Trong nhà Diêm Trường Sinh, Dịch Thu tiếp tục cùng Diêm Trường Sinh đối mặt nhìn nhau.
Dù gương mặt điển trai này vẫn ưa nhìn như vậy nhưng Dịch Thu vẫn không thể dung túng cho anh chàng đẹp trai này tiếp tục đi tìm đường chết được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng bị yêu ma quỷ quái ăn tươi nuốt sống.
Vì vậy, Dịch Thu từ từ nói: "Diêm tiên sinh, tôi không muốn đe dọa anh, nhưng ngọn nguồn nguy hiểm vẫn luôn vây quanh anh."
Diêm Trường Sinh đưa ra khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng: "Nếu nói ngọn nguồn nguy hiểm là cậu, vậy xác thật không sai."
Dịch Thu than thở "Chao ôi": "Tôi biết hiện tại tôi rất giống như Pháp Hải đang nói cho Hứa Tiên biết rằng trên người hắn có yêu khí, nhưng anh xem 《 Bạch Xà Truyện 》 thật sự có yêu quái ah, thế giới quan chính là như thế, không tin cũng phải tin ah!"
Diêm Trường Sinh mặt không chút cảm xúc, rất muốn gọi cảnh sát, càng muốn gọi Hạ Hồng Vận ở ngoài cửa, nói với cậu ta rằng hắn không cần tên trợ lý thần côn này, bây giờ, lập tức, lập tức đuổi việc!
Dịch Thu nghiêng đầu, mèo đen ngồi xổm dưới chân hắn cũng nghiêng đầu, có ý đồ "Dùng sự dễ thương để vượt qua hoàn cảnh trước mắt."
Nhưng không có hiệu quả.
Dịch Thu thở dài, "Làm sao anh mới tin đây? Tôi cho anh trực tiếp gặp quỷ nha?"
Diêm Trường Sinh bình tĩnh nói: "Làm thế nào tôi có thể chắc chắn rằng đây là một con quỷ thực sự, mà không phải do ai đó đóng giả hoặc ám chỉ tinh thần đối với tôi?"
Dịch Thu khóe miệng giật giật: "Anh còn rất đa nghi."
Diêm Trường Sinh: "Cảm ơn đã khen ngợi."
Dịch Thu cuối cùng giãy giụa nói: "Anh thật sự không tin?"
Diêm Trường Sinh gật đầu.
Dịch Thu: "Đây là cơ hội cuối cùng nha."
Diêm Trường Sinh không thèm để ý.
Dịch Thu: "Thật sự là không nghĩ lại sao?"
Diêm Trường Sinh: "Không nghĩ, cám ơn."
Dịch Thu: "Vậy anh định làm gì, đuổi việc tôi?"
Diêm Trường Sinh: "Cậu đoán đúng rồi."
Dịch Thu hít một hơi thật sâu, kiềm chế cảm xúc của mình, đuổi việc là không có khả năng, đời này không thể bị đuổi việc, hắn vất vả lắm mới cùng nữ quỷ đánh nhau một trận, vết bầm trên người vẫn chưa giảm đi đây này, điểm số còn thiếu mèo đen vẫn chưa trả hết đâu, muốn hắn cút đi dễ dàng như vậy, không có cửa đâu nhá!
Nói lí lẽ thì không thông, vậy chỉ có thể vận dụng cấm thuật!
Vì vậy, Dịch Thu nở nụ cười rạng rỡ với thần tượng, nói một cách chân thành: "Thật ra, tôi cũng được người khác tin tưởng giao nhiệm vụ bảo vệ an toàn cá nhân của anh trong một năm.
Cho nên trong một năm này, dù anh có ghét tôi đến đâu, tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm về mạng sống của anh.
Trong một năm này, không, được, đuổi, việc, tôi, nha.
"
Diêm Trường Sinh vừa muốn nói "Cậu bị đuổi việc", đột nhiên phát hiện bản thân không phát ra được âm thanh.
Câu nói đuổi việc đơn giản, dù thế nào cũng không nói ra được.
Diêm Trường Sinh khiếp sợ mà nhìn Dịch Thu, Dịch Thu chắp hai tay lại cúi đầu trước hắn, vẻ mặt khẩn cầu: "Đã nói không thể đuổi việc kẻ yếu đuối, bất lực và đáng thương như tôi mà, trời cao sẽ không cho phép anh làm điều tàn nhẫn như vậy đâu."
Yêu thuật, cái này tuyệt đối là yêu thuật!
Không đúng, phải có khoa học một chút, cái này có thể là thuật thôi miên nào đó chưa được biết đến!
Dịch Thu đã thành thạo thao tác ra lệnh cho Diêm Trường Sinh, tâm trạng rất tốt, vẻ mặt tươi cười.
Trong mắt Diêm Trường Sinh, thì nụ cười này là nụ cười đắc ý của một tên fan cuồng, thật là làm người khác khó chịu.
Cái tên fan cuồng này được một tấc lại muốn tiến một bước, vẻ mặt suy tư nói: "Nếu không, tôi liền soạn thảo cho anh một bản hợp đồng để cho anh ký ngay lập tức nha.
Nội dung hợp đồng thì để tôi nghĩ xem......!Làm một hợp đồng kéo dài hai mươi năm thì thế nào? Không phải tôi làm trợ lý cho anh mà là anh làm trợ lý cho tôi."
Nhìn thấy sắc mặt tối sầm của Diêm Trường Sinh, Dịch Thu bật cười: "Tôi nói đùa thôi, tôi sẽ không làm loại chuyện này, vậy cũng quá bỉ ổi rồi, tôi là người tốt nha."
"Tuy nhiên, tôi sẽ không đền bù những tổn thất do việc trừ tà gây ra." Dịch Thu chỉ vào đống hỗn độn, đúng lý hợp tình mà nói.
Diêm Trường Sinh nhìn ngôi nhà đã không thể nhận ra nổi của mình, đau đớn nhắm mắt.
Thấy mục đích đã đạt được, Dịch Thu hài lòng nói: "Vậy thì chúng ta đập tay thề nào, tôi bảo vệ anh, anh không thể đuổi việc tôi.
Nào, đập tay."
Diêm Trường Sinh một vạn lần không muốn, nhưng tay phải lại không chịu khống chế mà duỗi ra, ở không trung đập tay cùng Dịch Thu.
Dịch Thu cười đến vui vẻ: "Vậy một năm kế tiếp, xin chỉ giáo cho tôi, Diêm Trường Sinh.
Đến, bắt tay."
Tay của hắn giống như có ý nghĩ riêng của mình vậy, hoàn toàn làm lơ sự miễn cưỡng trong lòng của Diêm Trường Sinh, cùng Dịch Thu bắt tay.
Tâm lý của Diêm Trường Sinh gần như sụp đổ, hắn đối với cuộc sống trong một năm sắp tới tràn đầy tuyệt vọng.
Mèo đen đồng tình mà nhìn Diêm Trường Sinh, vẻ mặt hiện tại của hắn, rất giống lúc nó bị Dịch Thu ấn ở trên mặt đất xoa bụng.
Thảm, quá thảm, thảm y chang kiếp trước.
..................
"Cậu nói, Diêm Trường Sinh sẽ không tức muốn hộc máu mà đem Dịch Thu đại sư đuổi đi đi?" Ngoài cửa, người đại diện Hạ Hồng Vận lo lắng hỏi Lộc Yết.
Lộc Yết nghiêm túc gật đầu, "Tôi nghĩ dựa vào tính cách của Diêm lão sư.
Hắn sẽ gọi anh vào và thông báo ngay rằng hắn muốn đuổi việc Dịch đại sư."
Hạ Hồng Vận thật sự lo lắng đến mức trọc đầu, trong khoảng thời gian này, mỗi lần bí mật tìm người trừ tà, đều phải dấu diếm Diêm Trường Sinh, nếu không hắn lại trưng ra vẻ mặt chán ghét, "Cái ngươi đang làm chuyện phong kiến mê tín gì đấy? " Haizz, Diêm Trường Sinh người này, tâm chí quả thực kiên định đến đáng sợ.
Mà người đại diện như hắn cũng rất khổ sở ah, không chỉ lo cho sự nghiệp của vị minh tinh nhà mình, còn muốn khổ cực lo những chuyện ma quái xảy ra xung quanh hắn nữa!
Trong khoảng thời gian Diêm Trường Sinh bị ma quỷ quấn thân, hắn đã tìm rất nhiều chuyên gia, nhưng tám chín phần mười đều là kẻ lừa đảo, nơi duy nhất đáng tin cậy là ngôi đền Đạo quan mà hắn đã xin Lưu Ly Phật châu cho em gái mình, nhưng vị quan chủ là một người rất có tính cách, sau khi bấm ngón tay tính toán liền đem hắn đuổi đi, nói rằng sẽ có người khác giải quyết vấn đề này, hắn sẽ không xen vào chuyện này.
Hiện tại xem ra, người quan chủ nói sẽ đến giải quyết vấn đề, chính là Dịch Thu.
Nhưng nếu Diêm Trường Sinh đem người đuổi đi, hắn về sau chạy đi đâu tìm một vị đại sư đáng tin cậy như vậy đây?
Điện thoại di động của Hạ Hồng Vận vang lên.
Là em gái hắn gọi tới.
"Anh à! Vấn đề ma quỷ của công ty chúng em đã được giải quyết!" Hạ Ngữ Cầm hào hứng nói—— không sai, Hạ Ngữ Cầm là em gái của Hạ Hồng Vận.
Khi còn nhỏ mối quan hệ giữa anh chị em họ Hạ không mấy tốt đẹp, nhưng khi lớn lên thì đã dịu đi rất nhiều.
Bây giờ, một người là người đại diện của Diêm Trường Sinh.
Một người là giám đốc Công ty quản lý Bắc Cực Tinh, tính ra cũng là người cùng ngành rồi.
Hạ Hồng Vận nhận được cuộc gọi của em gái báo rằng cô đã an toàn, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm: "Ồ? Giải quyết thế nào? Chuỗi Phật châu cùng gương bát quái anh đưa cho em có tác dụng không?"
"Có hiệu quả, thực sự có hiệu quả! Nhưng vấn đề là do cao nhân giải quyết! Anh hai, không phải anh nói chỗ anh cũng có ma quỷ sao? Có cần giúp đỡ không? Em sẽ giới thiệu cao nhân cho anh." Hạ Ngữ Cầm hỏi.
Hạ Hồng Vận nghe được hai chữ ma quỷ liền run lập cập.
Hắn vừa mới xem trực tiếp hiện trường bắt quỷ, bây giờ vẫn còn chưa hết kinh hoàng đây.
"Anh...!ờ...!tụi anh cũng đã tìm được một vị đại sư giúp giải quyết vấn đề rồi, đạo hạnh của hắn rất cao." Hạ Hồng Vận nói.
Hạ Ngữ Cầm kinh ngạc nói: "Các anh cũng tìm được cao nhân rồi à.
Thật đáng tiếc, em vốn dĩ muốn giới thiệu Dịch Thu đại sư cho các anh......"
"A? Dịch Thu?" Hạ Hồng Vận kinh hô một tiếng.
"Là hắn?" Lộc Yết tò mò mà thò qua cùng nhau nghe.
"Đúng vậy, Dịch Thu.
À, đúng rồi, hắn còn là đại cổ đông của công ty chúng em đó, anh, anh không biết sao? Ông chủ và bà chủ của chúng em trước khi xuất ngoại đã đem cổ phần chuyển sang cho con trai của họ, chính là hắn! Hắn hiện tại là chủ tịch của công ty chúng em ah!" Hạ Ngữ Cầm nói.
Lộc Yết ngây ngẩn cả người: "Vậy tại sao hắn lại tới đây ứng tuyển làm trợ lý?"
Hạ Hồng Vận cũng há hốc mồm: "Đúng vậy, hắn vì sao lại tới ứng tuyển làm trợ lý?"
Hai người nhìn nhau.
Trợ lý cũng không phải là một nghề tốt, nếu không muốn phát triển trong ngành này thì trợ lý hoàn toàn là một nghề vất vả, khổ sai, ít tiền mà nhiều việc, không có nhiều không gian để phát triển.
Dịch Thu là một phú nhị đại trong gia đình giàu có, vì sao lại đến ứng tuyển làm trợ lý?
"Chẳng lẽ, đại sư hắn là......Fan chân chính của Diêm lão sư?" Lộc Yết hỏi.
Hạ Hồng Vận cười khổ một tiếng: "Chỉ cần có thể giữ lại, nói cái gì cũng được"
Hắn có dự cảm, trong tương lai xung quanh Diêm Trường Sinh sẽ không được yên ổn, tên này chính là một kẻ không hiểu sao mà chuyên thu hút yêu ma quỷ quái ah.
Hạ Hồng Vận nói với em gái: "Anh nhớ ra rồi, em đã nói với anh rằng chủ tịch công ty em là một nghiên cứu sinh, đối với việc quản lý công ty không có hứng thú..."
Hạ Ngữ Cầm: "Đó là trước đây, bây giờ hắn đã tốt nghiệp, đối với công ty cũng để tâm hơn, hắn cũng đã giới thiệu những hại giống rất tốt cho công ty chúng em đấy."
Tuy rằng là một nữ quỷ, còn là nữ quỷ Thái Lan, hiện tại cô ấy đang rất nỗ lực để vượt qua rào cản ngôn ngữ, kiên trì phát sóng trực tiếp.
Hạ Hồng Vận càng khó hiểu: "Vậy rốt cuộc là tại sao Dịch Thu lại đến làm trợ lý?"
Hạ Ngữ Cầm lại cẩm thấy không chút nào ngoài ý muốn: "Bởi vì hắn là fan của Diêm Trường Sinh ah.
Em trước kia không phải thường xuyên nhờ anh lấy ảnh chụp cùng poster có chữ ký của Diêm Trường Sinh sao? Còn hỏi thăm anh gần đây Diêm Trường Sinh quay phim gì sao? Đều là Dịch Thu hỏi em, em mới đi hỏi anh ah."
Hạ Hồng Vận kinh ngạc nói: "Anh tưởng là em muốn."
Hạ Ngữ Cầm: "Em đối Diêm Trường Sinh chỉ có cái ấn tượng tốt thôi ah."
Hạ Hồng Vận không thể tin được: "Có người phụ nữ nào lại không phải là fan của Diêm Trường Sinh! Anh không tin! Chắc chắn em đang nói dối anh! Dù Diêm Trường Sinh đi đâu, tất cả các cô gái đều sẽ hét lên vì hắn!"
Hạ Ngữ Cầm nói không nên lời: "Này này này, tuy rằng Diêm ảnh đế của anh rất nổi tiếng, fan rất nhiều, nhưng không phải cô gái nào cũng là fan của hắn, luôn có những người có lý trí như em!"
Sau khi cúp điện thoại, Hạ Hồng Vận lập tức bắt đầu buôn chuyện với Lộc Yết.
Vào lúc này, Hạ Hồng Vận cuối cùng cũng nhận ra rằng Dịch Thu đại sư thực sự là một fan chân chính của Diêm Trường Sinh, vì vậy hắn mới đến ứng tuyển làm trợ lý, như vậy mọi thứ đều có thể được lý giải được rồi!
Nhưng một người tự xưng là có hoả nhãn kim tinh như hắn, vậy à không nhận ra!
Dịch Thu chưa bao giờ ở trước mặt hắn bày tỏ sự yêu thích đối với Diêm Trường Sinh.
Ánh mắt của hắn khi nhìn thấy Diêm Trường Sinh cũng khác với những fan cuồng nhiệt kia.
Có lẽ hắn là một fan thành thục, Hạ Hồng Vận nghĩ thầm.
"Tôi thực sự hy vọng rằng Dịch đại sư có thể ở lại làm trợ lý." Hạ Hồng Vận nói với Lộc Yết.
"Đúng vậy, đúng vậy, thật sự có quá nhiều sự kiện ma quái xung quanh Diêm lão sư, tôi rất sợ ah." Lộc Yết khóc không ra nước mắt.
Nhưng Diêm Trường Sinh sẽ không đồng ý...!" Hạ Hồng Vận nói lời này xong, trong lòng lo lắng đứng dậy, chuẩn bị gõ cửa đi vào, cùng thuyết phục Diêm Trường Sinh, cho dù hắn không tin vào đầu trâu mặt ngựa...!À không, linh dị thần quái, hắn cũng phải tin tưởng ánh mắt của người đại diện này.
Nếu còn không được, thì để Dịch Thu đến công ty của bọn họ ra mắt! Thanh niên này lớn lên đẹp trai như vậy, không thể làm trợ lý thì làm sư đệ cũng được.
Ngay khi Hạ Hồng Vận đang suy nghĩ lý do thoái thác, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Dịch Thu cao hứng phấn chấn mà ôm mèo đen từ bên trong đi ra, nhìn thấy hai người còn tươi cười chào hỏi: "Xin chào, tôi nói xong rồi, Diêm tiên sinh thật dễ nói chuyện, quyết định giữ lại tôi, về sau xin chỉ giáo nhiều."
Diêm Trường Sinh đồng ý rồi?
Hắn vậy mà đồng ý rồi?
Cái này không khoa học ah!
Hạ Hồng Vận & Lộc Yết bái phục: Đại sư quả nhiên là cao nhân ah!
Bên trong cửa, Diêm Trường Sinh vẻ mặt áp suất thấp mà đứng trên một đống hỗn độn trong nhà, u oán mà nhìn bóng lưng của Dịch Thu.
Rốt cuộc phải làm như thế nào để đuổi việc tên trợ lý thần côn này? Rất gấp, online chờ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...