Quýt đường

Đồng Kết quay lại máy bán hàng tự động nhìn thấy một nữ sinh tóc dài vừa đưa nước cho Trang Tử Vũ đi tới bên này.
Cho rằng nữ sinh cũng đến mua nước , theo bản năng nhường một chút .
Không nghĩ tới nữ sinh đó trực tiếp đi tới bên cạnh: "A Triết chào cậu."
"... Chào cậu." Đồng Kết nghi ngờ nhìn nữ sinh đó , không hiểu vì sao lại chạy tới chủ động nói chuyện với mình.
Cô nữ sinh này mục tiêu rất rõ ràng .
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hẳn không phải là nợ hoa đào của anh trai.
Mắt nữ sinh nhìn bình nước Đồng Kết cầm trên tay, vẻ mặt bắt đầu trở nên kỳ diệu "Anh Tử Vũ để cho cậu mua nước?"
"Ừm đúng thế." Đồng Kết theo lời của nữ sinh gật đầu .
Nhưng mà, nữ sinh nói tiếp lại để cho Đồng Kết bất ngờ .
" Cậu cố ý cầm nhầm chai nước "
À? Đồng Kết sững sờ.
Nữ sinh vốn chắp hai tay sau lưng lại chuyển thành ôm ở trước ngực , ngay cả một tia thân thiện cuối cùng cũng không thấy tăm hơi rồi, "Cố ý thông qua thủ đoạn như vậy hấp dẫn sự chú ý của anh Tử Vũ . Loại nam sinh mặt mũi như này , khẳng định càng hiểu rõ trong lòng cùng phái ..."
"Hy vọng cậu không có ý đồ với anh Tử Vũ !"

Đồng Kết ủy khuất trở lại bên sân, đem nước đưa cho Trang Tử Vũ , "Nước của anh!"
"Thẻ của ạnh ."
Vốn dĩ nghĩ phải giống như vừa nãy anh đem thẻ ném cho mình như vậy,  đem thẻ đưa trở về, Trang Tử Vũ lạnh lùng quét mắt qua khiến cho Đồng Kết hoảng sợ.
Sau khi nghỉ ngơi, tiếp tục đá nửa hiệp sau .
Lúc này Đồng Kết cắn răng kìm nén ,gắng gượng, dù  lồng ngực không khí lưu động càng ngày càng không thoải mái rồi, bước chân bắt đầu trống rỗng.
Cũng kiên quyết không tái phạm sai lầm trước, hướng anh cầu cứu .
Chẳng biết lúc nào , một cái tay đưa tới , cầm gáy cổ áo  Đồng Kết , đem người lôi đến bên sân .
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nước trong veo chậm rãi chăm chú chạy qua miệng lưỡi cùng cổ họng khô rát, Đồng Kết giống như con gấu túi vừa được cứu thoát khỏi khu rừng đang cháy , hơi híp mắt ngước đầu .
Giọng nói nam sinh từ tính lạnh lùng truyền tới bên tai , "Tốt hơn chút nào chưa?"
Đồng Kết nghe được giọng nói, thân thể cứng đờ , một ngụm nước ở cổ họng sặc , "Khụ khụ khụ..."
Hai mắt mở ra , người đứng ở bên cạnh ngũ quan anh tuấn liền đụng vào tầm mắt , lòng bàn tay của anh còn đặt sau gáy của mình.
Người này dáng dấp thật là đẹp mắt .
Đồng Kết dừng lại ho khan , mặt đỏ tai hồng theo bản năng than thở .
Cái tay đang túm cổ áo kia, gióng như đem một loại cảm giác kỳ dị truyền khắp cơ thể Đồng Kết .
Rời tầm mắt vừa vặn đụng phải cô gái mái tóc dài sau lưng Trang Tử Vũ , từ đôi mắt xinh đẹp kia, Đồng Kết nhìn thấy bất mãn cùng ghen tị .
"Đừng tới đây nữa." Trang Tử Vũ cúi đầu liếc mắt nhìn Đồng Kết , cảm thấy hôm nay Đồng Triết cùng với Đồng triết mấy hôm trước có chút không giống , mặc dù nét mặt giống nhau, người trước mắt mặt mày của người này lại giống như càng tinh xảo thanh tú hơn , càng môi đỏ răng trắng , đối mặt với anh lúc nào cũng cẩn thận kỹ càng .
Xoay người trở lại sân bóng , trước mắt đột nhiên hiện lên hình ảnh Đồng Kết uống nước , cắt đứt hoài nghi đang dâng lên trong lòng của anh.
Trang Tử Vũ cau mày ,trên mặt hiện lên một tia phiền não , còn có ý chạy đi làm chuyện nực cười mà anh chưa hình dung ra....

Sau khi bước ra khỏi sân thể thao, bởi vì mỗi người đều có hẹn nên mọi người chỉ đơn giản tạm biệt nhau.
Đồng Kết là người cuối cùng đi ra ngoài.
Đi ra liền nhìn thấy một nam sinh cao lớn mặc áo màu chàm, sống mũi thẳng , môi mỏng đỏ nhạt gò má . Nghe điện thoại lơ đễnh liếc nhìn Đồng Kết .

Là tài xế gọi điện thoại tới , bảo anh đợi bên ngoài sân bóng.
Trang Tử Vũ đem điện thoại di động thả về túi áo , mang theo giọng ra lệnh đương nhiên, "Lại đây ."
Đồng Kết không thể làm gì khác hơn là mang theo nghi ngờ bước tới trước mặt anh , ngẩng mặt lên trên má thanh tú trắng nõn còn ửng đỏ chưa biến mất sau khi vận động .
Trang Tử Vũ dừng một chút , tầm mắt bỏ qua một bên , ba lô màu đen ngay sau đó đụng vào ngực Đồng Kết , môi mỏng phun ra hai chữ ngắn gọn : "Đi theo ."
Hả?
Đi đâu nhỉ?
Tài xế ngừng xe ở trung tâm mua sắm thành phố , Đồng Kết đi sau lưng Trang Tử Vũ , đi hết ba lầu thang cuốn đến được tiệm lego.
Đồng Triết không thích những thứ này vừa tổn thời gian cùng tâm huyết với mấy mảnh ghép mô hình , Đồng Kết cũng không hiểu .
Mặt tiền cửa hàng vô cùng rộng mở ra , cửa tiệm được xếp ngay ngắn trật tự để đủ loại thành phẩm mô hình mới đưa ra thị trường, còn có thật nhiều khu vui chơi cho trẻ con cùng gia đình cùng nhau vui chơi.
Đồng Kết tò mò xem hết trong tiệm ngoài tiệm, ánh mắt từ từ trở lại trên người Trang Tử Vũ cách đó không xa. Trong tay anh đã cầm một hộp mô hình  lego , nhìn bề ngoài giống như hình một quả cầu tròn, anh khẽ cúi đầu chuyên chú kiểm tra hộp mô hình .
Cảm giác mặt đỏ tai hồng đang trở lại.
Trong tiệm trên vách tường, xếp đầy các loại phụ kiện lego, để cho khách có thể tự do tạo ra tổ hợp lego hình người theo ý thích.
Đồng Kết đem vẻ mặt của từng lego ra nhìn, mũi không thẳng tắp như vậy, cười lên  độ cong cũng không giống ...
Đồng Kết vô thức so sánh với Trang Tử Vũ , có chút nóng mặt .
Lặng lẽ liếc mắt nhìn màu sắc quần áo của anh, Đồng Kết chọn một linh kiện cùng màu . Nhanh chóng hoàn thành tổ hợp , giọng nói trầm thấp của Trang Tử Vũ bên tai vang lên: "Em đang ghép cái gì?"
Đồng Kết sợ hết hồn , tượng người từ lòng bàn tay rơi xuống đất , vội khom lưng đi nhặt , một bàn tay thon dài xoẹt qua trước mắt, nhặt lên đầu tiên.
Trán Đồng Kết toát ra mồ hôi hột nho nhỏ, lập tức ngồi dậy túm lòng bàn tay của anh : "Em tùy tiện làm vớ vẩn."

Sẽ bị phát hiện.
Trang Tử Vũ phát hiện ý đồ của Đồng Kết , trước một bước đem cánh tay nâng cao , nhìn chằm chằm tượng người trên tay, không nhìn ra đầu mối gì .
Đồng Kết cũng đã gấp đến độ ôm chặt cánh tay anh, giọng nói mang theo cầu khẩn: "Đưa em "
Cúi đầu liền thấy gương mặt ửng đỏ , đôi môi đỏ ửng không ngừng khép lại.
Chóp mũi gần như chạm nhau .
Trang Tử Vũ mặt lạnh đem người đẩy ra , tượng người ném hướng Đồng Kết , "Trả này."
Nói xong , trực tiếp đi về phía quầy trả tiền .
Trước mắt hình ảnh tươi sáng vừa này hiện lên. Những thứ non nớt màu đỏ kia, chọc cho lòng người phiền muộn.
Trang Tử Vũ quay đầu lại nhìn Đồng Kết cách mấy bước , bỗng nhiên cầm mô hình trên tay đẩy qua, có chút tồi tệ ra lệnh: "Cầm ."
Đây là lần thứ hai trong hôm nay anh bắt nạt Đồng Kết .
*****
Nhìn mấy bé này thương thật sự.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận