Nói là mộng cảnh kỳ thực cũng không quá thích hợp.
Bởi vì Yannick cảm giác mình thực ra là nửa mê nửa tỉnh, thần trí có thể cảm ứng nhưng thân thể lại không cử động được, chỉ đành mềm mại để người nọ tùy tiện bày bố.
Cằm bị nâng lên, môi bị ép mở ra giao triền, người này không giống như Chris chỉ thích điên cuồng, hắn giống như đang chậm rãi phẩm thưởng một chén rượu ngon lâu năm, không vội vàng một hơi uống xong, chỉ chậm rãi nếm từng ngụm nhỏ, mỗi một ngụm còn phải ngập lại trong miệng đảo quanh một hồi mới cam lòng nuốt xuống.
Thần quan tóc bạch kim cảm giác bản thân hiện tại cũng giống như một cốc rượu, không chút phòng bị nằm đó mặc người phẩm thưởng.
Không có sự hiện diện vướng bận của áo bào thần quan, bàn tay của nam nhân chẳng hề kiêng kỵ vuốt ve khắp toàn thân Yannick liên tục châm lửa.
Không thể phản kháng nhưng cảm giác trên người vẫn còn nguyên vẹn, không chỉ phía trước, ngay cả nơi khiến người ta cảm thấy thẹn thùng kia cũng bị chiếu cố đầy đủ, ngón tay thon dài ra vào trong thân thể, mỗi lần y cảm thấy có chút không khỏe phía trước sẽ được chiếu cố nhiều hơn một chút khiến y quên mất sự đau đớn, chỉ đành run rẩy thở dốc theo tiết tấu của đối phương.
Lông mi của thần quan nhíu chặt, cơ thể bị trêu chọc không thể khống chế, vô thức cong lên, cặp mông tròn trịa nâng cao vừa lúc được đôi tay của đối phương nâng đỡ, đem thân thể của hắn chen vào giữa, nhìn qua ngược lại giống như y đang khẩn cấp mở rộng chân hoan nghênh người nọ tiến vào vậy.
Không biết lại qua bao lâu, ngón tay rốt cuộc cũng lui ra, đổi thành một thứ có nhiệt độ cao hơn, đối phương hoàn toàn không cho y cơ hội suy tính, trực tiếp nâng hông của Yannick lên đâm sâu vào tận gốc mới chịu dừng lại. Thời gian không tốn bao lâu, hậu huyệt căng chặt đã bị khai thác đến đủ mềm mại ướt át, mị thịt như tơ lụa một tầng lại một tầng nhu thuận bao bọc lấy người bên trên.
“Hút đến thật chặt mà, thần quan thân ái, ngươi so với gái làng chơi nổi danh nhất Đế đô còn…” Giữa lúc mông lung, y lại nghe đối phương thốt ra lời trêu đùa, thanh âm này tuy rằng rất xa lạ, nhưng mơ hồ lại giống như đã nghe qua ở nơi nào đó.
Chỉ là lúc này thần quan đã hoàn toàn không rảnh suy tư những việc khác, thần trí hỗn độn chỉ có thể quay cuồng theo sự chỉ đạo của đối phương, mồ hôi rịn ướt vầng trán, lại dọc theo da thịt chảy vào mái tóc, từng sợi bạch kim lóng lánh bị ép xuống bên dưới, thuận theo sự đong đưa của thân thể mà rối loạn khắp nơi, được mồ hôi thấm đẫm lại càng thêm phát sáng, nhìn qua tựa như từng sợi ánh trăng.
Thân thể trắng nõn thon dài cũng bị che phủ bởi một tầng mồ hôi mỏng mịn, thảm đã bị vứt sang một bên, cổ tay của y vô lực nắm lấy đệm chăn dưới thân, thắt lưng bị nâng lên thật cao, va chạm không chút lưu tình phát ra thanh âm khiến người thẹn thùng, hai cổ thân thể chặt chẽ khắn khít dính sát vào nhau, đối phương gần như muốn đem y khảm vào trong da thịt, một chút lại một chút hung hăng tấn công, không chịu để lại cho y thời gian thở dốc.
“Ừ a… Không, không nên!” Lông mày của thần quan lại càng nhíu chặt, nhịn không được thét lên, thanh âm mơ hồ khiến chất giọng ôn nhu ngày thường vào giờ khắc này nhuốm lên một chút mị ý.
Đây rốt cuộc là giấc mộng chết tiệt gì chứ!
Thần quan một bên không tự chủ được khóc lóc cầu xin tha thứ, một bên có chút thất thần nghĩ, chỉ là hết lần này đến lần khác lại không thể thoát khỏi giấc mộng kiều diễm này, triệt để thức tỉnh.
Người đàn ông nọ cũng không vì sự cầu xin của y mà tạm ngừng, tái lại càng nặng nề lăn lộn cơ thể của y. Mái tóc bạch kim rối loạn mất trật tự, cánh môi sưng đỏ, nhãn thân mê man không có tiêu cự giống hệt một con búp bê đã bị điều giáo đến chỉ biết nghe lời, một lần lại một lần để đối phương thỏa mãn dục vọng.
“Ngươi… rốt cuộc… là ai… khốn nạn!” Thần quan nói không ra hơi, mắt ‘trừng’ hung hăn nhìn người đàn ông đang rong ruổi trên người mình, nhưng trên thực tế y vẫn đang chìm đắm trong ‘mộng cảnh’ như trước, đối phương lại là mặt mũi mơ hồ, căn bản không thể thấy rõ.
“Ta là… của ngươi” Đối phương cúi đầu cười, giọng nói bởi vì dục vọng mà trở nên khàn khàn như một sợi lông chim vuốt qua đầu tim của thần quan, khiến y không nhịn được run rẩy liên hồi.
Nếu như đây không phải là mộng… lần trước kẻ cứu y trước mặt ma vật cao cấp…
Ký ức đứt quãng không thể liên tiếp, thần quan thất thần mở to đôi mắt, cảm giác ý thức lại lần nữa bị triệt để cuốn vào hỗn độn, nặng nề quẫy đạp trong đại dương tình dục.
–
Ngay khi tia sáng mặt trời đầu tiên xuyên qua rèm sa ôn nhu chiếu vào, người đang nằm trên giường ôm đầu phát ra tiếng rên rỉ, thân thể trằn trọc tỉnh lại.
Cả người đau đớn như cả bị đàn thú hung hăng dẫm đạp.
Đây chính là cảm giác đầu tiên của Yannick.
Tối hôm qua…
Y mạnh mẽ ngồi dậy, bởi vì động tác quá mãnh liệt nên biểu tình cũng theo đó vặn vẹo.
Không phải là mộng?!
Yannick chịu đựng cảm giác khó chịu ở phần eo, gương mặt âm trầm, ánh mắt quét một vòng xung quanh.
Cửa sổ vẫn khép hờ hệt như tối qua trước khi đi ngủ, thần quan có trí nhớ rất tốt, vì vậy cũng không tồn tại tình huống có người cố tình đột nhập vào.
Mèo đen nhỏ lười biếng trước sau vẫn nằm bẹp ở cuối giường, híp mắt ngủ nướng, ngay cả chủ nhân thức dậy cũng không thể đánh thức được nó.
Trên mặt đất, trên bàn, hết thảy đều không có gì khác với đêm qua.
Ngay cả trên giường…
Trên giường!
Yannick khiếp sợ phát hiện, trừ dấu vết xanh tím trên người mình, cho dù là giường cũng không xuất hiện vết tích của người thứ hai
Không, còn phải tính cả vết tích khô khốc khiến người khác khó thể mở miệng kia.
Thần quan tóc bạch kim trước giờ vẫn tu dưỡng cực tốt, lần này quả thực giận đến nổ phổi!
Đây tuyệt đối không phải mộng cảnh, nhưng rốt cuộc là kẻ nào có năng lực xuất hiện trong phòng y rồi lại biến mất một cách thần không biết quỷ không hay như vậy? Lẽ nào đối phương không phải nhân loại sao?!
Yannick híp mắt suy tư hồi lâu, ánh nhìn rơi vào con mèo nhỏ đang cuộn tròn như một quả cầu lông xù, hô hấp đều đều ngay bên cạnh.
Vươn tay, trực tiếp xốc lên.
“Meo meo!” Mèo con đang chìm trong mộng đẹp đột nhiên bị đánh thức, rõ ràng cực kỳ giật mình, lông trên người đều xù hẳn lên, bốn chân giật giật vài cái. Đến khi nhìn rõ người đang nắm lấy mình thì lập tức bỏ qua giãy dụa, cất tiếng kêu mềm nhũn cùng giương to đôi mắt vô tội nhìn thần quan.
Một người một mèo trừng mắt nhìn nhau.
Từ đôi mắt mèo trong suốt đến tận đáy kia, Yannick thực sự không phát hiện được bất kỳ đầu mối nào, không nói việc từ mèo biến thành người quá mức lạ lùng, cho dù đây vốn là dị giới thần kỳ, thế nhưng Yannick cho đến bây giờ cũng chưa từng nghe qua cái gì Miêu tộc hoặc Miêu nhân này nọ. Hơn nữa, cho dù thực sự có thể biến thành người, Yannick cũng vô pháp liên hệ loại sinh vật mềm mại nhỏ yếu này với người đàn ông thân thể khỏe mạnh tối qua tùy tiện trêu đùa cơ thể y… vậy nên, y hoàn toàn không đặt sự hoài nghi lên người mèo con.
“Tối qua mày có phát hiện cái gì hay không? ” Yannick hỏi.
“Meo meo?” Mèo con nghiêng đầu, ngơ ngác đáng yêu, rõ ràng nghe không hiểu tiếng người.
“…” Đối diện một lúc lâu, Yannick rốt cục đặt nó xuống. “Tốt nhất đừng để tao phát hiện mày bao che tội phạm, nếu không…” Thần quan hơi nheo mắt liếc nhìn bộ vị nào đó bị lông tơ giữa hai chân mèo con che khuất.
“Meo meo ~~” Bạn mèo nào đó giả vờ khờ dại liếm liếm cái chân đang để lộ ra khỏi chăn của mình, cố gắng giả ngu.
Không có manh mối điều tra, thần quan chỉ đành tạm thời dằn cơn phẫn nộ, dùng trị liệu thuật tiêu trừ vết tích trên người, sau đó giả như ngày thường xuống lầu dùng bữa sáng đã được quản gia Adam tỉ mỉ chuẩn bị, lại cùng Avra và D’Antonio trò chuyện một hồi, sau đó chính là tự mỗi người bận rộn công việc.
Nhóm Avra bức thiết muốn tìm một vị đạo sự chỉ đạo ma pháp, vì vậy mỗi ngày đều chạy đến Ma pháp công hội ở Đế đô báo danh.
Đẳng cấp của Ma pháp công hội không phân chia nghiêm khắc như Giáo đình, vì muốn gắn kết tinh thần đoàn đội cho các pháp sư, thỉnh thoảng công hội sẽ mời những pháp sư nổi tiếng đến giảng giải, nội dung bài giảng tùy theo hứng thú cá nhân của đối tượng diễn thuyết, có thể trải dài từ cơ sở lý luận cho đến thao tác thực tiễn, cái gì cũng có. Vì vậy mỗi lần có buổi giảng, các pháp sư trẻ đều nô nức có mặt đến nghe, mà những pháp sư giảng giải càng nổi danh thì người kéo đến hiển nhiên cũng càng nhiều.
Bởi vì mỗi nước đều có phân bộ của Ma pháp công hội, rất hiển nhiên, nước lớn sẽ giàu có hơn nước nhỏ, tiền thù lao đưa ra càng cao, số lần tổ chức tọa đàm chỉ đạo lại càng nhiều, mà những pháp sư được mời đến cũng càng nổi danh.
Không thể nói các pháp sư hám lợi, đầu năm nay ai cũng phải ăn mặc tiêu dùng, nhất là loại nghề nghiệp như pháp sư chi phí lại càng lớn, các loại thư tịch, ma tinh, tài liệu không thứ nào không phải vật đốt tiền, cho dù thiên tư cao đến đâu cũng phải dùng tiền lót đường trước đã. Con số khổng lồ này ngay cả quý tộc cũng có chút không tiêu thụ nói, càng không nói đến những pháp sư bình dân khác. Huống chi tiền thù lao diễn thuyết càng nhiều càng có đủ thể diện, thuận tiện khuếch trương danh tiếng, cái loại chuyện nhất cử đa tiện này, ai cũng sẽ không cự tuyệt.
Đương nhiên, những nhân vật cấp bậc truyền thuyết như Pháp Thánh sẽ không tùy tiện đến giảng bài, đừng nói Pháp Thánh, cho dù là những loại đại sư ma pháp như Đại ma đạo sư, Ma đạo sư đều rất ít gặp. Có người nói, Mude Val pháp sư đã từng đến Đế quốc Charlemagne diễn giải một lần, đương nhiên tình huống rầm rộ khi đó chính là trước giờ chưa từng có, thiếu chút nữa đã chen vỡ phòng hội nghị lớn nhất của đế quốc, còn phát sinh một chút rối loạn. Cuối cùng vẫn là nhờ Công hội nghiêm khắc kiểm soát, khống chế nhân số hiện diện mới coi như ổn định tình hình.
Ở thời đại này, những pháp sư xuất thân bình dân giống như Avra và D’Antonio bẩm sinh đã thiếu hụt rất nhiều tài nguyên so với quý tộc, mà hình thức diễn thuyết này ở một trình độ nhất định đã thỏa mãn nhu cầu của bọn họ, vì vậy mỗi lần Ma pháp công hội dán thông báo có vị pháp sư nổi danh nào đó đến diễn thuyết chỉ đạo đều có thể háp dẫn rất nhiều pháp sư trẻ tuổi mộ danh mà đến. Còn những buổi diễn thuyết cấp bậc Đại ma pháp sư như Mude Val, do chỉ có các pháp sư bình dân, ngay cả quý tộc cũng sẽ chen chúc đến.
Nghe nói sắp tới Đại ma pháp sư Bethel Fenney sẽ đến Đế đô diễn thuyết, việc này khiến cho các pháp sư đều hứng khởi, bởi vì vị nữ pháp sư này không chỉ nổi danh về thành tựu ma pháp mà còn sở hữu nhan sắc hơn người. Vì vậy, lần xuất hiện này của nàng cũng khiến các quý tộc ở Đế đô ra sức truy phủng.
Nói đến đây, chúng ta không thể không vì Giáo đình bóp cổ tay tiếc nuối, tuy rằng Giáo đình cung phụng Quang Minh nữ thần Orthia, nhưng cả Giáo đình lại không có thần quan nữ tính nào.
Vốn dĩ trời sinh nữ giới sở hữu thân thể yếu nhược, cũng không chiếm địa vị chủ đạo trên đại lục Olin, thế nhưng loại nhu nhược này nếu vận dụng cho tốt trái lại sẽ trở thành vũ khí cực kỳ đặc biệt.
Trong số những pháp sư trên đại lục, những nữ pháp sư đặt được thành tựu ma pháp xuất sắc cũng không có quá nhiều, thế nhưng bề ngoài của vị nào cũng vô cùng xuất sắc, thế nên Ma pháp công hội mới đem các nàng ra làm chiêu bài, bồi đưỡng thành đối tượng khiến quý tộc theo đuổi, làm thần tượng để các pháp sư cấp thấp ngưỡng vọng học tập.
Bất quá, những việc náo nhiệt này tạm thời không có liên quan gì đến thần quan Yannick, vì muốn bảo trụ cái mạng nhỏ của mình, cũng vì có thể thuận lợi qua ải phó bản chế độ Hardmode sắp tới, toàn bộ thời gian nhàn rỗi của y đều cống hiến cho sự nghiệm nghiên cứu quang minh ma pháp.
Theo trình độ ma pháp được đề cao, sự tiếp xúc càng sâu sắc với quang minh ma pháp, Yannick lại càng cảm thấy lĩnh vực này quả là sâu không thể lường.
Trước đây khi vừa đến thế giới này, y đã từng cho rằng ma pháp duy nhất có thể tạo thành thương tổn trong hệ thống quang minh ma pháp chỉ có ‘Quang minh phổ chiếu’, còn toàn bộ những thứ còn lại đều là ma pháp hệ trị liệu, nói trắng ra là chỉ có công dụng thu nạp tín ngưỡng của bình dân.
Sau đó, dưới sự chỉ dạo của Chris, y mới chậm rãi nhận biết sự thật không phải như vậy, bằng không Quang minh giáo đình không có khả năng hùng cứ đại lục suốt nghìn năm dài dằng dặng như thế. Chỉ là cho dù như vậy, y vẫn chưa có được sự lý giải trực quan, mãi đến lần trước khi Mude Val vì muốn ngăn cản y đi tìm Chris mà sử dụng pháp thuật cấm chế áp đặt, y mới có chút lĩnh ngộ.
Trong hệ thống quang minh ma pháp, có một câu thần chú tên ‘Chúc phúc gia trì’, tác dụng chính là đề thăng các phương diện tinh thần lực của người được chúc phúc, còn giải trừ các loại trạng thái hạn chế, trong đó bao gồm cả pháp thuật cấm chế thân thể. Bất quá, hiệu quả của pháp thuật này còn tỉ lệ theo năng lực của người thực hiện, lúc đó tài nghệ của y thấp hơn Mude Val, ‘Chúc phúc gia trì’ cũng vì vậy không có tác dụng.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa loại thuật pháp này vô dụng, vừa vặn tương phản, tính ứng dụng của nó rất mạnh, đợi khi y chân chính đạt đến cấp bậc Giáo chủ, thuật cấm chế của Mude Val có thể bị y dễ dàng hóa giải.
Trừ cái này ra, quang minh ma pháp còn sở hữu một thuật pháp tương tự với thôi miên, gọi là ‘Thánh quang bao phủ’, tuy rằng không phải ma pháp công kích, thế nhưng lại có thể trì hoãn bước tiến của quân địch, mà thời gian kéo dài trạng thái thôi miên cũng được quyết định bởi năng lực của người thực hiện thần chú.
Thử nghĩ một chút, nếu như y đạt được cấp bậc Hồng y giáo chủ hoặc Giáo Hoàng, đối tượng ‘Thánh quang bao phủ’ ảnh hưởng sẽ không chỉ là mục tiêu đơn lẻ mà là bao phủ quần thể, chỉ một thần chú ném ra, toàn thể quân địch đều rơi vào trạng thái thôi miên, mất đi năng lực hành động, trường hợp đó có bao nhiêu đồ sộ!
Đương nhiên, cái tưởng tượng này có chút xa xôi, đối với năng lực hiện tại của Yannick mà nói, hoàn toàn không đạt được tiêu chuẩn cao như vậy, y lúc này cũng chỉ vừa mò mẫm đến ngưỡng cửa của các loại thuật pháp cao cấp ấy, cách trình độ có chút thành tựu còn một quãng đường rất dài phải đi.
Về phần đại thuật pháp ‘Tiên đoán’ mà chỉ có Giáo Hoàng mới có thể thực hiện kia, có người nói suốt gần năm trăm năm qua chưa từng thấy Giáo Hoàng sử dụng lại, loại thuật pháp chung cực tiệm cận với thần minh kia đến tột cùng có bộ dạng gì chỉ có thể tìm hiểu qua vài lời miêu tả trong sách cổ. Ngoại trừ Giáo Hoàng hiện tại, chỉ sợ rằng không còn người nào có thể nói được rõ ràng.
Vì vậy, khi Yannick lật xem điển tịch, khi đến những nội dung tương quan với thuật tiên đoán đều sẽ tự động lướt qua, y hiểu rất rõ năng lực của bản thân, với trình độ hiện tại của y, muốn nghiên cứu cái thứ này, làm không tốt biết đâu còn có thể tẩu hỏa nhập ma.
Ngoại trừ học tập ‘Thánh quang bao phủ’ và ‘Chúc phúc gia trì’, Yannick cũng không quên rèn luyện trị liệu thuật như một bài tập tuần hoàn ma lực hằng ngày.
Trong cơ thể của mỗi người có thiên phú ma pháp đều hiện hữu một vòng tuần hoàn ma lực, nếu như cần một ví dụ càng thêm hình tượng hơn nữa, thứ đó có thể lý giải như một khối ma hạch.
Người vừa mới bắt đầu rèn luyện ma pháp, sự tồn tại của ma hạch là cực kỳ yếu ớt, thuận theo sự khai phá của thiên phú ma pháp, ma lực sẽ càng lúc càng lớn mạnh, ma hạch cũng theo đó dần dần phóng đại, từ màu sắc trắng bệch bình thường chậm rãi diễn dịch, cuối cùng trở thành ma hạch óng ánh nhiều màu. Cái này cũng giống như quá trình vẽ vòng tròn, từ điểm bắt đầu vẽ thành một vòng cung, từ vòng cung phát triển thành nửa hình tròn, từ nửa hình tròn đến lúc viên mãn về điềm bắt đầu.
Mà việc hiện tại Yannick cần làm chính là minh tưởng rèn đúc ma hạch, sau đó chính là không ngừng luyện tập tăng độ thuần thục cho thuật pháp.
Nắm giữ thuật pháp là một chuyện, vận dụng thành thạo lại là một chuyện khác. Cảnh giới cao nhất khi sử dụng thuật pháp chính là, ngươi không cần nghĩ đến nó, thế nhưng khi đối phó với kẻ địch, loại thuật pháp này lại giống như bản năng tung ra đúng lúc giúp người thủ vững lợ thế —— ngay khi Chris đọc đến đoạn văn này, trong lòng thần quan tóc bạch kim đột nhiên nhớ đến một đoạn thoại cũ kỹ của phương đông mà y đã nghe nhiều đến thuộc lòng, ‘Trong tay không có kiếm, trong lòng có kiếm, vô chiêu thắng hữu chiêu’. Cho nên phải nói, mặc dù thế giới bất đồng, thế nhưng có rất nhiều đạo lý đều là tương tự.
Ban ngày khắc khổ luyện tập khiến thân thể thần quan rất dễ trở nên uể oải, buổi tối sau khi tắm rửa y hầu như chạm giường liền say ngủ, lần này y lại càng cảnh giác, ngay ca rmèo con cũng đuổi khỏi phòng, một mình chìm vào giấc ngủ.
Nào ngờ những ngày tiếp theo, mỗi sáng khi tỉnh lại, thần quan tóc bạch kim vẫn phải đối mặt với hàng loạt dấu hôn loang lỗ trên người, cùng với sự đau nhức không chịu nổi như trước!
Đây rốt cuộc là muốn ầm ỹ đến chừng nào!
Chẵng lẽ trên đại lục Olin cũng có nam hồ ly chuyên hút tinh khí của nhân loại hay sao!
Oán khí sâu nặng khiến thần quan triệt để nổ tung.
May mà đúng lúc này, Giáo chủ Rahl lại đưa tin đến, nói rằng người của Giáo đình đã đến nơi, muốn y đến gặp mặt một lần, sau đó có thể chuẩn bị xuất phát.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...