Ra Sức Đánh Yêu Quái Đưa Đi Xuất Đạo


Edit: Lạc Hàn Hy.

Trong khi chờ đồ ăn được mang đến, Dịch Thu trò chuyện cùng nữ quỷ.
Nữ quỷ là người Thái Lan, tên phiên dịch ra là "Vũ Thủy", Vũ Thủy là một cô gái sinh ra bất hạnh, mẹ cô là người Thái Lan, cha lại là một khách du lịch ba lô (kiểu Tây ba lô ý) người Anh đến Thái Lan du lịch.

Sau khi mẹ cô sinh ra cô đã tái hôn với một người Thái Lan, vì vậy cô có một người cha dượng.

Người cha dượng này là một kẻ ham mê cờ bạc, động một chút là đánh đập, mắng chửi hai mẹ con cô, bởi vì Vũ Thủy lớn lên xinh đẹp nên hắn định bán cô con gái riêng của mình đi.

Vũ Thủy lớn lên trong tuổi thơ đầy sợ hãi và lo lắng, ước mơ lớn nhất của cô là trở thành một nữ minh tinh xinh đẹp trên TV, cô muốn thay đổi số phận của mình.
Tai nạn xảy ra khi Vũ Thủy mười sáu tuổi, lúc này Vũ Thủy đã lớn lên thành một cô gái xinh đẹp, cuối cùng vì cha dượng của cô đánh bạc nợ ngập đầu nên đã bán Vũ Thủy cho một kẻ môi giới.

Cô bị bán cho một tổ chức ngầm, trong tổ chức có rất nhiều cô gái trẻ giống như cô, những người này được nuôi dưỡng cùng nhau, cứ cách một khoảng thời gian sẽ có người bị mang đi.
Cuối cùng vào ngày đó, đến lượt Vũ Thủy bị mang đi, cô đã bị giết trong nỗi kinh hoàng, một đoạn xương ngón tay được phong ấn trong tượng Phật, thi thể thì bị thiêu thành tro.

Tro cốt này được làm thành thuốc thông qua nghi lễ tà ác.
"Thuốc? Loại thuốc nào?" Tiếng Anh của Hạ Vũ Quyết cũng không tệ, nghe được Vũ Thủy nhắc tới từ này, cô lập tức nhận ra điều gì đó, sắc mặc khó coi.
Vũ Thủy lặng lẽ nhìn cô, lúc này cô đã không còn bộ dạng dữ tợn đáng sợ nữa, cô đã khôi phục lại hình dáng ban đầu của mình nhìn thoáng qua thì khuông mặt sắc sảo nhưng lại đầy ôn nhu, đôi mắt thâm thúy trời sinh như đang liếc mắt đưa tình.
"Cô biết đấy, cô mỗi ngày đều uống nó." Vũ Thủy nói.

Dạ dày của Hạ Ngữ Cầm đột nhiên đảo lộn, cô che miệng lại, dạ dày có cảm giác như bị lửa đốt hóa thành một cỗ chất lỏng nóng chua chua, cô quỳ xuống thùng rác bên cạnh nôn thốc nôn tháo.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng "Loại thuốc làm đẹp" mà mình uống lại là tro cốt của người khác!
Di động của Dịch Thu vang lên, hắn bắt máy: "Đồ ăn tới rồi? Ồ được rồi, cậu có thể mang nó lên được không? Được rồi, cảm ơn nha, đã làm phiền cậu rồi."
"Đồ ăn đến rồi." Dịch Thu cúp điện thoại nói với hai người họ, "Sau khi ăn xong hãy nói chuyện tiếp".
Hạ Ngữ Cầm đang ở bên cạnh thùng rác nôn đến chết đi sống lại:......!Không, tôi không muốn ăn.

Bởi vì là quỷ nên có ăn hay không cũng không quan trọng, Vũ Thủy:...!Ăn, không ăn được.
Bước vào một công ty tối tăm vào lúc nửa đêm, bây giờ đang ở trong thang máy điên cuồng tưởng tượng chuyện ma quỷ thiếu niên giáo hàng run rẩy bần bật:...!Có, có quỷ sao? QAQ
..................!
"Cho nên, ngón tay của ngươi được phong ấn trong tượng Phật, tro cốt của ngươi được làm thành một loại thuốc.

Chỉ cần có người cung phụng tượng Phật này và uống thuốc này, khuôn mặt sẽ trở nên xinh đẹp giống như ngươi, đương nhiên sẽ thu hút được người khác giới? " Dịch Thu cẩn thận nhìn Vũ Thủy và Hạ Ngữ Cầm sờ cằm của mình.
"Trước đây ta còn không cảm thấy, bây giờ hai người các ngươi đứng chung một chỗ, liền có chút tướng phu thê nha." Dịch Thu nghiêm túc nói.
Hạ Ngữ Cầm mặt đều tái cả rồi.

Vũ Thủy sợ hãi mà nhìn cô một cái: "Tôi vẫn luôn muốn nói cho cô ấy chuyện này, nhưng......"
Dịch Thu giúp cô nói tiếp: "Nhưng cái gương đồng cùng Lưu Ly Phật châu mà giám đốc Hạ đeo trên người đã cản trở cô tiếp cận, trong mộng cô không thể chạm vào cô ấy, cô suy nghĩ rất nhiều biện pháp, thậm chí tiến vào giấc mơ của người khác, nhưng đều không thành công.


Hôm nay Hạ Ngữ Cầm đêm khuya đi vào công ty, cô mới nắm lấy cơ hội, muốn nói cho cô ấy biết?"
Vũ Thủy gật đầu nói với Hạ Ngữ Cầm: "Tôi đã làm cho cô sợ hãi, thực xin lỗi, nếu như cô tiếp tục uống, âm khí trên người sẽ càng ngày càng nặng, sớm muộn gì cũng sẽ bị những yêu ma khác nhắm tới, đến lúc đó...!"
Hạ Ngữ Cầm không bao giờ nghĩ rằng toàn bộ câu chuyện lại thành ra như thế này, nữ quỷ này không muốn giết cô mà chỉ muốn ngăn cô làm tổn thương chính mình.
"Cô......!Cô không hận tôi sao?" Hạ Ngữ Cầm hỏi.

Vũ Thủy mờ mịt mà nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ, thế giới bên ngoài, nhà nhà mở đèn, nhưng cô đã không còn thuộc về thế giới này nữa.
Ai sẽ không hận đây?
"Tôi xác thật có giận chó đánh mèo cô, nhưng tôi càng hận đám người đã giết tôi hơn.

Trong khoảng thời gian ở bên cạnh cô, tôi biết cô là người tốt, cho nên tôi không muốn tổn thương cô." Vũ Thủy thấp giọng nói.

Có một sự im lặng đột ngột trong văn phòng.
"Hóa ra ma quỷ không phải như tôi nghĩ." Hạ Ngữ Cầm nhìn Vũ Thủy với tâm trạng phức tạp.

Cô ấy lúc còn nhỏ đã bị tra tấn đến chết, đáng ra trong lòng phải tràn đầy oán hận nhưng cô ấy lại không bởi vì oán hận mà trở thành lệ quỷ, có thể thấy bản chất cô ấy là người nhân hậu, hơn nữa còn thông tình đạt lý.
"Có rất nhiều người trên thế giới này, có người tốt, có người xấu, tự nhiên cũng có quỷ tốt, cùng quỷ xấu." Vũ Thủy nói, "Nhưng sau tất cả những điều này, tôi cũng muốn cảm ơn tấm gương cùng chuỗi Lưu Ly Phật châu của cô.

Lúc đầu, thần trí của tôi hỗn loạn, thực sự bị bản năng mê hoặc, trong lòng sinh ra ác niệm đối với cô.

Nhưng sau đó tôi dần tỉnh lại và không còn mù quáng bởi sự oán hận nữa.

"
Hạ Ngữ Cầm sờ cổ tay trống trơn, vừa rồi chuỗi Lưu ly Phật châu kia đã bị đứt, không ngờ chuỗi Phật châu thỉnh từ trong đạo quan lại thực sự hữu dụng? Anh trai cô thật sự có thể đáng tin cậy một lần sao?
Dịch Thu nghiêng đầu, có vẻ như ngay cả trong thời đại mạt pháp(*), vẫn có những cao nhân ngọa hổ tàng long(**).
(*)mạt pháp: là từ chỉ giai đoạn phật pháp, đạo pháp bị mai một chỉ còn lại hình thức.

(**):ngọa hổ tàng long: chỉ những người tài vẫn chưa được phát hiện tài năng vốn có hoặc những người có tài nhưng lại giấu tài, không muốn cho người khác biết.

"Vũ Thủy tiểu thư, tôi phải xin lỗi cô, trước đây bởi vì hiểu lầm, tôi đã dùng cây lau nhà đánh cô, thật ngại quá." Dịch Thu nhìn cây lau nhà đánh quỷ dùng một lần được đặt ở một bên, xin lỗi Vũ Thủy.

Vẻ mặt Vũ Thủy có chút u oán, dường như đang nhớ đến nỗi sợ khi bị cây lau nhà khống chế mặt.
"Không sao, tôi cũng có sai." Vũ Thủy ôm hận nói.

Dịch Thu cười tủm tỉm nhìn cô: "Một nụ cười xóa bỏ thù hận nha?"
Vũ Thủy thống khổ gật đầu.

Thành quỷ cũng không dễ dàng a.


Cốc cốc cốc.

Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, đánh gãy cuộc nói chuyện.

"Xin chào, đồ ăn đến rồi." Ngoài cửa, chàng trai giao hàng nhịn xuống sự sợ hãi đem đồ ăn giao vào trong công ty, run giọng nói.
"Đến đây!" Dịch Thu mở cửa, cầm lấy đồ ăn, vui vẻ cười nói: "Đêm hôm khuya khoắt vất vả a, tôi cho cậu khen ngợi năm sao!
Thiếu niên giao hàng có chút vui vẻ mà cười, định mở miệng thì nhìn qua vai Dịch Thu thấy hai người phụ nữ đang ngồi trong phòng —— một người ướt sũng trông như vừa bò lên khỏi mặt nước, còn người còn lại —— nửa ảo nửa thật, có thể nhìn xuyên qua thấy bức tường phía sau cô.
Không nghi ngờ gì nữa, đây là một con quỷ nước, cùng một nữ quỷ không phải quỷ nước.
Sắc mặt chàng trai giao hàng đột nhiên trắng bệch, hắn hét lên một tiếng, bỏ chạy: "Có quỷ a!!!"
Dịch Thu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bóng dáng chạy như điên của thiếu niên giao hàng, quay đầu lại: "Hắn nhìn thấy cô?"
Vũ Thủy buồn bã nói: "Ở nơi âm khí nặng, người thường cũng có khả năng nhìn thấy quỷ."
Dịch Thu đã lặng lẽ viết một bài ca ngợi hai trăm ký tự cho thiếu niên giao hàng không may mắn này coi như một sự bù đắp cho sự mất mát về tinh thần của cậu: "...!Ngay cả khi ở một nơi bị quỷ ám, cậu ấy vẫn kiên quyết chống lại nỗi sợ hãi và đưa đồ ăn đến trước mặt quỷ, lúc này mới chạy trối chết.

Loại tinh thần này rất đáng để học hỏi từ thiếu niên giao hàng, vì vậy tôi dành cho cậu ấy một lời khen ngợi năm sao.

"
Viết xong bình luận, Dịch Thu thưởng cho cậu ấy số tiền tổn thất tinh thần là 66 nhân dân tệ.

Thiếu niên vừa mới thoát khỏi tòa nhà quỷ ám, nhìn những đánh giá của khách hàng mới trên điện thoại di động, khóc không ra nước mắt mà bỏ chạy trên chiếc xe đạp điện.
Đáng sợ! Người đàn ông gọi giao đồ ăn nói chuyện và cười đùa với hai nữ quỷ, thật sự đáng sợ!
..................!
"Vũ Thủy hiện tại không muốn đầu thai, tôi cũng không đành lòng ép buộc cô ấy, không bằng để cô ấy ở nhân gian chơi một thời gian?" Dịch Thu đề nghị.
Trên mặt Vũ Thủy lộ ra một nụ cười vui vẻ, dùng sức gật đầu.

"Trước kia cô sống với giám đốc Hạ, giám đốc Hạ, chị có thể cho cô ấy ở nhờ một thời gian không?" Dịch Thu nói.
Hạ Ngữ Cầm sắc mặt lại tái xanh, cùng nữ quỷ ở chung, không được a?
Vũ Thủy đáng thương mà nhìn Hạ Ngữ Cầm: "Uống tro cốt của tôi rồi, còn không chịu cho tôi ở nhờ sao?"
Hạ Ngữ Cầm run bần bật: "Tôi......!Tôi là người a......!Tôi có chút sợ."
Vũ Thủy: "Nhưng tôi sẽ không tổn thương cô, tôi chỉ muốn có một ngôi nhà."
Hạ Ngữ Cầm đột nhiên cảm thấy tội lỗi, cô nghe theo lời của yêu tăng mà mua tượng Phật cùng tro cốt với giá cao, không sai khi nói rằng cô là một trong những đồng phạm hại chết Vũ Thủy, nhưng Vũ Thủy không ghét cô vì điều này, ngược lại còn cố gắng nhắc nhở cô, cô ấy là một con quỷ tốt.
"Được rồi, tôi cho cô ở nhờ!" Hạ Ngữ Cầm cắn răng đưa ra một quyết định vĩ đại.

Dịch Thu ở một bên vỗ tay, vẻ mặt cảm động, rất giống một người dẫn chương trình hòa giải mâu thuẫn gia đình.


Dịch Thu lại nói: "Đầu năm nay, ở thành phố lớn sinh hoạt không dễ dàng.

Vũ Thủy, cô tuy rằng đã trở thành quỷ, nhưng cũng không thể để giám đốc Hạ nuôi cô, cô nghĩ muốn làm nghề gì không? Ở quốc gia chúng tôi, phụ nữ có thể chống đỡ nửa bầu trời, tuy rằng cô là nữ quỷ Thái Lan, nhưng có thể nhập gia tùy tục nha."
Vũ Thủy suy nghĩ một lúc, "Tôi muốn trở thành một minh tinh." Đây là ước mơ của cô từ khi còn là một đứa trẻ.
Dịch Thu cùng Hạ Ngữ Cầm nhìn cô.

Không thể không nói, Vũ Thủy xác thật lớn lên xinh đẹp, mang nét mặt sắc sảo của con lai, lại không mất đi vẻ đẹp mềm mại của người phương Đông, bởi vì là quỷ, trên người còn có một tầng sương mù nhàn nhạt, thoạt nhìn giống như ảo mộng, cảm giác thần bí tăng gấp đôi.
Hạ Ngữ Cầm thầm nghĩ: Vũ Thủy muội muội, cô còn nhớ rõ cô đã chết sao? Cô muốn đóng phim điện ảnh, chỉ có thể đóng phim ma.
Dịch Thu suy nghĩ trong chốc lát, móc di động ra: "Chờ một chút, tôi chụp ảnh cho cô."
Vũ Thủy yên lặng mà đi đến trước camera ngồi xuống, Dịch Thu dùng camera di động thì thấy Vũ Thủy không có trong suốt như khi nhìn bằng mắt thường, thoạt nhìn giống hệt người thật!
Hạ Ngữ Cầm kinh hô: "Hoàn toàn nhìn không ra là quỷ!"
Vũ Thủy vui vẻ nói: "Thật sao?"
Dịch Thu gật đầu: "Thật sự thật sự, quá giống như thật, cô có thể lên hình không có vấn đề!"
Hạ Ngữ Cầm: "Nhưng sẽ dọa đến đạo diễn."
Dịch Thu: "Điều này cũng đúng......!Không bằng chúng ta lại tìm một đạo diễn quỷ?"
Hạ Ngữ Cầm: "Em có cân nhắc qua cảm giác của các diễn viên khác cùng nhân viên công tác chưa?"
Dịch Thu: "Nói cũng phải."
Hai người suy nghĩ nửa ngày, trong lúc nhất thời cũng chưa có chủ ý gì.

Mèo đen đang ăn vụng xiên que ở bên cạnh rốt cuộc không chịu nổi đầu óc thiểu năng của bọn họ: "Đồ ngốc, để cô ấy phát sóng trực tiếp! Truyền hình trực tiếp không cần đạo diễn."
Hạ Ngữ Cầm hiểu ra: "Đúng vậy, đây là một ý kiến hay!"
Dịch Thu lôi mèo đen ra khỏi túi giao hàng, ôm nó vào lòng mà khen ngợi nó: "Bảo Bối Nhi, mày thật thông minh và thời thượng! Còn biết cả phát sóng trực tiếp nữa!"
Không hổ là mèo con thần bí tự xưng hệ thống, vừa nhìn là biết loại mèo này sẽ trộm lên mạng.
Mèo đen liếm miệng, khinh thường nói: "Là nhân loại các ngươi quá ngu ngốc."
Sau một vài cuộc thảo luận, Hạ Ngữ Cầm nói với Vũ Thủy: "Công ty chúng tôi trong hai năm qua đã kinh doanh lĩnh vực người nổi tiếng trên Internet, tất cả các nền tảng video ngắn cùng phát sóng trực tiếp lớn đều đã hợp tác, bồi dưỡng ra một số minh tinh nổi tiếng trên Internet.

Vũ Thủy, cô lớn lên xinh đẹp, tính cách tốt, đào tạo thêm một chút, cô chắc chắn có thể trở nên nổi tiếng! "
Dịch Thu thở dài, công ty quản lý minh tinh ba mẹ để lại cho hắn, hiện giờ không còn mấy minh tinh, nhưng lại có một đống minh tinh nổi tiếng trên mạng.

Mèo đen ở bên cạnh nói: "Cô bây giờ còn yếu nên không có thực thể, nếu có nhiều người thích cô, cô cũng sẽ có lợi.

Có thể ngưng tụ thực thể, không sợ ánh mặt trời là một trong số đó, nói không chừng cô có thể dần dần chuyển từ quỷ thành tiên, như vậy liền không phải lo lắng về việc hồn phi phách tán nữa.

"
Dịch Thu ở một bên dội một gáo nước lạnh vào mặt: "Các bạn ơi, tôi muốn nhắc các bạn một câu: Từ khi Vũ Thủy bắt đầu xuất hiện, cô ấy đã nói tiếng Anh với chúng ta"
Vẻ mặt Vũ Thủy tức khắc cứng đờ: "Tôi......!Không biết......!Tiếng Trung."
Hạ Ngữ Cầm khóc không ra nước mắt: "Tôi dạy cho cô."
Vũ Thủy cảm động mà nói: "Cảm ơn cô, cô đúng là người tốt."
Hạ Ngữ Cầm: "Không cần khách khí, đây bởi vì cô là quỷ tốt."
Hai người thâm tình nhìn nhau, khúc mắc ban đầu trong giây phút này liền tan thành mây khói.

Dịch Thu ở một bên ăn xiên nướng, cảm thán nói: "Cảm tình của các cô gái, thật là tốt đẹp quá."
Mèo đen liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Đây là một phiên bản của tình người duyên ma a, mức độ cảm động đã tăng lên rất nhiều." Dịch Thu lau những giọt nước mắt không tồn tại trên khóe mắt.


"Giám đốc Hạ mua tượng Phật về để thu hút vận đào hoa vậy mà thật sự hút tới một đóa hoa đào nước ngoài, xinh đẹp và bắt mắt.

Chúc họ hạnh phúc!"
..................!
Dịch Thu cảm thấy hôm nay hắn thật tuyệt.
Không chỉ giúp công ty giải quyết vấn đề quỷ ám mà còn giật dây bắc cầu cho công ty ký hợp đồng với một nghệ sĩ quỷ.
Quỷ muội muội lớn lên xinh đẹp, tâm địa thiện lương, còn chăm học chịu làm, lập tức quyết định phát sóng trực tiếp cách học tiếng Trung của cô, Vũ Thủy muội muội chăm chỉ như vậy, nhất định sẽ sớm trở nên nổi tiếng.

Dịch Thu vui vẻ ngâm nga một bài hát, trong lòng chợt nghĩ ra điều gì đó: "Bảo Bối Nhi, hiện tại tao đã hoàn thành nhiệm vụ quỷ ám của công ty rồi? 500 điểm thưởng?"
Mèo đen buồn bã nói: "Đúng vậy, cho nên cậu hiện tại còn thiếu tôi 1100 điểm."
Dịch Thu đếm đầu ngón tay tính một hồi, bùa Kim Quang 100 điểm; hai lá bùa Thiên Thần Lôi, mỗi lá 200 điểm, là 400 điểm; một lá Ngũ Lôi trấn trạch, 100 điểm; một lá bù che mắt, 100 điểm; tổng cộng là 600 điểm.

Hiện tại dùng đến chỉ còn có một lá Thiên Thần Lôi.

Mở Tổ khiếu 1000 điểm, phù phép vũ khí một lần 100 điểm, tổng cộng tiền nợ là 1700 điểm, hoàn thành quỷ nhiệm vụ chuyện ma quái ở công ty được 500 điểm, cho nên còn thiếu 1200 điểm.
Dịch Thu tính toán xong liền ôm mèo đen vào lòng dỗ dành: "Ôi chao, tao với mày là ai với ai a.

Mày xem, dù sao tao cũng nợ hơn một nghìn điểm, sao không cho tao nợ thêm một chút? Bùa Kim Quang linh tinh lấy thêm một tá đi.

"
Mèo Đen: "Cút đi! Tôi không phải công cụ vẽ bùa của cậu! Nói không vẽ thì sẽ không vẽ!"
Dịch Thu: "Ôi, một con mèo vẽ bùa dễ thương làm sao.

Móng vuốt của mày thực sự là báu vật của thế giới, mày có thể vẽ bùa lại biết phù phép, có bộ vuốt mèo nào dễ thương hơn móng vuốt của ngươi không!"
Mèo đen: "Cậu hoàn toàn không yêu thích móng vuốt của tôi, cậu chỉ muốn lợi dụng tôi vẽ bùa!"
Dịch Thu phản bác: "Nói bừa! Mày không thấy biểu hiện thành kính khi tao niết đệm thịt của mày sao?"
Mèo đen: "Đấy là do cậu biến thái mà thôi!"
Dịch Thu ra vẻ kinh ngạc nói: "Không tốt, thế mà bị phát hiện."
Mèo đen liếc hắn một cái, kiêu ngạo mà hừ lạnh: "Cậu lúc đó bắt quỷ thật hứng phấn, hoàn toàn không bình thường giống như tên biến thái vậy."
Dịch Thu che ngực, diễn sâu: "Bắt quý chơi vui quá, không thể kiềm chế được!"
Mèo đen yên lặng mà nhìn hắn một cái, ra ngoài dự kiến của Dịch Thu, vậy mà không có mắng chửi hắn.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※
Dịch Thu mở ra thuộc tính khó lường đây này:
Chứng kiến mèo, hưng phấn.

J PG(mông)
Chứng kiến quỷ, hưng phấn.

J PG(mông)
Trách không được bị Mèo con kêu là cái đồ biến thái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui