Ra Giêng Anh Cưới Em

Nhật Tư không thuộc tuýp người theo chủ nghĩa hoàn hảo, cũng chưa từng suy nghĩ về mẫu người lý tưởng của mình ra sao và cũng không có yêu cầu nào đặt ra về đối phương của mình hết. Suốt cả ngày chỉ quanh quẩn trong nhà rồi lại đến cơ quan làm việc, thời gian ra khỏi hai nơi này dường như đếm trên lòng bàn tay vì vậy nhiều cô gái trong xóm thấy cậu mà ghen tị vì nước da trắng bóc của cậu.

Má Trịnh với ba Trịnh không mấy lo lắng về tính hướng của Nhật Tư, còn tận tình tìm bà mai mai mối cho con trai nữa là quá hiểu rồi, dù sao không có con dâu cũng được có thêm đứa con trai thì lại càng tốt, khỏi mắc công sau này xảy ra chuyện má chồng nàng dâu như nhà người ta. Đến cuối cùng chỉ cần con cái mình hạnh phúc, sống một đời viên mãn mà thôi.

Nhật Tư hôm nay rảnh rỗi chạy xe lên tỉnh, nhà cậu ở dưới huyện thỉnh thoảng có chuyện cơ quan quan trọng cậu mới lên tỉnh thôi chứ thường ngày dù có rảnh cách mấy cậu cũng đắm mình trong chăn mền ngủ ngon lành bù đắp những ngày vì các vụ án đau đầu.

Cổng trung tâm thương mại dần hiện rõ hơn, đúng rồi hôm nay Nhật Tư đi sắm đồ đó mọi người ạ, đột nhiên cậu thấy mấy năm nay mặc sơ mi nhiều có hơi chán.

Đi dọc cái trung tâm to tổ chảng, cũng có mấy lần cậu đến nhưng lần cuối chắc cũng là khoảng giữa năm ngoái rồi có chút lạ lẫm. Chậm rãi lựa chọn quần áo Nhật Tư đâu biết được mấy chị gái nhân viên cứ nhìn cậu lén lút rồi e thẹn cười cười, người đẹp trước mắt mà không ngắm thì hơi bị tiếc.


Đến cuối cùng Nhật Tư chốt được vài ba cái áo, vài ba cái quần, mà chủ yếu cũng chỉ là mấy bộ đồ đơn giản thoải mái không như đồng phục cậu hay bản thường ngày.

"Xin chào, trùng hợp quá!" Song Tử từ đâu đi tới, vẫy tay ra hiệu chào hỏi với Nhật Tư. Khi đến gần, cậu ngửi thấy hương chanh nhè nhẹ toát ra từ nơi anh, thật dễ chịu.

"Hôm nay anh không đi làm hả?" Nhật Tư mỉm cười nhìn đối phương, vươn tay nhận lấy mấy cái túi giấy từ nhân viên nhưng đồ chưa kịp cầm đã bị người khác cướp mất.

"Để tôi xách cho. Hôm nay về thăm mẹ, nên xin nghỉ một ngày. Tôi đang định đi tìm mua ít gì đó cho bà bồi bổ" câu nói kia của anh không cho Nhật Tư chút gì từ chối cậu đành lắc đầu đề anh giúp mình.

"Anh muốn mua tổ yến không, hay mua vitamin chẳng hạn tôi biết chỗ này bán chất lượng lắm cũng đôi lần tôi mua cho ba má rồi" Nhật Tư đối với người này vô cùng thoải mái, cậu là người làm việc theo pháp luật đương nhiên để làm thân và thoải mái bên cạnh ai đó là điều khá khó khăn.


"Được thôi!".

Hai người dạo một vòng trung tâm lớn, Nhật Tư tay không đi ra còn Song Tử thì tay xách nách mang cả đóng đồ vừa mua của cả cậu và anh.

"Hôm nào rảnh đến nhà tôi một chuyến nhé, mẹ tôi rất muốn gặp cậu" Song Tử giúp cậu để đồ vào xe thuận tay đóng cửa xe lại.

"Ừm.. cũng được, tôi về trước đây, tậm biệt" Nhật Tư gật gật đầu leo lên xe còn không quên thò tay vẫy chào Song Tử ở bên ngoài.

"Hẹn gặp lại!" Song Tử trong lòng thập phần vui vẻ không ít, nhìn theo bóng chiếc xe dần khuất phía đường lộ xa xa. Rồi cũng tự mình thu xếp đồ đạc vào xe sau đó trở về.

Thời buổi này chuyện tình yêu đồng giới có phần cởi mở hơn, thoải mái hơn xưa rất nhiều. Có nhiều cặp đôi đã bên nhau hạnh phúc đã cùng nhau về chung mái nhà, có nhiều người dù là bên nhau cả chục năm cuối cùng vẫn phải đi đến kết thúc. Tình yêu, không nói trước được điều gì, mọi thứ đều chờ thời gian trả lời thôi.

Song Tử và cả Nhật Tư đều chưa từng trải qua ái tình sâu sắc như người ta, một mối tình khắc cốt ghi tâm còn chưa có lấy nê không biết được cuộc mai mối này rồi sẽ đi về đâu. Chỉ là cả anh và cậu đều thấy đối phương rất đáng để tâm, là kiểu thu hút lẫn nhau không lí do chăng, chỉ là từ lần đầu gặp mặt đã có chút lưu luyến, vương vấn khó tả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận