Không khí phòng trong bị nén lại
Trong phòng khách của biệt thự vang lên âm thanh hít vào khí lạnh.
Một đôi nhẫn kim cương màu phấn hồng giá trị gần ba trăm triệu đang được đeo trên tay Tạ Tuệ Lan và Đổng Học Bân, mấy tiểu bối, Tạ Tĩnh Tạ Hạo đều nhìn đến nghẹn họng, nhìn trân trối.
Đổng Học Bân nhìn Tạ Tuệ Lan hỏi: “Thích không?”
Tạ Tuệ Lan nâng tay lên nhìn vào cái nhẫn kia, cười khổ nói: “Tạ tỷ của anh có thể không thích không?”
“Em thích là tốt rồi” Đổng Học Bân cũng cao hứng, “Còn sợ em không hài lòng”.
Tạ Tuệ Lan chậm rãi lấy đầu ngón tay cọ lên, đưa chiếc nhẫn màu phấn ồng lên mặt, “Em như thế nào anh cũng hiểu rõ rối, vẫn luôn là miệng nói một đằng trong lòng nghĩ một nẻo, em không phủ nhận điều này, có điều hôm nay em lại nói một câu thật tình, nhẫn quả thật rất đẹp, em thực sự rất thích, cảm ơn Tiểu Bân, em thật không nghĩ tới anh sẽ đi mua cặp nhẫn này về, thật sự rất bất ngờ, Tạ tỷ của anh quá ngạc nhiên và vui mừng rồi, tiểu tử này, ha ha…”
Tạ Tĩnh sợ hãi nói: “Đâu chỉ là ngạc nhiên? Chị, chị xem Đổng ca đối với chị thật tốt!”
“Chị biết, ha ha” Tạ Tuệ Lan cười nói.
Tạ Hạo lại nói: “Đổng ca, ba trăm triệu, anh như thế này cũng quá khoa trương rồi đó, có ba trăm triệu mà nói thì làm cái gì không được chứ?”
Đổng Học Bân không cho là đúng nói: “Khoa trương cái gì đâu, tiêu tiền vì chị của em, bao nhiêu anh cũng không đau lòng”.
Tạ Tuệ Lan híp mắt cười: “Nhìn Đổng ca của các em kìa, vẫn nói anh ấy ăn nói vụng về, chị thấy, miệng hắn ba hoa thì có, chắc sẽ có rất nhiều con gái theo?”
Đổng Học Bân ngượng ngùng nói: “Hài, không có rồi”.
Tạ Nhiên nhanh chóng nhắc nhở nói: “Đổng ca, mấu chốt còn chưa nói đâu, mấu chốt nhất ấy!”
“Đúng đúng” Đổng Học Bân mới nhớ ra, lập tức quỳ một gối xuống. Nắm láy ngón tay Tạ Tuệ Lan nói: “Tuệ Lan, lấy anh đi”.
Tạ Tuệ Lan cười không nói lời nào.
Đổng Học Bân sốt ruột nói: “Được không?”.
Tạ Tuệ Lan vẫn là không nói lời nào
Hàn Tinh tức giận nói: “Này Tuệ Lan, còn làm giá sao”.
“Chị của em ơi nói đi!” Tạ Hạo nhao nhao nói: “Chị cũng đừng rụt rè nữa, nhanh đáp ứng đi!”
Tạ Tĩnh cũng cười hì hì nói: “Đúng đáy chị, nếu chị từ chối Đổng ca, chị sẽ hối hận đấy”.
Tạ Tuệ Lan giơ giơ tay phải lên, híp mắt nhìn ngón áp út của mình, “Cũng không biết nhẫn được đeo vào tay chị từ khi nào, chị không đáp ứng cũng phải đáp ứng rồi, ha ha”.
Tạ Hạo lặng lẽ cười nói: “Chị, chị nói thế đâu có được, chị trả lời như thế là không được”.
Tạ Tĩnh cùng Tiểu Hạo kẻ xướng người hoạ nói: “Rất miễn cưỡng!”
Đổng Học Bân còn đang quỳ chưa đứng dậy, tiếp tục chờ.
Tạ Tuệ Lan nhìn lên, đành phải cười nói: “Được rồi, được rồi, chịu thua mấy đứa” Dứt lời nhìn Đổng Học Bân, “Lời cầu hôn em nhận rồi, ha ha, mau đứng lên đi, lạnh lắm”.
Lời này vừa nói ra, bọn Tạ Hạo Tạ Tĩnh lập tức ồn ào lên!
“Úc úc úc!”
“Hôn một cái! Hôn một cái!”
“Chị! Đổng ca! Mau hôn một cái đi!”
Tạ Tuệ Lan khép hờ mắt nhìn nhìn bọn họ, “Đừng náo loạn. Chị thấy một đám mấy đứa đều đang kiếm chuyện đúng không? Hả?”
Tạ Hạo mặc kệ, “Hôn! Hôn! Hôn!”
Hàn Tinh và Tạ Quốc Bang cười ha ha.
Đổng Học Bân da mặt mỏng, thấy bọn họ ồn ào, khuôn mặt hắn cũng nóng lên, đương nhiên sẽ rất ngại nếu hôn môi Tuệ Lan trước mặt người nhà cô.
“Không hôn không được!”
“Đúng! Mau hôn một cái đi!”
Khóe mắt Tạ Tuệ Lan mang theo ý cười, thấy thế, cô nhìn vào mắt Đổng Học Bân, cười dài nói: “Đã nói như vậy rồi. Vậy hôn một cái đi”.
Đổng Học Bân ai da một tiếng, “Đừng, chúng ta…”
Không đợi hắn nói xong, Tạ Tuệ Lan đã chủ động chún miệng lại, cười tủm tỉm hôn nhẹ vào miệng Đổng Học Bân một cái. Cái này cũng chưa tính, Tạ Tuệ Lan nhẹ nhàng ôm lấy đầu Đổng Học Bân. Lại hôn lên lần thứ hai, sau đó còn đem đầu lưỡi tiến vào miệng Đổng Học Bân. Trên mặt Đổng Học Bân nhất thời nóng lên, nếm vị đầu lười của Tạ tỷ, trong lòng có một trận khô nóng khó nhịn được.
Tạ Tĩnh vui đùa nói: “Nhìn chị của chúng ta kìa”.
Tạ Hạo giả khuông giả dạng che ánh mắt nói: “Em còn vị thành niên, hai người làm gì vậy chứ”.
Tạ Nhiên cười nói: “Da mặt chị của chúng ta thật dày, mọi người đều thấy đó, chị của chúng ta đang chủ động”.
Lúc này, Tạ Tuệ Lan mới rút đầu lưỡi về, nhìn bọn họ cười nói: “Mấy cái đứa này, cứ nhìn chị đi, ha ha, hôn rồi đấy, thế này đều vừa lòng rồi chứ?”
Đổng Học Bân liên tục ho khan, xấu hổ.
Tạ Hạo không ngừng cười hắc hắc, “Đổng ca anh cũng đừng xâis hổ, hai ngươi cũng không phải không từng hôn qua, trước kia không biết chừng đã hôn bao nhiêu lần rồi”.
Đổng Học Bân hung hăng trừng mắt liếc cậu ta một cái, tên Tiểu Hạo, ba mẹ Tạ tỷ còn đang ở đây, nói chuyện này để làm chi.
Nhìn bộ dáng vợ chồng son ngọt ngào như vậy, Hàn Tinh cũng vui vẻ cười, “Tốt, tốt!”.
“Vậy chuyện kết hôn này hôm nay đã quyết định rồi nhé” Tạ Quốc Bang mỉm cười nói: “Đến đấy, đều chuẩn bị ăn cơm đi, hôm nay tôi rất cao hứng, trừ Tiểu Hạo, chúng ta có thể uống một chút rượu!”
Tạ Hạo trừng mắt nói: “Con cũng có thể uống mà!”
Tạ Tuệ Lan vỗ đầu hắn một cái, “Chờ con trưởng thành rồi nói sau!”
Đồ ăn rất nhanh chóng được bưng lên bàn ăn.
Lấy ở giữa làm chính, Tạ Tĩnh lập tức tiến đến trước Tạ Tuệ Lan, căng thẳng nhìn chằm chằm ngón tay cô nói: “Chị, cho em xem nhẫn được không?”.
Tạ Hạo kêu lên: “Em cũng phải xem!”
“Chỗ nào cũng có em!” Tạ Tĩnh nói: “Chị trước xem xong rồi nói sau”.
“Xem đi xem đi, ha ha” Tạ Tuệ Lan lại không tháo ra, mà đưa tay tới trước mặt em gái.
Tạ Tĩnh và Tạ Hạo đều đi lên, nhìn chằm chằm nhìn nửa ngày, Tạ Tĩnh không khỏi tán thưởng nói: “Chẳng trách người ta nói là đây là đôi nhẫn kim cương quý giá nhất trên thế giới, thật là đẹp”.
Tạ Hạo hừ hừ nói: “Chị nói thật vô nghĩa, ba trăm triệu đấy, có thể không đẹp sao?”
Tạ Nhiên cũng nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nghi hoặc nói: “Ồ, sao em lại cảm thấy nhẫn trên tay Đổng ca… So với nhẫn trên tay chị lại nhỏ hơn một chút?”
Mọi người vừa thấy thế, cũng không ngừng nói.
Hàn Tinh nói: “Tiểu Bân, có đeo nhẫn thì con cũng phải đeo chiếc lớn, sao lại đưa cho Tuệ Lan?”
Đổng Học Bân nói: “Con nghĩ Tuệ Lan thích cái lớn, nên con bảo người ta sửa lại số vòng nhẫn, con không sao cả, dù sao cũng là màu hồng, con đeo to cũng có chút không hợp, nhỏ một chút cũng tốt, chẳng phải rất vừa mắt sao”.
Tạ Tĩnh huých cánh tay Tạ Tuệ Lan một cái, “Chị, nói thật, thật sự là em chưa thấy ai tốt với chị như Đổng ca, nhìn đổng ca xem, cái gì cũng nghĩ đến chị”.
Tạ Tuệ Lan mỉm cười, “Em cũng nên tìm một người con trai như anh ấy”.
“Thổi, tiếp theo thổi” Tạ Hạo nói.
“Tiểu Hạo” Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, “Chị xem em hôm nay là muốn điên, như thế là có ý gì chứ? Còn năm lần bảy lượt tranh luận với chị? Không vấn đề gì, chị sẽ nhớ kỹ từng chút từng chút một, sau này sẽ tính sổ với em, em cẩn thận một chút cho chị”.
Tạ Hạo a lên một tiếng, cáo trạng nói: “Mẹ, chị muốn làm khó dễ con”.
“Nó dám” Hàn Tinh vui tươi hớn hở nói: “Mẹ sẽ xử lý nó”.
Mọi người đều cười rộ lên.
Lúc ăn cơm, Hàn Tinh liên tiếp gắp rau cho Đổng Học Bân, rốt cuộc mới nhớ tới một vấn đề, không khỏi nhìn về phía Đổng Học Bân: “Tiểu Bân, chúng ta hiện tại cũng là người một nhà, có chút chuyện bá mẫu cũng muốn hỏi, chuyện chiếc nhẫn gần ba trăm triệu đó? Nhiều tiền như vậy… con lấy đâu ra vậy?”
Những người khác cũng đều tò mò, nhìn qua.
Đổng Học Bân hơi trầm ngâm, hắng hắng cổ họng nói: “Là như thế này bá mẫu, trước kia con trúng xổ số, sau lại nhờ bạn mở một công ty, gần đây đã đem bán công ty, tiền không dùng đến, lại lắm vừa vặn đủ mua đôi nhẫn này”.
Hàn Tinh nói: “Vậy cũng là quá tiêu pha rồi, trong tay con có còn tiền không”.
Đổng Học Bân nói: “Chỉ cần Tuệ Lan vui vẻ là được rồi, cầm nhiều tiền như vậy trong tay để làm chi? Cũng không có chỗ tiêu”.
“Nó có thể không vui sao?” Hàn Tinh cười nhìn con gái, “Con nhìn dáng bộ nó kìa, mọi người có thể nhìn không ra ra, nhưng ta còn không biết nó sao? Hôm nay nó thật sự rất vui, bằng không cũng sẽ không nói nhiều như vậy, lấy chiếc nhẫn ba trăm triệu đi cầu hôn, đổi lại ai mà không vui chứ”.
Tạ Tuệ Lan sờ sờ mặt, cười cười nói: “Phải không? Con có vui như vậy sao?”
“Rất có!” Tạ Hạo trêu ghẹo nói.
Hàn Tinh liếc mắt một cái, “Còn không phải vui vẻ bình thường, nha đầu kia, thật đúng là miệng nói một đằng trong lòng nghĩ một nẻo, cái gì cũng không lộ trên mặt”.
“Đừng nói con thế” Tạ Tuệ Lan ung dung gắp đồ ăn, “Nói chuyện hôn lễ đi, làm sao bây giờ?”
Hàn Tinh nhìn về phía Đổng Học Bân: “Tiểu Bân, con xem tổ chức hôn lễ ở Bắc Kinh được không? Con cho bác số điện thoại bên thong gia bên đó? Bác liên hệ”.
“Đều nghe mẹ hết” Đổng Học Bân nói.
Hàn Tinh thản nhiên nói: “Chúng ta nghĩ là con và Tuệ Lan không cần mời bạn bè gì hết, làm đơn giản một chút, chủ yếu mời vẫn là một vài người trong nhà nước, những người khác không cần quan tâm, bá phụ của con lo là được, đoàn xe tham gia hôn lễ cũng có thể giảm bớt đi, ta thấy cố gắng không cần đoàn xe, đến lúc đó hôn lễ sẽ được tổ chức ngay tại biệt thư nhà ông, sân đủ lớn, cũng rất thích hợp, ý của ông cũng là như thế”.
“Như thế nào cũng được, con nghe bá mẫu”.
“Vậy được, bá mẫu liền nhờ làm một cái ảnh lớn?”
“Bá mẫu cứ quyết định đi, con không có ý kiến”.
Đổng Học Bân biết, Tạ Tuệ Lan kết hôn, khẳng định sẽ có rất nhiều người chú ý, dù sao chị Tạ cũng là đời thứ ba nhà họ Tạ, hôn lễ có ý nghĩa chính trị lớn hơn một chút, mời it người hơn một chút, đại khái tổng bí thư và chủ tịch đều sẽ đến đây, còn có một số bạn bè thân hữu của nhà hộ Tạ, thậm chí đối thủ cũng sẽ đến, cho nên nếu mời cả bạn bè của Đổng Học Bân và Tạ Tuệ Lan, sẽ rât không tiện, đó không phải là phong cách của Tạ gia. Đến nhà Tạ Tuệ Lan sao, có một số việc không phải do mình mà được, không phải ngươi muốn thế nàolà có thể được cái đó.
Lại thương lượng một chút về chi tiết hôn lễ, mới tính làm chuyện này đơn giản một chút.
Sau khi ăn xong, Tạ Quốc Bang cùng Hàn Tinh lên lầu, tựa như đã bắt đầu chuẩn bịmọi việc của hôn lễ.
Trong phòng khách, Tạ Tuệ Lan cười nói: “Tiểu Bân, lên phòng em ngồi một chút, được không?”.
Đổng Học Bân ừm một tiếng “Được”.
Tạ Hạo hò hét nói: “Hai ngươi làm gì vậy? Khẳng định không phải làm chuyện tốt gì!”
Tạ Tĩnh cười nói: “Nói rõ như vậy để làm chi?”
“Đúng đúng” Tạ Hạo khoa trương che miệng lại, “Em cái gì cũng chưa nói! Hắc hắc!”
Tạ Tuệ Lan buồn cười chỉ chỉ em trai em gái, “Hai người các ngươi”!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...