà vẫn còn sống thì Thanh Lam cũng không có lòng tin có thể giết y chỉ bằng việc đạp nát đầu lâu của y.
Trương Hạo Thiên cười ha ha đi tới nhặt lên đầu lâu của Triệu Không Ảnh đầu lâu rồi nói:
-Nhìn cậu chật vật chưa kìa Không Ảnh. Bộ dạng này của cậu.....
Nhưng mà ngay sau đó, hắn im bặt.
Bởi vì cái đầu lâu trước mắt hắn bỗng nhiên biến thành 1 cái đầu quỷ to tổ chảng trắng hếu. Sau đó nó táp tới cổ hắn!
Trương Hạo Thiên đột nhiên hét thảm sau đó ngã phịch xuống đất, nhìn y có vẻ vô cùng sợ hãi.Còn cái đầu lâu sau khi rơi xuống đất vội hỏi:
-Hạo Thiên,cậu làm gì thế!
Trương Hạo Thiên lăn lộn trên mặt đất, hét lên những tiếng thảm thiết. Trước mặt người khác, Lý Mẫn Hà dùng đôi mắt không có con ngươi lạnh lùng nhìn y.
Lúc trước nàng liếc nhìn Trương Hạo Thiên, để hắn được chứng kiến con mắt của ác ma. Người bị con mắt của ác ma nhìn trúng làm sao có thể không có chuyện gì được?
Hắn nhìn thấy không phải chỉ là ảo giác. Sau này, vô số ác quỷ trong địa ngục sẽ không ngừng xuất hiện trước mặt hắn, mỗi một ngày với hắn là 1 cơn ác mộng mới. Hắn sẽ sống trong chuỗi ngày đau đớn vô hạn khi mà thân thể bị chúng xé rách,bị chúng giết. Trước khi Mẫn Hà giải trừ nguyền rủa thì mỗi một ngày của Trương Hạo Thiên sẽ giống như 1 ngày trong Vô Gian Địa Ngục !
Nàng phải để loại người không bằng cầm thú như hắn biết thế nào là sống không bằng chết!
Tạm không đề cập đến tình hình của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 và «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10.
Hiện tại,quay lại nửa giờ trước [ tính theo thời gian của rạp chiếu phim] , trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13.
Lúc đó Diệp Tưởng đang chuẩn bị tham gia [ Tiêu Bản Ác Ma ] !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...