Quyết Không Để Em Ly Hôn
Lục Vĩ Thành lạnh lùng liếc cô nhân viên khiến cô ấy sợ hãi:"Resort cao cấp thế mà cũng không có nổi một phòng tắm đôi sao?"
Thấy cô nhân viên im lặng, khó xử cúi đầu không dám đáp, Thẩm Nhã Tịnh đành lên tiếng:"Anh đừng làm khó họ, chỉ là ngâm mình thư giãn chút thôi mà.
Em với Lăng tiểu thư tắm chung cũng được"
Lục Vĩ Thành vốn không tính đồng ý nhưng thấy cô trưng vẻ mặt như cún con về phía mình, cuối cùng anh vẫn không chịu được đành gật đầu thỏa hiệp.
Bên trong phòng tắm nữ, cô thay một bộ tankini sau đó thả cơ thể xuống nước nóng.
Cảm giác cơ thể được giữ ấm, những mệt mỏi mà sáng nay cô phải gánh chịu cũng dần dần tan biến.
Lăng Mộng Khiết cũng đã thay đồ xong.
Cô ta mặc một bộ bikini trắng khoe trọn mọi đường cong.
Cô ta từ từ đặt chân xuống nước
"Thẩm tiểu thư thân hình thật đẹp, sao cô không mặc bikini"
"Lăng tiểu thư quá khen rồi, gái đã có chồng như tôi không thích hợp cho lắm"
Lăng Mộng Khiết đen mặt ra, cô ta cố ý nhắc đến vấn đề trang phục là vì nghĩ Thẩm Nhã Tịnh có khuyết điểm nào đó trên cơ thể cần che đi nên không dám mặc.
Cô ta nào ngờ Thẩm Nhã Tịnh lại phán một câu khiến cô ta cảm thấy khó chịu đến thế.
"Thẩm tiểu thư và anh Vĩ Thành có vẻ rất thắm thiết?"
"Không phải là "có vẻ" mà mối quan hệ của chúng tôi vốn dĩ đã như vậy"
Thẩm Nhã Tịnh khá khó chịu, cô cũng không hiểu nổi chính mình.
Cô cảm thấy Lăng Mộng Khiết này có vẻ không ưa gì cô, từ cái hôm ở nhà họ Thẩm và bây giờ, cô ta luôn nhìn cô bằng một ánh mắt phán xét, đánh giá.
Bây giờ khi biết cô ta là thanh mai trúc mã của Lục Vĩ Thành, cô lại càng khó chịu hơn.
Lúc gọi cô thì là "Thẩm tiểu thư" mà gọi Lục Vĩ Thành thì lại là "anh Vĩ Thành" ngọt ngào đến thế.
"Thẩm tiểu thư nói như vậy tôi cũng yên tâm.
Tôi và Vĩ Thành quen nhau từ nhỏ, tính anh ấy thế nào tôi hiểu.
Trông anh rất lạnh lùng nhưng thật ra là người tốt.
Nhớ năm đó, anh ấy hứa sẽ lấy tôi...!Ấy, tôi xin lỗi, chuyện hồi nhỏ thôi Thẩm tiểu thư đừng để ý"
Thẩm Nhã Tịnh đang nhắm mắt tận hưởng càm giác ấm áp của nước nóng, nghe câu nói này của Lăng Mộng Khiết mà từ từ mở mắt ra nhìn về phía cô ta.
Có ngốc mới không biết cô ta cố ý nói những lời đó
"Cô có ý gì?" Thẩm Nhã Tịnh hỏi
"Thẩm tiểu thư đừng có hiểu lầm.
Chuyện trẻ con thôi mà, giờ Vĩ Thành đã là của cô rồi" Lăng Mộng Khiết vội vàng giải thích
"Lăng Mộng Khiết" Cô gằn giọng, nhìn thẳng cô ta nói, ý nghĩ của Lăng Mộng Khiết sao cô không thể nhận ra được
"Thẩm tiểu thư gọi thẳng tên người khác như vậy, cô không thấy rất không lịch sự sao?"
Ha, hay lắm giờ này còn nói đến chuyện phép tắc tối thiểu
"Chẳng phải cô ép tôi sao? Tôi nghĩ không cần nói Lăng tiểu thư cũng hiểu.
Cô có biết cô rất giả tạo không?"
Nhận thấy mặt nạ của mình đã rơi, Lăng Mộng Khiết cũng không cần phải gồng câu nịnh Thẩm Nhã Tịnh nữa mình nữa.
Cô ta hất mặt nói
"Cô biết rồi thì tôi nói thẳng luôn.
Tôi đã biết lí do hai người kết hôn là vì hôn ước.
Cô thật sự nghĩ anh ấy yêu cô sao? Chẳng qua là bị ràng buộc bởi gia tộc mà thôi.
Người anh ấy yêu từ đầu đến cuối vẫn luôn là tôi"
Cô ta đã sớm tìm hiểu cuộc hôn nhân của Lục Vĩ Thành từ Hàn Triết Viễn nên đã biết lí do hai người kết hôn.
Người như Lục Vĩ Thành sao có thể rung động với một cô gái nào được chứ.
Cô ta không tin, chắc chắn có uẩn khúc.
Thẩm Nhã Tịnh bây giờ sắc mặt có hơi tái.
Xem ra dì cả đến rồi, rõ ràng trước đó vẫn đến đều mà?
"Xem ra Lăng tiểu thư rất tự tin nhỉ?"
"Đương nhiên rồi, cô có muốn thử không?"
Ở phía bên kia, Lục Vĩ Thành đang cùng Hàn Triết Viễn ngâm mình thì phía bên phòng tắm nữ có một tiếng hét vang lên:"Á...!Á"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...