Quyền Tình


Đế Vân đi tới gần mới thấy có một cô gái ăn mặc thiếu vải nằm ngất trên bàn.

Vô n hay bây giờ phải gọi là Quyền Tâm đi tới nhìn anh trai với ánh mắt đầy ngờ vực: "Anh làm loạn à?""Tôi không rảnh!".

Quyền Thần chẳng buồn giải thích chuyện gì mặc kệ cô em nghĩ thế nào thì nghĩ.

Dù sao giải thích xong Quyền Tâm vẫn sẽ tức giận vì hắn đã giấu em vụ việc chấn động cả thế giới như này.Quyền Tâm trừng mắt nhìn sang người ngồi cạnh anh trai.

Em lao tới túm cổ áo Hắc Mặc Leon dí mặt mình vào mặt anh ta giọng nói mang đậm chất ma quỷ: "Hai người vừa làm cái gì?".

Không lôi được anh trai ra chuy hỏi thì túm cổ thằng bạn thân của anh trai ra hỏi đây là cách Quyền Tâm hay làm."Làm gì là làm gì?".

Hắc Mặc Leon vẫn một khuôn mặt không hề biến sắc.

Anh ta hình như giỏi nhất là diễn kịch ban nãy còn là sói già bây giờ đùng một cái đã thành con cừu bị Quyền Tâm túm cổ.

Hắc Mặc Leon không chỉ lật mặt nhanh mà còn biến luôn người khác thành phản diện còn hắn lại nhập vai người bị hại.Quyền Tâm chẳng quan tâm mình là vai gì trực tiếp sốc Hắc Mặc Leon điên cuồng rồi hắng giọng: "Daowendan anh có biết anh với anh trai tồi vừa làm ra chuyện gì không hả?!".

Quyền Tâm trong lúc sôi máu đã gọi thẳng tên thật của Hắc Mặc Leon mà không hề nể nang.

Đang sôi máu rồi thì nghĩ được gì nữa cũng chỉ vì ba tên ôn thần này hại Đế Vân và Quyền Tâm phải chống lại quân triều đình cả đêm.Sững người vài giây Daowendan vung tay hất cánh tay Quyền Tâm ra.

Em bị đẩy ra hai mắt chạm phải ánh mắt đầy nộ khí của Daowendan, anh ta nhìn Quyền Tâm mà gắt giọng: "Đừng có gọi cái tên ấy của tôi!!".

Sau câu nói này cả căn phòng đều trở nên yên ắng và nặng nề.Sau một lúc yên ắng cuối cùng người lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngộp thở là Đế Thần: "Dù sao cũng chỉ là một cái tên thôi cần gì phải phản ứng mạnh như vậy".

Nhả từng từ bằng giọng nói lãnh đạm Đế Thần thành công phá vỡ không gian yên ắng trong phòng.Quyền Thần nhìn đám người trong phòng rồi lạnh giọng:"Ra ngoài hết đi".

Đám người cùng rời khỏi phòng, đám đàn em bị đánh ngất lúc này cũng tỉnh lại hết rồi.

Hắc Mặc Leon lạnh giọng: "Khiêng đi"Đám tay sai của Hắc Mặc Leon lập tức hiểu ý đi tới khiêng ả đàn bà trên bàn đi.

Nhìn thấy cảnh này Quyền Thần mặt không biến sắc.Dù sống trong một gia tộc tôn trọng phái nữ, nhưng tôn trọng cũng có chọn lọc chỉ tôn trọng những người đáng để tôn trọng chứ những kẻ bán rẻ bản thân thì đừng hòng ai tôn trọng.

Giống như ả đàn bà này.


Gan lớn hạ thuốc rồi trèo lên giường Quyền Thần kết quả hắn không hề chúng thuốc mà bản thân còn bị ép thành con điếm.

Quyền Thần miệt thị nhất là loại phụ nữ này.Đám người khiêng ả đàn bà kia đi Daowendan cũng theo sau định rời khỏi phòng với đám người thì một tiếng gọi âm độ gọi anh ta lại: "Leon ở lại".

Quyền Thần gọi người bạn giọng lạnh thấu xương tủy.Trong căn phòng mờ ảo Quyền Thần đứng dậy nhìn người bạn đang lưỡng lự không biết có nên đóng cửa không.

Hắn sải từng bước dài dứt khoát đi tới chỗ anh bạn, Quyền Thần đóng cửa rồi kéo người bạn về lại phía sofa.

Hai người ngồi trên sofa Quyền Thần nhả từng từ đều đều với ngự khí trầm ổn: "Cậu mà cứ như vậy đến bao giới mới thoát được khỏi cái ký ức đó.

Tập quen dần với cái tên thật của mình.

Trốn tránh là cách dành cho kẻ yếu, đừng có tự hạ bệ bản thân bằng không đường gọi tôi là bạn""Ừ".

Daowendan sắc mặt âm trầm không chút cảm xúc.

Quyền Thần ngồi dựa vào lưng ghế dáng vẻ buông thả gọi: "Daowendan"Daowendan im lặng một lúc mới giật mình đáp lời:"Sao?""Nghe nói lô hàng của cậu bị Jonna cướp rồi có cần mượn vụ khí hạng nặng ở chỗ tôi không?".

Quyền Thần ngồi dựa vào lưng ghế hai cánh tay dài vắt trên lưng ghế, dáng vẻ buông thả.Daowendan không trả lời im lặng như người mất hồn tầm mắt dừng lại trong không chung.

Anh ta lại chìm vào khoảng ký ức mà anh ta không muốn nhớ nhất, khoảng ký ức đẹp đẽ đầy giả tạo.***"Mami! Mami ơi!".

Một cậu nhóc với mái tóc vàng và đôi mắt xanh đang đứng trên tầng thượng của một căn biệt thự xa hoa gọi với người phụ nữ phía dưới.

Cậu nhóc ấy chỉ khoảng sáu bảy tuổi khuôn mặt tựa hồ như thiên sứ.

Đây chính là Daowendan thời thơ ấu.Người phụ nữ phía dưới đang tưới hoa bị tiếng gọi non nớt làm giật mình.

Người phụ nữ kia tắt vòi nước ngẩng đầu nhìn tới nơi vừa truyền tới tiếng gọi.

Người phụ nữ nhìn chỉ tầm hai sáu, hai bảy tuổi này chính là mẹ của Daowendan bà tên Jonna.

Nhìn tới phía con trai Jonna nở nụ cười: "Bảo bối nhỏ màu trượt xuống đây với mẹ nào"Sau khi nghe giọng nói đầy trìu mến của mẹ Daowendan đi tới chiếc cầu trượt dài nối từ tầng thượng xuống tới vườn hoa sau nhà.

Daowendan ngồi trên cầu trượt được làm bằng bạc nguyên chất rồi trượt xuống.Trượt xuống dưới là một khu vườn đầy hoa.


Hương hoa dễ chịu hoà lẫn với không khí khiến cả căn biệt thự tráng lệ, ủy nghiêm lại trở nên tao nhã, nhẹ nhàng.

Gió nhẹ lúc này nổi lên đưa hương hoa bay khắp khu đất rộng với thảm cỏ xanh ngát.Jonna đi tới cuối cầu trượt thấy cậu con trai đang lủi thủi miệt mài nhìn xuống nhún có dại dưới những bông hồng vàng.

Thấy con trai miệt mài như vậy Jonna giọng nhẹ tựa như gió, hỏi: "Con làm gì vậy?"Sau một lúc không trả lời Daowendan bất ngờ ngồi bật dậy hét lên đầy vui vẻ: "Thấy rồi!!!".

Quay ra nhìn Jonna rồi nở nụ cười Daowendan tựa như thiên sứ vô cùng thuần khiết.

Nụ cười dưới ánh nắng buổi sớm càng khiến khuôn mặt nhỏ trở nên hiền dịu, trong sáng."Con thấy cái gì?".

Jonna cười hiền dịu nhìn con trai với ánh mắt đầy trìu mến.

Bà khẽ nở nụ cười mái tóc đen nâu bay trong gió khiến nhan sắc của bà chẳng khác gì thiếu nữ đôi mươi.Daowendan không nói gì nắm lấy tay mẫu hậu rồi ngửa lòng bàn tay của bà lên.

Đoạn đặt một nhánh cỏ vào lòng bàn tay Jonna cậu nhóc Daowendan cười nhẹ: "Tặng mami".Jonna nhìn xuống lòng bàn tay vậy mà lại là một nhánh có bốn lá.

Jonna nở nụ cười đầy giả tạo ánh mắt lạnh lẽo có phần chán ghét nhìn nhánh cỏ trong tay.

Giọng bà hờ hững chẳng coi thứ trong tay ra gì: "Cái này chỉ là cỏ""Là cỏ bốn lá ạ.

Mạng lại may mắn cho người có được đấy mẹ".

Daowendan cười tươi hiển nhiên không nhận ra ánh mắt chán ghét của Jonna.Nằm xuống thảm có Daowendan nhìn bầu trời xanh biếc với những đám mây lơ lửng từ từ đi chuyển trên không tạo cho người ta cảm giác nhẹ nhàng mà yên bình.

Đưa tay nắm lấy vạt áo Mami Daowendan cất giọng: "Mami nằm xuống với con đi"Ánh mắt sắc lạnh của Jonna liếc về phía con trai bà nằm xuống thảm cỏ cạnh Daowendan.

Hai người nằm trên khu thảm cỏ xung quanh là những bông hoa thơm ngát.

Hương hoa bay trong gió nhẹ nhàng đưa cả hai mẹ con vào giấc ngủ.Khung cảnh yên bình đến lạ thường ngày cả bầu trời cũng dần nhiều những đám mây giống như bông trắng che đi ánh mặt trời nắng nóng.

Gió mang theo hương hoa cũng quanh quẩn chỗ hai mẹ con tựa hồ như vạn vật đều đang đưa họ vào giấc ngủ yên bình.Lúc này một chú chim nhỏ bay tới đậu trên cánh tay Jonna cất tiếng hót trong trẻo.

Tiếng hót trong trẻo của chú chim nhỏ lại vô tình đánh thức bà.Jonna ngồi dậy ánh mắt lạnh băng nhìn dáng hình nhỏ nhắn đang say giấc cạnh mình, đôi con ngươi đen của bà chạy qua tia nộ khí và chết chóc không hề nhẹ.


Nhánh có bốn lá trong tay Jonna bị bóp nát rồi bị vứt sáng một bên.Jonna đưa tay bóp cổ đứa con trai do mình cắt ruột đẻ ra không chút thương tiếc.

Nộ khí và sát khí trong mắt bà ngày càng nhiều lực tay cũng được đẩy lên.

Giữa lúc sắp đưa con trai tới cái chết Jonna đột nhiên giật nảy mình buông tay khỏi cổ Daowendan vì một cảm giác chết chóc như đang ở ngay sau gáy bà.Quay người nhìn về phía sau một người đàn ông với đôi mắt xanh trời mà lạnh lùng đang nhìn bà.

Người đàn ông kia tóc vàng mắt xanh đi tới với dáng vẻ đầy uy nghiêm, người đàn ông dừng lại cách chỗ Jonna chỉ khoảng hai bước chân.

Người đàn ông cao khoảng mét tám chín trên người nồng nặc mùi nguy hiểm.Người đàn ông này là cha của Daowendan cũng chính là Hắc Mặc David giá chủ của gia tộc Daowen.

Giống như Quyền gia, gia tộc Daowen cũng phải dùng tên họ giả để qua mắt quân triều đình.

Giá tộc Daowen có hơn trăm đời gia chủ chỉ đứng sau Quyền gia hai đời.

Gia tộc này là giá tộc buôn bán thuốc nổ cực lớn có thể tồn tại đến tận bây giờ.Jonna nhìn người đàn ông đứng sừng sững như quả núi trước mắt mình bằng ánh mắt đầy sợ hãi.

Daowenloi một mặt lạnh tanh cất giọng băng hàn: "Cô vừa muốn làm gì thằng bé?""Tôi không làm gì nó!".

Jonna trả lời một cách dứt khoát mà không biết rằng vết hằn đỏ trên cổ Daowendan đã tố cáo hành động vừa rồi của mình.Daowenloi im lặng không nói gì bước tới đè Jonna xuống thảm cỏ.

Giọng nói lạnh lùng ấy lại vang lên như đang chất vấn: "Thật sự không làm gì?""Nếu không tin thì đừng hỏi".

Giọng nói hờ hững của Jonna vang lên mạng theo sự lạnh lẽo khó tả.

Ánh mắt bà dần dịu đi cuối cùng triệt để lạnh lùng.

Daowenloi biết rõ Jonna vừa muốn làm gì đưa tay lên chạm vào cổ bà tình bóp cổ Jonna.Trong không khí mát mẻ mà yên ắng ấy một tiếng cười nhỏ nhẹ khẽ vang lên ngay cạnh hai người.

Daowendan hai mắt mở to hỏi: "Phụ thân người cũng thật phóng đãng ngộ nhỡ có người nhìn thấy thì sao!?".

Daowendan ngây thơ còn tưởng cha mẹ đang định làm chuyện người lớn mà không biết vừa rồi cha mình có ý định bóp chết mẹ mình."Móc mắt!".

Daowenloi ngắn gọn hai từ rồi đứng dậy đưa cánh tay dài xoa đầu con trai, ông ta rất nhanh đã khôi phục dáng vẻ gần gũi dường như không muốn con trai nhìn thấy bộ mặt sói già của mình.

Daowendan ngồi dậy hưởng thụ cảm giác được xoa đầu, ngay giây sau liền bị cha mình kéo cổ áo xách vào biệt thự.Daowendan vùng vẫy gọi lớn: "Mami cứu con với!!!".

Jonna ngồi dậy chỉnh lại quần áo lạnh mắt nhìn về phía hai cha con.

Theo vào nhà Jonna thấy hai cha con đang ngồi trên sofa ăn bánh.Daowenloi đưa cho con một chiếc điện thoại rồi lạnh giọng: "Từ giờ còn có thể ra ngoài rồi.

Tên của con khi ở bên ngoài là Hắc Mặc Leon"Đưa tay nhận lấy chiếc điện thoại Daowendan lắc đầu nguây nguẩy, cất giọng không vừa ý: "Con không muốn đâu con muốn dùng tên Daowendan cơ".


Daowendan không hiểu vì sao lại phải dùng tên giả chỉ biết bản thân rất thích cái tên hiện giờ."Tùy".

Daowenloi lạnh giọng rồi đưa cho con trai một danh sách lịch trình dài: "Đây là những địa điểm hàng hóa chúng ta sẽ đưa tới con tới những chỗ này học hỏi đi"Daowendan ngoan ngoãn nghe theo.

Ngày ấy khi rời đi cùng một vài người hầu và vệ sĩnh Daowendan đã hỏi cha về việc vì sao phải đi nhiều nơi như vậy.

Đối với một cậu nhóc mới sáu tuổi đây chỉ giống như đi du lịch mà đã đi du lịch thì sao phải đi một mình mà không có cha mẹ, như vậy rất chán.

Daowenloi trả lời ngắn gọn: "Học hỏi".Nghe câu trả lời của cha Daowendan hiểu ngay.

Gia tộc anh ta chuyên buôn bán thuốc nổ và bom hạng nặng vậy nên "học" ở đây chắc chắn là học kinh doanh rồi.Ngày Daowendan rời đi không hề hay biết cha mẹ mình đang đi tới hồi căng thẳng.

Năm đó Jonna là người của bạch đạo hạ thuốc Daowenloi vốn chỉ muốn lấy trộm thông tin ai ngờ lại bị Daowenloi làm cho có thai.

Sau khi sinh ra đứa trẻ hai người chỉ có thể âm thầm kề kiếm vào cổ đối phương trong lòng luôn nung nấu ngọn lửa tiễn đối phương xuống âm phủ.Daowendan không hề hay biết mà đặt chân lên nơi đầu tiên đã chọn đại trong lịch trình.

Nơi này chính là đảo Bán Nguyệt một hòn đảo khiến người ta vừa nghe đã thấy kinh hãi.Hòn đảo này nằm giữa Thái Bình Dương và Đại Tây Dương là nơi đặt nhà tù Bán Mệnh hay như trong thế giới ngầm thường gọi là Hắc Nguyệt lao.

Gọi nhà tù là theo kiểu của những ai chưa nghe kể về nơi này chứ trên thực tế đây là một nhà lao tăm tối với công nghệ giám sát tân tiến vô cùng chặt chẽ.Muốn thoát khỏi nhà lao này trừ khi là tự vẫn thành công nếu không thì khỏi cần nghĩ đến việc đào tẩu.

Nhưng muốn tự vẫn ở đây cũng rất khó vì camera chạy bằng cơm và điện hoạt động hai tư trên hai tư với nhiệm vụ không để bất cứ kẻ nào có cơ hội ngồi sổ nhà họ diêm vương quá sớm.Năm đó sau khi bầu bạn với Quyền Thần xong Daowendan quyết định không chu du khắp nơi nữa mà ở lại bầu bạn với Quyền Thần.

Cũng chính vì vậy Daowendan mới biết Quyền Thần và một người đàn ông có quan hệ huyết thống với nhau thường xuyên gặp mặt.Thông qua quan sát Daowendan biết được Quyền Thần và người đàn ông bí ẩn có thù hận với nhau mãi về sau anh ta mới biết thân phận của người đàn ông kia.

Ông ta là kẻ đã khiến các đất nước trên bốn châu lục phải cúi đầu trước Hắc đạo.Nhiều lần Daowendan không chịu được cảnh Quyền Thần bị hành hạ mà muốn ra mặt nhưng lần nào cũng bị trợ lý ngăn cản, ngay cả Quyền Thần cũng khuyên anh ta đừng nhúng tay vào.

Giao tình giữa hai người cứ như vậy theo thời gian trở nên thân thiết.Thời trôi đi rất nhanh thoáng cái hai người đã mười tám tuổi.

Quyền Thần quay về gia tộc Daowendan cũng không ở lại làm gì thu xếp đồ quay về gia tộc của anh ta.

Trong thời gian anh ta rời đi nhiều thứ trong gia tộc đã thay đổi.

Sau khi quay về gia tộc Daowendan dường như không thể hòa nhập nổi.Vườn hoa sau căn biệt thự nơi anh ta hay nằm ngủ mỗi khi mát trời giờ chỉ còn là một bãi đất thưa thớt cỏ.

Người hầu trong nhà đều đổi hết ai cũng câm nín không nói nổi với nhau câu nào.

Không khí của căn nhà dường như luôn yên ắng tới lạ thường không còn là căn nhà đầy niềm vui và tiếng cười nói như khi xưa nữa.Daowendan chỉ cảm thấy căn biệt thự nơi anh ta gọi là nhà thay đổi quá nhiều mà không biết rằng từ trước đến nay mọi thứ vốn phải như vậy, là do có sự hiện diện của anh ta nên căn nhà mới khoác lên vẻ gần gũi, tươi sáng giả tạo tới mức không thể phân biệt thật giả.Chỉ sau hai ngày khi Daowendan về lại gia tộc anh ta nhận ra cha mẹ trước giờ vẫn luôn nở nụ cười giả tạo với nhau trước mặt anh ta.

Bây giờ anh ta lớn rồi đủ trưởng thành để đối mặt với quan hệ gia đình rạn nứt này nên Daowenloi và Fiona không hề kiêng dè, trực tiếp dùng những lời lẽ đầy ác ý nói với nhau ngay trước mặt anh ta.

Căn nhà đầy ắp tiếng cười và yêu thương trong mắt Daowendan ngày nào bây giờ đã trở thành chiến trường của cha mẹ anh ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận